Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 710: Phong tai hội quyển

Chương 710: Phong tai hội quyển




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

"Công tử, ta phát hiện một đám người lén lén lút lút, thứ bọn họ cầm trong tay đúng như thứ người miêu tả, có cần bắt họ không?" Bàng Khải đi tới nói với Chúc Minh Lãng.

"Qua đó xem đã." Chúc Minh Lãng nói.

Nếu Mật Trọng Quân đã vỗ ngực đảm bảo nơi này có thể giao cho hắn thì Chúc Minh Lãng sẽ ráng lấy ra chút tin tưởng với tên thùng gỗ này.

Huống hồ gì, nếu có chuyện gì xảy ra thì còn có Lê Vân Tư ở trên thành canh chừng, trái lại Chúc Minh Lãng lại cảm thấy rất hứng thú với nhóm người lén lén lút lút mà Bàng Khải nói.

Các thế lực nhàn hạ ở Thiên Xu Thần cương đột nhiên lại tập hợp cùng một chỗ, nhất định là có người đứng sau giở trò, Chúc Minh Lãng rất muốn biết người đứng sau giựt dây các thế lực nhàn hạ này là ai, nếu bắt được hắn ta thì càng tốt, đám thế lực nhàn hạ này chẳng còn người hiến kế nữa!

"Đám người ở ngoài, nghe rõ cho ta, ta là Minh Thần tộc thần duệ của Huyền Qua Thần quốc, đây là một trong những thành thờ phụng Huyền Qua Thần, nếu các ngươi dám bất chấp xông vào thì chính là kẻ thù của Huyền Qua Thần quốc chúng ta, thần duệ Minh Thần tộc, tuyệt không nương tay!"

Lúc Chúc Minh Lãng quay đầu rời đi chỉ nghe thấy tiếng tuyên cáo dõng dạc của Minh Thần tộc.

Chỉ đáng tiếc chẳng có ai coi lời tuyên cáo này ra gì cả.

Chúc Minh Lãng nhìn lên thành lâu ở trên cao, trên đó có một nữ tử mặc khôi giáp màu trắng, tóc buộc cao, dung mạo tinh tế, lúc Chúc Minh Lãng nhìn nàng thì vừa hay nàng quay đầu nhìn về phía này.

Chúc Minh Lãng chớp chớp mắt, lộ liễu đưa tình.

Lê Vân Tư bình tĩnh nhìn hắn, nàng vẫn bảo trì dáng vẻ lạnh lùng nhưng trong trẻo như thường ngày của nàng thế nhưng khi trông thấy vẻ mặt kỳ quái này của Chúc Minh Lãng khiến nàng không thể không dùng một cái liếc mắt đáp lại hắn.

Không đứng đắn!

Chúc Minh Lãng nhanh chóng đi đến nơi mà Bàng Khải nói, nơi đó là góc thành phía Nam của thành bang, dưới thành có mấy cây tùng và vài hộ thương nhân giàu có ở Tổ Long thành bang.

Lúc di chuyển trên mái nhà, Chúc Minh Lãng đã trông thấy đám người lén lén lút lút mà Bàng Khải nói.

Nhìn theo cách ăn mặc thì bọn họ chẳng khác gì mấy người lữ hành bình thường cả, chẳng qua là đám người đó đang đứng trong một góc tạo thành một trận hình tròn, lúc cùng nhau rót linh lực vào một cuộn tranh màu xanh, Chúc Minh Lãng lập tức trông thấy một cột sáng thần diệu phóng thẳng lên trời!

Mật Trọng Quân có nói với Chúc Minh Lãng, ánh sáng của thần cụ không thể nào che giấu, ánh sáng thẳng đến tận trời sẽ được sinh ra trong khoảnh khắc thần cụ được sử dụng, chỉ khi đến gần và tập trung linh thức quan sát thì mới có thể nhìn thấy ánh sáng của thần cụ.

"Nội ứng ngoại hợp, quả nhiên mọi việc không đơn giản như thế." Chúc Minh Lãng hừ lạnh một tiếng.

Sau khi giam giữ mấy thế lực đã bị thuần phục, Chúc Minh Lãng vẫn chưa hoàn toàn buông bỏ cảnh giác mà cố ý để người của Thánh Khuyết đại lục đang ở Cực Đình đại lục đi điều tra, một khi trông thấy ánh sáng giống với thần dụ kỳ thì nhất định phải thông báo cho mình.

Hiển nhiên vẫn có một vài người của Thiên Xu Thần cương đến Ly Xuyên trước, lẩn trốn trong đám người, chờ đội quân xâm chiếm đến!

"Dân hạ giới vẫn chỉ là dân hạ giới, cả một tòa thành lớn như vậy lại chẳng có tòa tháp cấm nào, một khi quyển trục được mở ra hoàn toàn thì đám cảnh vệ trong thành này cũng chẳng còn tác dụng gì, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm úp xuống chịu sự giáo hóa của chúng ta thôi!" Một tên nam tử xấu xí nở nụ cười.

