"Rốt cuộc là các ngươi nắm giữ loại sức mạnh gì, khiến cho tứ đại tông lâm phải hạ sát thủ với các ngươi?" Chúc Minh Lãng hỏi.
Diệp Du Ảnh nhìn Chúc Minh Lãng, tựa hồ vẫn có chút do dự như cũ.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì, việc này tựa hồ cũng chẳng phải bí mật gì cả, các danh môn chính phái phái người thảo phạt ma giáo bọn họ không phải chính là vì lý do này sao!
"Ngươi biết tiên quỷ không?" Diệp Du Ảnh nói.
"A???" Chúc Minh Lãng phát ra một tiếng kinh ngạc.
Tiên quỷ!!
Sao có thể không biết được, mặc dù không tận mắt nhìn thấy con Sơn Tiên Quỷ khiến người khác rợn cả người kia nhưng đến bây giờ Chúc Minh Lãng vẫn không quên được dáng vẻ sợ hãi như mất cả hồn của Bạch Tần An và Ôn Mộng Như ngày hôm đó.
"Thứ này là do hoán ma giáo các ngươi gây ra?? Là các người thao túng đám Tiên Quỷ đó!" Chúc Minh Lãng cảm thấy vô cùng bất ngờ nói.
"Sao có thể, chúng ta sao có thể thao túng được Tiên Quỷ!" Diệp Du Ảnh nói.
"Vậy chẳng lẽ là do các ngươi động vào cấm kị gì đó, phá phong ấn làm đám tiên quỷ này được giải thoát ra ngoài. Nếu như là vấn đề liên quan đến Tiên Quỷ thì chính là do ma giáo các ngươi đáng đời, đừng nói với ta là các ngươi không biết bọn chúng đã sát hại bao nhiêu người tu hành rồi." Chúc Minh Lãng nói.
Nếu là bởi vì Tiên Quỷ thì Hoán Ma giáo thực sự là một con sâu làm rầu nồi canh.
Tiên Quỷ vô cùng cường đại, đừng nói là những người tu hành bình thường mà ngay cả vài vị đường chủ, trưởng lão của tứ đại tông lâm khi đối mặt với Tiên Quỷ thì cũng như một con chim sẻ nhỏ mà thôi, có thể dễ dàng bị bóp chết.
Loại yêu ma cực mạnh như này từ trước tới nay đều chưa gặp qua, không biết rõ tập tính của bọn chúng, không biết năng lực của bọn nó, càng không biết được nhược điểm nằm ở đâu, chúng nó tột cùng đến từ đâu và làm thế nào giết hết những người tu hành kia...
Nếu có một ngày dạng sinh vật mê muội như này lan tràn thì việc ngăn chặn nó lại là vô cùng khó khăn, nhưng để hoàn toàn hiểu được con Tiên Quỷ này thì phải hi sinh tính mạng của không biết bao nhiêu người tu hành!
"Nhưng không phải tất cả thành viên của Hoán Ma giáo đều tham gia cung phụng Tiên Quỷ, hơn nữa không phải con Tiên Quỷ nào cũng tàn bạo, gặp người thì giết như vậy." Diệp Du Ảnh nói.
"Bây giờ hết thảy người tu hành nghe đến hai chữ Tiên Quỷ đều hoảng sợ, ngươi nghĩ rằng bây giờ bọn họ sẽ còn phân biệt tiên quỷ tốt cùng tiên quỷ tàn bạo sao?" Chúc Minh Lãng nói.
Diệp Du Ảnh im lặng không đáp.
"Chỉ có điều, hiện tại ta đang rảnh rỗi, nếu ngươi có thể lấy ra một con tiên quỷ hiền lành cho ta xem thử thì ta có thể cố gắng giúp các ngươi thoát khỏi loại khốn cảnh bị người người hoài nghi." Chúc Minh Lãng nói với Diệp Du ảnh.
