Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 684: Tòa thành không sợ hắc ám

Chương 684: Tòa thành không sợ hắc ám




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Đám người vừa rời khỏi Vĩnh Thành, Vĩnh Thành lập tức đóng cửa thành lại, đồng thời quân Vệ ẩn núp ở bên trong những bình dân kia đứng ở trên tường thành trước tiên, tạo thành một đạo phòng tuyến sâm nghiêm.

Chúc Minh Lãng qua loa thì qua loa, nhưng vẫn phải đề phòng những tổ chức nhàn tản kia của Thiên Xu Thần Cương.

Cỗ đại quân chống cự người Thiên Xu Thần Cương xâm nhập này sớm đã được an bài, cho dù bên trên con đường này bọn hắn là đội ngũ hạ thần Huyền Qua Thần Quốc duy nhất, thì vẫn cần đề phòng như cũ.

"Chúng ta để Thần Dụ Kỳ ở lại Vĩnh Thành có tác dụng sao?" Chúc Minh Lãng có chút bận tâm hỏi một câu.

"Đó là điểm đặc biệt thuộc về Thần Dụ Kỳ, cán cờ cắm xuống đất đứng sừng sững ở Vĩnh Thành, nếu có thế lực khác nổi lên ác ý, Thần Dụ Kỳ kia sẽ sản sinh một cỗ lực lượng địa chấn đối với đất đai bên ngoài tường thành, cho dù có thiên quân vạn mã cũng sẽ bị hủy diệt trong khoảnh khắc." Mật Trọng Quân nói.

Chúc Minh Lãng nhẹ gật đầu.

Trước đó còn đang suy nghĩ có nên giam lại Mật Trọng Quân hay không, chuyện này để tự mình làm việc sẽ càng nhanh gọn hơn một chút, dù sao Mật Dung cũng là đại biểu của Huyền Qua Thần Minh, còn là một Quan Tinh sư, nàng cũng có thể nâng cờ xí Huyền Qua Thần Minh.

Nhưng tên Mật Trọng Quân này xác thực rất tinh thông những cỗ thần khí kia, nhất là trên chiến trường lực ảnh hưởng của Thần Dụ Kỳ là cực lớn.

Muốn khu trục tất cả những người xâm nhập, những công hiệu đặc thù này của Thần Dụ Kỳ xác thực sẽ trở thành mấu chốt.

"Đương nhiên, địa chấn của Thần Dụ Kỳ cũng không phải thật sự có thể để đẩy lui tất cả cường địch, trọng yếu nhất chính là phía trên có khắc tiêu chí Huyền Qua Thần Quốc chúng ta, những tổ chức hạ thần kia nhìn thấy chúng ta đã chiếm lĩnh trước, nếu vẫn còn đến muốn chiếm giữ thì chính là vấn đề muốn trực tiếp vạch mặt với chúng ta, lại càng không cần phải nói đến những tổ chức nhàn tản kia, nếu không phải là tà phái, trên cơ bản sẽ không đắc tội chúng ta." Vị thần dân trẻ tuổi Tề Hôn nói.

Xác thực, hiệu quả chấn nhiếp này mới là mấu chốt, có thể khiến cho đám ô hợp kia lui tán, không cần chịu những tặc nhân kia nhớ thương, khó lòng phòng bị.

...

"Trời sắp tối rồi, chúng ta phải tìm một tòa thành bang." Mật Trọng Quân nói.

"Nơi này giống như không có đám hành giả hắc ám." Tề Hôn nói.

"Khi sương mù Hư Vô tản ra, sinh vật hắc ám trên Thiên Xu Thần Cương cũng sẽ giống như là thuỷ triều tràn vào bên trong Cực Đình, cho nên chúng ta chớ nên hành động ở bên ngoài vào ban đêm." Mật Dung lắc đầu nói.

Sương mù Hư Vô phải đến gần lúc hoàng hôn mới tan hết, mà tại các cửa vào địa mạch khác của tổ chức hạ thần đến trong đêm đều không hề tan đi, bọn hắn muốn chính thức hành động, phải đợi đến lúc tờ mờ sáng ngày hôm sau.

Nhưng sinh vật bóng tối của Thiên Xu Thần Cương đã nhanh chóng đồng hóa cả Cực Đình.

Có thể nói, thứ đầu tiên chiếm lĩnh Cực Đình tuyệt đối không phải là tổ chức hạ thần cường đại nào, mà chính là âm dân hắc ám đi theo sát bọn họ, bọn chúng thậm chí có thể chỉ trong một buổi tối đã trải rộng mỗi một góc trên toàn bộ Cực Đình đại lục.

"Đến Tổ Long thành bang đi, nơi đó là thành trì trung tâm của Ly Xuyên đại địa." Mật Trọng Quân nói.

Mật Trọng Quân cũng nghe ngóng không ít tin tức có liên quan đến Ly Xuyên, cho nên hắn biết Tổ Long thành bang là đầu mối then chốt của toàn bộ Ly Xuyên, cũng là trung tâm chinh phạt của bọn hắn lần này.

"Tốt, trước tiên đi tới nơi này, nhưng tốt nhất là chúng ta không nên bại lộ thân phận của mình trước, bên trong Tổ Long thành bang hơn phân nửa đã có nội gian của tổ chức hạ thần khác, nếu có thể xử lý bọn hắn trước, đối với chúng ta khi tiếp nhận tòa thành này mà nói cũng là chuyện tốt, không cần lo lắng có người đâm sau lưng chúng ta một đao." Chúc Minh Lãng phụ họa nói.

Đây chính là ưu thế lựa chọn một cánh cửa vào địa mạch tốt.

Hơn nữa đúng lúc hoàng hôn đang đến gần sương mù mới tan đi, điều này khiến những nhóm tổ chức hạ thần khác muốn đi vào Ly Xuyên thì phải chờ đến ngày hôm sau mới có thể xông tới.

Mặc dù đến đây trong đêm, bọn hắn cũng không dám hoạt động ở bên ngoài, nhưng bọn hắn lại có thể tiến vào Tổ Long thành bang.

Tin tưởng một đêm này Tổ Long thành bang sẽ cực kỳ náo nhiệt!

Huống chi lúc Tuế Nguyệt sóng đến tựa hồ cũng đúng vào nửa đêm hôm nay!

...

Tiến vào Tổ Long thành bang, ưu thế nhân số không nhiều thể hiện ra ngay ở lúc vào thành, không dễ dàng bị nhãn tuyến của các thế lực khác phát giác.

"Toà Tổ Long thành bang này không ngờ lại có nhiều cao thủ như vậy, quả nhiên những tổ chức hạ thần khác đã hiểu sâu về nơi này, may mà chúng ta không có làm việc quá kiêu căng." Mật Trọng Quân âm thầm kinh hãi nói.

Một Tổ Long thành bang nho nhỏ, lại là nơi tàng long ngọa hổ, Mật Trọng Quân cũng tìm kiếm một món pháp bảo trên người mình một phen, phát hiện Tổ Long thành bang này không chỉ có trọng binh trấn giữ, bên trong càng ẩn giấu rất nhiều thế lực tu vi cao!

"Hơn phân nửa là chó săn của Minh Thần tộc đi." Tề Hôn nói.

"Hẳn là còn có những tổ chức hạ thần khác đã sớm đóng quân ở ngay bên trong tòa thành này, nửa đêm hôm nay Tuế Nguyệt sóng sẽ càn quét toàn bộ Cực Đình, mà được lợi đầu tiên chính là Ly Xuyên đại địa này, cho nên trước khi trời sáng ngày mai, khói lửa sẽ nổi lên bốn phía a!" Mật Dung nói.

"Xem ra chúng ta đã khinh thường tu vi chỉnh thể nơi này, nhưng cũng may thực lực chúng ta bây giờ cũng không yếu, trong tay còn có Thần Dụ Kỳ, cứ dựa theo lời Chúc huynh đệ nói, chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến, tối nay đừng có hành động gì trước." Mật Trọng Quân nhẹ gật đầu.

"Tối nay hơn phân nửa cũng sẽ không quá yên bình, ngoại trừ nội thành xao động, bên ngoài còn có đại lượng sinh vật bóng tối, cũng không biết những thủ vệ tòa thành này có thể ngăn cản được thủy triều hắc ám công kích hay không."