"Chúng ta phải đi qua một dòng sông nham thạch nóng cháy mấy ngày trước mới tới được Tổ Long thành bang, người thống trị của tòa thành này hẳn không thể nghĩ được điều này đâu."

"Cái tên họ Thượng này có đáng tin không, chúng ta liều sống liều chết làm việc, nhưng đến lúc đó lỡ bọn họ chiếm được thành rồi lại lật lọng thì chẳng phải chúng ta sẽ biến thành mấy tên ngốc hết sao??"

"Yên tâm, yên tâm, tuy là Thượng Hàn Húc là một tên lòng dạ độc ác nhưng những gì hắn đã hứa thì sẽ không nuốt lời." Nam tử xấu xí nói.

Tước lang thần miếu Thượng Hàn Húc?

Chính là tên nam tử mặc áo thú đẹp đẽ làm người chủ trì cho đại hội phân chia kia.

Từ lúc bắt đầu tên này không hề tỏ thái độ rằng Tước Lang thần thành muốn chiếm vùng đất nào, nhưng kết quả nơi bọn họ để ý nhất vẫn là Ly Xuyên.

Thượng Hàn Húc là cháu trai của Tước Lang thần, điều này đã có thể khẳng định.

Rốt cuộc là Tước Lang thần đang tìm gì ở Cực Đình đại lục, nhất định là trên người Thượng Hàn Húc có đầu mối, nói cách khác thì người đứng sau sự liên kết của đám người thế lực nhàn hạ này chính là Thượng Hàn Húc.

Cũng khó trách Thượng Trang lại xuất hiện ở gần sương mù hư vô, hơn nữa còn đến thăm rất nhiều miếu thờ của các thế lực nhàn hạ, thì ra là để động viên đám người tu hành từ nhiều nơi khác nhau trên Thiên Xu Thần cương!

Còn rất phóng khoáng nữa, cư nhiên đem thứ vô cùng trân quý như thần dụ kỳ giao cho đám người này.

"Khà khà, mấy vị xếp thành một vòng tròn ở đây là để cầu khẩn thần minh phù hộ cho Tổ Long thành bang của chúng ta sao?" Chúc Minh Lãng làm bộ như là một người qua đường, chậm rãi bước về phía bọn họ.

Mấy người đó nhìn nhau mấy lần, nam tử xấu xí nở nụ cười, vẻ mặt ôn hòa giải thích: "Đúng vậy, đúng vậy, năm nay nhiều tai họa, chúng ta đang cầu phúc, đang cầu phúc."

"Cái cuộn tranh này dùng để làm gì, có ý nghĩa gì sao?" Chúc Minh Lãng hỏi tiếp.

"Quê của các ngươi ở nơi nào?" Chúc Minh Lãng hỏi lại.

Một tên trông như khỉ, mỏ lại nhọn liếc mắt mấy cái với đồng bọn của hắn sau đó mới nói: "Chúng ta đến từ núi Vũ Hương, ở đó có một loại rồng tên là Vũ Long."

"Núi Vũ Hương? Đây không phải là một ngọn núi có tiếng trong khu vực được quản lý bởi Tước Lang thần." Chúc Minh Lãng giả vờ kinh ngạc nói.

Lúc ở Tước Lang thần, tốt xấu gì Chúc Minh Lãng cũng biết được cách phân chia thế lực ở Thiên Xu Thần cương, thế nên vừa nghe đến núi Vũ Hương hắn đã hiểu ra ngay lập tức.

Mấy tên người thượng giới vừa nghe Chúc Minh Lãng nói ra thân phận thật của mình thì trố mắt nhìn nhau.

"Huynh đài cũng là người của Thiên Xu Thần cương?" Nam tử xấu xí nói.

Chúc Minh Lãng lắc đầu, mở miệng nói: "Ta đại diện cho toàn thể con dân Tổ Long thành bang cảm tạ cuộn thần chi hội quyển mà người núi Vũ Hương mang tới."

Lúc nói xong, Chúc Minh Lãng vung tay lên, mấy tên thần phàm giả sớm đã mai phục ở góc tường nhanh chóng phóng ra ngoài, bọn họ đã đứng đây quan sát một lúc lâu rồi nếu không chờ Chúc Minh Lãng tới xác nhận thì bọn họ đã ấn mấy tên đó xuống mặt đất từ lâu rồi.

Chúc Minh Lãng chậm rãi đi tới, nhặt cuộn tranh đặc biệt đó lên.

"Cho các ngươi một cơ hội tranh trả lời, ai nói được tác dụng của cuộn thần chi hội quyển này trước thì sống, còn lại chết." Chúc Minh Lãng nhìn lướt qua đám người đang bị trói gô trên đất, lạnh lùng nói.

Mấy tên đó sửng sốt một hồi, sau đó dựa vào dục vọng sinh tồn mà cùng mở miệng nói: "Phong tai hội quyển!"

Chúc Minh Lãng cười cười, bảo Bàng Khải ném mấy người này vào phòng giam.

Mấy ngày gần đây, nhà giam quả thật rất náo nhiệt, hơn nữa Chúc Minh Lãng tin rằng sau này sẽ còn nhiều tù nhân mới vào đó.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch