Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 634: Chúc hào môn

Chương 634: Chúc hào môn




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

...

Trở lại Tổ Long thành bang, Chúc Minh Lãng nằm ngáy o o ba ngày.

Nhóm Long bảo bảo đều sắp đói chết rồi, may mắn có tiểu tổng quản Phương Niệm Niệm không ngừng chăm sóc cung cấp lương thực, nếu không Thiên Sát Long là đứa đầu tiên dẫn đầu đi lật nồi tạo phản!

Cho đến tận lúc này, tâm phản bội chạy trốn của Thiên Sát Long vẫn như cũ không có tắt, nó đang ẩn nhẫn, chờ đến khi mình trở nên càng thêm mạnh mẽ, nó nhất định sẽ biến toàn bộ sinh linh trên phiến đại lục này thành nô dịch, thành kho máu tươi sống chỉ để cung cấp cho mình!

Đến hoàng hôn ngày thứ tư, Chúc Minh Lãng mới tỉnh lại.

Cùng hắn đồng thời tỉnh lại còn có một con tiểu sinh linh Băng Nhung Tuyết Vũ, mới nhìn giống như một con Cửu Vĩ Tiểu Hồ bên trong Thiên Sơn Thánh Ngân, nhưng chẳng mấy chốc phát hiện ra dưới tầng tầng lớp lớp lông đuôi lớn dài mềm mịn như nhung là một lớp vảy mỏng như cánh bướm, thật ra đó là cánh của nó, đôi cánh lớn xõa về phía sau chải vuốt, quả thực giống như là một cái đuôi thỏ tiên, toàn thân trên dưới đều lộ ra mấy phần xinh đẹp, càng thêm đáng yêu mỹ lệ khiến cho người ta nhịn không được muốn ôm vào trong ngực.

Nó ngủ ở bên trên chăn lót, vẫn không khác gì trước đây đè ép trên chăn mền của Chúc Minh Lãng, cái đầu nhỏ dựa vào cánh tay Chúc Minh Lãng, tựa hồ muốn chui vào trong ngực hắn.

Chúc Minh Lãng bế lên Tiểu Bạch Khởi đã có biến hóa cực lớn, hôn nó một cái thật mạnh, lúc này Tiểu Bạch Khởi cũng mở mắt ra, một đôi mắt rất lớn lóe ra mấy phần yếu đuối, nó vui vẻ vươn đầu lưỡi nhơn nhớt liếm láp gương mặt Chúc Minh Lãng.

"Đã lâu không gặp rồi." Trong lòng Chúc Minh Lãng có mấy phần vui sướng, lại có mấy phần như trút được gánh nặng.

Tiểu Bạch Khởi đây cũng coi như là lại lần nữa vượt qua một lần luân hồi, mặc dù bây giờ còn không biết nó ngủ đông xong lại biến thành loại rồng gì, nhưng lông tóc tỏa sáng như ánh trăng này, còn có lông vũ đặc biệt phủ trên cánh mỏng, quả thực chính là một con Tiểu Tiên Long, mới ở ấu niên kỳ mà khí chất đã trong sáng đặc biệt khác thường.

"Du "

Tiểu Bạch Khởi còn đang dần dần khôi phục những ký ức trong quá khứ, nhưng Chúc Minh Lãng đã khắc sâu trong linh hồn nó, có thể nói là, cùng người này sống nương tựa lẫn nhau.

"Lại nói, trong lần luân hồi này, ta nên cho ngươi ăn cái gì đây?" Chúc Minh Lãng không khỏi suy tư.

Tiểu Bạch Khởi đi theo Chúc Minh Lãng đến trong viện, sau đó nâng cái đầu nhỏ sạch sẽ lên, hai con mắt lớn đến lạ thường đang nhìn chăm chú lên bầu trời đêm, nhìn chăm chú lên một vòng trăng sáng treo trên cao.

"Ăn đồ vật có liên quan đến ánh trăng?" Chúc Minh Lãng nói.

Tiểu Bạch Khởi nhẹ gật đầu, nó mở cánh ra, nhẹ nhàng hạ cánh lên trên mái hiên, cũng nằm ở nơi có ánh trăng nhiều nhất.

Một thân lông tóc như tua nhẹ nhàng phất phới, Chúc Minh Lãng mơ hồ nhìn thấy một tầng quang vụ, giống như một kiện y phục mềm mại trùm lên trên người Tiểu Bạch Khởi, ngay sau đó Chúc Minh Lãng thấy được một sợi ánh sáng xông thẳng tới phía chân trời, sợi tơ mỏng này như ánh trăng sáng ngưng kết mà thành, lại bay thẳng đến bầu trời đêm, bay thẳng về phía bầu trời xa xôi, tựa hồ thẳng tiến tới Nguyệt cung trên Thiên Đình!

Chúc Minh Lãng còn tưởng rằng đó là ảo giác của mình.

Hắn lại sử dụng linh thức quan sát một phen, thấy rõ sợi tơ bạc kia thực sự là tới từ mặt trăng, phảng phất Tiểu Bạch Khởi đang có mối liên hệ kỳ bí nào đó với mặt trăng, giờ phút này đang cùng ánh trăng kia có một tia linh hồn ràng buộc.

Trước kia có thể Chúc Minh Lãng sẽ không cảm thấy cái này có gì phải bận tâm.

Sinh linh trên thế gian có thể hấp thu tinh hoa ánh trăng không phải số ít, nhưng nghĩ đến mỗi một ngôi sao sáng trên bầu trời đều đại biểu cho một vị thần minh, vậy vầng trăng kia chẳng phải là thần trong vạn thần sao, hiện tại Tiểu Bạch Khởi mới ở ấu niên kỳ mà đã sinh ra cộng minh đặc thù với mặt trăng...

Chẳng lẽ việc hắn trở thành hậu tuyển của thần, hoàn toàn là bởi vì có Tiểu Bạch Khởi?

Đem lông đuôi Bạch Phượng Hoàng trân tàng đã lâu đưa cho Tiểu Bạch Khởi, loại thánh linh vạn năm vượt qua thời đại này, chắc hẳn sẽ có có trợ giúp cực kỳ to lớn đối với sự trưởng thành của Tiểu Bạch Khởi.

Đương nhiên, Chúc Minh Lãng cũng cân nhắc một vấn đề.

Đó chính là hiện tại rõ ràng Tiểu Bạch Khởi mới chỉ là ấu niên kỳ, thân thể nho nhỏ của nó chịu được phần đại bổ này sao?

Linh vật cùng Nguyệt Hoa có liên quan, nhớ đến viên nguyệt thạch lúc trước Mạnh Băng Từ đưa cho mình, đã có giá trị ba trăm vạn kim, đoán chừng hiện tại cũng chỉ đủ cho Tiểu Bạch Khởi ăn một bữa cơm...

Mặt khác, hiện tại cơm nước mỗi tháng của Thiên Sát Long cùng Thương Loan Thanh Hoàng Long cũng tiêu hao kinh người không kém, những Hồn Châu Vương cấp thật vất vả mới đạt được kia, hơn phân nửa là không cất giữ được, vừa vào tay lại lập tức phải xuất ra, đổi lấy đầy đủ long lương cùng linh vật.

"Trước nếm một chút đi anh bạn, sợ ngươi tiêu hóa không nổi khí tức Thánh Linh Bạch Phượng Hoàng." Chúc Minh Lãng từ phần lông đuôi Bạch Phượng Hoàng kia tách ra một nhánh nhỏ, đưa cho Tiểu Bạch Khởi nhai chơi.

Tiểu Bạch Khởi cắn đến rất vui vẻ, bên má nho nhỏ không ngừng chuyển động, đáng yêu đến cực điểm.

"Lại đến một mảnh nhỏ nữa?" Chúc Minh Lãng thấy nó rất nhanh đã ăn xong, thế là lại đưa cho nó một chút nữa.

Bất tri bất giác, cả một nhánh lông đuôi Bạch Phượng Hoàng đã bị Tiểu Bạch Khởi gặm xong, trên người của nó xuất hiện ba đạo tử khí ngưng tụ, vẫn xông lên mây trời ở trong màn đêm như trước, thẳng tới Hạo Nguyệt, phảng phất như chúng cũng đang hấp thu lấy năng lượng đến từ ánh trăng mà bên trên mặt trăng tung xuống...

Đem sợi lông đuôi dùng để xung kích Vương cấp cảnh coi như sữa mà uống, trọng yếu nhất chính là, Chúc Minh Lãng phát hiện Tiểu Bạch Khởi căn bản không tồn tại vấn đề không tiêu hóa được thứ này, khí tức lông đuôi Thánh Linh Bạch Phượng Hoàng khổng lồ tiến vào trong bụng nó, rất nhanh đã dung nhập vào bên trong thân thể của nó, huyết mạch, xương cốt và trong linh hồn, cùng lúc đó, Chúc Minh Lãng cũng phát hiện hình thể Tiểu Bạch Khởi lại biến ảo, từ kích cỡ chỉ lớn bằng một con Tiểu Hồ, đang dần dần lớn thành một con bạch lộc khỏe mạnh mà trưởng thành...

Hiệu quả thật nhanh chóng a! !

