"Di, những hồn bị nó hấp thu cũng trở thành hồn châu, chúng nó rõ ràng không phải do ta giết."
"Là do đã dung hợp thành một bộ phận của lão ác long này rồi, khi ta giết chết nó, ấn ký công kích của ta đều in lên người nó thế nên hồn chúng nó mới gộp lại với nhau?"
"96000 năm, còn chút xíu nữa là được mười vạn năm rồi!"
Nam Linh Sa mệt mỏi rã rời, nàng bước về phía sau, nhặt cây dù nàng vốn yêu thích nhưng nay chỉ còn mỗi cán dù, ngay lúc này món quà Tuế Nguyệt sóng thần tâm như tầng bụi màu đỏ lượn lờ xung quanh, có một phần tụ tập quanh người nàng, có một phần tụ tập quanh người Chúc Minh Lãng và trên người mấy con rồng của Chúc Minh Lãng, ngay cả Kiếm Linh Long cũng đang hấp thu phần quà tặng này.
Nam Linh Sa giơ tay lên, quạt tản tầng bụi đỏ quanh người mình, quạt cho lớp bụi đó bay về phía đám rồng đã trợ giúp nàng trong họa cảnh, Thương Loan Thanh Hoàng Long, Nữ Oa Long, Tinh Linh Huỳnh Long, Luyện Tẫn Hắc Long...
Vòng eo Nữ Oa Long vô cùng tinh tế, nàng đứng bên cạnh Nam Linh Sa trông như một cặp tỷ muội tuyệt sắc, nàng nhìn thấy phần quà màu đỏ này, cũng nhìn thấy Nam Linh Sa tỏ ra không hề hứng thú với phần quà này.
Nữ Oa Long cũng nhẹ nhàng phẫy phẫy tay, quạt cho đám bụi vốn đang bay về phía mình bay thẳng về phía Luyện Tẫn Hắc Long.
"Thần...Thần cách, không phải... không cần." Nữ Oa Long nói ra vài từ như thể đang nói chuyện với Nam Linh Sa.
Sau khi thu thập xong, phần lớn quà tặng từ thần tâm đều thuộc về Chúc Minh Lãng và rồng của Chúc Minh Lãng.
Không hổ là thần tâm, mặc dù cùng chia sẻ với mấy con rồng khác nhưng Chúc Minh Lãng vẫn cảm thấy mỗi con rồng của mình đều có sự biến hóa rõ rệt, đặc biệt là Thiên Sát Long, hình như nó vô cùng thích hợp với nguồn năng lượng từ thần tâm này, nó không những nhận được một phần quà của Tuế Nguyệt sóng, nó còn nhận được thần tâm ơn trạch nữa.
"Nao nao~~~~~~~~"
Thiên Sát Long đang thưởng thức máu của con ác long có chín vạn năm tu vi, vị của nó còn tinh thuần hơn cả rượu cất thế nên khiến cho Thiên Sát Long có chút say mê, nhưng cũng vào lúc này, một tầng bụi thần tâm vô cùng dày tụ tập trên người nó, tựa như từng cánh từng cánh hoa chứa đựng nguồn sức mạnh to lớn, mỗi khi chạm trúng vào lớp lân vũ của Thiên Sát Long thì chúng lại nhanh chóng dung hợp vào trong cơ thể Thiên Sát Long.
Lân vũ của Thiên Sát Long trở nên trong suốt, ngay cả da thịt của nó cũng trở nên trong suốt.
Lượng máu có tu vi chín vạn năm mà nó vừa mới hút được vẫn đang lưu chuyển trong mạch máu của nó, đang dần dần đắp nặn lại toàn bộ nội tạng, khí quản của nó, nhưng khi phần quà tặng thần tâm này được dung nhập vào cơ thể, tốc độ lưu chuyển máu của Thiên Sát Long ngày càng nhanh, từng đạo huyết mạch đỏ tươi giăng đầy khắp cơ thể thon dài của nó, từng đường từng đường hiển hiện dưới mắt người khác.
Tất cả huyết mạch đều tập trung về phía lồng ngực, cũng chính là nơi chứa trái tim của Thiên Sát Long, xuyên qua thân thể trong suốt, Chúc Minh Lãng trông thấy trái tim lớn bằng nắm đấm của Thiên Sát long vì phình quá to mà vỡ nát!!
Bản thân Thiên Sát Long cũng cảm thấy hoảng sợ.
Trái tim đã nát, vậy thì chết chắc rồi!
Còn chưa chạy thoát khỏi tay tên Mục long sư này mà bản thân đã chết bất đắc kỳ tử rồi??
Nhưng rất nhanh sau đó, những mảnh vụn của trái tim bể nát lại hóa thành những đường máu đậm đặc, hòa vào tốc độ lưu chuyển vô cùng nhanh của luồng máu có tu vi chín vạn vừa mới hút được!
Chính đám bụi thần tâm có hình dạng như hình cánh hoa ấy đã dẫn dắt dòng máu tươi mới ngưng kết lại với nhau.
"Long tâm trọng tố!" Chúc Minh Lãng kinh ngạc nói.
Trái tim rồng vốn nát bấy nay chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn đã có một trái tim mới được hình thành, trái tim này được hình thành từ đám bụi thần tâm bao quanh dòng máu chín vạn năm tu vi hòa hợp với nguồn máu vốn có của Thiên Sát Long, sau đó tạo ra một trái tim hoàn chỉnh cho Thiên Sát Long!!
"Trái tim của long thần, trái tim của long thần, Thiên Sát Long có được trái tim của long thần!" Cẩm Lý kích động kêu lên.
Khi đạt đến long vương thì rồng sẽ có mười hai bộ vị đặc biệt.
Trong số đó có ba cái là vô cùng đặc biệt là long mao, long tâm và long đảm, cả ba đều thuộc nhóm các cơ quan vô cùng cường đại, mà trong số đó trái tim là cái vượt trội nhất, nếu như có thể tìm được vật để ngưng luyện tim rồng, tiến hành cường hóa tim rồng thì thực lực của con rồng đó có thể tăng lên một cách nhanh chóng.
Tu vi của Thiên Sát Long vốn có thể tăng đến thượng vị bây giờ lại còn thu được trái tim long thần, trái tim rồng tràn đầy mạnh mẽ mà tràn đầy sức mạnh kia đang chuyển dòng máu chín vạn năm tu vi đến từng bộ phận trên cơ thể, không những khiến sinh mệnh của nó cường tráng như lão rồng kia mà còn tiến hành một cuộc thanh tẩy, thăng hoa đối với huyền thống Tang Long còn trong người nó!
"Chẳng lẽ tên tiểu nghịch tặc kia cũng sắp hóa thành Long Thần??" Chúc Minh Lãng có chút không dám tin nói.
Cẩm Lý lắc đầu, mở miệng nói: "Không phải, không phải còn cách long thần tự nhiên một khoảng xa lắm, chỉ là trái tim của nó đã đạt được đến mức tiêu chuẩn của một long thần mà thôi!"
"Có phải là, tim của nó đã được ngưng luyện đến mức thần cảnh rồi?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Đúng vậy, nếu muốn phong thần thì ngoài thu được thần cách ra, bản thân con rồng đó cũng phải đạt được một trình độ nhất định nào đó, long vương có tổng cộng mười hai nơi để ngưng luyện, mỗi một vị trí ứng với một cơ quan quan trọng, long nha, long trảo, long lân, long vũ, long tâm...Thường thì, những con rồng muốn được phong thần, ngoại trừ có được thần cách ra thì còn cần có ba hạng được ngưng luyện đến thần cảnh nữa, nếu không thì cho dù có được long cách thì cũng chưa chắc có thể trở thành long thần chân chính được." Cẩm Lý nói.
"Vậy có nghĩa là, Thiên Sát Long đã đạt được một phần ba chỉ tiêu để trở thành long thần?" Chúc Minh Lãng vui vẻ nói.
"Ừ, nếu chỉ xét trên thân thể."
"Như vậy cũng rất mạnh rồi, sở hữu trái tim mạnh ngang với long thần!" Chúc Minh Lãng nói.
"Có được trái tim long thần này thì hẳn là chỉ cần một mình Thiên Sát Long cũng có thể tiêu diệt được con lão ác long chín vạn năm tu vi đó rồi." Cẩm Lý nói.
Tu vi của bản thân nó đã đạt đến thượng vị long vương, giờ có thêm thần long chi tâm nữa thì Thiên Sát Long đề thăng lên Đỉnh vị long cũng không có vấn đề gì!
"Ừ, tranh thủ tìm linh tư cho Thiên Sát Long sau đó đề tăng tu vi của nó lên, như vậy thì nó có thể chạm tới ngưỡng cửa đề thăng thành long thần rồi." Chúc Minh Lãng cười rạng rỡ.
Không uổng công truy đuổi một đường dài như vậy, Thiên Sát Long nhận được một phần ban ân lớn khiến cho con đường hóa long thần của nó càng thêm rộng mở.
"Ta hơi mệt, hôm nay tới đây thôi." Nam Linh Sa nói với Chúc Minh Lãng.
"Được, chúng ta về thôi." Chúc Minh Lãng gật đầu.
Tuy bây giờ bọn họ đang ở phía Tây Bắc của Cực Đình đại lục, cách Ly Xuyên cả mấy vạn dặm thế nhưng sau khi nắm rõ được quy tắc của ám tuyền, quay về Ly Xuyên trong đêm nay cũng là một chuyện rất dễ dàng.
Lúc đi vào trong ám tuyền, khi đến ngã tư giao nhau thì Thiên Sát Long lại gặp lại con rồng chín đầu kia.
Duyên phận a, lão thiết.
Cửu đầu long vốn muốn tiến lên chào hỏi với Thiên Sát Long thế nhưng con rồng chín đầu nhanh chóng cảm thấy khí tức của Thiên Sát long rất khác so với trước, cho dù không tỏ ra ý đối địch hay hung ác thì trên người nó vẫn tỏa ra một cỗ khí phách không giận tự uy khiến con rồng chín đầu sợ đến rụt về phía sau!
Thiên Sát Long liếc nhìn con rồng chín đầu này một cái, trên khuôn mặt của con rồng anh tuấn ấy bộc lộ ra vẻ kiêu ngạo và khinh bỉ.
Lúc này đây con rồng chín đầu đó đã nằm phủ phục xuống đất, cắm cả chín cái đầu xuống đất, nó cũng không dám hỏi đối phương vì sao chưa ăn ba tên kia nữa.
Đến khi Thiên Sát Long bước ra khỏi ám tuyền, con rồng chín đầu mới đứng lên lần nữa, trong cặp mắt nó tràn đầy sự nghi hoặc và khó hiểu!
Chúng ta chỉ mới cách xa nửa buổi tối thôi mà sao tiểu lão đệ Thiên Sát Long lại thay đổi nhiều đến thế, có cảm giác cao quý không thể với tới.