Chúc Minh Lãng tiến vào trong linh vực, phát hiện khắp người Tiểu Bạch Khởi tỏa ra long quang rực rỡ như ánh trăng sáng, thân thể của nó trở nên óng ánh sáng long lanh, trông giống như một pho tượng băng ngọc.
Huyết mạch của nó, xương rồng, khí tạng đều có thể thấy rõ ràng, mà dưới lớp long quang tỏa sáng như ánh trăng này, Chúc Minh Lãng có thể nhìn thấy chúng nó đang xảy ra biến hóa, giống như là nó đang tái tạo lại vậy! !
Mỗi một chi tiết nhỏ, đều có thể thấy rất rõ ràng, tỉ như nói mỗi một đạo huyết mạch rõ ràng cuối cùng cũng gom tụ lại chỗ tim rồng, mà ở bên trong tim rồng trải qua một lần tuần hoàn long huyết, phảng phất như nó tích chứa lực lượng cường đại hơn, sau đó chuyển vào thân thể, đầu, cánh chim, tứ chi của Tiểu Bạch Khởi, giống như là trải qua một đợt tẩy rửa và cường hóa! !
Cánh chim từng chút từng chút mở ra, tựa như Nguyệt Thần Long Điệp, thần thánh lại uy nghiêm.
Thân thể như Băng Tuyết Kỳ Lân ở Thiên Sơn trong truyền thuyết, trông tuấn mỹ cân xứng, lại tràn ngập lực cảm giác, hiển nhiên là sự kết hợp hoàn hảo giữa linh xảo và mạnh mẽ, giống như long cơ hoàn mỹ băng ngọc điêu khắc, nó được bao phủ lên lớp long lân màu trắng với hoa văn tinh diệu lộ ra nét cổ xưa, khiến cho nó càng giống như thần minh trong Nguyệt Cung được sinh ra từ tinh hoa của nhật nguyệt.
Cái đuôi của nó vẫn giữ phong cách đuôi bọ cạp như trước, nhưng ở cuối phần đuôi lại xuất hiện hai cái đuôi có hình dạng Phượng Hoàng, hai cái đuôi này sau khi chải vuốt giống như một đóa hoa cốt màu trắng, nhưng từng cái đuôi này lại kết hợp thành một phần đuôi giống như một chiếc gai bạc sắc bén trí mạng!
"Đây là đến trưởng thành kỳ rồi? ?" Chúc Minh Lãng lại một lần nữa trở thành vị cha già chảy nước mắt.
Lần này Tiểu Bạch Long rất khó nuôi.
Trước kia chỉ uống một chút mật hoa là có thể vui vẻ cả ngày, hiện tại thật sự là muốn ngôi sao ở trên trời, thì Chúc Minh Lãng vẫn phải đi hái.
Bất quá, cuối cùng cũng đến trưởng thành kỳ, lại lần nữa qua một giai đoạn trưởng thành, Tiểu Bạch Khởi chắc là có hi vọng trực tiếp đạt đến đỉnh vị Vương cấp!
"Du ~~ "
"Thế nào, ngươi muốn đi ra ngoài hoạt động gân cốt?" Chúc Minh Lãng nghe được lời thỉnh cầu của Tiểu Bạch Khởi.
Chúc Minh Lãng gọi Tiểu Bạch Khởi ra ngoài.
Tiểu gia hỏa vì muốn dính vào Chúc Minh Lãng nhiều một chút, lại huyễn hóa thành hình thái của Tiểu Bạch Long nho nhỏ, đứng ở trên bờ vai của Chúc Minh Lãng, dáng người đứng thẳng, hơi hất đầu lên, còn có cả ánh mắt kiêu ngạo bễ nghễ thiên hạ!
Chúc Minh Lãng đột nhiên hiểu ra, thần thái giả tượng của Tước Lang Thần trong mộng cảnh của mình là có từ đâu rồi, rõ ràng chính là đến từ con Tiểu Bạch Long nhà mình!
"Lần giao đấu này mặc dù hạn chế tu vi, nhưng cũng là hạ vị Vương cấp, tạm thời vẫn không thích hợp với ngươi." Chúc Minh Lãng nói với Tiểu Bạch Khởi.
Tiểu Bạch Khởi lung lay đầu, hai lỗ tai rồng đáng yêu phe phẩy.
Không nghe không nghe, cứ muốn đánh đấy!
Chúc Minh Lãng dở khóc dở cười.
Cái tính tự đại cuồng vọng này của Tiểu Bạch Khởi rốt cuộc là nó học được từ đâu vậy?
"Này, này, họ Chúc kia, ngươi rốt cuộc có lên hay không vậy, đối thủ đã ở trên đó chờ ngươi lâu rồi đấy." Giọng Mật Trọng Quân có chút lớn, lại còn nói ở bên tai Chúc Minh Lãng.
Chúc Minh Lãng lấy lại tinh thần, mới phát hiện trên sân giao đấu rộng lớn, có một gương mặt có chút quen thuộc đang đứng ở trên đấy.
Tước Lang Thần Thành thần dân Thượng Trang? ?
Mặt mũi bầm dập, sao đến bây giờ còn chưa khôi phục, Thiên Xu Thần Cương không có thuốc chữa thương nào tốt hết sao?
Chúc Minh Lãng đi ra phía trước, trên thực tế hắn còn chưa hoàn toàn quyết định được rốt cuộc nên chọn con rồng nào ra tỷ đấu trận này, bất kể nói thế nào thì cũng liên quan đến vận mệnh Ly Xuyên, mình không thể tùy theo tính tình của Tiểu Bạch Khởi được.
Cũng không để Chúc Minh Lãng lo lắng nhiều, Tiểu Bạch Long giảo hoạt, tùy hứng, tự đại này lại nhảy từ trên vai Chúc Minh Lãng xuống, sau đó lông vũ khắp cơ thể tung bay, tản ra từng đạo thánh quang màu xanh nhạt.
Dưới thánh quang bao phủ, cơ thể Tiểu Bạch Khởi biến hóa thành dáng vẻ của rồng trưởng thành kỳ nên có, giống như Băng Tuyết Kỳ Lân, nhưng phía sau lại có mấy đạo Thương Nguyệt Long Dực, tầng cấp rõ ràng, giương cánh to lớn, gân mạch hoa lệ!
"Chờ một chút, ta muốn đổi rồng khác xuất chiến." Chúc Minh Lãng thấy vị nam tử chủ trì mặc thú bào hoa y muốn hô lên bắt đầu, thì liền vội vàng nói.
"Đã gọi rồng ra, thì không thể thay đổi được nữa, đây là quy củ." Vị nam tử chủ trì kia không cho hắn một chút thể diện.
Chúc Minh Lãng khổ đến to cả mặt.
Tiểu Bạch Khởi tinh nghịch như vậy, Chúc Minh Lãng cũng không có biện pháp, đành phải đứng vào giữa sân tỷ đấu, cũng trong thời gian ngắn đó tiến hành giao lưu linh hồn với Tiểu Bạch Khởi, dù sao bọn họ sống nương tựa lẫn nhau đã nhiều năm như vậy, có được sự ăn ý và quen thuộc mà những người khác không có.
"Ngươi bây giờ là Bạch Long gì?"
"Ngươi có kỹ năng kiêu ngạo long trời lở đất nào?"
"Bây giờ tu vi của ngươi ở cấp bậc nào, vì sao ta không cảm nhận dược?"
Được rồi, Chúc Minh Lãng thừa nhận mình hoàn toàn không biết gì về Tiểu Bạch Khởi của hiện tại, ngoài trừ biết nó thích phơi ánh trăng, thích ăn Nguyệt Lưu Ly ra. . .
Hắn nhắm mắt lại, phó thác cho trời vậy.
. . .
Một bên khác, Thượng Trang hơi nhếch khóe miệng, nhưng đây chỉ là hắn đang cố khắc chế không bộc lộ ra ngoài, còn ở trong lòng có lẽ miệng của hắn đã cười liệt đến lỗ tai rồi!
Tước Lang Thần Minh ở trên, lại chiếu cố cho Thượng Trang ta như vậy!
Lúc còn ở cốt miếu, mình đã âm thầm thề nhất định phải tìm lại mặt mũi đã mất vào hôm đó.
Không nghĩ tới mới qua mấy ngày, ngày mà mong đợi lại cứ đến như vậy!
"Biết những ngày này Thượng Trang ta ở trong tộc nhân không ngóc đầu lên được không?"
"Có biết vì sao gương mặt sưng này của ta, ta không muốn biến mất không?"
"Nỗi nhục ngày đó, hôm nay ta sẽ nhau hoàn trả! !"
Luận về thân phận, Thượng Trang hắn thừa nhận mình không bằng Mật Trọng Quân, tên tuổi của Tước Lang Thần cũng không vang dội bằng Huyền Qua Thần.
Nhưng luận về thực lực, Thượng Trang hắn tuyệt không bại bởi bất luận một vị thần duệ nào! !
Đừng nói là áp chế tu vi, nếu mọi người dựa vào bản lĩnh thật sự để đối kháng, thì hắn cũng tự tin sẽ không thua bất kỳ thành viên nào ở trong tổ chức hạ thần.
Thượng Trang hắn có sự tự tin này!
Rễ cỏ cũng sẽ quật khởi, chớ ức hiếp thần dân nghèo! ! !
"Không ai có thể lựa chọn xuất thân của mình, nhưng lại có thể lựa chọn vận mệnh của mình, tại lúc những người các ngươi có thiên mệnh sống an nhàn sung sướng, thì Thượng Trang ta đã sớm đi khắp các nơi hung hiểm trong cương vực, ngay lúc các ngươi tự khoe là người kế thừa của thần, thì Thượng Trang ta đã sớm dòm ngó đến cảnh giới chí cao, những thứ khác ta không bằng các ngươi, nhưng luận về vật lộn chém giết, ngươi cũng chỉ có thể phối hợp theo mà thôi! !" Thượng Trang dùng tay chỉ vào Chúc Minh Lãng, trong mắt tràn ngập hưng phấn!
Nói xong những lời này, Thượng Trang bước nửa bước về phía trước, nửa bước này giấu giếm huyền cơ, liền cảm nhận được sự chén ép khiến toàn bộ sân giao đấu rộng lớn này co lại, không gian hoạt động trở nên vô cùng chật hẹp!
Chúc Minh Lãng có thể cảm nhận được phần áp bách đặc biệt này, chỉ có nửa bước, nhưng dường như mình bị bức lui đến chiến trường tuyệt địa, tất cả cảm giác áp bách, ngạt thở, chật hẹp đều xông lên đầu.
Ánh mắt Chúc Minh Lãng rơi vào Tiểu Bạch Khởi.
Nửa bước áp bách này của đối phương, tự nhiên là nhằm vào Thương Nguyệt Tiểu Bạch Long, bây giờ Chúc Minh Lãng còn chưa sinh ra linh hồn cộng minh với Tiểu Bạch Khởi vừa mới hoàn thành tiến giai, không cách nào cảm nhận được, cũng không hiểu rõ Tiểu Bạch Khởi có được năng lực gì.
Thương Nguyệt Tiểu Bạch Long bước về phía trước, đột nhiên một cỗ băng tức cường đại giống như Thiên Băng Địa Giới ở thời viễn cỗ lập tức tản ra xung quanh, tiếng gió hú cổ xưa, không gian mênh mông cùng băng tịch kia, không chỉ đánh tan triệt để nửa bước áp bách đó, ngược lại còn bao vây cả người Thượng Trang!
Thượng Trang quá sợ hãi.
Hắn cảm nhận được băng hàn lạnh thấu xương, dưới khí tức hùng hổ dọa người này hắn càng trở nên nhỏ bé, giống như một gốc cỏ bị cuồng phong tùy ý cuốn tới Thiên Băng Cổ Giới này, rồi tàn phá các cây cổ thụ trong băng nguyên, tùy ý phiêu đãng.
Thượng Trang lập tức đứng trung bình tấn, hai tay hướng về phía trước, bộc phát ra Ly Hỏa mà mình đã rèn luyện nhiều năm để bảo vệ cơ thể mình.
Hắn là một Ngũ Hành Sư, pháp thuật trong ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ hắn đều có thể thi triển ra, Ly Hỏa cho hắn mệnh chủng Hỏa cường đại nhất, là do hắn đi săn giết Ly Hỏa Cổ Long ở tuyệt địa hung thổ mà có được.
Hắn lấy Ly Hỏa bảo hộ bản thân mình, tạo thành một hỏa trụ to lớn, giúp hắn không bị khí tức này của Bạch Long áp chế.
