Dọc theo đường đi, những tên bạch y kiếm sĩ này đều có chút cảm giác vẫn chưa thỏa mãn, nhóm đệ tử trẻ tuổi càng thêm ảo não vì không có cơ hội trình diễn những thứ đã khổ tâm tu luyện trong nhiều năm qua, dù sao số lượng người mà bọn họ tụ họp được nhiều hơn của ma giáo.
Nhưng tóm lại thì trận này Bạch Thường kiếm tông đại thắng, tất cả mọi người đều vui mừng, còn có thể bắt sống được ma tôn Hồng Tu, mang về tra hỏi kỹ lưỡng thậm chí có thể ép hỏi ra được sào huyệt chân chính của Hoán ma giáo.
Chúc Minh Lãng cũng không quá để ý đến việc này vì dù sao thì đây cũng là việc của Bạch Thường kiếm tông bọn họ.
Nghỉ ngơi một đêm đến sáng hôm sau, hai người Lâm Chung và Minh Tú lại đến gõ cửa phòng Chúc Minh Lãng, biểu thị muốn dẫn Chúc Minh Lãng đến linh thạch động của bọn họ.
"Linh thạch động này vô cùng đặc biệt, linh thạch ẩm ướt trong hang động này có thể chảy ra linh lộ, có lợi rất lớn đối với bất cứ người tu hành nào, bình thường chỉ có những đệ tử có cống hiến lớn lao mới có cơ hội được vào linh động tu luyện, lần này Chúc huynh đệ đã ra tay cứu không ít tính mệnh đệ tử, vì để cảm tạ, chúng ta đã thỉnh cầu sư tôn để ngươi được đến đó." Lâm Chung nói.
Bảo địa tu luyện!
Những thứ này mà đưa đến cửa thì chắc chắn Chúc Minh Lãng sẽ không hề cự tuyệt.
Bản thân mình bây giờ đã có tốc độ tu luyện nhanh gấp hai trăm lần, giờ lại có thêm sự gia tăng của loại bảo địa này thì tốc độ tăng trưởng tu vi sẽ vô cùng nhanh!
"Vậy thay ta cảm tạ sư tôn các người." Chúc Minh Lãng nói.
"Các sư tôn đã tiến hành thẩm vấn người trong ma giáo rồi, dựa theo lời của một tên ma giáo đồ sợ chết khai ra, sư tôn đã biết được sào huyệt của bọn chúng cho nên bây giờ sư tôn, Lôi sư trưởng đang thương lượng với chưởng môn, dự định sẽ xốc lại tinh thần rồi đưa chúng ta đi giệt trừ tận gốc bọn Hoán ma giáo, khiến cho Bạch Thường kiếm tông chúng ta có thể dương oai trước mặt tứ đại tông lâm." Lâm Chung nói.
"Đây là chuyện tốt, chỉ có điều trước khi xuất phát thì phải cẩn thận hơn nữa, trong Hoán ma giáo cũng không thiếu mấy hạng người giảo hoạt nham hiểm đâu, các người tốt nhất nên chia sẻ tin tức với những thế lực khác, liên hợp với bọn họ cùng nhau thảo phạt ma giáo thì sẽ thỏa đáng hơn." Chúc Minh Lãng nói.
"Đúng vậy, sư tôn và chưởng môn cũng có ý này, chúng ta phải hành động thật nhanh, nếu để người của ma giáo phát giác ra thì sẽ rất khó để diệt trừ hết được." Lâm Chung gật đầu.
"Vậy thì tốt rồi, ta có việc khác cần xử lý nên sau khi tu luyện trong linh thạch động thì ta cũng sẽ rời đi, nếu đến lúc đó Lâm huynh vẫn chưa trở về từ chiến thắng, vậy thì ta xin nói lời cáo biệt trước tại đây." Chúc Minh Lãng nói.
Quét sạch sào huyệt của Hoán ma giáo?
Chúc Minh Lãng không có dự định tham gia việc này.
Ở đây dừng chân đã lâu rồi cũng nên lên đường thôi, còn về việc của con Tiên Quỷ này thì Chúc Minh Lãng cũng không có cách nào chứng thực những điều Diệp Du Ảnh nói là sự thật.
Chung quy hắn vẫn cảm thấy Diệp Du Ảnh còn giấu diếm điều gì đó.
Nhất là thuyết pháp về Tiên Quỷ.
Tiên Quỷ thực sự có thể bị Hoán ma giáo khống chế sao?
Chúc Minh Lãng không cho là như vậy, hắn có cảm giác như Hoán ma giáo bây giờ giống như là một tín đồ của Tiên Quỷ vậy, bọn họ căn bản không có khả năng và thực lực để khống chế Tiên Quỷ.
Vẫn nên ổn định lại để tu luyện thì hơn, nếu không, nếu bắt gặp phải loại sinh vật có cấp bậc như Sơn Tiên Quỷ thì ngay cả bản thân cũng không có năng lực chống đỡ.
…
Lúc đứng trước linh thạch động, Chúc Minh Lãng đã cảm nhận được một cỗ linh khí nồng nặc từ bên trong linh động phát ra, tựa như một luồng khí ấm áp ẩm ướt bao vây lấy mình.
“Diệp Đàm Hoa cô nương cũng đi cùng đi, cho dù có phải là người tu luyện hay không thì nơi này cũng có tác dụng dưỡng nhan ah!" Minh Tú nói.
Trên căn bản thì Diệp Du Ảnh cũng không muốn đến linh thạch động gì đó nhưng vì để có thể an toàn rời khỏi nơi này nên nàng vẫn phải tiếp tục sắm vai "Tiểu hoa quỳnh" này!
Từng ngọn đèn sáng rực trong hang động khiến cho một nơi ẩm ướt như thế này trông vô cùng sáng sủa.
Sau khi ngồi xếp bằng trong hang động Chúc Minh Lãng bắt đầu tụ khí nuôi rồng, Lâm Chung nói với Chúc Minh Lãng rằng, động linh thạch này không giống với những bảo địa linh mạch khác, ở trong này quá trình thu nạp linh khí sẽ xảy ra theo tuần tự, vậy nên nếu có thể ở trong này lâu hơn một hai ngày, thong thả tụ linh thì hiệu quả sẽ tăng lên gấp bội.
"Có gì đó rất không đúng, nếu như ma tôn Lư Giang cũng có mặt ở đó thì cho dù có đến cả ngàn người của Bạch Thường kiếm tông thì cũng chưa chắc có thể bắt được bọn họ, lẽ nào ma tôn Lư Giang bị thương?" Diệp Du Ảnh vẫn còn băn khoăn về việc xảy ra ở khách trạm.
"Ta đại khái đã hiểu rồi, Hoán ma giáo các người chia làm hai phái, một phái giữ vững lý trí, tính biến Tiên Quỷ thành của mình mà tùy thời sử dụng, còn một phái khác thì không suy tính đến bất cứ cái giá nào mà để Tiên quỷ tùy ý tàn sát và điên cuồng sùng bái thờ phụng chúng. Trên thực tế là Hoán ma giáo của các ngươi chả có mấy người còn giữ được lý trí nữa rồi, hơn nữa các người căn bản cũng không điều khiển được Tiên Quỷ." Chúc Minh Lãng thản nhiên nói.
"Rất khó để khống chế nhưng mà..."
"Được rồi, được rồi, mấy con Tiên Quỷ này quá nguy hiểm, từ khi bọn chúng sinh ra đã mang một nỗi oán hận quá lớn, từ những tin tức từ khắp nơi truyền đến thì ta thấy căn bản là Tiên Quỷ đang thao túng Hoán ma giáo các ngươi mà không phải các ngươi đang điều khiển bọn chúng... Lúc ta lẻn vào trong khách trạm, nhìn xung quanh một vòng cũng phát hiện mấy Ma hoán sư các người căn bản cũng chẳng có mấy kẻ bình thường, ai trông cũng giống tà dân của bộ lạc trên vùng núi sâu xa vậy, ta khuyên ngươi đừng lãng phí sức lực nữa, mơ mộng hảo huyền muốn dùng Hắc nguyệt đồng tử gì đó để khống chế Tiên Quỷ. Ta thấy ngươi vẫn nên sớm thay tên đổi họ, bình an mà sống qua ngày thôi." Chúc Minh Lãng nói.
Diệp Du Ảnh lập tức trầm mặc.
Sao nàng lại không biết những điều này?
Hoán ma sư vốn nên là người nắm quyền chủ đạo, khống chế ma vật chiến đấu vì mình.
Nhưng bởi vì Tiên Quỷ mà tất cả Hoán ma sư trong giáo, bất luận có tu vi thế nào đều điên cuồng vì nó, tôn sùng nó, bọn họ vì cuồng nhiệt thờ phụng loại bán thần có thực lực chí cường này mà làm biết bao điều xấu, trở nên giống đám ngu dân kia, hiến tế đồng nam đồng nữ cho Hà thần, Sơn thần để mang lại một mùa mưa thuận gió hòa!
Những hành vi ngu xuẩn, điên cuồng, cứ thế diễn ra hết lần này đến lần khác đến mức không thể ngăn cản nổi!
…
Chúc Minh Lãng cũng bắt đầu tĩnh tâm tu luyện, có những chuyện không phải cứ muốn quản là được.
Sau khi nhìn thấy cánh tay thò ra từ vùng đất kia thì Chúc Minh Lãng đã biết Tiên Quỷ không phải là thứ mà hắn của hiện tại có thể đụng vào được, Diệp Du Ảnh chẳng qua cũng chỉ là một Hoán ma sư có đầu óc tương đối thanh tỉnh mà thôi, dựa vào một mình nàng thì không có cách nào có thể thay đổi được vận mệnh của cả một giáo phái.
Hiệu quả của việc tụ khí vô cùng rõ rệt, nhất là tiểu Huỳnh Linh, nó vô cùng thích linh thạch động này.
Sau khi dặn dò tiểu Huỳnh Linh chỉ có thể ăn một ít chứ không thể ăn uống thoải mái ở đây được, thì Chúc Minh Lãng cũng bắt đầu buông bỏ tạp niệm, tĩnh tâm tu luyện.
Diệp Du Ảnh cũng không hề rời đi mà tự tìm một chỗ ngồi xuống.
Nàng ta chắc hẳn cũng biết, bây giờ bản thân có làm gì cũng không có ý nghĩa vậy nên cũng bắt đầu tiến hành tu hành.
…
Không biết đã qua bao lâu, tu vi của Thương Loan Thanh Long đã ổn định ở đỉnh vị Quân cấp.
Lâm Chung nói quả nhiên không sai, linh thạch động này có thể khiến tu vi tăng tiến.
Ở trong bảo địa tu luyện này Chúc Minh Lãng có thể không ăn không uống, cũng không ngủ không nghỉ.
Tu vi của Đại Hắc Nha cũng bắt đầu tăng lên, chầm chầm rảo bước tiến về phía thượng vị Quân cấp, nhưng đối với một con Cổ long như nó thì phương hướng tu hành chủ yếu vẫn là chiến đấu, loại tẩm bổ thầm lặng như thế này chỉ như thêu hoa trên gấm mà thôi.