Lê Vân Tư cùng Nam Linh Sa bất hòa, đây là sự thật.
Ngược lại là quan hệ của Nam Vũ Sa và Lê Vân Tư, giống như có chút làm người ta không nhìn thấu.
Dù sao mặt ngoài Nam Vũ Sa đối với Lê Vân Tư vẫn luôn một tiếng tỷ tỷ dài, tỷ tỷ ngắn, trong âm thầm giống như cũng luôn đối đầu với nàng, nhưng đa số đều nhầm vào một vài việc nhỏ.
“Bị thương chỗ nào rồi?” Lê Vân Tư nhẹ nhàng đỡ lấy Chúc Minh Lãng, nhìn thấy cả người Chúc Minh Lãng hiện ra vẻ mỏi mệt và suy nhược, sắc mặt càng tái nhợt đến không có chút huyết sắc nào.
Chúc Minh Lãng hở một hơi, khí phun ra đều là sương trắng, tâm hắn có chút sợ hãi nhìn thoáng qua tường thành, nói: “Chỉ là cảm thấy có chút lạnh, thân thể làm cách nào cũng không ấm áp nổi.”
“Vũ Sa.” Lê Vân Tư quay đầu nhìn thoáng qua Nam Vũ Sa đang ôm Tiên Thố Long, ra hiệu nàng để Tiểu Hằng Nga giúp hóa giải quỷ hàn trong thân thể của Chúc Minh Lãng. “Chữa thương cho Minh Lãng.”
“Loại quỷ hàn này hơn phân nửa bị giấu ở dưới lớp da, muốn loại trừ thì phải tiếp xúc toàn thân của tỷ phu, là muội muội lại phải làm loại chuyện này cho tỷ phu, cỡ nào thẹn thùng nha.” Nam Vũ Sa cười đến xinh đẹp vũ mị, hoàn toàn không để ý xung quanh còn có không ít người, giọng điệu này, cái dáng này, hoàn toàn là đang cố ý muốn để người khác cảm thấy giữa bọn hắn có loại quan hệ gì đó không đúng đắn.
Kỳ thật Chúc Minh Lãng sớm đã thành thói quen.
Tính tình như cơn mưa tháng sáu, Nam Vũ Sa bày ra dáng vẻ muốn cùng Lê Vân Tư tranh thủ tình cảm, kì thực cho tới bây giờ đều sẽ không cho Chúc Minh Lãng có nửa điểm cơ hội vi phạm, thật sự dù có ngây thơ thì cũng chỉ là quan hệ của tỷ phu và cô em vợ!
Nhưng nàng chính là muốn trêu chọc!
Mỗi lần khi đã cào tới lòng người đều ngứa ngáy, nàng lại lập tức xoay người một cách hoa lệ lãnh diễm, băng thanh ngọc khiết, cao ngạo như sương tuyết!
Lê Vân Tư không thèm để ý cô muội muội toàn yêu khí này.
Bị bức bách dưới ánh mắt áp lực của Lê Vân Tư, Tiên Thố Long tự mình nhảy xuống dưới, bắt đầu nghiêm túc chữa thương cho Chúc Minh Lãng, ngoài miệng Nam Vũ Sa nói muốn tị hiềm, nhưng vẫn đi tới, dùng mu bàn tay mềm mại dán lên trên trán băng lãnh của Chúc Minh Lãng.
Nhắm mắt lại, Nam Vũ Sa cũng bắt đầu vận chuyển một cỗ linh lực vì Chúc Minh Lãng, khiến cho thân thể Chúc Minh Lãng có thể ấm áp lên.
Nhưng quỷ hàn khí của Dạ nương nương thực sự quá mức cường đại, trong quá trình Nam Vũ Sa vì Chúc Minh Lãng khu trục hàn khí, chính nàng cũng bị nhiễm lên loại quỷ hàn này, da thịt nàng trở nên tái nhợt, trên má đỏ thắm cũng dần dần mất đi huyết sắc, đôi môi xinh đẹp sung mãn đều trắng bệch tím bầm.
Lúc này, Nữ Oa Long cũng nhích lại gần, ra hiệu Nam Vũ Sa đem những khí tức quỷ hàn này dẫn lên trên người nàng, Nữ Oa Long nàng cũng không e ngại loại hơi thở quỷ hàn này.
Nam Vũ Sa nhẹ gật đầu, cùng Tiên Thố Long dẫn quỷ hàn độc trong thân thể Chúc Minh Lãng đến trên người Nữ Oa Long.
“Có ấm lên không?” Lê Vân Tư nhìn thấy da thịt Chúc Minh Lãng không còn tái nhợt như vậy, ôn nhu hỏi.
“Ừ, tốt hơn một chút.”
“Loại tồn tại như Dạ nương nương này quá mức đáng sợ, may mắn ngươi cơ trí cùng nàng quần nhau, Vũ Sa cũng kịp thời chữa trị tốt tường thành, nếu không nhờ vậy...” Lê Vân Tư nói.
Nâng lên tường thành chữa trị, ánh mắt Chúc Minh Lãng cũng không khỏi rơi ở trên người Nam Vũ Sa.
“Vũ Sa cô nương, người nắm giữ huyền cơ bức tường thành Tổ Long thành bang này thật ra là ngươi đúng không?” Chúc Minh Lãng nói.
“Hừ, cũng không phải chỉ có ngươi và Lê Vân Tư có thể bảo hộ Ly Xuyên.” Nam Vũ Sa ngạo kiều nói.
“Tối nay mọi người coi như đã an toàn, nhưng thành bang vẫn đang không ngừng chìm xuống, ngày mai cùng ngày kia, chúng ta nhất định phải phá hố cát chảy trăm dặm này.” Chúc Minh Lãng nói.
Lê Vân Tư và Nam Vũ Sa đều gật đầu.
Từ ban ngày chém giết đến đêm, tất cả mọi người đã mệt mỏi rã rời.
Nam Vũ Sa đã phải gia cố tường thành bang, cát chảy cũng không đến mức lại phá tan góc tường, đêm nay mọi người có thể an tâm nghỉ ngơi, sau hừng đông, sẽ phải làm ra lựa chọn càng quan trọng hơn.
...
Tiến vào Lê gia biệt viện, Chúc Minh Lãng dưỡng thương ở chỗ này.
Nam Vũ Sa cũng dứt khoát ngủ ở nơi này, khu trừ quỷ hàn trên người Chúc Minh Lãng cần có thời gian.
Chúc Minh Lãng hỗn loạn ngủ thiếp đi, đến thời điểm nửa đêm tỉnh lại, hắn rõ ràng cảm giác được toàn bộ Lê gia đại viện đều trầm xuống mấy phần, bên ngoài tường viện tòa thành vẫn ở trong một mảnh khủng hoảng như cũ.
Một góc tường thành tổn hại kia, khiến cho không ít người trong thành bang đều thấy được sự đáng sợ của hắc ám.
Càng nhiều người tình nguyện mai táng cùng một chỗ với Tổ Long thành bang, cũng không muốn bị Dạ hành giả gặm đến xương vụn cũng không còn trong dã ngoại hoang vu.
Chúc Minh Lãng từ từ tỉnh lại, thấy Lê Vân Tư nằm ở trên mặt bàn bên cạnh ngủ thiếp đi, Chúc Minh Lãng gọi tiểu thị nữ Sương Nhi tới, để nàng đỡ Lê Vân Tư đi vào trong phòng của nàng ngủ...
Nhưng đoán chừng Sương Nhi cũng ngủ say, Chúc Minh Lãng cũng dứt khoát đứng lên, nhẹ nhàng bế Lê Vân Tư từ trên ghế dậy.
Hương thơm đầy bốn phía, mềm mại như ngọc trác, gần sát gương mặt Lê Vân Tư, Chúc Minh Lãng nhịn không được tiến tới len lén hôn một cái, nhưng sau khi hắn phát hiện đôi môi Lê Vân Tư hồng nhuận phơn phớt đang nhanh chóng trở nên tái nhợt, Chúc Minh Lãng cũng không dám có quá nhiều ý nghĩ xấu, vội vội vàng vàng ôm nàng trở về trong căn phòng ấm áp của nàng, nhẹ nhàng đặt nàng ở trên giường, đắp kín đệm chăn.
Sau khi buông Lê Vân Tư ra, gương mặt Lê Vân Tư cũng dần dần hồng nhuận lên, khôi phục khí sắc vốn có, Chúc Minh Lãng cũng ý thức được quỷ hàn khí trên người mình vẫn còn chưa hoàn toàn khu trừ, giai đoạn này nếu tiếp xúc với những người khác, ngược lại có thể sẽ khiến cho người khác cũng bị nhiễm theo.
“Ừm?” Nàng nhẹ nhàng kêu khẽ một tiếng, tựa hồ bị đánh thức.
Nàng mở mắt, một đôi lông mi thon dài rung động, dung nhan quá xinh đẹp luôn luôn tuỳ tiện kích thích tiếng lòng của Chúc Minh Lãng, Chúc Minh Lãng cảm thấy cho dù không phát sinh sự tình dưới địa lao, đoán chừng mình đối với Lê Vân Tư cũng sẽ vừa thấy đã yêu, cái vẻ đẹp này làm cho người ta thèm nhỏ dãi, có thể tuỳ tiện làm bất kỳ một người nam nhân nào có tâm thủ hộ đều muốn chiếm hữu!
Chúc Minh Lãng đã từng cảm thấy mình là một người tuyệt đối sẽ không trông mặt mà bắt hình dong, nào biết được chính mình cũng có một ngày bị một dung nhan triệt để đánh bại.
“Không cẩn thận làm nàng tỉnh lại.” Chúc Minh Lãng có chút xin lỗi nói, đương nhiên cũng tận lực cùng nàng giữ vững một chút khoảng cách, miễn cho quỷ hàn khí trên người lại lan tràn đến trên người nàng.
“Công tử, bên ngoài phát sinh rất nhiều chuyện, đúng không?” Mỹ nhân vừa tỉnh lại nhẹ giọng hỏi.
Chúc Minh Lãng gãi đầu một cái.
Thay người rồi?
Thời điểm Lê Vân Tư mệt mỏi, cũng rất dễ dàng tiến vào trạng thái ngủ say.
Khi nàng tiến vào trạng thái ngủ say, Lê Tinh Họa sẽ tỉnh lại.
Cũng chính là vì di chứng nhiên hồn, hiện tại thời gian Lê Vân Tư tỉnh dậy cùng Lê Tinh Họa cũng không sai biệt lắm...
Chỉ là, hiện tại kỳ thật cũng chính là thời điểm cần Lê Tinh Họa chỉ điểm sai lầm, tiên đoán thuật của nàng cực kỳ trọng yếu, có thể phá vỡ thế cục trăm dặm cát chảy trước mắt này hay không, cũng không phải là võ lực của Lê Vân Tư cùng Chúc Minh Lãng có thể giải quyết.
“Đúng vậy, tình trạng hiện tại chúng ta rất tồi tệ.” Chúc Minh Lãng nói.
Ngay sau đó, Chúc Minh Lãng đem một ít chuyện gần đây kể lại đơn giản cho Lê Tinh Họa nghe, cũng cẩn thận nói lại hành vi của Tước Lang Thần.
Hẳn là trước đó Lê Tinh Họa đã tiến hành rất nhiều lần diễn toán phức tạp, đồng thời tìm được một đầu quỹ tích mệnh lý tương đối chính xác, nàng chỉ cần cắt tỉa một chút sự tình, liền nói với Chúc Minh Lãng: “Công tử, Tước Lang Thần hiện ở chỗ này, ngược lại là đang cho chúng ta cơ hội.”
“Chỉ giáo cho?” Chúc Minh Lãng không hiểu lắm.
“Đợt lát nữa Tinh Họa sẽ tỉ mỉ phân tích cho công tử, tối nay chúng ta đi bái phỏng mấy người trước.” Lê Tinh Họa nói.
“Đi bái phỏng những ai?”
“Trước mắt công tử cứ bắt giữ Thượng Trang là được.” Lê Tinh Họa nói.
Thượng Trang?
Trước đó Lê Tinh Họa đã từng nói, trên người tên Thượng Trang này có manh mối mệnh lý của Tước Lang Thần.
Chỉ là Thượng Trang ở trong những người Tước Lang Thần Miếu kia cũng không phải nhân vật gì đặc biệt trọng yếu, ngược lại là Thượng Hàn Húc lại vì thị thần nguyền rủa mà chết bất đắc kỳ tử, Chúc Minh Lãng cảm thấy trên người Thượng Hàn Húc có thể sẽ có càng nhiều tin tức có giá trị.
...
Đi đến nhà tù, Chúc Minh Lãng nhìn thấy cát chảy đã cao lên đến hơn nửa người, mà những người bị giam kia nguyên bản có thể ngủ ở trên đống cỏ bây giờ căn bản không dám vào ngủ, chỉ có thể sợ hãi đứng ở trên cát, qua mỗi một đoạn thời gian lại rút chân của mình ra khỏi cát lún.
“Chúc Minh Lãng, Lê Vân Tư, hai người các ngươi mau thả chúng ta ra!” Thái tử Triệu Ưng bắt đầu gấp gáp, hắn cũng không muốn làm vật bồi táng cùng với tòa thành này.
“Hai vợ chồng các ngươi thật ác độc, hại nhiều người Cực Đình chúng ta như vậy, chẳng lẽ không sợ gặp phải báo ứng sao!”
Chúc Minh Lãng hoàn toàn không để ý đám gia hỏa như chó sủa này, hắn mang theo Lê Tinh Họa đi thẳng tới địa phương giam giữ Thượng Trang.
Thượng Trang ngồi xổm ở trên cát, cả người lộ ra vẻ hậm hực.
Làm một thần dân kiêu ngạo, hắn không rõ vì cái gì mình khi thắng khi bại...
“Ta sẽ không nói cho ngươi bất kỳ chuyện gì, đừng xem ta như hạng người ham sống sợ chết kia, muốn chém giết muốn róc thịt, tùy ngươi!” Thượng Trang lạnh lùng nói.
Chúc Minh Lãng nhìn thoáng qua Lê Tinh Họa.
Lê Tinh Họa lại tới gần nhà tù, dùng tiếng nói ôn nhu đoan trang của nàng nói: “Ngươi đau khổ tìm người của một gia tộc đã giết hại các ngươi, bây giờ có đáp án, ngươi cũng muốn tự sát sao?”
Thượng Trang ngước mắt lên, nhìn chăm chú vào vị nữ tử xinh đẹp hấp dẫn người có chút quá mức này, trong con ngươi đục ngầu lộ ra từng tia ánh sáng.
“Ngươi làm thế nào biết được chuyện của ta?” Thượng Trang chất vấn.
“Khi sương mù hư vô tan biến, càng nhiều thời không mộng cảnh khó mà phân biệt tràn vào bên trong đầu óc của ta, trong đó có một giấc mơ, ta thấy được ngươi trốn ở dưới tượng thần, thấy được bên ngoài có hơn một ngàn bộ thi thể khô cạn, đồng thời cũng nhìn thấy một tên ma quỷ khoác lên mình áo gai đen nhánh, sau khi cướp đi sinh mệnh của tất cả mọi người thì nghênh ngang rời đi.” Lê Tinh Họa nói.
Chỉ đơn giản miêu tả mấy câu, lại làm cho trên mặt Thượng Trang dần dần hiện đầy gân xanh, giống như từng màn trong quá khứ kia đang tái hiện, lúc hắn từ dưới tượng thần bò ra tựa như thân ở chốn địa ngục nhân gian!
Người trong bộ tộc, từ trên xuống dưới hơn một ngàn người, toàn bộ biến thành thây khô, thậm chí vạn vật có sinh cơ ở Thượng gia nhà hắn cũng đều khô héo!
“Lúc ấy ta tuổi nhỏ, trốn ở dưới pho tượng Thần Tước Lang mới tránh thoát một kiếp, nhưng phụ thân mẫu thân ta, huynh đệ tỷ muội của ta, những tộc thích kia của ta... Ta thề, nhất định phải tìm ra hung thủ, khiến hắn vĩnh viễn không được siêu sinh!” Thượng Trang dùng một loại ngữ khí cực kỳ thống khổ nói.
“Bên trong tộc nhân các ngươi cường giả cũng không phải số ít, một pho tượng thần nho nhỏ cũng không thể giúp cho ngươi may mắn sống sót, tộc nhân của ngươi đều đã chết, ngươi vẫn có thể tiếp tục sống sót, nói cách khác khi hung thủ kia thi triển công pháp đã cố ý tránh đi tượng thần.” Lê Tinh Họa nói.
“Hung thủ kia nhất định là sợ sệt Tước Lang Thần. Thần đã cứu ta một mạng, Thượng Trang ta thề chết cũng đi theo hắn, vô luận các ngươi dùng thủ đoạn gì đến bức cung, ta cũng sẽ không phản bội!” Thượng Trang kiên định nói.
“Nhưng ngươi có từng nghĩ tới, lúc hung thủ thi triển công pháp cố ý tránh đi tượng thần, là bởi vì đó chính là pho tượng của hắn không??” Lê Tinh Họa hỏi ra câu này.
Khi nàng nói xong, Thượng Trang giống như gặp sét đánh, cả người ngốc trệ ở nơi đó!