Chẳng lẽ là hiệu quả do quỹ châu? ?

Chúc Minh Lãng vội vội vàng vàng dùng linh thức đi cảm nhận trạng thái của Tiểu Bạch Khởi, rất nhanh Chúc Minh Lãng đã phát hiện linh hồn Tiểu Bạch Khởi kỳ thật cực kỳ cường đại, đã sắp tiếp cận tiêu chuẩn Long Vương rồi.

Nhưng tựa hồ thân thể nó cũng không đủ dinh dưỡng, chưa có trải qua quá trình kinh lịch trưởng thành, khiến cho nó hiện tại có một loại cảm giác rồng lặn trong suối, căn bản là không có cách nào thi triển ra lực lượng chân chính của mình.

"Một cái lông đuôi Phượng Hoàng cũng ăn hết, năng lượng cũng biến mất không còn chút nào, vậy mà vẫn không có chút dấu hiệu bão hòa."

Chúc Minh Lãng bắt đầu lộ ra vẻ kinh ngạc.

Vòng luân hồi này của Tiểu Bạch Khởi đến tột cùng đã đạt đến cấp bậc gì, vì sao ngay cả linh tư Vương cấp cũng không thể nhét đầy cái bụng của nó khi mà nó mới chỉ là ấu niên kỳ! !

Chẳng lẽ là một con tiểu thần long? ? ?

...

Đẳng cấp Nguyệt Hoa kết tinh quá thấp.

Chúc Minh Lãng bắt đầu ra ngoại giới thu mua Nguyệt Lưu Ly số lượng lớn, loại đồ vật này vô cùng hiếm hoi, một viên hồn châu Vương cấp mới có thể đổi được một viên, mà một viên này chỉ là lương thực ngày thường của Tiểu Bạch Khởi.

Chúc Minh Lãng bắt đầu hối hận, vì sao mình không đi săn nhiều thêm ở mấy quốc gia chứ.

Với trạng thái của Tiểu Bạch Khởi hiện tại, dạng Mục long sư đi ngao du như mình quả thật có chút nuôi không nổi.

Không có cách gì, loại thời điểm này chỉ có thể đi tìm phụ thân.

Bây giờ Chúc Minh Lãng đã biết, Chúc môn có thể không phải là thế lực cường đại nhất trên đại lục này, nhưng tuyệt đối là có tiền nhất.

...

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Chúc Minh Lãng liền đi về Chúc phủ, Tổ Long thành bang hiện tại cũng có rất nhiều phân đình của Chúc môn, ở chỗ này có thể thu hoạch được rất nhiều kim loại hiếm có.

"Công tử, những ngày này các thế lực lớn đều đang lưu truyền truyền thuyết về ngài a, môn chủ chúng ta ở hoàng đô cũng biết được tin tức này, cao hứng mà ăn thêm mấy chén cơm, hắn đã cho người truyền tin tới nói, ngài cần gì, Chúc môn chúng ta từ trên xuống dưới tuyệt đối phải giúp đỡ hết sức, ngàn vạn lần phải coi Chúc môn như nhà mình, cũng tuyệt đối đừng sợ phá của, công tử bây giờ có vốn liếng một mình gánh vác một phương!" Cảnh Lâm trưởng lão nhìn thấy Chúc Minh Lãng liền vui vẻ như nhìn thấy cậu ruột của mình vậy.

"Chúc Thiên Quan thật sự nói như vậy, những đại trưởng lão khác trong Nội đình cũng không phản đối?" Cặp mắt Chúc Minh Lãng híp lại giống như lão hồ ly.

Lão tử chỉ chờ các ngươi nói câu này thôi đấy! !

"Làm sao có thể phản đối, ngài biết hiện tại toàn bộ hoàng đô đều đang đồn uy danh của ngài a, trận chiến này đối với hoàng triều mà nói cực kỳ quan trọng, nếu không các thế lực lớn làm sao lại phải bán mạng như thế. Bây giờ Tử Tông lâm, Hoàng Vũ Hầu, Hồng Long cốc, Ly Xuyên quốc đều đang tán thưởng ngài, cho dù mấy đại trưởng lão Nội đình Chúc môn chúng ta có cổ hủ, cũng không có khả năng lại có ý kiến phản đối." Cảnh Lâm trưởng lão nói.

"Kỳ thật người ta lo lắng nhất cũng không phải các Đại trường lão, mà là Chúc Thiên Quan." Chúc Minh Lãng rất trực tiếp biểu lộ bất mãn của mình đối với Chúc Thiên Quan.

Chỉ nhìn đến trang bị khoa trương ngoài sức tưởng tượng của những thị vệ Chúc môn kia mà xem, trong đầu Chúc Minh Lãng đã nghĩ đến một chuyện khác.

Lão cha này, không cần cũng được.

Vừa vặn mẫu thân ruột của hắn cũng không khá hơn chút nào.

Mọi người coi như người dưng đi.

Chúc Minh Lãng ta coi như không có nhà, là đứa cô nhi.

Nhưng sau khi nghe Chúc Thiên Quan đã liên hợp với các Đại trưởng lão lại muốn phát cho mình khoản tiền lớn, thế... thế thì lại chịu đựng thêm một hồi đi, chỉ là hắn thuần túy không muốn thấy con của mình và Lê Vân Tư không có ông bà nội.

"Ta cần Nguyệt Lưu Ly, các đại phân đình trên Cực Đình đại lục, các đại ngoại đình, tất cả phải dùng hết sức thay ta thu thập Nguyệt Lưu Ly, cũng truyền lệnh của ta, mỗi một phân đình thay Chúc Minh Lãng ta tìm được nhiều thêm một viên Nguyệt Lưu Ly, thì lập tức được vào Nội đình lĩnh chức vị." Chúc Minh Lãng rất gọn gàng dứt khoát nói.

"A? ? ? Chức vụ bên trong Nội đình vẫn luôn do trưởng lão bên trong nội đình định đoạt, chuyện này..."

"Thì ra lại rất khó khăn a, vậy sau này mọi người cũng không cần thân cận như vậy, cái gì mà công tử duy nhất của Chúc môn, nói ra loại lời này, có chút ném mặt mũi Mục Long tôn giả ta, dù sao ta tới chỗ các ngươi muốn lấy mấy trăm vạn kim, thế mà còn phải ký sổ." Chúc Minh Lãng nói.

"Ah... Được rồi, chuyện này ta sẽ thông báo cho trưởng lão hội, công tử không nên tức giận lớn như thế, mọi thứ đều có thể thương lượng, môn chủ trước kia keo kiệt cay nghiệt đối với ngài, kỳ thật chỉ là muốn ma luyện tâm trí của người một chút, bản thân môn chủ hắn kỳ thật cũng rất đau lòng." Cảnh Lâm trưởng lão nói.

"Dù sao vật của ta đến đúng hạn phải chuẩn bị kỹ cho ta, hiểu chưa!" Chúc Minh Lãng nói.

"Yên tâm, yên tâm, lần này công tử lực áp quần hùng, để Chúc môn chúng ta từ trên xuống dưới đều cảm thấy tương lai xán lạn của Chúc môn không xa, nhất định sẽ ngồi lên vị trí đệ nhất tộc môn, cái gì Đại Chu tộc, cái gì Bồ tộc, người thừa kế phải hao phí đại lượng tài nguyên mới bồi dưỡng ra được cùng công tử so sánh chẳng khác gì một đống phân trâu, có công tử dẫn đầu Chúc môn chúng ta, tương lai khẳng định có thể quét ngang hết thảy thế lực trên Cực Đình, Hoàng tộc cũng phải tất cung tất kính đối với chúng ta!" Cảnh Lâm trưởng lão hào khí xông lên đến tận chín tầng mây nói.

Thực lực chính là tất cả.

Chúc môn thiếu nhất chính là cái gì, không phải chính là người có thực lực mạnh sao!

Mặc dù nội bộ Chúc môn cũng bồi dưỡng không ít cao thủ, nhưng đa số đều là các trưởng giả được tuyển chọn từ khắp nơi trên thiên hạ, những người này có dị tâm hay không cũng rất khó nói, cũng khiến cho nội đình Chúc môn mặc dù có tiền cùng tài nguyên lớn, nhưng cũng không dám tùy tiện đập lên trên người những người này.

Nhưng Chúc Minh Lãng lại không giống họ.

Huyết thống tinh khiết.

Thân phận chính thống.

Địa vị cao.

Thực lực càng vượt xa những người đứng đầu của các thế lực lớn.

Ai cũng có thể phản bội Chúc môn, nhưng Chúc Minh Lãng thì không.

Lượng tài nguyên lớn lưu trữ có thể không hề cố kỵ mà dồn vào trên người hắn!

Đương nhiên, nếu từ trên xuống dưới Chúc môn mà biết cách đây không lâu Chúc Minh Lãng đã soạn ra một bức thư đoạn tuyệt tình phụ tử để tặng vào ngày đại thọ năm mươi tuổi của Chúc Thiên Quan, thì đoán chừng bọn họ sẽ không cho là như vậy.

Về vấn đề Chúc môn này, Chúc Minh Lãng giống như Thiên Sát Long, tâm làm phản chưa bao giờ tắt!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch