Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 686: Chủ trì đại cuộc

Chương 686: Chủ trì đại cuộc




Dịch giả: Thanh Thanh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

"Bế quan tu luyện thôi, nếu biết thái tử tới, Chúc mỗ khẳng định sẽ bày rượu mời khách, giống như lúc trước mà uống đến thâu đêm suốt sáng." Chúc Minh Lãng cũng nở nụ cười nói.

"Ha ha, chỉ cần Chúc đại công tử không tùy tiện xâm nhập vào tẩm cung của đám công chúa bọn họ, hoặc là không cẩn thận bay đến cấm địa Vân Chi Long Quốc, muốn uống thế nào thì Triệu Ưng ta cũng sẽ phụng bồi tới cùng. Đúng rồi, nghe nói đệ đệ không ra hồn này của ta có chút khúc mắc với ngươi ở Nghê Hải, chuyện này vẫn mong Chúc đại công tử không cần để ở trong lòng, ngươi bây giờ chính là quang mang vạn trượng, là thủ lĩnh của chúng ta." Triệu Ưng vô cùng khách khí nói.

Xung quanh có rất nhiều người, mọi người lục tục ngo ngoe nhập yến.

Có thể khiến cho thái tử Cực Đình tự mình nghênh tiếp, tự nhiên là nhân vật trọng yếu nhất tối nay, đồng thời Triệu Ưng thân là thái tử lại khiêm tốn cung kính với Chúc Minh Lãng như vậy, quả thực khiến cho rất nhiều người khó hiểu.

Tuy nói gần đây Chúc Minh Lãng quả thật là nhân vật đứng đầu ngọn gió, nhưng tất cả mọi người đều rõ ràng Cực Đình đang chuẩn bị một đợi tẩy bài lớn, cuối cùng ai có thể thống trị đại cục thì phải xem chỗ đứng phía sau là ai! !

"Triệu Dự, đến bồi tội với Chúc công tử, dù sao chúng ta vẫn còn chuyện quan trọng hơn cần thường nghị với Chúc đại công tử." Triệu Ưng nhìn thoáng qua đệ đệ bên cạnh, ngữ khí nhìn như ôn hòa, nhưng lại mang theo mệnh lệnh.

Sắc mặt Triệu Dự lập tức liền thay đổi.

Hắn hận Chúc Minh Lãng tận xương, còn muốn hắn cúi đầu bồi tội với tên này??

Hắn là hoàng tử cao quý của Cực Đình, nào có đạo lý đi bồi tội với một công tử trong tộc môn!

Trên mặt Triệu Ưng mang theo vẻ tươi cười, cứ như thế nhìn chằm chằm vào đệ đệ Triệu Dự của mình.

Triệu Dự cắn răng, cuối cùng vẫn cuối xuống đầu, chắp tay, vô cùng không tình nguyện biểu đạt áy náy với Chúc Minh Lãng.

Mặc dù chỉ là một hình thức xin lỗi nho nhỏ, nhưng dưới ánh nhìn trừng trừng của vạn chúng, lại khiến cho Triệu Dự cảm giác như độc trùng bò đầy khắp người, hắn phải chịu lấy nỗi khổ bị ngàn con gặm cắn!

"Có chuyện gì, thái tử cứ nói thẳng đi." Chúc Minh Lãng nói.

"Chúng ta muốn thu hồi quyền thống trị Tổ Long thành bang ở trên tay của ngươi, đương nhiên, Lê gia đại viện, Nam thị phủ đệ, những thứ này vốn là thuộc về các ngươi, thì vẫn như cũ là của các ngươi, chỉ là tất cả sự vụ, quân vụ của tòa thành này phải để cho hoàng tộc chúng ta đến quản lý." Triệu Ưng nở nụ cười trên mặt và dùng giọng điệu nhẹ nhàng để nói ra những lời nói này.

"Là việc này sao?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Chính là chuyện này."

"Đầu tiên, tòa thành này thuộc về Lê Vân Tư, không thuộc về ta. Thứ hai, ta cũng xin đại diện cho nương tử nhà ta biểu thị cự tuyệt." Chúc Minh Lãng cũng rất bình tĩnh nói.

Nụ cười trên mặt Triệu Ưng từ từ chìm xuống, qua một lúc sau, hắn mới nói tiếp: "Sương mù hư vô đã tiêu tán, ngươi cũng biết tất cả chúng ta sắp đối mặt với kẻ địch càng cường đại hơn ở ngoài kia, nếu lúc này không đoàn kết, nhất trí đối ngoại, thì thứ chờ đợi chúng ta chính là diệt vong."

"Chúng ta bây giờ không phải cũng rất đoàn kết sao, mọi người còn ở lại chỗ này tụ họp vui vẻ trong đêm, cử hành dạ yến rượu ngon món ngon?" Chúc Minh Lãng nhướng mày nói.

"Như vậy, nếu ta lấy ý chỉ của Hoàng Vương, thu hồi lại khối đại địa này thì sao?" Triệu Ưng nói.

"Chúc Môn, Diêu Sơn Kiếm Tông là thế lực tọa trấn ở nơi này, ý chỉ của Hoàng Vương ngươi cứ giao cho Chúc Thiên Quan và lão Kiếm Hoàng là được, đưa cho một công tử chơi bời lêu lổng như ta làm gì?" Chúc Minh Lãng nói.

Chỉ có ngươi là có phụ thân sao? ?

Chúc Minh Lãng hừ lạnh trong lòng.

Muốn dùng ý chỉ để thù dọa mình!

"A, xem ra ngươi cái gì cũng không hiểu, Chúc Minh Lãng, ta để cho đệ đệ hoàng tử cao quý xin lỗi ngươi, là đã cho ngươi mặt mũi. . ." Triệu Ưng đã có mấy phần bất mãn với Chúc Minh Lãng công khai phản kháng lại ý chỉ của hoàng tộc, hắn nói tiếp, "Nếu như ngươi vẫn còn chưa hiểu được tình hình, thì sau hừng đông ngươi sẽ hối hận!"

Thái tử, ngươi bại lộ a.

Trước đó Chúc Minh Lãng vẫn không thế nào khẳng định được, phía sau hoàng tộc phải chăng đã có chỗ dựa.

Hiện tại có thể chắc chắn rồi.

Triệu Ưng không nói thêm nữa, ánh mắt của hắn cũng không còn lộ vẻ thân thiện nữa, tựa hồ đã liệt Chúc Minh Lãng vào trong danh sách "Không biết điều", cũng không cần phải tiếp tục khách sao dối trá nữa.

Chúc Minh Lãng vào chỗ ngồi.

Bên người chính là Lê Tinh Họa và Nam Linh Sa mang lên mạng che mặt.

Hôm nay các nàng rất ăn ý mặc y phục giống nhau, vật trang sức kiểu tóc cũng giống nhau, làm như vậy nhưng thật ra là vì bảo hộ Lê Tinh Họa không có võ lực cao cường.

Lê Vân Tư không hiện thân, cũng không thể cùng nói chuyện với những người này.

Tự nhiện Chúc Minh Lãng trở thành người đại diện cho Tổ Long thành bang.

"Chúc Minh Lãng!" Một giọng nói uyển chuyển dễ nghe vang lên, phát ra từ chỗ ngồi ngay bên cạnh Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng không hề quay đầu lại, tựa như hắn không nghe thấy lời này.

Nhưng nữ nhân kia không phải là đèn cạn dầu, nàng chậm rãi đi tới, đôi môi màu hồng phấn diễm lệ khẽ mở, giống như cười mà không phải cười.

"Phu quân, vì sao lại ngồi cùng một chỗ với hai vị thiếp có thân phận hèn mọn vậy?" Ôn Lệnh Phi từ từ cúi người, đưa gương mặt đến gần trước mặt Chúc Minh Lãng, ngôn ngữ khiêu khích nói.

Không đeo nhan sức, cũng không đội đấu lạp, không chỉ có trang dung xinh đẹp mà còn lộ ra mấy phần vũ mị và gợi cảm, vị nữ chưởng môn của Miểu Sơn Kiếm Tông đây là muốn triệt để buông thả bản thân sao?

"Vị nữ đạo hữu này, chúng ta chỉ là bèo nước gặp nhau cũng đừng nói mấy lời khinh bạc này, vị bên cạnh ta mới là nương tử mà ta cưới hỏi đàng hoàng..." Chúc Minh Lãng vươn bàn tay ra, hào phóng ôm lấy mỹ nhân bên người.

Nhưng mỹ nhân lập tức nâng ánh mắt lên, xinh đẹp lại mang theo vẻ hung ác trừng Chúc Minh Lãng một chút, vẻ mặt kia rõ ràng như đang nói bốn chữ với Chúc Minh Lãng "Đổ máu mười bước!"

Chúc Minh Lãng vô cùng lúng túng, vừa trần thuật sự thật, vừa vội vàng đổi một bàn tay, ôm lấy vị mỹ nhân khác ở bên tay phải.

Vận mệnh đúng là thích trêu người, lúc ngươi phải chọn một trong hai, thì luôn luôn lúc nào cũng chọn phải sai lầm.

"Phải hay không, không phải do ngươi nói." Ôn Lệnh Phi hơi nhếch khóe miệng.

"? ? ?" Chúc Minh Lãng không thích nhất chính là thái độ này của Ôn Lệnh Phi.

Chính mình đường đường là nam nhi bảy thước, sao có thể khuất phục trước uy quyền của một quốc vương của Nữ Nhi quốc? ?

"Chúc Minh Lãng, ngươi nên rõ ràng, Miểu quốc chúng ta hoặc là chiêu nạp nhiều tế, hoặc là cả đời theo một người, tuyệt không cho phép nam tử gả vào Miểu quốc chúng ta lại còn nạp thiếp, ta có thể vì ngươi sửa lại quốc quy của Miểu quốc chúng ta, nhưng hai người các nàng, vĩnh viễn chỉ có thể là thiếp." Ôn Lệnh Phi hùng hổ dọa người nói.

"Ôn Mộng Như, tỷ tỷ nhà ngươi hôm nay không uống thuốc à, tranh thủ thời gian dìu nàng đi đi." Chúc Minh Lãng nói với nữ tử ở sau lưng nàng ta.

"Tỷ tỷ, trước khi tới đây không phải tỷ cũng nghe rất nhiều chuyện liên quan tới các nàng sao, hiển nhiên là trước khi tỷ chọn rể rồi, tỷ tỷ cần gì phải chia rẽ bọn họ." Ôn Mộng Như nhỏ giọng nói.

"Ai cần muội nhiều chuyện!" Ôn Lệnh Phi hung hăng trợn mắt nhìn Ôn Mộng Như.

"Nữ thí chủ, tình thế trước mắt ở ngoại cương cực kỳ nghiêm trọng, ngươi không có chút lo lắng nào cho vận mệnh của Cực Đình sao, thế mà còn có tâm tư ở chỗ này níu kéo đoạn tình cảm không thể nào xảy ra được, ta thật không biết nên nói ngươi có tâm lớn hay là không có sợ hãi nữa." Chúc Minh Lãng nói.

Ôn Lệnh Phi hơi nheo mắt lại.

Tên này đã biết chuyện gì?

Ánh mắt Ôn Lệnh Phi rơi vào trên người Lê Tinh Họa.

Rất là kỳ quái.

Lần trước Lê Vân Tư cũng rất hùng hổ dọa người, lại còn không hề có ý tứ muốn nhượng bộ, nhưng lúc này đây sao lại không nói một lời, phảng phất như là đã biến thành người khác vậy.

Ôn Lệnh Phi vốn muốn đến gây phiền phức.

Kết quả cho dù khiêu khích thế nào, Lê Vân Tư cũng không đáp lại.

Chuyện này có vẻ có chút không thú vị.

Về phần thái độ Chúc Minh Lãng. . .

Ôn Lệnh Phi căn bản không thèm để ý.

Chinh phục thế giới chẳng phải là chinh phục nam nhân?

"Được rồi, tối nay do hai người các ngươi tới hầu hạ phu quân." Ôn Lệnh Phi nheo khóe mắt, vô cùng ngạo mạn, dường như nàng mới chính là chính chủ lười đi so đo với hai tiểu hồ ly tinh vậy.

Nói xong câu đó, Ôn Lệnh Phi ưu nhã quay người rời đi.

Bản thân nàng phong hoa tuyệt đại, khí chất trác tuyệt, lại còn là chưởng môn của Miểu Sơn Kiếm Tông, địa vị cao, ở trong nghị yến này đương nhiên sẽ khiến cho người ta để ý.

Đương nhiên, càng quan trọng hơn là, vô luận là tổ chức hạ thần hay là những thế lực nội bộ trong Cực Đình, nhiều hoặc ít cũng biết được một chút tin tức có quan hệ đến Miểu Sơn Kiếm Tông.

Không nên trêu chọc!

Điều này cũng làm cho Miểu Sơn Kiếm Tông lập tức nhảy đến trên vị trí cao quý nhất, cũng tô thêm một lớp phủ thần bí.

"Lạc Thủy công chúa, thái tử muốn trao đổi với ngài vài câu." Tiểu hoàng tử Triệu Dự đi tới, cố nở lên nụ cười tươi.

"Không hứng thú." Ôn Lệnh Phi nhìn cũng chẳng muốn nhìn Triệu Dự một chút, càng trực tiếp cự tuyệt lời mời khách sáo của thái tử Triệu Ưng.

Sắc mặt Triệu Dự càng thêm khó coi, đến cả thái tử Triệu Ưng là người chủ trì nghị yến lần này, hắn đi nịnh nọt Miểu Sơn Kiếm Tông đã là hạ thấp tư thái của mình, thế nhưng Ôn Lệnh Phi lại không thèm để vị thái tử này vào mắt!

Nếu là trước đây, cho dù Ôn Lệnh Phi không xem trọng hoàng tộc, nhưng cũng không dám ngang nhiên xem thường công khai như vậy!

Phía sau Miểu Sơn Kiếm Tông, đến cùng là vị Thần Minh nào? ?

Chúc Minh Lãng cũng rất tò mò.

Ôn Lệnh Phi muốn Tổ Long thành bang này, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

Nhưng nàng lại không muốn thế lực khác vội vã như vậy, dường như hắc ám thủy triều sắp tới, Miểu quốc các nàng đã có cách ứng phó.

"Thần minh phía sau Ôn Lệnh Phi hình như có lai lịch không nhỏ, không bằng ngươi đi theo nàng đi?" Lúc này, vị nữ nhân có thể làm mình đổ máu tươi đang phát ra tiếng cười chạm đến lòng người.

Chúc Minh Lãng quay đầu đi, nhìn thoáng qua Nam. . .

A, Vũ Sa cô nương.

Người cười trên nỗi đau của người khác như thế, cũng chỉ có yêu tinh cô em vợ này.

Lúc nào đổi người rồi?

Là lúc ôm, hay là trước đó nữa?

"Ta đi theo, ngươi liền phải làm thiếp, ngươi có thể tiếp nhận sao?" Chúc Minh Lãng nhướng mày hỏi.

"Ta ngược lại không quan trọng, dù sao ta cũng không có tình cảm gì với ngươi, thậm chí ta có thể giúp ngươi thuyết phục các tỷ tỷ."

"Vũ Sa, không nên hồ nháo." Lê Tinh Họa nghe không nổi nữa.

Nha đầu này, vô pháp vô thiên, những lời không biết xấu hổ không biết thẹn đấy mà cũng dám nói ra!

Chúc Minh Lãng bất đắc dĩ lắc đầu.

Nếu không phải đã đặt ra ba điều quy ước với Lê Vân Tư, chuyện của Ôn Lệnh Phi sẽ để cho nàng ấy tự mình giải quyết, thì sao Chúc Minh Lãng có thể cho phép nàng ta diễu võ giương oai.

"Tối nay mời mọi người đến, đơn giản là chỉ rõ cho mọi người một con đường sống, nhưng nếu như có người vẫn như cũ không biết điều, thì chỉ có một kết quả —— diệt vong!" Chủ trì thái tử Triệu Ưng nói.

Lời nói này của Thái tử Triệu Ưng có không ít người khịt mũi coi thường.

Đầu tiên người Đại Chu tộc đã không xem trọng người hoàng tộc.

Ôn Lệnh Phi càng lười nghe thái tử Triệu Ưng ở nơi đó nói mấy lời dọa người.

Nhưng không phải tất cả các thế lực đều có chỗ dựa vào.

Rất nhiều người vẫn hoảng hốt như cũ, sương mù hư vô tản ra, nghênh đón bọn hắn thật sự chính là diệt vong, hơn nữa còn không biết sẽ bị diệt vong bằng phương thức nào!

Nói xong câu đó, thái tử Triệu Ưng liền dời ánh mắt lên trên người Chúc Minh Lãng, phảng phất như muốn tách Chúc Minh Lãng ra khỏi đại gia đình đoàn kết bên kia.

Không biết điều, dĩ nhiên đây là chỉ Lê Vân Tư và Chúc Minh Lãng.

Thành này, cuối cùng phải có một nơi thuộc về, bọn hắn lại không nguyện ý thuộc về bất kỳ bên nào, đây không phải đang tìm chết là cái gì!

"Các vị, ngoại cương thế lực đột kích, Tổ Long thành bang tự nhiên sẽ toàn lực đối kháng, khu trục ngoại địch, cam đoan sự an toàn cho các vị, nhưng ở trong quá trình này phiền các chư vị an phận một chút, không cần nháo ở trong thành bang của ta." Chúc Minh Lãng mở miệng nói.

Thái tử Triệu Ưng nhíu mày.

Tối nay là mình chủ trì đại cục.

Trời vừa sáng, những tổ chức hạ thần kia sẽ lần lượt đến.

Bọn hắn là con dân của thần, một mình ngươi chẳng biết gì có thể chống đỡ được sao!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch