Xuân tới gió ấm, dọc theo đường ven biển bay thẳng về Nghê Hải Mạn thành, Chúc Minh Lãng cũng khó có được thời gian nhàn nhã thoải mái, phi thường có hào hứng quan sát rừng cây ẩm ướt cùng biển hoa này. . .
Lần này có thể cưỡi Thiên Sát Long trở về, tốc độ so với trước đó nhanh hơn nhiều lắm.
Đương nhiên, mấu chốt để cho tâm tình mình vui vẻ tự nhiên không phải xuân hoa nở rộ xán lạn ven biển, chủ yếu vẫn là Kiếm Linh Long đã thuế biến.
Lúc này Kiếm Linh Long đang treo ở bên người mình, cưỡi lưng rồng kiếm làm bạn, giống như về tới thời gian năm đó sau mười năm khổ tu ở Diêu Sơn Kiếm Tông xuống núi nhập thế, tiêu sái bất phàm, hăng hái cỡ nào!
Về tới Mạn thành, đầu tiên Chúc Minh Lãng đi đến hội đấu giá trước.
Hắn cũng đã rời đi hơn nửa tháng, dùng Hồn Châu của Tuyệt Hải Ưng Hoàng đổi lấy một phần linh tư Thương Loan hoàn chỉnh hẳn là lúc này đã chuẩn bị đầy đủ.
"Các hạ, ngài nhìn xem những linh vật Loan Phượng này như thế nào, nếu như ngài không hài lòng, chúng ta có thể lại sai người tìm vật phẩm có phẩm chất cao hơn." Quan Chu nói.
Quan tộc là tộc đứng cuối cùng trong Nghê Hải cửu tộc, lần này tựa hồ bọn họ quyết tâm muốn bắt lại món Hồn Châu Tuyệt Hải Ưng Hoàng này, vô cùng thẳng thắn dâng lên một số bảo vật trân tàng đã lâu.
Chúc Minh Lãng kiểm lại một chút, phẩm chất đều là thượng thừa nhất, thấp nhất cũng có một vạn ba ngàn năm, trừ cái đó ra còn có một ít Phỉ Diệp mà hắn đang cần số lượng tương đối lớn cũng đều tốt hơn so với mình mua được ở trên thị trường.
Xem xét hết đồ vật, Chúc Minh Lãng rất hài lòng.
Hắn cũng rất dứt khoát, lấy đi những linh vật Thương Loan này, rồi đưa Hồn Châu cho Đấu giá hội, giao cho Quan tộc Quan Chu.
"Đa tạ các hạ, nếu như các hạ còn có bảo vật Vương cấp, cũng xin nói với chúng ta một tiếng, chúng ta nhất định sẽ làm cho các hạ hài lòng." Quan Chu vô cùng cung kính nói.
Chúc Minh Lãng che mặt, người khác cũng nhìn không ra tuổi tác cùng tướng mạo của hắn, nhưng người có thể xuất ra Hồn Châu cấp bậc như vậy, khẳng định đều là Vương cấp Tôn giả.
"Qua ít ngày ta sẽ rời khỏi nơi này." Chúc Minh Lãng thản nhiên nói.
Sau khi Quan Chu nghe xong, hành một cái lễ, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ý tứ của những lời này là, trên tay hắn vẫn còn có vật phẩm Vương cấp, chỉ là bọn họ không có thời gian thay hắn thu thập được vật phẩm có thể trao đổi đồng giá?
. . .
Rời đi Đấu giá hội, Chúc Minh Lãng về tới Thuần Long cao viện.
Trên tay hắn xác thực còn có vật phẩm càng không tầm thường, hơn nữa còn là Hồn Châu của hai con Long Vương cùng với Hồn Châu của một con Tổ Long.
Sau khi biết giá trị Hồn Châu của Tuyệt Hải Ưng Hoàng, Chúc Minh Lãng sao có thể buông tha Hồn Châu của Kim Ma Long Vương cùng Thánh Chúc Long Vương đâu.
Giá trị của Long Châu so với thánh linh Hồn Châu còn cao hơn nhiều, dù sao có vài phương diện Long khí vẫn nhiều giá trị hơn.
Chỉ xét trên giá trị, Long Châu của Kim Ma Long Vương cùng Thánh Chúc Long Vương hẳn là cao gấp ba lần so với Tuyệt Hải Ưng Hoàng. . .
Đây cũng không phải là chuyện chỉ dựa vào một chút linh tư đỉnh cấp Quân cấp là có thể đổi lấy, tốt xấu gì Chúc Minh Lãng cũng cần chuẩn bị cho mấy đầu long sủng của mình đột phá Vương cấp!
"Giá trị trực tiếp của Hồn Châu chỉ là tăng cao tu vi, nhưng ngươi phải biết, Quân cấp đến Vương cấp luôn tồn tại một đường ngăn cách, nếu như bản thân ngươi chưa có mệnh cách đủ cao, vậy thì dù ngươi có ăn bao nhiêu Hồn Châu gia tăng tu vi, cũng đều sẽ bị áp chế gắt gao ở đỉnh vị Quân cấp." Cẩm Lý tiên sinh du đãng xung quanh Chúc Minh Lãng, nghiêm túc nói cho Chúc Minh Lãng.
"Đường ngăn cách này không phải đều tồn tại với toàn bộ sinh linh sao, nếu không từ Quân cấp đến Vương cấp sao lại được xưng là Độ Kiếp phi thăng chứ?" Chúc Minh Lãng nói.
"Toàn bộ sinh linh? Không không không, sinh linh trên thế giới này nhiều rất nhiều so với những gì ngươi nhìn thấy, ngươi chỉ có thấy được sinh linh trên Cực Đình đại lục, lại chưa từng nhìn thấy qua sinh linh ở thế giới khác, không phải tất cả sinh mệnh đều cần trải qua độ kiếp phi thăng, tỉ như nói Nữ Oa Long, nàng không cần." Cẩm Lý tiên sinh nói.
"Chuyện mệnh cách chúng ta tạm thời khoan nói đến, từ Quân cấp đến Vương cấp, cần ba điều kiện phù hợp, ngươi nói chuyện này trước đi." Chúc Minh Lãng nói.
"Thứ nhất cần phải có Hồn Châu Vương cấp, thứ hai chính là cần thiên dị địa kỳ, chính là lực lượng ngoại giới khổng lồ tương tự như địa mạch Thần Nhụy để làm trợ lực phi thăng, khi Thiên Sát Long phi thăng ngươi cũng nhìn thấy, nó chẳng khác gì là mượn nhờ lực lượng của bảy đại ác triệu." Cẩm Lý tiên sinh nói.
Chúc Minh Lãng nhẹ gật đầu, hai điểm này ngược lại rất rõ ràng. "Còn thứ ba thì sao?"
"Cái gì thứ ba?"
"Trước đó ngươi nói, Quân cấp phi thăng đến Vương cấp cần có ba điều kiện." Chúc Minh Lãng nhướng lông mày nói.
"A, ta có nói qua sao, vậy ta nhớ lầm, chỉ có hai cái thôi."
". . ." Chúc Minh Lãng không biết nên nói cái gì.
Mới vừa rồi trong lòng còn tự nhủ, gần nhất chứng si ngốc lão niên của Cẩm Lý tiên sinh tốt hơn nhiều, cơ hồ không hề xuất hiện tình huống bảy bước ký ức cùng rối loạn ký ức, kết quả cá vẫn còn là con cá ướp muối kia!
Thứ ba hẳn là cùng mệnh cách có quan hệ đi.
Trong ấn tượng Chúc Minh Lãng có từng nghe Cẩm Lý tiên sinh nhắc tới.
Nhưng chuyện liên quan mệnh cách có chút mơ hồ, Chúc Minh Lãng cũng không có tiếp xúc đến mấy cái sinh mệnh có mệnh cách khác biệt, chờ đến lúc đó lại đi tìm hiểu cũng không muộn.
. . .
Bắt đầu bồi dưỡng, hiện giờ sau khi Luân Hồi Chập Biến, mỗi một con rồng đều là Long Vương đại lão tương lai, Chúc Minh Lãng càng đắm chìm trong Mục Long chi đạo.
Trước kia tu luyện kiếm, mỗi ngày luyện đến đau lưng, tu vi vẫn tăng trưởng cực chậm.
Mục Long chi đạo mặc dù đốt tiền, nhưng có thể vừa gặm hạt dưa vừa đốc xúc tiến độ, quả thực quá hài lòng.
Trọng yếu nhất chính là, tu vi của Kiếm Linh Long chính là tu vi của mình, cảm giác bản thân mình chưa từng bỏ qua kiếm tu, bởi vì đạo ranh giới kia như lạch trời khó mà vượt qua, tu vi kiếm tu của mình bây giờ đã đạt tới hạ vị Vương cấp.
Cũng không sai biệt lắm so với Kiếm Linh Long bây giờ.
Nhưng bây giờ ngoại trừ Kiếm Linh Long, hắn còn có Thiên Sát Long, còn có Thương Loan Thanh Long, còn có Nữ Oa Long, Luyện Tẫn Hắc Long cùng Tiểu Bạch Khởi đến bây giờ còn chưa có thức tỉnh. . .
Thương Loan Thanh Long, Luyện Tẫn Hắc Long, Nữ Oa Long đều có tiềm lực tấn thăng làm vương, huyết mạch của bọn chúng cực kỳ cao.
. . .
Thương Loan Thanh Long bồi dưỡng rất thuận lợi, tu vi đã từ hạ vị Quân cấp tăng lên tới thượng vị.
Tiếp theo, chỉ cần mang Thương Loan Thanh Long tiến hành chiến đấu nhiều một chút, tu vi của Thương Loan Thanh Long tự nhiên sẽ nhanh chóng đạt tới đỉnh vị Quân cấp, mà rất nhiều bản lĩnh của nó đều có hiệu quả nghiền ép Long Thú cùng cấp bậc. . .
Cuối cùng lại đợi tầm vài ngày, Chúc Minh Lãng liền có thể thu thập xong hành lý.
Đường xá về Ly Xuyên tương đối xa xôi, dọc theo con đường này tự nhiên cũng sẽ gặp phải một chút hung địa hiểm cảnh, đến lúc đó sẽ có rất nhiều cơ hội cho Thương Loan Thanh Long mài móng vuốt, Luyện Tẫn Hắc Long cũng giống vậy, nó mỗi ngày ăn no nê, nhưng không có đối thủ thích hợp cũng là một việc thống khổ.
"Thừa dịp ngươi còn chưa tới Quân cấp, chúng ta đi đến học viện đánh một vòng đi, kiếm chút học phần mua chút linh vật tăng tiến tu vi cho Tiểu Giao." Chúc Minh Lãng nói với Luyện Tẫn Hắc Long.
Tiểu Hắc Long cũng sắp mọc ra thịt mỡ, suốt ngày rèn luyện với không khí thật không có hiệu quả, cần phải chân chính chém giết!
"Úc! ! ! ! !" Đại Hắc Nha cực kỳ hài lòng, hưng phấn ngao lên mấy tiếng.
"Học viện có xếp hạng, vừa vặn đến kỳ khai chiến mùa xuân, để ta xem ngươi có thể giết tới tên thứ mấy." Chúc Minh Lãng nói.