Cư nhiên là Tiên Quỷ!!
Hơn nữa theo như cách nói của Diệp Du Ảnh thì Tiên Quỷ có thể bị khống chế được.
Nói như vậy thì sự xuất hiện của Tiên Quỷ có liên quan đến Hoán Ma giáo, chắc hẳn là một loại sinh vật cường đại được Hoán Ma giáo triệu hồi từ vài vùng cấm địa nào đó, ban đầu chỉ định để chúng nó trở thành sinh vật của Hoán Ma giáo mà thôi nhưng sau đó lại phát hiện đám Tiên Quỷ này vô cùng cường đại, đã đến mức không thể khống chế được nữa.
"Giúp chúng ta?? giúp thế nào! Lẽ nào ngươi là chưởng môn của tứ đại tông lâm sao!" Diệp Du Ảnh nói.
"Ta không phải nhưng mẫu thân ta phải." Chúc Minh Lãng nói.
"?????" ánh mắt Diệp Du Ảnh nhìn Chúc Minh Lãng đã triệt để thay đổi.
"Mạnh Băng Từ, ân, dựa theo huyết thống mà nói thì chính là mẫu thân ta." Chúc Minh Lãng nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Du Ảnh lập tức trầm xuống, thậm chí có thể nhìn ra sự tức giận từ trong đôi mắt của nàng.
"Ngươi có biết nàng ta giết không ít thân nhân của ta." giọng nói Diệp Du Ảnh trầm xuống, còn mang theo chút cừu hận.
"Nếu ngươi thật sự để ý đến thân tình, vậy thì mau buông bỏ thù hận đi, nói mọi chuyện về đám Tiên Quỷ đó cho rõ ràng, số người mà Tiên Quỷ giết còn nhiều hơn gấp trăm gấp ngàn lần so với những người trong Hoán Ma giáo bị giết, thậm chí chỉ là những người dân thường vô tội đi ngang qua cũng bị tàn sát, sai lầm này của các ngươi, dù cho toàn giáo bị diệt cũng là chết chưa hết tội." Chúc Minh Lãng nói.
Chúc Minh Lãng nhìn vẻ mặt của nữ nhân Hoán Ma giáo Diệp Du Ảnh kia.
Nếu như nàng vì báo thù mà nhào lên như một con báo thì Chúc Minh Lãng sẽ chẳng có ý kiến gì khi trói nàng ta lại sai đó giao cho người của Bạch Thường kiếm tông, để bọn họ xử lý nàng ta.
Đám Tiên Quỷ này, Chúc Minh Lãng cũng giết hai con rồi, nếu như có một tộc quần yêu ma mà trong đó con có tu vi thấp nhất cũng đạt tới quân cấp, loại sức mạnh này đã đủ để chi phối hết thảy, làm cho thế gian mất cân bằng, nhất là chúng còn thích giết chóc những người tu hành...
Nếu như Diệp Du Ảnh còn không thể làm rõ, việc Hoán Ma giáo bọn họ triệu hồi đám Tiên Quỷ này mới là tội nghiệt lớn nhất thì Chúc Minh Lãng cũng không còn gì để nói với nàng ta nữa rồi.
Nàng cũng mê muội.
Nàng cảm thấy Hoán Ma giáo bọn họ không sai gì cả, việc Tiên Quỷ ra ngoài tàn sát chỉ là ngoài ý muốn, người đời không nên chán ghét, vứt bỏ bọn họ mà ngược lại phải hiểu cho bọn họ, chính là triệt triệt để để nhập ma nhập tà.
"Cánh tay to ở dưới vùng đất kia chính là nơi chúng ta thờ phụng một vị địa Tiên Quỷ, nếu muốn nó hoàn toàn thoát ly phong ấn thì cần lập một pháp trận thỉnh thần tiêu chuẩn, bọn họ ở khách trạm Hồ Đình chính là vì muốn mời vị địa Tiên Quỷ này ra." rốt cuộc Diệp Du Ảnh cũng nhịn xuống cơn tức, mở miệng nói với Chúc Minh Lãng.
"Thỉnh tiên? Hoán Ma giáo các ngươi quả thật tẩu hỏa nhập ma rồi sao, đang yên đang lành sao không tu hoán ma chi thuật nữa rồi lại đi tu cái gì mà thỉnh tiên thuật!" Chúc Minh Lãng vừa nghe thấy mấy lời này thì liền cảm thấy Hoán Ma giáo có lẽ đã xảy ra đại sự rồi.
Cái gì mà thị thần rồi thỉnh tiên a, ít nhiều gì thì cũng có quan hệ với việc cung phụng tà ác mà thôi, dù sao thần linh chân chính trên thế gian này chắc chắn sẽ không vì chút cống phẩm mà hạ phàm thỏa mản tham vọng cá nhân cũng những kẻ tu hành đâu.
"Ngươi đã có cách nhìn như vậy thì ta không còn gì để nói rồi." Diệp Du Ảnh có chút quật cường nói.
"Được rồi, cả hai chúng ta đều không buông bỏ thành kiến của bản thân." Chúc Minh Lãng nói.
"Hiện giờ Hoán Ma giáo chúng ta chia làm hai phái, một phái đang ở khách trạm thỉnh tiên, bọn họ đã triệt để nhập ma rồi, bọn họ tôn thờ thần lực vô thượng của Tiên Quỷ mà đuổi theo bước chân của Tiên Quỷ, không ngừng chà đạp tôn nghiêm và quyền uy của tông môn, dưới cái nhìn của bọn họ, Hoán Ma giáo cũng nên có một vị thế như của tứ đại tông môn."
"Một phái khác chính là chúng ta, chúng ta cũng tương tự như những mục long sư khác, đạt thành khế ước với Tiên Quỷ, biến Tiên Quỷ trở thành năng lực có thể khống chế được, dưới sự chỉ dẫn của những người chủ trong Hoán Ma giáo chúng ta thì những việc như tàn sát này không thể xảy ra được." Diệp Du Ảnh nói.
"Mắt thấy mới là thật, ngươi thử gọi một con Tiên Quỷ ra xem nào." Chúc Minh Lãng nói.
"Ở đây không gọi ra được." Diệp Du Ảnh nói.
"Vậy phải đi đâu?"
"Căn nguyên của Tiên Quỷ tức là những nơi dân gian cung phụng. Miếu thờ, tiên đường, thần điện, đương nhiên cũng bao gồm cả Tà miếu, ma tự, oán đàn, chúng nó là bán thần minh, năng lực của chúng đến từ sự thờ phụng của mọi người." Diệp Du Ảnh nói.
"Có thể nói rõ ràng hơn chút không ?" Chúc Minh Lãng nói.
"Chính là hương nến nhân gian, giết súc vật tế tự, đám người cúng bái hoặc là nghi thức đặc định nào đó đều sẽ trở thành năng lượng của Tiên Quỷ." Diệp Du Ảnh nói.
"Vậy bọn chúng từ đâu mà sinh ra, vì sao trước đây không có tiên quỷ, những chuyện thờ phụng này ở nhân gian cũng tiến hành được một hai năm rồi." Chúc Minh Lãng nói.
"Ngươi giúp ta cứu một người thì ta sẽ nói cho ngươi biết." Diệp Du Ảnh nói.
"Sao còn ra điều kiện thế này."
"Có liên quan đến hắn." Diệp Du Ảnh nói.
"Người ở đâu, tên gì?"
"Đang ở khách trạm, bọn họ đang lợi dụng hắn để thỉnh tiên. Nếu vị Tiên Quỷ kia hoàn toàn được phóng thích thì cả hơn một ngàn danh kiếm trong Bạch Thường kiếm tông cũng sẽ bị chôn vùi theo."