Các đại tổ chức hạ thần đều đang quan chiến, bọn hắn âm thầm kinh ngạc, Thượng Trang lại có được mệnh chủng Hỏa, thực lực thật mạnh, khó trách người của Tước Lang Thần Thành lại phái ra một thần dân để giao đấu!
"Một chút hào nhoáng trống rỗng long uy không thật, tiếc là không làm gì được Ngũ Hành sư Thượng Trang ta! !" Thượng Trang gầm thét một tiếng.
Toàn thân hắn khuếch tán ra Ly Hỏa, tạo thành một hàng rào lửa cực lớn nhanh chóng quét về phía trước.
Mà không chờ hàng rào lửa này tiếp xúc đến Tiểu Bạch Long, Thượng Trang lại tiếp tục lợi dụng thuật Độn Thổ, lập tức đi tới trước mặt Tiểu Bạch Long.
Ly Hỏa hóa thành Hàng Long Hỏa Thằng Tiên, cùng lúc hàng rào lửa vọt tới Tiểu Bạch Long, Thượng Trang liền huy động Hàng Long Hỏa Thằng Tiên, vung về phía tứ chi của Tiểu Bạch Long, vừa đến gần liền trói buộc lại!
"Khá lắm, phòng thủ phản kích, nước chảy mây trôi." Chúc Minh Lãng cũng âm thầm kinh ngạc, Thượng Trang này đúng là có mấy phần thực lực.
Mọi người ở đây đều cảm thấy tứ chi của Tiểu Bạch Long sẽ bị Hàng Long Hỏa Thằng trói lại, Tiểu Bạch Long hà ra từng hơi, long tức cũng không giống như trước đó, nhưng lại tùy tiện đông lạnh, dập tắt hàng rào lửa đang quét tới.
Về phần Hàng Long Hỏa Thằng ác liệt kia, Tiểu Bạch Long rất tự nhiên nhảy nhót một chút, tựa như ngày thường mấy đứa trẻ chơi đùa nhảy dây vậy, dễ dàng tránh né đi.
Nhảy nhẹ về phía sau, Tiểu Bạch Long không rơi xuống đất, mà đột nhiên mở ra một lớp lại một lớp long dực ở phía sau, trên long dực không biết từ khi nào mà đã trở nên rực rỡ muôn màu, rủ xuống vô số màn bạc như bụi băng, sáng chói hoa lệ, nhưng ngay khi Bạch Long đột nhiên giương cánh ra, những màn bạc như bụi băng này liền bạo tán về phía bốn phương tám hướng! ! !
Một hạt bụi băng nho nhỏ là có thể đông kết một tòa lâu vũ lớn, lại càng không cần phải nói đến long vũ bạc đó có thể hóa thành một sông băng đáng sợ!
Bên trong sân giao đấu, một tòa sông băng thiên địa đáng sợ đang sinh ra, đồng thời sinh ra một cỗ băng có thể tiêu diệt vạn vật, Thượng Trang phản ứng rất nhanh, đang lợi dụng cảnh giới cao nhất của thuật độn thổ, một bước đi đến vài dặm, dưới tình huống bình thường đang trong tình cảnh nguy hiểm, hắn đã sớm trốn xa.
Nhưng Bạch Khởi chế tạo ra sông băng thiên địa này liên miên bất tuyệt, phảng phất như trên đài giao đấu này có rộng lớn đến đâu, thì lực lượng của nó cũng có thể kéo dài đến tận cùng!
Sân giao đấu này đã rất khổng lồ, rất hào hoa, nhưng vẫn không chịu được nguồn lực lượng này, mà tốc độ chạy trốn của Thượng Trang càng không kịp bằng tốc độ sông băng thiên địa này, cuối cùng hắn bị buộc đến biên giới, cuối cùng cả người hắn bị sông băng bao phủ!
Sông băng to lớn, hoàn toàn là một dãy núi dài liên miên, mà Thượng Trang bị băng phong kín ở bên trong, hoàn toàn không có năng lực phản kháng.
Đoán chừng nếu đang ở bên ngoài dã ngoại, thì sông băng mấy chục năm không thay đổi, Thượng Trang bị đông cứng ở bên trong cũng sẽ không có người biết được!
"Long Tức Băng Giới quá cường điệu rồi, dưới tình huống bị áp chế tu vi thế nhưng lại vẫn kinh khủng như vậy!" Vị lão giả râu đen kia nhịn không được phát ra tiếng sợ hãi than.