Thiên Sát Long thu lại ánh mắt sát khí hung ác khi bị Cẩm Lý tiên sinh mạo phạm.
Nếu không phải Cẩm Lý tiên sinh bổ sung thêm một câu "Xưng hô ngắn không nhất định là yếu", thì nó nhất định đã nuốt chửng lão ngư tinh biết nói tiếng người này rồi!
Ánh sáng cực nóng trên người Thiên Sát Long càng ngày càng mạnh, làn da ám ngọc của nó tựa như đang tiếp nhận một loại tẩy lễ, tẩy đi những tạp chất bên trong da rồng, cơ rồng.
Khi ánh sáng tiến giai phát nhiệt cuối cùng cũng biến mất, da rồng ám ngọc của nó càng trở nên u ám, hơi thở hắc ám nồng đậm xung quanh đang từ từ tụ lại về phía nó, khiến cho Thiên Sát Long giống như dạ ảnh, thân thể lập tức hòa nhập vào trong thế giới hắc ám băng lãnh này!
"Nao! ! ! ! ! ! !"
Đột nhiên, lúc Thiên Sát Long xuất hiện lại, trên thân nó phảng phất như phủ lên một tầng lại một tầng gai đen hắc ám.
Hình thể nó trong đêm tối trở nên to lớn, cánh của nó càng như đám mây đen trên không phủ kín cả mặt hồ nước, nó phun ra long viêm màu đen tựa như Địa Ngục Minh Hỏa, phun vào cơ thể lão long chín vạn năm ở nơi vực sâu này rồi khuếch tán, thiêu đốt, lan tràn ra ngoài!
Lão long chín vạn năm này tức giận như thiên lôi, thân thể nó bắt đầu triển khai, lập tức hồ nước bị quấy lên nhiều gợn sóng đáng sợ, những cây to lớn trên bờ hồ đều bị cơn sóng dưới hồ vỗ đến vỡ nát.
Mặt hồ đang chìm xuống, nương theo đó cơ thể của lão long chín vạn năm này cũng hoàn toàn lộ ra khỏi hồ nước, có thể nhìn thấy hồ này lập tức rút đi rất nhanh, mà dưới khu vực hồ nước, lại có hơn phân nửa là cơ thể của Ác Long này! ! !
Thân thể kia chất đầy đáy hồ, làm tăng rộng thêm chiều rộng của hồ, cái đuôi ngọa nguậy quấn lấy thân thể, trên lớp da phủ đầy rong rêu, thậm chí còn có một vài bầy cá nhỏ bé dưới đáy hồ đang bám vào thân thể nó, xem cơ thể nó như là một chiếc giường để làm ấm.
Mãi đến khi Thâm Uyên Ác Long này lộ ra diện mục thật sự của nó, những tiểu sinh linh dưới đáy hồ này mới ý thức được thứ mà bọn chúng làm ấm giường chính là một mảnh vảy rồng!
Thâm Uyên Ác Long đã sống rất rất lâu, hình thể nó quá khổng lồ thậm chí có lẽ đã nhiều năm, hoặc hơn cả mấy chục năm vẫn chưa hề nhúng nhích, nếu không phải cần bổ sung thêm thức ăn, thì thậm chí nó sẽ tiếp tục ngủ say trong hồ này.
Dạng đứng im bất động này, một mặt giữ thể năng của nó, mặt khác cũng là kéo dài tuổi thọ!
Trăm ngàn năm qua, Thâm Uyên Lão Ác Long có tuổi xế chiều này đang đợi một cơ hội, nếu không có cơ hội trời cho, nó căn bản không có khả năng tăng tu vi lên một trăm ngàn năm!
Tuế Nguyệt sóng, chính là hi vọng hồi sinh của nó!
Thu được thần cách, tuổi thọ của nó cũng sẽ được tăng lên khoảng năm mươi ngàn năm nữa!
Có tuổi thọ, là có khả năng phi thăng, bất tử bất diệt, tựa như tinh thần vĩnh hằng bên trên trời cao! !
"Hạ trùng thế nào biết được mùa đông băng tuyết, con người chỉ có trăm năm tuổi thọ, ngươi cũng xứng tranh ân điển này với ta? ?" Đầu của Thâm Uyên Lão Ác Long cực lớn, râu rồng dày đặc rủ xuống càng khiến người ta nhìn thấy không rét mà run.
Thân thể nó to lớn, hồ nước mười dặm dưới thân nó tựa như một hồ nước nho nhỏ, nó có rất nhiều móng vuốt, từ phần bụng đến phần đuôi, móng của nó so với con rết còn nhiều hơn, trong đó một đôi chân trước tại lồng ngực của Ác Long càng đáng sợ hơn, mỗi lần đập hay động đậy, không gian sẽ liên tục run rẩy!
Cả cơ thể của Thiên Sát Long bao vây lấy Hắc Ám Chi Ảnh, đối với Thâm Uyên Lão Ác Long này mà nói thì nó vẫn chỉ lớn bằng chim én, nó linh hoạt bay múa trên không trung, tránh né móng vuốt của Thâm Uyên Lão Ác Long.
Nhưng vừa tránh đi móng vuốt sắc bén, giữa làn da của Thâm Uyên Lão Ác Long lại đột nhiên mọc ra nhuyễn thảo màu xanh biếc, những nhuyễn thảo này nhanh chóng sinh trưởng tốt, như dây thừng nhanh chóng quấn chặt lấy cơ thể Thiên Sát Long, rồi kéo mạnh nó về phía lưng của Thâm Uyên Lão Long.
