"Ha hả, đám người phàm ngu muội!" ma tôn Lư Giang hẳn đã triệt để mê muội, lại tự cho mình là Ma thần.
Nhưng trên thế gian làm gì có vị ma thần nào lại giống một con ký sinh trùng như vậy chứ, chui vào trong thân thể của một con ma vật cường đại, bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ này của hắn trông thật đáng ghê tởm.
Chúc Minh Lãng biết rằng con Địa Tiên Quỷ này vô cùng mạnh mẽ vậy nên đã gọi Kiếm linh long đến bên cạnh mình.
Sau khi trải qua lần gột rửa của địa mạch thần nhụy thì hỏa ngân kiếm được bổ sung một lượng lớn năng lượng, bây giờ có thể sử dụng tổng cộng ba lần.
Nhưng tu vi của con Địa Tiên Quỷ này chắc chắn không chỉ ở mức chuẩn vị vương cấp, thậm chí ở trước mặt một con rồng đạt hạ vị quân cấp như Thiên Sát long đây mà nó còn có khí thế tựa như vượt hơn một bậc, lúc này đây Chúc Minh Lãng không cần phải che dấu thực lực gì nữa.
"Người phàm? Ngươi có từng gặp qua tên người phàm nào có thể giết thần như này chưa!" Chúc Minh Lãng ngạo nghễ nói.
Toàn thân thanh Kiếm Linh long đang lơ lưng trước mắt bạo phát ra một luồng hỏa diễm, ánh lửa sáng chói, tựa như một vầng thái dương, cao quý mà cường thịnh!
Hỏa Ngấn Minh văn lại một lần nữa thức tỉnh, trong quá trình Chúc Minh Lãng đưa tay ra nắm lấy chuôi kiếm linh long, toàn thân hắn cũng bị một luồng quang huy bao trùm, từ vị trí cánh tay tiếp giáp với thanh kiếm, long văn và hỏa văn đang từng chút một làm biến đổi lớp da của Chúc Minh Lãng, biến Chúc Minh Lãng từ một thân thể phàm nhân trở thành một thân thể rực rỡ như ánh mặt trời!!
Chúc Minh Lãng tựa như mới được khoác lên người một bộ thánh y sáng chói, mái tóc như những xúc tu thần hỏa nhụy, hai tròng như bị lửa nóng thiêu đốt, một vệt da đỏ đậm hiện lên ngoài viền mắt, khiến cho hắn trông còn sắc bén hơn ma thần đến vài phần!!
"Băng!!!!"
Chân phải giẫm lên mặt đất một cái, thân thể Chúc Minh Lãng liền bay vút lên tựa như một quả pháo được châm lửa, chỉ trong chớp mắt với tốc độ cuồng bạo, Chúc Minh Lãng đã đến trước mặt Địa Tiên Quỷ, không để cho cánh tay ma của nó có thời gian đưa lên đỡ, Chúc Minh Lãng đã liên tiếp xuất ra ba chiêu kiếm!
Nhất kiếm ám sát, kiếm thứ hai tiêu diệt lại thêm một kiếm trảm xuống.
Kiếm sát liên miên vô tận, đâm liên tiếp vào thân thể của con Địa Tiên Quỷ này.
Kiếm diệt nối thành vòng, vòng kiếm tựa như một phong hỏa luân nóng cháy cực độ, bức lui con Địa Tiên Quỷ hung hãn này lùi về sau.
Mà một kiếm cuối trảm xuống kia, một kiếm chém thẳng từ trên xuống tựa như một tia sét giáng thẳng từ đầu con Địa Tiên Quỷ này xuống đến đại địa, thân thể của Địa Tiên Quỷ bị cắt một cách hoàn mỹ thành hai nửa.
Một con Địa Tiên Quỷ lúc này đã biến thành hai nửa đứng ngây ở chỗ cũ rồi, nhìn xuyên qua khối thân thể chắp vá của nó là một ngọn núi ở phía xa cũng bị một chiêu kiếm này của Chúc Minh Lãng bổ ra làm đôi.
"Chiến kiếm lưu phái!!"
Tròng mắt của lão sư tôn tóc bạc đều trợn tròn cả rồi.
Khá lắm, hậu sinh kiếm thần này, môn phái tu hành cư nhiên lại là chiến kiếm lưu phái, thảo nào tuy là có một thân kiếm cảnh siêu việt đến mức như vậy nhưng chỉ có thể thi triển được một chút phi kiếm pháp thôi, thì ra hắn chỉ học một chút cho vui thôi!
Nhưng cũng không đúng a!
Còn cái con Thiên Sát long âm thầm quan sát trong hư vô lại là chuyện gì nữa???
Tên hậu bối này rốt cuộc là tu cái gì a???
"Không có tác dụng đâu, đồ ngu xuẩn, Địa Tiên Quỷ là bất tử!" lúc này, ma tôn Lư Giang lại lên tiếng cười nhạo.
Thân thể bị chém thành hai thì thế nào, bản thân con Địa Tiên Quỷ này trên cơ bản chính là hợp từ nhiều mảnh mà thành!
Hai nửa thân thể nhanh chóng dính lại với nhau, sau đó có một chất lỏng màu xanh tiết ra từ miệng vết thương kia khiến nó nhanh chóng khép miệng lại.
Rất nhanh sau đó con Địa Tiên Quỷ này lại hoàn hảo như lúc ban đầu, ngay trong khoảng khắc nó há miệng ra cả tòa kiếm trang trông như rơi vào trong một trận bão cát khổng lồ vậy, tất cả tòa nhà, tất cả cây cối và cả những người đứng ngay trên mặt đất đều nhanh chóng rơi vào trong đó!
"Thiên Sát long!"
Chúc Minh Lãng ngẩng đầu gọi một tiếng.
Phương thức quỷ dị này của đối phương Chúc Minh Lãng không có cách nào phá giải được cho nên gọi Thiên Sát long tới chủ yếu là để bảo vệ cho những người trong kiếm trang mà thôi, dù sao khi đối đầu với một con rồng có cấp bậc cao như Địa Tiên Quỷ thì bọn họ quả thật quá yếu đuối!
"Nao!!!!!!"
Thiên Sát long bình thường kiêu căng khó thuần là thế nhưng khi đối mặt với địch nhân cường đại như vậy đương nhiên nó sẽ xuất ra toàn bộ thực lực.
Nó phóng một đạo hắc sắc long quang thẳng về phía đại địa, trên mặt đất xuất hiện từng đợt sóng hắc sắc như khi đá rơi xuống hồ nước đang không ngừng khuếch tán rộng ra!
Thuận theo nhưng nơi mà đợt sóng đen đó chuyển động tới thì mặt đất nơi đó cũng biến thành một vũng bùn màu đen che lấp đi những phần cát chảy đáng sợ kia lại.
Khi phải đối mặt với hai nguồn lực này thì người của kiếm trang hầu như không còn khả năng gì để phản kháng nữa, quan trọng nhất là, cho dù là đất biến thành cát chảy hay là đầm lầy hắc sắc thì bọn họ cũng đang chìm xuống a!
Thiên Sát long và Địa Tiên Quỷ đấu pháp với nhau, bọn họ chỉ như những con tôm tép nhỏ bé đứng giữa hứng chịu mà thôi, bên nào chiếm ưu thế thì cũng bị đẩy vào tình thế của bên đó tạo ra...
Cũng may Thiên Sát long thực sự không muốn tính mạng của bọn họ.
Mặc dù cả miệng và mũi đều bị đầm lầy hắc sắc che phủ mất nhưng mà những người này vẫn có thể hô hấp bình thường như trước.
Thiên Sát long thực sự là đang cứu người chỉ có điều là phương thức cứu người của nó không được ôn hòa cho lắm mà thôi.
"Địa Hoang kiếm!"
Cùng lúc đó, Chúc Minh Lãng cũng phải chịu sự ràng buộc của cát chảy, nửa phần chân đã bị chìm xuống dưới rồi, hắn đột nhiên nắm chặt lấy Kiếm Linh Long, dùng lực của hai bàn tay cắm thân kiếm xuống mặt cát.
Những nơi cát chảy mà kiếm cắm xuống đột nhiên lại có một luồng kiếm khí hào hùng như địa long điên cuồng trào dâng, cỗ lực lượng này cuối cùng chiếm cứ lấy phần đất dưới chân của Địa Tiên quỷ, sau đó đại địa bạo toạc, một thanh đại hoang cổ kiếm từ dưới đất chui lên, tựa như một ngọn núi sừng sững đột nhiên từ dưới đất mọc lên!!
"Oanh!!!!!"
Con Địa Tiên Quỷ này bị thanh Địa Hoang kiếm đánh văng thẳng lên trên không trung, thân thể trông như đại địa tế đàn của nó trong quá trình bị va đập thì không ngừng rơi đá, cột trụ, mảnh tường xuống, xem ra một kích này tạo thành vết thương không nhẹ đối với nó.
"Kiếm Linh long, đi!"
Chúc Minh Lãng bỏ tay ra khỏi thanh kiếm, để Kiếm Linh Long có thể tùy ý phát huy.
Kiếm Linh long bay vút lên trời, thân ảnh bất chợt hiện bất chợt mất trên không trung, từ dưới nhìn lên dựa theo quỹ đạo đỏ rực của thanh kiếm có thể thấy nó rạch qua nhiều đường kiếm xung quanh con Địa Tiên Quỷ, cuối cùng những vết chém đó hợp thành một bức họa sao bắc đẩu!
Nhìn thì trông cứ như có đến bảy thanh kiếm xuất kích cùng lúc nhưng thật ra cũng chỉ là vì tốc độ của Kiếm Linh long quá nhanh cho nên dù chỉ có một thanh xuất kích nhưng lại tạo ra thế trận như bảy thanh kiếm nối đuôi nhau tụ lại một chỗ, cũng tạo thành sáu nhát chém sắc nhọn!
Sau chuỗi xuất kiếm hoa lệ đó, Kiếm Linh long đột nhiên biến mất, một khắc sau hồng kiếm đã quay về trên tay Chúc Minh Lãng!
"Bá! Bá! Bá! Bá! Bá! Bá!"
Sáu đạo kiếm vừa đánh ra bây giờ lại cùng lúc bạo nổ trên người Địa Tiên Quỷ, từng khối từng khối xác thịt trên thân thể chắp vá hỗn loạn của Địa Tiên Quỷ giờ đây cũng bị tách ra, kiếm uy mạnh mẽ từ trận kiếm thất tinh chu sắc chấn động khôn cùng trên bầu trời lại lần nữa phóng xuống, thân thể Địa Tiên Quỷ nứt toác ra hết lần này đến lần khác, trông như một cơn mưa lớn rơi xuống mặt đất vậy.
Hai người Lâm Chung và Minh Tú đứng ở một nơi không xa Chúc Minh Lãng lắm, bọn họ cũng muốn dùng kiếm pháp của mình góp chút sức nhưng sau khi nhìn thấy trận pháp được bày ra trên bầu trời kia, bọn họ nhìn thanh kiếm trong tay lại tự ngẫm lại bản thân, lại nhìn lên thất tinh kiếm rực rỡ cực độ trên bầu trời...
Kiếm pháp của người ta mới xứng được gọi là kiếm pháp, kiếm thuật còn bọn hắn chỉ như những cô nương thêu hoa mà thôi!!