"Bọn hắn không có thần minh phù hộ, cũng không hiểu được quy tắc hắc ám, cứ để bọn hắn thể nghiệm trước một chút đêm tối của Thiên Xu Thần Cương, để bọn hắn hiểu rõ sự đáng sợ của hắc ám, bọn hắn mới có thể nguyện ý nghe theo chúng ta quản giáo!"

...

Chúc Minh Lãng để Bàng Khải lưu lại trong viện canh chừng đám người Mật Trọng Quân, miễn cho gia hỏa này gây phiền toái cho mình.

Tự mình thì đi đến biệt viện của Lê Vân Tư.

Liên quan tới quy tắc đêm tối, Chúc Minh Lãng sớm đã báo tin cho Trịnh Du, tin tưởng Trịnh Du cũng đã để nhóm quân Vệ tiến hành các loại phòng vệ, chỉ là mỗi một lần ngày đêm thay đổi, đều là một trận chiến tranh kinh khủng, cho dù là Tổ Long thành bang có thực lực hùng hậu như vậy cũng không chịu nổi phần dày vò này, lại càng không cần phải nói những tòa thành trì phân tán bên trên Ly Xuyên đại địa.

Dù có tập trung người ở bên trong một vài tòa thành bang tường thành cao lớn, thì cũng chỉ là lâm thời.

Dân chúng cần ruộng đồng, cần sơn lâm, kết quả cuối cùng của sự cần thiết này chính là, rất nhiều người sẽ bị chết đói.

Những ngày này Chúc Minh Lãng không ngừng tìm tòi từ bên trong những lời nói khách sáo của Mật Trọng Quân, muốn từ chỗ của hắn tìm được phương pháp chấn nhiếp hắc ám, đáng tiếc không có thu hoạch gì.

Vô luận là thần tuyển, thần duệ hay là thần dân, bọn hắn luôn dựa vào khí tức của bản thân để áp chế sinh vật hắc ám, một phương diện khác kỳ thật cần một nơi có thanh đăng cổ tháp, cốt miếu, cốt bia như ở trong Tước Lang Thần Thành để chống đỡ hắc ám.

Mà quy mô của Tổ Long thành bang cũng không nhỏ, sinh vật hắc ám cũng sẽ tổ chức thành bão đoàn, khi chúng nó phát giác được thần tuyển, thần duệ trong thành này cũng không cường đại như trong tưởng tượng, bọn chúng sẽ lại xâm chiếm như trước, dù sao mấy tên thần tuyển cùng mấy tên thần duệ cũng phù hộ không nổi mấy chục vạn dân chúng.

Đến biệt viện.

Chúc Minh Lãng thấy nữ tử mặc một thân váy tử sa, trải qua một phen suy tư thận trọng, Chúc Minh Lãng không tiến lên động thủ động cước.

Quả nhiên, nàng là Nam Linh Sa.

Suýt chút nữa đã máu tươi mười bước rồi!

Trải qua ở chung nhiều năm, Chúc Minh Lãng hiện tại đã có thể vững tin, Nam Linh Sa cùng Lê Vân Tư vừa đụng nhau đã thấy ngứa mắt.

Cho nên Nam Linh Sa mà ở biệt viện của Lê Vân Tư, hoặc là tìm nàng phân cao thấp, hoặc là người trong biệt viện là Tinh Họa.

Quả nhiên!

Trong biệt viện chính là Tinh Họa cô nương.

Chúc Minh Lãng cũng từ trong nội tâm mà điên cuồng vỗ tay cho sự nghiêm cẩn cùng thận trọng của mình.

Vừa nghĩ tới về sau mỗi ngày về nhà vào ban đêm, nhìn thấy nương tử đang đợi, sau đó mình cũng cần trong thời gian thật ngắn để nhìn mặt mà nói chuyện, ở trong đầu tiến hành một phen suy luận kín đáo, để phòng ngừa mình gọi sai phương danh các nàng, lập tức cảm thấy quãng đời còn lại sẽ không buồn tẻ.

"Đêm đã tới, người bên ngoài đến chia cắt lãnh thổ lại không có gì đáng sợ, đáng sợ nhất lại chính là sinh linh trong bóng đêm, sự cường đại của bọn nó hơn xa bất luận một quân đội thần quốc nào, hơn nữa còn có Diêm Vương Long loại sinh vật tồn tại gần như có thể một mình hủy diệt một đại lục, cho nên việc cấp bách của chúng ta hiện tại là tìm ra phương pháp bảo hộ thành bang." Chúc Minh Lãng ngồi xuống, cùng hai vị cô em vợ nghiêm túc phân tích thế cục lúc này.

Ngay lúc đang thương thảo, Sương Nhi bước nhanh tới.

Nàng đưa tới một phần quân báo.

Là Trịnh Du vội cho người đưa tới, giờ phút này hẳn là hắn đang nghiêm phòng tử thủ hắc ám thủy triều.

"Mới vừa đến hoàng hôn, chúng ta đã chú ý đến những sinh vật bóng tối kia, nhưng tựa hồ chúng nó bồi hồi ở ngoài thành, không dám đến gần."

"Sau khi đêm tối hoàn toàn bao phủ, có người trong chúng ta nhìn rõ có những sinh vật hắc ám tiến đến càng mạnh hơn, to lớn hơn, chỉ là dường như bọn chúng đang kiêng kị thứ gì đó, cuối cùng đều đi đường vòng qua."

"Vì tìm hiểu rõ nguyên do trong đó, ta sai người bắt giữ một con Tiểu Dạ Ma, khi mang nó tiến vào nội thành, nó tựa hồ có sự sợ hãi cực sâu đối với tường thành của thành bang chúng ta, còn chưa chờ chúng ta đưa nó vào đến bên trong thành bang, thân thể của nó giống như bị lực lượng nào đó làm cho bốc hơi."

Từng lời nói ra, miêu tả phi thường trực quan mọi việc từ hoàng hôn đến bây giờ, mọi cử động của sinh vật bóng tối.

Nhưng những lời này lại làm cho Chúc Minh Lãng, Lê Tinh Họa, Nam Linh Sa tràn đầy nghi hoặc?

Sinh vật trong hắc ám lại lách qua Tổ Long thành bang? ?

Mà Trịnh Du tựa hồ cũng làm một cái thí nghiệm nhỏ cực kỳ thông minh, cuối cùng đưa ra kết luận là, thứ mà sinh vật bóng tối kiêng kị chính là tường thành Tổ Long thành bang, dù chỉ nhẹ nhàng dựa vào gần nó là trực tiếp hóa thành hư không!

"Tường thành này của chúng ta..." Chúc Minh Lãng muốn nói lại thôi.

"Lão tổ mẫu từng nói qua, tường thành bang là từ một bộ xương rồng cổ xưa to lớn xây thành, nó phù hộ con dân Tổ Long thành bang đời đời kiếp kiếp." Lê Tinh Họa nói ra câu nói này, cũng nghiêm túc suy tính đến tính chân thực của những lời này.

Chẳng lẽ, cái gọi là phù hộ này, cũng không phải chỉ là hình thành bức tường cao lớn làm nơi phòng hộ quân dụng, mà là còn có thể ngăn cản bóng tối! !

Sinh sống một khoảng thời gian ở Thiên Xu Thần Cương, bây giờ Chúc Minh Lãng cũng cực kỳ rõ ràng, bóng tối mới là thứ đáng sợ nhất.

Thần minh sở dĩ trở nên vĩ đại, thần minh sở dĩ nhận được ủng hộ, những tổ chức hạ thần kia sở dĩ được thế nhân kính ngưỡng, chính là vì toàn bộ sinh linh trên Thiên Xu Thần Cương đều e ngại hắc ám, căn bản là không có cách nào chống lại hắc ám.

Thực lực một người dù mạnh mẽ cỡ nào và quân đội thành quốc dù có hùng hậu đến đâu, nếu không có ánh sáng thần minh phù hộ, đều sẽ bị hắc ám thôn tính

Cho nên, có được một tòa thành bang có thể chống cự hắc ám, vậy không khác đạt được một mảnh thổ địa được thần phù hộ!

Suy nghĩ một chút giá cả khách điếm trong thượng thành của Tước Lang Thần Thành, suy nghĩ tới một chút giá phòng không hợp thói thường của bọn hắn, còn có cảm giác ưu việt không bị chất vấn khi làm thần dân, thần duệ kia! !

Tổ Long thành bang, không sợ hắc ám!

"Nếu như đây là sự thực, Tổ Long thành bang tương đương với một tòa thần thành!" Chúc Minh Lãng có chút không dám tin tưởng nói.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch