Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 683: Không thể xâm phạm

Chương 683: Không thể xâm phạm




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng



Đại địa cực kỳ nóng, đại dương Hư Vô bị bốc hơi tạo ra sương mù Hư Vô rốt cuộc cũng có một chút dấu hiệu tan biến.

Thông qua các con đường mà Thiên Xu Thần Cương nhận định dò xét, lối đi tiến vào Cực Đình đại lục kỳ thật có mười mấy cái, nhưng có mười sáu cửa vào địa hành lang có lợi nhất trong đó đều đã bị tổ chức hạ thần chiếm lấy.

Các thế lực nhàn tản trên Thiên Xu Thần Cương hoặc là bám vào những tổ chức hạ thần này, hoặc là cũng chỉ có thể tự mình lập đoàn bắt đầu công cuộc chinh phạt của bọn hắn.

Làm con dân của Thiên Xu Thần Cương, bọn hắn tự xưng là người thượng giới, đương nhiên cũng sẽ nhận định thực lực của mình có thể nghiền ép những người tu hành trên tiểu đại lục này.

Đứng chờ ở phụ cận cửa vào địa hành lang một lát, Chúc Minh Lãng cũng đã khoác lên tinh kỳ của Huyền Qua Thần Minh đường đường chính chính tiến vào Ly Xuyên.

Vận khí của bọn hắn rất không tệ.

Sương mù Hư Vô quanh quẩn cửa trước cửa vào địa hành lang từ mấy canh giờ trước đã bắt đầu tan biến, nhờ đó bọn hắn gần như là những người đầu tiên bước vào Ly Xuyên.

Vị trí cửa vào này, kỳ thật chính là một vùng hài cốt ở Cổ Đại Sơn.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là phương hướng những người Hắc Thiên Phong kia lựa chọn tiến vào, thời điểm Chúc Minh Lãng còn ở Tước Lang Thần Thành cũng luôn nghe ngóng tin tức liên quan tới người của Hắc Thiên Phong.

Cũng may số người Hắc Thiên Phong đi đến đây lần này cũng không phải rất nhiều, trên cơ bản vẫn là những người Chúc Minh Lãng đã từng gặp kia.

Mà người của Hồng Thiên Phong lại bị Diêm Vương Long đoàn diệt, cho nên những phù diêu thần minh mà Hắc Thiên Phong thờ phụng sẽ không xuất hiện ở tổ chức hạ thần trong lần tiến đánh này, chuyện này với Chúc Minh Lãng mà nói cũng là một tin tức tốt.

Nếu như bọn hắn lại chế ra loại mặt nạ này phổ cập đại chúng, Cực Đình cùng Ly Xuyên đều sẽ bị đánh đến trở tay không kịp, không ngờ mặt nạ này trước mắt lại trở thành đạo cụ giúp Chúc Minh Lãng tung hoành nhảy nhót.

"Ha ha ha, Cực Đình đại lục, hiện tại tất cả những vùng đất mà mắt chúng ta nhìn thấy, đều là lãnh địa của Mật Trọng Quân ta, tất cả những kẻ mọi người phụng dưỡng như thần lại phải thờ phụng chúng ta! !" Mật Trọng Quân lộ ra thần sắc phi thường kích động, hít thở sâu một hơi, giống như không khí nông thôn của Cực Đình đại lục này cũng trở nên tươi mát khác thường.

"Đi, chúng ta trước chiếm cứ một tòa thành bang, làm căn cứ ban đầu của chúng ta." Chúc Minh Lãng nói.

"Tốt!"

. . .

Tiến vào Vu Thổ, Chúc Minh Lãng thống lĩnh một đám người trực tiếp đi đến chủ thành bang Vu Thổ - Vĩnh Thành.

Vĩnh Thành gánh chịu rất nhiều ký ức của Chúc Minh Lãng.

Bây giờ lại về đến nơi này, Chúc Minh Lãng quay đầu ra hiệu cho Bàng Khải một ánh mắt, ra hiệu Bàng Khải xung phong lên trước.

"Các ngươi nghỉ ngơi ở chỗ này, ta đi một chút sẽ trở lại, một tòa thành bang nho nhỏ như thế này, hoàn toàn không cần những người có thân phận cao như các ngươi động thủ, bọn hắn tự sẽ thần phục!" Chúc Minh Lãng nói.

"Không cần Thần Dụ Kỳ sao?" Một thần dân trẻ tuổi mười bảy mười tám tuổi ở Huyền Qua Thần Quốc nhỏ giọng hỏi.

Chúc Minh Lãng lắc đầu, nói: "Thần Dụ Kỳ sẽ dùng vào thời khắc mấu chốt, các vị, ta đi một chút sẽ trở lại."

Mật Trọng Quân cùng mấy người trẻ tuổi Huyền Qua Thần Quốc khác bán tín bán nghi.

Theo như bọn hắn nghĩ, thành bang Cực Đình đại lục này cho dù có nhỏ yếu đến đâu, tốt xấu cũng sẽ chống cự một chút, Chúc Minh Lãng dựa vào cái gì chỉ bẳng vào mấy người đã khiến cho bọn hắn ngoan ngoãn quy thuận đâu? ?

. . .

Đã tới chỗ cửa thành Vĩnh Thành, Chúc Minh Lãng liếc mắt đã thấy được mấy lão quan viên Vĩnh Thành, lần trước đi tới đây cùng Trịnh Du, hắn đã cùng bọn họ gặp mặt vài lần, bên trên phương diện đả kích dư luận này bọn họ đang khiếm khuyết rất nhiều!

"Ta chính là người đại biểu thượng giới Thần Duệ, đến đây quản dạy thành trì biên giới các ngươi, nếu có người không phục, tuyệt không nhân nhượng! !" Chúc Minh Lãng hắng giọng một cái, bắt đầu tự mình biểu diễn.

"A, nguyên lai là người thượng giới, Chúc Minh Lãng Tôn giả, những hạ dân chúng ta vừa nhìn thấy thượng nhân đã thấy kinh động như gặp thiên nhân, nếu có thể có được người anh minh thần võ như Chúc thượng nhân đến thống lĩnh chúng ta, chúng ta cảm thấy rất vinh hạnh, chúng ta nguyện ý thần phục!" Diễn kỹ của mấy lão quan viên thực sự rất xốc nổi.

Cho dù cảm thấy cực kỳ xấu hổ, Chúc Minh Lãng còn phải biểu hiện ra vẻ mặt mỉm cười ra vẻ thiên tuyển chi tử nhân đức hàng thế, lại càng nâng cao cằm của mình, cho người nhìn vào thấy một loại khí chất thần bí cao thâm.

"Pho tượng nữ tử đứng sừng sững trong thành của các ngươi, là người nào vậy?" Chúc Minh Lãng cao giọng hỏi.

"Là nữ quân của chúng ta."

"Rất tốt, ta xem khí tướng của nàng, cùng ta tương đối xứng đôi, từ nay về sau nàng chính là chính thê của ta, các ngươi thông báo cho nàng một tiếng. Nhớ kỹ, đây là ý chỉ, không phải trưng cầu ý kiến của nàng, nàng sẽ thành vật riêng tư của Chúc Minh Lãng thượng nhân ta!" Chúc Minh Lãng nói tiếp.

"Khụ khụ khụ." Mấy lão quan viên liền ho khan vài tiếng.

Chưa bao giờ thấy qua người nào mặt dày vô sỉ như thế.

Đã nói chỉ cần diễn ra khí thế quy thuận hoàn mỹ, khiến cho người Thiên Xu Thần Cương này cảm thụ sự anh minh thần võ của Chúc Minh Lãng, làm sao còn tăng thêm đoạn diễn này a.

Bây giờ trên toàn bộ Ly Xuyên, người nào không biết cố sự tình yêu xúc động lòng người của hai người các ngươi, chẳng lẽ lại bức cả những quan viên ghi chép bọn hắn phải đổi kịch bản? ?

. . .

Cách đó không xa, những thành viên Huyền Qua Thần Quốc đang đứng nhìn đều trợn tròn mắt.

Thì ra chinh phạt một tòa thành bang lại đơn giản như vậy sao!

Nếu không phải bọn hắn xác thật phải xuyên qua cửa vào địa mạch, quả thật có thể cảm thụ tới sự khác biệt ở đây, bọn hắn thậm chí hoài nghi đây là một sân khấu hí kịch, có chút hoang đường cùng không thể nào hiểu được.

"Tên Chúc Minh Lãng kia, cứ như vậy đã nắm trong tay tòa thành này rồi? ?" Mật Trọng Quân luôn cảm thấy có chỗ nào đó rất không thích hợp, nhưng hết lần này tới lần khác lại không nói ra được.

"Tòa thành này, người có tu vi cao nhất cùng lắm cũng chỉ là một hạ vị Vương cấp, ta mang theo mấy người tùy tiện vào bên trong một lát đã có thể tiêu diệt Vĩnh Thành này của bọn hắn, mấy lão quan viên kia vốn muốn ương ngạnh chống cự, nhưng ta đã thuyết phục bọn hắn, huống chi, chúng ta chính là đại biểu cho Huyền Qua Thần Quốc, tin tưởng những dân chúng hạ giới này đã từng nghe nói một chút sự tích chói lọi liên quan tới Huyền Qua Thần Minh, cảm thấy đầu nhập vào minh chủ là lựa chọn sáng suốt." Chúc Minh Lãng mặt không đỏ tim không đập nói.

"Nói là nói như vậy, nhưng những người này so với trong tưởng tượng của ta còn hèn nhát hơn." Mật Trọng Quân nói.

Cửa thành mở rộng về phía bọn hắn, mọi người lấy một loại thái độ vô cùng thân mật tiếp nạp sự quản lý của bọn hắn, có trong nháy mắt, Mật Trọng Quân cùng mấy người trong Huyền Qua Thần Quốc kia đều cảm thấy thành này có trá, nhưng về sau phát hiện những người này chủ động đưa lên khoáng mạch, linh mạch, linh viên, bọn hắn lại không biết nên hoài nghi như thế nào.

"Đây chỉ là một tiểu thành bang, không chống cự cũng rất bình thường. Trước đừng quản những thứ này, hay là chúng ta cứ tiến về địa điểm phục kích đi, ngươi cũng nhìn thấy, Vĩnh Thành nho nhỏ này đã có khoáng mạch màu mỡ như thế, Tuế Nguyệt sóng càng phải đến nửa đêm mới xuất hiện, chúng ta phải tăng tốc tiến lên." Chúc Minh Lãng nói.

Mật Trọng Quân nhẹ gật đầu.

Không cần thiết phải xoắn xuýt về một tiểu thành bang.

Loại thành bang này đối với bọn hắn mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, thứ bọn hắn muốn là đại linh mạch, muốn là ân điển, muốn là một nhánh đại quân cực lớn cùng với những tài vật ai thấy đều thèm nhỏ dãi.

"Hừ, diệt bọn hắn, có gan dám cùng chúng ta tranh đoạt Ly Xuyên, tiêu diệt hết tất cả!" Mật Trọng Quân nói.

"Hiện chỗ này là đất phong của chúng ta, thần thánh không thể xâm phạm!"

"Không sai, những nơi mà mắt có thể nhìn thấy, đều là đất đai của ta, không thể xâm phạm! !"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch