Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 705: Độc vũ lâm

Chương 705: Độc vũ lâm




Dịch giả: Thanh Thanh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

"Du ~~~~~~~~ "

Phụng Nguyệt Bạch Thần Long huy động cánh, nó linh hoạt lướt qua dưới cơ thể to lớn của Thâm Uyên Lão Ác Long, mỗi lần thân thể to lớn kia muốn quấy nhiễu nó, Phụng Nguyệt Bạch Thần Long luôn có thể như hồ điệp mà ung dung lướt qua, đồng thời phun ra một ngụm khí đông kết vào cơ thể Thâm Uyên Ác Long!

Lão Ác Long, bệnh nấm da này của ngươi rất nghiêm trọng a.

Cho ngươi phủ lên lớp băng cao, cam đoan thuốc đến bệnh trừ, thuận tiện diệt trừ luôn cái mạng già này của ngươi! !

Phụng Nguyệt Bạch Thần Long bay múa trên dưới, nó luôn luôn xuất hiện ở chỗ Thâm Uyên Lão Ác Long không nhìn thấy, rồi phun ra một ngụm long tức mạnh mẽ, làm đông cứng cơ thể nó và vô số những nhuyễn trùng trên lưng nó!

Thâm Uyên Lão Ác Long bị tổn thương do giá rét, thân thể nó vốn đã lão hóa cứng ngắt, nó càng hận hơn không thể lập tức hấp thu hết thần chi tâm, hoàn thành một lần vũ hóa trùng sinh!

"Rầm rầm rầm! ! ! ! !"

Sông băng treo lủng lẳng trên bầu trời trong lúc bất chợt như mưa chùy đập xuống, hung hăng đâm vào cơ thể Thâm Uyên Lão Long trên chín vạn năm tuổi có hình thể to lớn.

Không có vảy, thân thể nó bị tùy tiện đâm thủng, đối với mọi người mà nói thạch nhũ như sông băng, nhưng với ác long chín vạn năm mà nói chẳng khác gì là mũi tên gai màu trắng.

Nó nâng đuôi của mình lên, nơi đuôi nó đảo qua chẳng biết tại sao trở nên ám trầm và huyết hồng, mà đôi mắt của Thâm Uyên Ác Long trong lúc bất chợt co vào nhau, đồng tử nhìn chăm chú lên trời cao.

Một tia ánh mắt quỷ dị đánh về nơi bóng đêm cao nhất, ngay sau đó một đường máu che khuất bầu trời chậm rãi rơi xuống, giống như là đang lau đi diện mạo của thế giới để nó trở lại như cũ, trả lại một ma vực chân thật nhất khiến người ta sợ hãi!

Nơi đuôi nó lướt qua, chẳng biết lúc nào biến thành một vực sâu, động máu, dãy núi che khuất xung quanh hồ nước cũng hóa thành một cốc huyệt chứa thi cốt, cơn băng xuyên của Phụng Nguyệt Bạch Thần Long biến mất vô tung vô ảnh, thay vào đó là thi khí đầy trời, hài cốt chất đầy hồ nước, còn có từng cái địa động dùng để hút máu của các sinh mệnh khác!

Đồng Vực! !

Đây là Thâm Uyên Ác Long đang thi triển Đồng Vực, nhưng dường như bên trong mảnh núi non xanh nước biếc quanh hồ nước này vùi lấp vô số thi cốt, chiêu Đồng Vực của nó đang hấp thu lấy khí tức ở xung quanh, để Đồng Vực này trở nên vô cùng chân thực.

Chúc Minh Lãng cùng rồng của mình phảng phất như đã bị Thâm Uyên Lão Long này lôi kéo vào Thâm Uyên Ma Quật của nó, cũng tùy thời có thể biến thành một thành viên trong một đống hài cốt trên đất!

"Tuổi thọ của Thâm Uyên Ác Long dài nhất cũng chỉ đến vạn năm, vì kéo dài sinh mệnh của mình, lão Ác Long đã ở chỗ này hút không biết bao nhiêu tinh túy của sinh mệnh khác!" Cẩm Lý tiên sinh có chút lòng đầy căm phẫn nói.

Ác Long sở dĩ gọi là Ác Long, chính là bọn chúng tàn bạo, giết chóc là bản tính, đặc biệt luôn để thức ăn lên trên đầu.

Tuyệt đại đa số thức ăn của rồng đều là đặc định, một thỏ rừng trong núi, một hươu con trong rừng, một con cự ngạc trong hồ, những thứ này cũng không có cách nào làm cho một con rồng cường đại thu được nửa điểm dinh dưỡng và năng lượng, cho nên cho dù là sinh vật hóa rồng cường đại, bọn chúng cũng sẽ không vô duyên vô cớ tiến hành tàn sát, tiến hành giết hại. . .

Nhưng tập tính của Ác Long, đó chính là bắt, vui đùa, ngược sát, tàn sát.

Nơi bọn chúng đi qua, trên cơ bản đều là sinh linh đồ thán, chỗ dừng chân của bọn chúng trong rừng rậm có lẽ sẽ máu chảy thành sông, bọn chúng không có một chút điểm ranh giới cuối cùng, đối với sinh linh càng không hề có một chút thương hại và kính sợ.

Người thống hận Ác Long, vạn linh cũng tương tự thống hận Ác Long.

Dạng cảnh tưởng đáng sợ này, nếu không có thi cốt hàng ngàn hàng vạn năm lên men thì căn bản không có cách nào tạo thành, Chúc Minh Lãng vốn còn xem đối phương là một con lão long có tuổi xế chiều nên tha cho nó một mạng, nhưng sau khi hắn nhìn thấy nó xé toang bộ dạng ngụy trang lúc đầu của nó, lộ ra bộ dạng chân thực của mình, thì Chúc Minh Lãng liền quyết định sẽ thay trời hành đạo! !

Dạng Ác Long này, dù không nhúc nhích nhưng mỗi ngày đều sẽ bị tiêu hao sinh lực, mà những hươu con trong rừng kia không biết phải hút bao nhiêu mới đủ?

Cho nên mới cần số lượng khổng lồ, chồng chất thành núi, lấp đầy cả hồ nước.

"Thật sự là đáng buồn, cho dù là cấp bậc Long Tử, sau khi hóa rồng cũng không còn tùy ý đi giết hại những tiểu động vật không có tu vi. Mà ngươi bây giờ ngay cả dũng khí săn mồi cũng không còn, cần nương nhờ vào những tiểu động vật vô tội không linh trí để kéo dài hơi tàn, không cảm thấy sỉ nhục sao? Thứ Ác Long hút lấy sinh cơ đại lục để sống như ngươi, cũng xứng làm thần! !" Chúc Minh Lãng chỉ trích nói.

Loại Ác Long này, có được thần cách cũng là tai họa, chỉ đưa đại lục sa vào vực sâu tràn ngập thi hài thối rữa!

Ác Long chín vạn năm này hiển nhiên bị Chúc Minh Lãng nói trúng chỗ đau.

Vì không bị thương, không tiêu hao thể năng, nó đã sớm không còn lộ mặt đi chém giết, mà thân thể của mình không thể tiêu hao năng lượng nên chỉ dựa vào hút ép sinh linh để bổ sung...

Nó vô cùng phẫn nộ, cái đuôi của nó hung hăng quét qua, làm cho những tòa thi cốt chồng chất như núi ở xung quanh đổ nát!

Trong lúc nhất thời núi thi cốt sụp đổ, thi cốt chất chồng đập xuống, Chúc Minh Lãng giẫm lên phi kiếm thật vất vả mới tránh thoát khỏi tòa thi cốt quay cuồng rơi xuống này, Thâm Uyên Ác Long hít thi khí đầy trời ở đây một hơi thật sâu, rồi đột nhiên phun ra về phía Chúc Minh Lãng! !

Thi Cuồng Thổ Tức! !

Hơi thở mạnh hơn cả bão gió, mà trong đó xen lẫn cả một đống thi cốt mục nát dày đặc, nó có thể tùy tiện khiến người sống biến thành một đống bạch cốt!

Chúc Minh Lãng có chút khó tránh né, cũng không do dự quá lâu, hắn rót linh khí của mình vào bên trong Trấn Hải Linh, cũng triệu hoán ra Vu Độc triều tịch! !

Vu Độc triều tịch bất ngờ xuất hiện, giống như nước từ trên trời trút xuống!

Thủy triều sôi trào mãnh liệt nuốt chửng hết tất cả thi khí, cũng kéo theo những đống bạch cốt trắng ngần ở trước mặt, rồi cuốn về phía lão Ác Long này.

Thâm Uyên Lão Ác Long ngẩng đầu lên, dùng một tầng lại một tầng ánh sáng máu tạo thành lá chắn máu, bảo vệ cơ thể già nua của nó, nhưng Thâm Uyên Lão Ác Long lại không có nghĩ đến Kiếm Linh Long lại ẩn núp ở bên trong thủy triều này!

Phá thủy triều bước ra, Kiếm Linh Long ở bên trong Vu Độc triều tịch đã thu được một lực đẩy phụ trợ, kiếm đạt đến tốc độ cực hạn, một đường kiếm này liên tiếp chém vào một loạt móng vuốt của Thâm Uyên Lão Ác Long!

Thâm Uyên Lão Ác Long thống khổ gầm lên một tiếng, ngay lúc nó nổi giận muốn nghiền nát Chúc Minh Lãng, Thiên Sát Long và Phụng Nguyệt Bạch Thần Long đồng thời xuất hiện ở sau lưng nó!

Thiên Sát Long phóng ra xạ tuyến tử vong, đâm thủng trăm ngàn lỗ ở trên lưng của Ác Long chín vạn năm.

Phụng Nguyệt Bạch Thần Long lại từ lưng của nó lướt đến phần eo, bốn móng vuốt sắc bén như bốn chuôi lưỡi dao cắt đứt một lớp da không có lớp vảy rồng bảo vệ!

Tựa như Cẩm Lý tiên sinh nói.

Mặc dù nó có chín vạn năm tu vi, nhưng tuổi thọ sắp tới, thân thể biến chất, thực lực còn lâu mới đạt đến cảnh giới chín vạn năm, nhìn qua nó trông có thể lực cường tráng dữ tợn, nhưng lại không có bao nhiêu lực phòng ngự, rất dễ dàng bị cắt xé!

Phụng Nguyệt Bạch Thần Long cũng không có thi triển ra Thương Long huyền thuật cường đại, nó lợi dụng vuốt rồng của mình tiến hành xé rách, để trên cơ thể của lão Ác Long chín vạn năm này không ngừng xuất hiện vết thương...

Loại Ác Long cường đại này rất khó lấy mạng nó chỉ trong một chiêu, phải từ từ rút máu nó.

"Chính là như vậy, một kích tức lui!"

Chúc Minh Lãng đang dùng tâm linh để câu thông với ba con rồng của mình, đối phó với cường địch như vậy quan trọng nhất chính là phải phối hợp, trước đó Thiên Sát Long, Tiểu Bạch Khởi, Kiếm Linh Long đều là đơn độc tác chiến, rất hiếm khi ba con rồng cường đại này của mình hợp tác với nhau một cách hoàn mỹ!

Phối hợp tác chiến, Thiên Sát Long luôn ở chính diện, cùng đánh trực diện với Thâm Uyên Lão Ác Long, Phụng Nguyệt Bạch Thần Long dựa vào sự linh hoạt và móng vuốt sắc bén của mình, liên tục quấy phá trên cơ thể khổng lồ của đối phương, mà Chúc Minh Lãng đứng ở đằng xa phi kiếm xuất kích, mỗi lần lực chú ý của Thâm Uyên Lão Ác Long đặt vào trên ngươi của hai con rồng khác, thì sẽ xuất kiếm làm nó bị trọng thương!

Không có vảy rồng, không có phòng ngự, bất kỳ đòn công kích nào không thể tránh né hay ra chiêu ngăn lại đều có thể lưu lại vết thương trên cơ thể của Thâm Uyên Lão Ác Long này, mặc dù mỗi một vết thương này đối với thể trạng và cấp bậc của Thâm Uyên Lão Ác Long mà nói thì đều không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vết thương trở nên nhiều, máu chảy nhiều, đồng dạng đang từng chút từng chút làm hao tổn đến sinh mệnh của nó!

Đây là một trận ác chiến, Chúc Minh Lãng cũng rất cẩn thận, dù sao con Thâm Uyên Lão Ác Long này cho đến bây giờ chưa để lộ ra nhiều thực lực, Đồng Vực cũng chưa hẳn là sát chiêu chân chính của nó, trước khi chưa ép cho đối phương lộ ra toàn bộ thực lực, thì cứ từ từ lấy máu của nó vậy!

. . .

"Hoát! ! ! ! ! ! !"

Quả nhiên, Thâm Uyên Lão Ác Long không thể chịu đựng được tình trạng bị cắt da này, nó phẫn nộ gầm thét, không gian lại một lần nữa run rẩy kịch liệt.

Máu đang chảy trên người nó, đột nhiên trở nên nóng bỏng, máu đỏ hóa thành khí độc nóng hổi, trong nháy mắt khuếch tán ra bốn phía!

Máu độc vẩy vào trong không khí, sẽ sinh trưởng, sẽ lan tràn, trong khoảnh khắc lan rộng ra khắp hoa cỏ trong rừng cây rậm rạp!

Bọn chúng dùng hình thức nọc độc, độc hoa, gai độc, khí độc, độc đằng phủ đầy màu đỏ tươi biến khu rừng thành độc vũ lâm, trước đó Thiên Sát Long và Phụng Nguyệt Bạch Thần Long đã rời xa Thâm Uyên Lão Long, nhưng vẫn không tránh khỏi máu độc đã khuếch tán ra thành độc vũ lâm! !

Độc vũ lâm tựa như là pháp thuật mà Thâm Uyên Lão Long sử dụng bện thành một mạng nhện để săn mồi, giống như một sào huyệt đáng sợ của nó, mặc dù thân thể khổng lồ, nhưng Thâm Uyên Lão Long cũng có thể hoạt động tự nhiên trong Độc Vũ Lâm này.

Nó bò về phía Phụng Nguyệt Bạch Thần Long bị mảnh độc vũ lâm này bao vây, nó giống như một con nhện tà ác đang bò tới gần hồ điệp bị mắc bẫy trên mạng nhện.

Chúc Minh Lãng không bị vây khốn, nhưng hắn phát hiện những huyết dịch này lạnh lại sẽ làm độc hoa, gai độc, độc đằng trở nên vô cùng kiên cố, Kiếm Linh Long cắt đứt nó cũng rất tốn sức, trong thời gian ngắn căn bản không có cách nào đến chỗ Tiểu Bạch Khởi được.

Độc vũ lâm này của lão Ác Long chẳng khác gì là tách bọn hắn ra, muốn đánh chết từng người trong bọn họ!

"Tiểu Huỳnh Long ở đây là tốt rồi, nó có thể giúp Tiểu Bạch Khởi thoát khỏi đó." Chúc Minh Lãng nói thầm.

Cơ thể Tinh Linh Huỳnh Long nhỏ gọn, vừa vặn có thể xuyên thẳng qua màn máu bên trong Độc Vũ Lâm, lực chân của nó rất kinh người, cũng có thể đá gãy những gai độc kia, hiện tại Bạch Khởi bị vây ở bên trong một mảng lớn gai độc hoa độc, không cách nào phi hành, không cách nào né tránh, Thâm Uyên Ác Long vung móng vuốt xuống, nó khẳng định sẽ bị trọng thương, Chúc Minh Lãng nhất định phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp để ứng phó.

Nhưng Tinh Linh Huỳnh Long đang đối phó với bầy yêu ở bên trong tranh của Nam Linh Sa, hơn nữa giờ phút này bọn họ vẫn còn đang ở bên trong Đồng Vực của Thâm Uyên Lão Ác Long này.

Đồng vực của lão Ác Long này chẳng khác gì là một vực sâu ngăn cách với ngoại giới, khó mà tìm kiếm được viện trợ!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch