Chúc Minh Lãng nhìn kỹ lại mới phát hiện ra, mấy đạo kiếm quang đó là mấy vị kiếm cô, tu vi các nàng vô cùng cao, kiếm pháp tinh diệu, mặc dù người tu hành của Thiên Xu Thần cương có được phương pháp tu luyện hiệu quả hơn nhưng khi đối mặt với những vị kiếm cô này thì vẫn phải bó tay chịu trói, bị áp chế đến mức không đáp trả được đòn nào.
Chúc Minh Lãng chưa từng thấy qua loại phi kiếm kiếm pháp này, người và kiếm gần như hòa thành một, như sấm sét hoành hành ngang dọc trên chiến trường, rất có khả năng những vị kiếm cô này là trụ cột của Miểu Sơn kiếm tông, là những vị phi kiếm kiếm sư có cảnh giới cao nhất!
Ánh mắt tên Đại Thủ Phụng Bạch Đầu hầu như không hề rời khỏi ba tuyệt thế nữ kiếm sư, hắn âm thầm kinh hãi, thực lực Miểu Sơn kiếm tông không ngờ lại mạnh như vậy, chỉ là ba vị kiếm cô đi theo Ôn Lệnh Phi thôi đã đạt đến cảnh giới này, vậy thì thực lực của vị Mạnh trưởng môn, có địa vị vô cùng cao kia hẳn phải rất kinh khủng??
"Miểu Sơn kiếm tông chúng ta luôn phổ độ chúng sinh, ta tới đây cũng chỉ vì con dân của Tổ Long thành bang, Chúc Minh Lãng, việc ngươi dám giam lỏng bản công chúa, sau này ta sẽ thanh toán hết với ngươi!" Khuôn mặt Ôn Lệnh Phi hiện lên vẻ tức giận nói với Chúc Minh Lãng.
Ba vị kiếm cô có thực lực cường đại này hẳn là do Ôn Lệnh Phi trở về chỗ kiếm quân đóng quân mời tới, hiển nhiên việc nàng ta nói muốn đoạt lấy quyền thống trị Tổ Long thành bang cũng không phải lời nói đùa.
Chỉ là, trong lòng Chúc Minh Lãng vẫn còn nghi ngờ.
Miểu Sơn kiếm tông vẫn luôn giấu diếm sự tồn tại của những kiếm tôn có tu vi và cảnh giới cực cao như này sao?
Hơn nữa, sau lần Tuế Nguyệt sóng vừa rồi, thực lực toàn thân của bọn họ bỗng tăng vọt, tựa như đám người Tuyệt Lĩnh thành bang vậy...
Nếu thế thì, bọn họ chắc hẳn cũng hiểu biết về Giới long môn, cũng biết trước thông tin về Tuế Nguyệt sóng, thế nên trong lúc cả thế giới quay cuồng với sự thay đổi mới, họ đã có một bước đột phá rồi trở thành sự tồn tại chí cao chí cường của Cực Đình đại lục??
Vậy vị thần minh đứng sau các nàng, là vị thần minh nào trong số ba mươi ba vị chính thần ở Thiên Thần cương?
Có thêm sự giúp sức của mấy vị kiếm tôn đến từ Miểu Sơn kiếm tông này, thì việc đối phó với ba tên hộ pháp phụng thần kia cũng không còn khó nữa.
Chúc Minh Lãng nhảy qua ba tên hộ pháp, giao thủ trực diện với Thương Hàn Húc.
Ôn Lệnh Phi cũng theo sát phía sau, không biết nàng ta muốn để Lê Vân Tư đang thống lĩnh Phi Long doanh ở phía sau trông thấy hay là thực sự muốn trợ giúp Chúc Minh Lãng đối phó với Tước Lang thần miếu nữa.
Tu vi của Thượng Hàn Húc không hề thấp, mặc dù không có hộ pháp ở bên cạnh thì ba con dị thú long hoang khí thế mạnh mẽ kia cũng rất khó đối phó, lúc Chúc Minh Lãng tới gần Thượng Hàn Húc thì lại bị chuỗi tràng hạt màu vàng xanh ngăn lại, chuỗi tràng hạt này cũng không biết là thứ gì, rất khó phá vỡ, nó còn có thể biến đổi thành nhiều dạng khiến Chúc Minh Lãng không cách nào công kích chính diện Thượng Hàn Húc được.
Ba con nộ giác hoang long của Thượng Hàn Húc phối hợp với nhau rất ăn ý, khi chúng nó cùng nhau đạp thì sẽ tạo nên lực rung động rất lớn, khiến cho Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long cũng khó mà chịu được, chỉ có thể duy trì một khoảng cách khá xa với chúng, thế tấn công của Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long cũng bị chuỗi niệm châu đó hấp thu và ngăn cản, không thể làm tổn thương một chút nào đến Thượng Hàn Húc và ba con rồng của hắn.
"Niệm châu đó là vật gì, ngươi biết không?" Ôn Lệnh Phi cũng thử chém mấy nhát thế nhưng hoàn toàn không có tác dụng. Vì vậy nàng quay đầu lại hỏi Chúc Minh Lãng.
Chúc Minh Lãng lắc đầu, nếu có thể phá được chuỗi niệm tràng này thì việc bắt Thượng Hàn Húc sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Hắn nhìn thoáng qua Ôn Lệnh Phi thực sự đang nghiêm túc chiến đấu nói: "Theo quan sát của ta, chuỗi tràng hạt này có thể biến đổi thành vài loại hình thái, bức tường phòng ngự, châu giáp của dị thú, sợ rằng còn có hình thái chiến đấu nữa, chỉ là hắn ta chưa sử dụng mà thôi, nhưng nó cần thời gian để biến đổi..."
"Chúng ta có thể không ngừng thay đổi thế tấn công, đồng thời tốc độ phải nhanh hơn sự biến đổi của chuỗi tràng hạt?" Ôn Lệnh Phi đã hiểu ý của Chúc Minh Lãng.
"Ngươi biết dùng loại kiếm pháp mà ban nãy những vị tiền bối kia dùng không?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Ý ngươi là Bôn Lôi kiếm?" Ôn Lệnh Phi nói.
"Đúng, ngươi dùng Bôn Lôi kiếm công kích con hoang long bên trái kia, cố gắng làm cho chuỗi tràng hạt này bay lên người nó, khi chuỗi tràng hạt bay lên người nó thì ngươi liền thay đổi mục tiêu công kích, tấn công con hoang long ở xa nhất kia, khiến cho chuỗi tràng hạt phải bảo vệ qua lại hai con hoang long này, lúc đó ta sẽ ra tay với Thượng Hàn Húc." Chúc Minh Lãng nói với Ôn Lệnh Phi.
"Có thể thử một lần!"
Ôn Lệnh Phi đạp phi kiếm, quanh thân nàng còn hai thanh kiếm màu xanh nữa, hai thanh kiếm màu ngọc bích đi theo dáng người của nàng tiến về phía trước, nàng và ba thanh kiếm di chuyển với tốc độ nhanh như bay, dần dần hòa thành một thể với nhau hóa thành ba đạo sét giao hòa với nhau!!
Bôn Lôi kiếm!
Vừa nhanh vừa mạnh, Chúc Minh Lãng cảm thấy rất hứng thú với loại kiếm pháp này, chỉ là hắn không rảnh đi học trộm mà thôi.
Cảnh giới ba đạo sét mà Ôn Lệnh Phi thi triển ra còn cao hơn một chút so với những vị nữ kiếm cô kia, chỉ là tu vi của nàng vẫn chưa thâm sâu bằng các nàng thế nên uy lực vẫn kém hơn đôi chút.
Số lượng tràng hạt mà Thượng Hàn Húc khống chế là có hạn, cùng một lúc chỉ tạo được một bộ giáp bảo vệ nộ giác dị thú, lúc Ôn Lệnh Phi thay đổi mục tiêu công kích thì quả nhiên đám niệm châu đó nhanh chóng di chuyển từ chỗ con nộ giác dị thú đứng bên trái sang con đứng cuối cùng...
Bôn Lôi kiếm của Ôn Lệnh Phi rất nhanh, chỉ thiếu một chút nữa thôi là đã vượt qua được tốc độ ngưng thành giáp của tràng hạt, nhưng lần này tràng hạt vẫn kết lại được, một luồng ánh sáng phát ra ngăn cản toàn bộ uy thế của chiêu Bôn Lôi kiếm.
Kỳ thực thì Chúc Minh Lãng cũng đã xuất thủ, hắn điều khiển Kiếm Linh long đánh ra chiêu Du Long kiếm, đáng tiếc Du Long kiếm là kiếm pháp của phái chiến kiếm nhưng hắn lại cố tình dùng cách ra đòn của phi kiếm phái để thi triển chiêu thức thế nên uy lực kém rất nhiều.
Thân kiếm đỏ thẫm của Kiếm Linh Long xẹt qua nhắm thẳng vào Thượng Hàn Húc.
Thượng Hàn Húc coi thường đứng tại chỗ, đôi con ngươi nhìn chằm chằm Chúc Minh Lãng, hoàn toàn không xem đợt công kích của Kiếm Linh long với tu vi trung vị ra gì, mấy viên tràng hạt không ngoại lệ vẫn xuất hiện trước mặt Thượng Hàn Húc, hợp thành một cái khiên đánh bật Kiếm Linh Long ra ngoài.
"Bạch Khởi!"
Chúc Minh Lãng vừa chỉ tay thì Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long cũng mạnh mẽ xuất kích, tư thế tấn công của nó trông như một ngôi sao màu trắng từ trên cao phóng xuống, nhưng ba con Nộ Giác Long cũng không phải là vật trang trí trên chiến trường, chúng nó trông thấy Bạch Long lao xuống thì nhanh chóng dùng nộ giác đánh về phía bầu trời!
Một phát đánh này khiến cho bầu trời xuất hiện vết rách, vết rách vô cùng đáng sợ, nếu không nhờ Phụng Nguyệt Ứng Thần có thể sử dụng cánh phụ trên không một cách linh hoạt thì sợ là nó đã bị xé thành mấy mảnh!
Tránh né rồi lại tránh né, vết rách xuất hiện khắp nơi, những nơi mà vết rách xuất hiện thì ở đó xuất hiện một vùng không gian ngăn cách, căn bản là không có cách nào tới gần, Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long không thể không mở cánh bay lên trên, từ bỏ ý định tập kích ban đầu.
"Thiên Sát Long, cắn cổ nó." Chúc Minh Lãng nói.
Nhờ có thần long chi tâm, Thiên Sát Long nhận được một số năng lực mạnh mẽ hơn, ví dụ như ẩn nấp trong bóng và tàng hình.
Tầng mây dày do phong tai tạo ra lúc trước vẫn chưa tan đi, cả trời đất vẫn chìm trong sự mờ ảo như cũ, Thiên Sát Long nhờ vào lớp lông u ám mà không một tiếng động đến trước mặt con hoang long dị thú kia, lúc nó còn đang chú tâm vào việc đối phó với Phụng Nguyệt Ứng Thần Bạch Long thì Thiên Sát Long đã đến rất gần vị trí phần cổ của con hoang long to lớn này...