Quả nhiên vừa nghe đến có một kiếm sư cấp sư tôn, hơn nữa còn là vị Trịnh Mi có uy vọng rất cao ở vùng đất này, thì rất nhanh sau đó Hoán Ma giáo lại xuất hiện một vị Hoán ma sư có mái tóc, chòm râu và cả lông mi đều là màu đỏ, hắn đứng dưới cây cờ của khách trạm, cặp mắt hắn như một con dã thú nhìn chăm chăm vào sư tôn Trịnh Mi ở trên không.
Hai con mắt của Hoán Ma sư Hồng Tu vô cùng quỷ dị, sau khi hắn đọc lên một đoạn chú ngữ thì đột nhiên trên mặt đất xuất hiện một vết nứt, một cánh tay vĩ đại màu xanh từ dưới mặt đất thò ra, vung thẳng về phía sư tôn Trịnh Mi đang ở trên không.
Mặt trên của cánh tay tráng kiện kia chằng chịt cổ văn, giống như một loại văn tự cổ xưa, nhưng đều đã bị ma hóa, lộ ra một cỗ u quang khiến người ta khiếp sợ, điều này khiến cho cánh tay ma màu xanh càng trở nên đáng sợ hơn, tựa như một quyền của nó có thể đánh nát cả trời xanh!
Chúc Minh Lãng nhìn thấy một màn này cũng cảm thấy kinh hãi không thôi.
Chủ nhân của cánh tay này hẳn là của một con Địa Tiên Quỷ.
Thực lực của Địa Tiên Quỷ cũng không thua gì Long Vương cả, hơn nữa chỉ mới có một cánh tay thò lên thôi đã có cảm giác như mọi vật sắp bị hủy diệt hết rồi, ngay cả bức tường thành có kiên cố bao nhiêu cũng không chịu được một cái vung tay của nó.
Vị sư tôn Trịnh Mi kia hiển nhiên cũng đạt đến tu vi Vương cấp, nàng vừa phi kiếm vừa niệm quyết, gọi ra bốn thanh Trảm Thanh Kiếm, bốn thanh Trảm Thanh Kiếm này dưới sự điều khiển của sư tôn Trịnh Mi đồng thời bay về phía cánh tay Địa Tiên Quỷ, kết quả là cả bốn mũi kiếm đều không cắt được da thịt có cổ văn của nó, thậm chí toàn bộ bốn thanh Trảm Thanh Kiếm đều xuất hiện có vết nứt!
Chúc Minh Lãng quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Du Ảnh.
Xem ra nữ nhân ma giáo này không lừa gạt mình.
Nơi này xác thực có một con Địa Tiên Quỷ, nếu như nó có thể chui lên hoàn toàn khỏi mặt đất thì sợ rằng toàn bộ người của Bạch Thường kiếm tông đều gặp phải tai ương.
Nhân lúc sư tôn của Bạch Thường kiếm tông quyết đấu với ma tôn Hồng Tu của Hoán Ma giáo, Chúc Minh Lãng cố ý chờ một lát, sau khi xác nhận qua bên trong khách trạm cổ quái này không còn cao thủ nào khác, thì hắn liền âm thầm lẻn vào bên trong.
Có mị ảnh chi y nên Chúc Minh Lãng rất khó bị đám giáo đồ Hoán Ma giáo này phát hiện, huống chi tu vi của hắn bây giờ rất cao, trừ phi trong Hoán ma giáo có một vài người có bản lĩnh đặc thù, nếu không Chúc Minh Lãng có thể lượn vài vòng xử lý hết đám người trong khách trạm một cách gọn gàng sạch sẽ.
Những Hoán Ma sư này so ra thì có chút khác biệt với Mục long sư, trong quá trình hoán ma, ma sư phải hết sức chăm chú, dù sao bọn họ dùng tinh thần của mình để khống chế tâm trí của yêu ma xung quanh, khiến chúng trở thành binh lính của mình.
Nhưng người này càng chuyên tâm thì càng có lợi đối với Chúc Minh Lãng.
Sau khi tìm quanh một lần, Chúc Minh Lãng cũng không tìm thấy Hắc nguyệt đồng tử.
Hơn nữa số lượng người ma giáo trong khách trạm này còn nhiều hơn rất nhiều so với tưởng tượng của mình, nhiều nhất phải có đến bốn năm mươi người, hèn gì có thể chống đỡ được trận quần công của Bạch Thường kiếm tông, chủ yếu là do số lượng ma vật mà bọn họ gọi ra có chút kinh người.
Sau khi xác nhận lại một lần nữa Chúc Minh Lãng vẫn không thấy tung tích của Hắc Nguyệt đồng tử dùng để hiến tế kia...
"Sao lại có một cỗ khí tức kỳ quái lẩn vẩn đâu đây, các ngươi đi tuần một lượt xem thử có phải có tên ngụy quân tử Bạch y nào lọt vào đây không." Lúc này trên tầng lầu của quán trọ vang lên một giọng nói lạnh như băng.
Chúc Minh Lãng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một người trên mi tâm có hai chấm đỏ, đôi môi đỏ tươi, nước da xanh xao, lông mi lại đặc biệt dài, nhìn qua trông như một con nữ yêu quái trong mấy vở hí kịch, nhưng người này lại có đường nét sắc bén, ngũ quan cương chính, rõ ràng chính là một tên nam nhân!
Trang điểm cổ quái như vậy, cũng không biết tên này có thân phận gì trong Hoán Ma giáo.
Chúc Minh Lãng ý thức được tu vi của hắn rất cao, đương nhiên cũng không dám dừng lại lâu, lỡ như bị chặn lại trong khách trạm ma giáo thì hắn chỉ có thể giết sạch bọn họ thôi...
…
Ra khỏi khách trạm, hắn tìm đến vị trí của nữ ma giáo Diệp Du Ảnh.
"Không có Hắc nguyệt đồng tử?" Diệp Du Ảnh có chút bất ngờ nói.
"Không có, ta tìm qua hai lần nhưng lại có một người nhận ra có điều bất thường nên phải tạm rút, trên mi tâm của hắn có hai điểm đỏ, vẻ ra một đôi lông mài dài như nữ nhân..." Chúc Minh Lãng miêu tả tên mà mình đã gặp được cho nàng ta nghe.
"Là Ma Tôn Lư Giang, hắn chính là người đưa một vài đồng nam đồng nữ đi hiến tế cho Hà thần, Sơn thần, so với việc thắp hương đốt nến cung phụng, giết gà làm thịt tế tự thì đồng nam đồng nữ mới là thứ có khả năng đề thăng thực lực của Tiên Quỷ cao nhất... Hắc nguyệt đồng tử khó tìm nên bọn họ liền dùng số lượng lớn đồng tử để thay thế." Diệp Du Ảnh nói.
Hắc nguyệt chính là chỉ nguyệt thực.
Đứa trẻ sinh ra vào ngày hắc nguyệt bao trùm thì sẽ được ma giáo gọi là Hắc nguyệt đồng tử, bản thân chúng nó sinh ra vào thời khắc cực âm, nếu gặp được sẽ bị đem đi hiến tế cho Hà thần, Sơn thần, vận mệnh thống khổ như vậy sẽ là động lực thôi thúc cho sự ra đời của Tiên Quỷ!
Một vài Tiên Quỷ cường đại hơn muốn chân chính thoát khỏi lệnh cấm thì cũng cần những đồng tử như vậy.
"Bên trong khách trạm không có đồng tử nào cả." Chúc Minh Lãng nói.
"Vậy có khả năng nơi tiến hành hiến tế không phải ở đây, ngươi đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta đã nói hết rồi, phái của bọn ta đã cắt đứt với phái của bọn họ vậy nên bọn họ muốn làm gì chúng ta căn bản không biết được." Diệp Du Ảnh nói.
"Được rồi, dựa trên việc ngươi không tìm cách chạy trốn khi ta rời đi, ta tạm tin lời ngươi nói vậy." Chúc Minh Lãng nói.
…
Mà số người là Hoán ma sư trong khách trạm đó cũng không nhiều, điều này Chúc Minh Lãng đã xác nhận qua.
Quả nhiên sau khi đám Ma vệ bên ngoài bị giết thì khách trạm của ma giáo rất nhanh sau đó cũng bị công phá, các bạch y kiếm sĩ tranh nhau chen lên, hàng phục vài tên hoán ma sư mấu chốt.
Trận đấu của sư tôn Trịnh Mi và ma tôn Hồng Tu cũng đã có kết quả, sư tôn Trịnh Mi chế trụ được cánh tay ma kia, cũng dùng một kiếm đâm bị thương ma tôn Hồng Tu.
Vốn dĩ ma tôn Hồng Tu muốn chạy trốn nhưng lại bị Lôi sư trưởng ngăn lại.
Hai vị cường giả của Bạch Thường kiếm tông liên thủ với nhau bắt sống tên ma tôn Hồng Tu, cùng lúc đó bên trong khách trạm, hơn phân nữa Hoán ma sư cũng đã bị bắt, số lượng người thoát ra được không nhiều.
Chúc Minh Lãng cũng xuất thủ mấy lần, cứu mấy tên đệ tử có chút lỗ mãng khỏi cái chết, sau đó Chúc Minh Lãng lẻn vào bên trong khách trạm, vào đây rồi Chúc Minh Lãng mới biết trận chém giết này căn bản là nghiêng hẳn về một phía.
Cũng may là có sự hiện diện của nhân vật cấp bậc sư tôn như Trịnh Mi, nếu không chỉ bằng vào ma tôn Hồng Tu và cánh tay ma kia thôi cũng đã đủ để quét sạch tất cả kiếm sư còn lại rồi, có bao nhiêu người cũng không thắng nổi.
Có lẽ là ỷ vào sự có mặt của vị Hoán ma sư Hồng Tu này cho nên bọn họ mới càn rỡ như vậy.
Bạch Thường kiếm tông toàn thắng trở về, họ bắt tất cả những người trong khách trạm dẫn về trong kiếm trang.
Trên đường trở về Chúc Minh Lãng vẫn cảm thấy có chút nghi ngờ.
Người tên là Ma tôn Lư Giang kia hình như chưa bị bắt.
Hắn thừa dịp hỗn loạn mà trốn thoát sao?
Chính tên gia hỏa này đã gây nên cảm giác nguy hiểm cho Chúc Minh Lãng khi ở bên trong khách trạm ma giáo, mà đại khái theo lời Diệp Du Ảnh nói thì hắn cũng không hơn không kém gì với một ma đầu ma giáo!
Không nhìn thấy thân ảnh của Ma tôn Lư Giang cũng khiến Diệp Du Ảnh có chút thất vọng.
Nàng hận không thể tận mắt chứng kiến tên Ma tôn Lư Giang kia bị giết, chính bởi vì hành vi không có nhân tính của tên ma tôn này mới khiến cho hết thảy ma sư của bọn họ bị người khác thảo phạt, căn bản không được sống yên ổn!