Ngước mắt nhìn ngắm vùng thiên địa tráng lệ đột nhiên xuất hiện trước mắt, Chúc Minh Lãng nhìn mà không nói nên lời!
Nếu không phải con rồng này do một tay hắn nuôi lớn thì Chúc Minh Lãng còn hoài nghi Tiểu Bạch Khởi đã tiến vào giai đoạn hoàn toàn kỳ đã nhiều năm rồi!
Nhưng nó chỉ vừa mới tiến giai đến trưởng thành kỳ thôi!!
Tuy rằng Thượng Trang cũng bị hạn chế tu vi xuống hạ vị Vương cấp, nhưng một con rồng nhỏ như nó lại có thể hành hung một cao thủ của Thiên Xu Thần Cương thế này thì có hợp lý không!
"Hô ~~~~~~"
Tiểu Bạch Long khinh miệt nhổ một ngụm long khí, nhìn về phía Thượng Trang như thể muốn nói: Làm màu, yếu như sên vậy.
Sau khi giải quyết xong đối thủ, Tiểu Bạch Khởi xoay lưng quay về bên người Chúc Minh Lãng, thân hình tiêu chuẩn của một con rồng trưởng thành đang từ từ hóa nhỏ lại, cuối cùng nó biến thành một con thú nhỏ cỡ một con tuyết hồ, nhẹ nhàng nhảy lên vai Chúc Minh Lãng.
Cái đầu nhỏ bé của nó khẽ ngẩng lên, thần thái cao ngạo tựa như nó đang đợi Chúc Minh Lãng dùng hết tất cả từ ngữ hoa mỹ nhất để khen ngợi nó vậy, nhưng Chúc Minh Lãng lại không chút khách khí mà giơ tay lên gõ một cái lên trán Tiểu Bạch Khởi!
Haizz, ai dạy ngươi giả vờ yếu đuối thế hả?
Ngươi giả vờ thì cũng thôi đi thế nhưng ngay cả ta ngươi cũng lừa à??
"Du ~~~~~"
Tiểu Bạch Long bị gõ vào đầu, gương mặt bày ra vẻ ủy khuất như thể muốn nói: "Ta chỉ muốn tặng ngươi một món quà bất ngờ thôi mà."
Vẻ mặt Chúc Minh Lãng như của một người cha già không cho rằng hành động của Tiểu Bạch Khởi làm là đúng nhưng trong tâm hắn lại sôi trào như có ai đó khuấy đảo không ngừng.
Củ cải trắng nhỏ bé vất vả nuôi dưỡng giờ lại trở thành heo rồi!!
Nó mới bước vào kỳ trưởng thành đã đạt đến cấp Long Vương rồi, hơn nữa nó còn có thể đánh Thượng Trang đến tơi tả, là một thần dân có năng lực chiến đấu vượt trội, để làm được điều này ít nhất cũng phải đạt đến hoàn toàn kỳ, ấy mà...
Bạch Long long thần.
Sau lần luân hồi chập biến, tiểu gia hỏa này thực sự hóa thành long thần rồi, mặc dù trước đây trong lòng Chúc Minh Lãng cũng mơ hồ cảm nhận được, thế nhưng sau khi chuyện này được bày ra trước mắt thì Chúc Minh Lãng vẫn cảm thấy kinh ngạc.
"Người của Huyền Qua Thần Quốc quả nhiên không dễ chọc, mặc dù không phái nhiều người đến đây nhưng lúc tiến vào Cực Đình đại lục, nếu có nhìn thấy cờ hiệu của Huyền Qua Thần Quốc thì chúng ta tốt nhất nên đi đường vòng." Nam tử nho nhã tay cầm quạt mo nhỏ giọng nói.
Đám thành viên trong tổ chức hạ thần đứng xung quanh cũng nhao nhao gật đầu.
Không phải tất cả tổ chức hạ thần đều có nhóm cao thủ, thượng vị vương cấp đi theo, dù sao bản chất chính của lần đi săn này chính là một cuộc khảo nghiệm của các tổ chức hạ thần giành cho bọn họ, vậy nên khi thấy thực lực đáng sợ của Tiểu Bạch Khởi, bọn họ cũng có chút kiêng kỵ đôi phần, nếu như không thực sự nắm chắc phần thắng, thực sự không cần thiết thì bọn họ cũng không có ý định chạy lên tranh giành với người của Huyền Qua Thần Quốc.
"Ha ha, ta vừa nhìn đã biết ngươi không phải dạng nhân vật tầm thường gì, về sau cứ đi theo ta! Ta cam đoan sau này ngươi sẽ lên như diều gặp gió!" Trên mặt Mật Trọng Quân hiện lên nụ cười tươi rói.
Hắn thật không ngờ tới, người mà hắn vô tình mời tới lại giúp Huyền Qua Thần Quốc tạo được danh thế như vậy, xem ra còn hữu dụng hơn nhiều so với tên tiểu tử Hồng Thiên Phong trong đầu toàn thứ cặn bã kia!
Nếu bây giờ tiến vào Cực Đình đại lục, thu được món lợi lớn thì thánh quân và quốc chủ chắc hẳn sẽ ban thưởng cho mình, không đúng, có khi còn có cơ hội nhận được ân điển nữa!
Giới long môn!!
Chỉ cần có cơ hội bước vào trong đó một lần thôi, thì cả đời Mật Trọng Quân này cũng chẳng còn gì phải hối tiếc nữa!!
Phải rồi, chỉ cần có Mật Dung ở bên cạnh.
Thì xác suất tìm được ân điển trong Cực Đình đại lục là rất cao!
Cơ hội trở thành thần minh hậu tuyển sắp gần kề rồi!
"Đại ca, muội cảm nhận được ở vị trí này chắc hẳn có thứ mà chúng ta tìm kiếm, đến lúc đó chúng ta cứ đi vào Cực Đình theo đường này nhé!!" Mật Dung mở miệng nói với Mật Trọng Dung.
Đôi mắt của Mật Trọng Dung lập tức sáng lên.
Lúc này đây chỉ cần tin tưởng Mật Dung là được rồi.
"Đại ca nghe lời muội." Mật Trọng Dung gật đầu.
Vị trí cửa động mà Mật Dung chọn đương nhiên là nơi gần với Ly Xuyên nhất.
Trên thực tế có đến mấy tổ chức hạ thần đều muốn có được Ly Xuyên, bởi nơi đó là vùng thổ địa cách Giới long môn gần nhất, hơn nữa trước khi cơn Tuế Nguyệt sóng mang năng lượng dồi dào nhất được lan tỏa thì nhất định sẽ có những cơn sóng tuế nguyệt mang ân trạch phủ xuống trước thời hạn, thế nên vùng đất này chắc chắn sẽ màu mỡ, giàu có hơn những vùng đất khác.
Huống hồ gì, theo nguồn tin từ nội bộ Cực Đình truyền tới thì mọi việc đều diễn ra như dự đoán, các đại thế lực cũng đang đóng quân ở Ly Xuyên, thậm chí nơi đó còn có khả năng sẽ xuất hiện ân điển.
Sau khi nhận được quyền ưu tiên lựa chọn, Chúc Minh Lãng cũng có ý lưu ý đến lộ tuyến mà những tổ chức hạ thần khác lựa chọn.
Không phải là con đường cách Ly Xuyên gần nhất, con đường đó thuộc về phía bên kia, hiện tại phía bên Chúc Minh Lãng đang có được ưu thế về khoảng cách.
Hơn nữa vẫn còn một vấn đề nghiêm trọng hơn tồn tại.
Số người mà Huyền Qua Thần Quốc phái đi thực sự rất ít.
Bản thân Mật Trọng Quân là vì mục đích khác nên đến nơi này, sau đó lại nhất thời muốn tiến vào Cực Đình.
Nếu so với những thế lực khác đã được chuẩn bị kỹ càng từ trước thì đội quân của họ quá mức đơn bạc rồi, nếu như thật sự có đụng độ các tổ chức hạ thần khác ở Cực Đình đại lục thì sẽ rất phiền toái!
Thế nên Mật Trọng Quân cũng có ý định muốn chiêu binh mãi mã, ngay cả những món bảo bối được hắn cất giấu bao năm cũng lấy ra để chiêu mộ một vài cao thủ trong Tước Lang thành bang này để họ đi theo đội quân Huyền Qua Thần Quốc bọn họ.
"Trong thời gian ngắn như vậy, rất khó có thể điều người từ thần quốc đến, Chúc Minh Lãng, nếu ngươi là người ở đây thì chắc hẳn phải biết được mấy vị cao thủ đáng tin cậy, có thể nhờ cậy bọn họ đến đây giúp chúng ta không?" Mật Trọng Quân chân thành nói.
Bây giờ trong tay Mật Trong Quân đã có Thần Dụ kỳ, phàm là người có Thần Dụ kỳ thì đều là sứ giả của thần minh, danh chính ngôn thuận vì thần mở mang bờ cõi.
Đồng thời nhờ vào lần phát huy thực lực dũng mãnh của Chúc Minh Lãng, thế nên ngay từ lúc bắt đầu bọn họ đã nắm được vị thế tiến công hàng đầu.
Chỉ cần binh mã sung túc thì thành quả thu hoạch được nhất định sẽ vượt ngoài mong đợi!
"Ta quả thật có quen biết với một thế gia ở ẩn, bọn họ hầu hết đều là cao thủ, chỉ có điều những người này đều vì tiền mà liều mạng, chỉ khi đưa ra mức tiền khiến họ thỏa mãn thì bọn họ mới chịu xuống núi." Chúc Minh Lãng nói.
"Lần xuất hành này ta đã xin viện trợ tài lực từ phía thánh quân và quốc chủ, chỉ cần ngươi có thể mời người xuống núi thì ta đây nhất định có thể đưa ra mức giá khiến bọn họ hài lòng!" Mật Trọng Quân vỗ vỗ ngực, vô cùng tự tin nói.
"Như vậy thì tốt rồi, nhưng vẫn còn một vấn đề nhỏ đó là những người này quanh năm đều ở ẩn trong núi, không dễ dàng tin tưởng người ngoài, ta cũng chỉ nhờ vào một lần may mắn mới có được sự tin tưởng của họ, vậy nên cho dù ngươi có là người trả tiền thì bọn họ chắc hẳn cũng chỉ nghe lời ta thôi." Chúc Minh Lãng nói.
"Không sao cả, không sao cả, ta đã sớm nhìn ra ngươi là một người đáng tin cậy rồi, nếu không sao muội muội ta lại có thể tin tưởng ngươi đến thế, nếu ngươi đã có tài trong việc chinh phạt thế thì để ngươi chỉ huy cũng không phải là không thể. Ngươi chỉ cần biết rằng, ngươi đại diện cho Huyền Qua chúng ta thì mọi việc đều trở nên dễ dàng hơn rồi!" Mật Trọng Quân nói.
"Một du dân như ta đây, kỳ thực cũng hy vọng nhận được sự phù hộ của vị thần minh anh minh như Huyền Qua thần minh, nếu như có thể thông qua việc giúp đỡ Trọng Quân đại ca hoàn thành bá nghiệp mà đạt được sự tán thưởng của Huyền Qua thần minh thì Chúc Minh Lãng ta đây xin nguyện dù đầu rơi máu chảy cũng quyết không chối từ." Chúc Minh Lãng lập tức nói.
"Ha ha, nói hay lắm, nói hay lắm." Mật Trọng Quân nói.
"Ha ha ha ha!"
Nhìn bề ngoài thì thấy hai nam nhân trò chuyện với nhau rất vui vẻ thế nhưng trong lòng mỗi người đều chất chứa tâm tư khác nhau.