Thiên Sát Long dùng các loại biện pháp cũng không tránh thoát được, cánh càng dùng lực phe phẩy, gần như muốn kéo cong cả lưng của Thâm Uyên Lão Long, nhưng những nhuyễn thảo mọc ra trên sống lưng của Ác Long lại gắt gao kéo chặt nó, nhìn kỹ lại mới phát hiện, những nhuyễn thảo trong vực sâu này cũng không phải là cỏ trong hồ, mà là một con lại một con ác trùng ký sinh vào trên người Thâm Uyên Lão Long, khắp cơ thể bọn chúng mọc đầy chiếc răng sắc bén, khi chúng nó vung ra như roi khóa chặt vào trên người mục tiêu, thì chẳng khác nào chúng dùng răng sắc bén mọc đầy toàn thân cắn chết địch nhân!
Bị một đoàn ký sinh ác trùng hút cắn, muốn tránh thoát chúng có lẽ cả tấm da rồng cũng phải bị lột ra hết.
Không thể thoát, Thiên Sát Long liền bị những ký sinh ác trùng này lôi đến trước mặt Thâm Uyên Lão Ác Long!
"Hô hô hô hô ~~~~~~~~~~~ "
Một ngụm long tức xen lẫn vô tận băng tuyết bay tới, lướt qua những ký sinh trùng buồn nôn kia, những côn trùng như nhuyễn thảo này lập tức mất đi tính mềm mại và bền dẻo trở nên cứng rắn dễ vỡ!
Thiên Sát Long lập tức tăng lực vỗ cánh, lúc này mới kéo đứt bọn ác trùng này, một lần nữa bay đến trong bầu trời đêm.
"Phải biết hợp tác với đoàn đội, Tiểu Nghịch Ban!" Giọng Chúc Minh Lãng truyền đến.
"Nao! ! ! ! !"
Thiên Sát Long thẹn quá hóa giận, suýt chút nữa đã phun ra một ngụm long tức về phía Chúc Minh Lãng.
Không được gọi bản Long Vương bằng cái tên đó, đó là nhũ danh do Mục long sư có trình độ văn hóa có hạn vô tri như ngươi tùy ý đặt, bản Long Vương chỉ có một tên duy nhất —— Thiên Sát!
"Chiến đấu phải nghiêm túc, phải gọi tên đầy đủ của bọn chúng. Tỉ như nói: Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long, đóng băng chết những Ký Sinh Long Trùng trên người nó!" Cẩm Lý tiên sinh không biết vì sao hôm nay đặc biệt sinh động, tránh sau lưng Chúc Minh Lãng chỉ trỏ.
"Bạch Khởi, trước hết giết trùng, những ký sinh trùng kia tựa như là hệ thống phòng ngự của nó." Chúc Minh Lãng cảm thấy Cẩm Lý tiên sinh có chút ngốc, thứ xưng hô này có thể giản lược, cảm giác gọi Phụng Nguyệt Bạch Thần Long cũng rất thuận miệng.
Nhưng những chi tiết này Chúc Minh Lãng cũng lười xoắn xuýt, lực chú ý hiện tại của hắn là lớp da trên người Thâm Uyên Lão Ác Long này.
Con Thâm Uyên Lão Ác Long này xác thực già đến không còn hình dạng gì, vảy rồng trên người nó có lẽ là đã bị bong tróc ra từ rất nhiều năm trước, còn sót lại một chút vảy rồng cũng trở thành thủng trăm ngàn lỗ, ngay cả bầy cá con ở dưới hồ cũng có thể vào ở.
Mà vì không để cho làn da mình hoàn toàn trống rỗng, Thâm Uyên Lão Ác Long liền đưa vào một đoàn ác trùng ký sinh.
Những ác trùng này một mặt đang bảo vệ làn da của Thâm Uyên Lão Ác Long, mặt khác cũng đang ăn uống long khí của Thâm Uyên Lão Ác Long, hiển nhiên cũng muốn thông qua loại phương thức ký sinh này mà hóa thân thành rồng.
Không biết những ác trùng này sống trong thân thể của Thâm Uyên Lão Ác Long đã bao nhiêu năm mà trở nên tráng kiện và dữ tợn như vậy, bọn chúng có lẽ còn mạnh hơn so một vài con long thú bình thường, lúc bọn chúng vặn thành trạng thái dây gai, bền bỉ và lực mạnh không thua gì Long Vương, Thiên Sát Long hoàn toàn không tránh thoát được.
Nếu không phải Phụng Nguyệt Bạch Thần Long phun ra khí tức đóng băng cực mạnh, đông cứng cơ thể bền dẻo khó kéo đứt của nó, thì Thiên Sát Long hiện tại đã bị trọng thương.
Phụng Nguyệt Bạch Thần Long có được nhiều cánh chim, trên không trung kỹ năng né tránh của nó giỏi hơn so Thiên Sát Long, trừ phi Thiên Sát Long chuyển hóa lân vũ của mình thành hình thái u ám, mà không phải là hình thái đẫm máu.
Nhưng lân vũ u ám thì lực phòng ngự rất kém, hơn nữa không thể hút lấy máu trên người kẻ địch để tăng cường thực lực của bản thân.
Thiên Sát Long cần long huyết chín vạn này để thực lực của nó trở nên càng mạnh hơn.