Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 726: Lưu tinh sáng chói

Chương 726: Lưu tinh sáng chói




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Mật Dung là quan tinh sư.

Nàng không có cách nào nhìn thấy nhiều chuyện trong tương lai như Lê Tinh Họa, nhưng nàng lại rất giỏi việc lý giải tinh tượng.

Sau khi tìm được Mật Dung, Chúc Minh Lãng chỉ nói sơ lại những điểm mấu chốt ở Thiên Thần, Mật Dung liền nói ra một năm cụ thể, cũng đổi thành năm của bên Cực Đình đại lục.

"Mật Dung muội muội, muội có thể quan sát sao bên Cực Đình không, thôi diễn ra năm đó ở Cực Đình có bao nhiêu ngôi lưu tinh rực rỡ? Cụ thể thì chúng rơi vào nơi nào trên Cực Đình?" Lê Tinh Họa nói.

"Điều này không khó, những ngày gần đây muội vẫn luôn quan trắc tinh tượng bên Cực Đình, không cần nhìn trời đêm tối nay cũng có thể đoán ra." Mật Dung nói.

"Đa tạ."

Chúc Minh Lãng đứng ở một bên nghe Dự ngôn sư và Quan tinh sư nói chuyện với nhau, có một loại cảm giác hoàn toàn không thể dung nhập vào câu chuyện được.

Các nàng rốt cuộc là đang nói gì vậy?

Lưu tinh sáng chói?

Là vì sao sáng nhất trong năm sao?

Còn muốn biết năm đó ngôi sao rơi xuống nơi nào....

Những thứ như này thì ngay cả vị chiêm tinh quan cẩn thận nhất cung đình cũng không thể nào biết được! Càng không có chuyện ghi chép lại.

"Tính được rồi, tổng cộng có hai viên, đều rơi vào phía Tây của Cực Đình, nơi đó có một vùng nội hải rộng lớn." Mật Dung nở nụ cười tự tin nói với Lê Tinh Họa.

"Tây bắc nội hải..." Chúc Minh Lãng nhìn Lê Tinh Họa, Lê Tinh Họa cũng nhìn hắn.

"Nghê Hải!" Hai người gần như đồng thanh nói ra.

Là Nghê Hải!!

"Lưu tinh sáng chói kỳ thực là hiện tượng thể hiện cho sự ngã xuống của thần minh." Lê Tinh Họa nói với Chúc Minh Lãng.

Chúc Minh Lãng suy nghĩ một chút rồi liên tưởng đến cách lý giải về Giới long môn ở Ly Xuyên.

"Thượng Trang nói, Tước Thần lang đời trước rơi xuống khỏi Giới long môn, có phải Giới long môn đã đưa di hài của hắn đến Nghê Hải ở Cực Đình??" Chúc Minh Lãng nói.

Mặc dù đây là một việc từ rất lâu rồi, nhưng Giới long môn không chỉ đem thi thể thần minh vứt tới Ly Xuyên mà còn có khả năng sẽ rơi xuống những tinh lục xung quanh.

"Không sai." Lê Tinh Họa cũng đồng ý với cách nghĩ này của Chúc Minh Lãng.

"Ta hiểu vì sao Thượng Hàn Húc lại bị thần trớ chú giết chết rồi." Chúc Minh Lãng nói.

Thượng Hàn Húc nhắc tới Nghê Hải!

Như vậy càng có thể khẳng định, thứ Tước lang thần đang tìm ở Cực Đình chính là thi thể của Tước lang thần đời trước!

"Thần lực của hắn đến từ dòng máu căn nguyên, hắn đã thông qua một cách nào đó mà biết được thi thể Tước Lang thần đời trước đã rơi xuống Cực Đình, vì để lấy được máu căn nguyên của vị thần minh có cùng huyết thống với mình, hắn không ngại mạo hiểm xông vào Cực Đình đại lục." Lê Tinh Họa nói.

Lúc mà Tước Lang thần đời trước còn tại vị, Tước Lang thần bây giờ cũng chỉ là thần duệ.

Bọn họ có mối quan hệ máu mủ với nhau.

Cho nên di hài của Tước lang thần đời trước có ý nghĩa rất lớn đối với hắn.

"Tước Lang thần đời trước Thượng Thừa là một vị thần minh có vị cách rất cao, trong Thiên Xu Thần Cương cũng xếp hàng thứ năm. Thế hệ Tước Lang thần bây giờ thì khá bình thường trong số các thần, thậm chí còn có lời đồn rằng hắn ta sẽ bị rơi xuống." Mật Dung nói.

"Nói vậy thì, nếu hắn tìm được vật do máu căn nguyên của Thượng Thừa thần minh hóa thành ở Nghê Hải, sau đó hấp thu nó thì thần cách của hắn sẽ được củng cố, còn có khả năng được tăng cao?" Chúc Minh Lãng nói.

Thi thể thần minh sẽ không bị hư thối, mục xương như thân thể người phàm.

Mặc dù không giống với lời kể về những vị thần trong thần thoại, tóc biến thành cỏ cây hoa lá, máu hóa thành Trường Giang và Hoàng Hà, da và cơ bắp biến thành đất và núi nhưng trên cơ bản cũng có sự chuyển hóa tiếp, phần lớn sẽ hóa thành linh mạch, cây thần, các loại thiên địa dị chủng khác.

"Công tử, ta vừa mới thực hiện thôi diễn với viên lưu tinh sáng chói còn lại..." Đôi mắt Lê Tinh Họa nhìn chằm chằm Chúc Minh Lãng, bên trong cất giấu vẻ tuyệt sắc lộng lẫy.

"Đúng ha, năm đó ở Cực Đình có đến hai viên lưu tinh sáng chói rơi vào Nghê Hải, nếu như một viên là Thượng Thừa, đời trước của Tước Lang thần thì một viên còn lại là vị thần minh nào?" Mật Dung nhớ lại chuyện này, dáng vẻ như vô cùng nóng vội muốn biết đáp án.

Chúc Minh Lãng phát hiện hai vị phúc tinh nương nương đều đang nhìn mình thì không khỏi gãi gãi đầu nói: "Chẳng lẽ viên Lưu tinh sáng chói còn lại bị ta nhặt được?"

"Sau khi thôi diễn thì ta thấy quả thật ở trên người công tử..." Lê Tinh Họa nghiêm túc gật đầu.

"A?" Chúc Minh Lãng chỉ thuận miệng nói vậy thôi, nhưng thật không ngờ di vật của thần lại bị mình nhặt được thật.

Trấn Hải linh??

Món bảo vật này quả thực giống như thần cụ, Chúc Minh Lãng lấy Trấn Hải linh ra đưa cho Lê Tinh Họa và Mật Dung giám định.

Nhưng rất nhanh sau đó Lê Tinh Họa và Mật Dung đều đồng loạt lắc đầu, món bảo vật này quả thực rất đặc biệt, có thể so sánh với thần tá chi cụ nhưng dường như không có liên quan đến viên lưu tinh sáng chói thứ hai mà các nàng đang nói đến.

"Trừ cái chuông này, ta cũng không nhặt được thứ gì khác ở Nghê Hải..." Chúc Minh Lãng còn chưa nói hết câu thì trong đầu lại xuất hiện một thân ảnh với vòng eo nhỏ nhắn và những đường cong mềm mại.

Nữ Oa long!!!

Bản thân ở Nghê Hải còn nhặt được Nữ Oa long!!!

Nữ Oa long này đúng là không tốn công mà có được.

Mở linh vực triệu hoán Nữ Oa long ra, Nữ Oa long phỏng chừng còn đang ngủ, đôi tay nhỏ dụi dụi mắt sau đó mở to đôi mắt mờ mịt nhìn đại gia nhà mình.

"Viên lưu tinh sáng chói mà hai người nói là nàng sao?" Chúc Minh Lãng chỉ Nữ Oa long nói.

Lê Tinh Họa và Mật Dung cùng lúc gật đầu.

Chính là nàng!

Nàng chính là vị thần minh năm đó cùng lúc bỏ mình ở Nghê Hải với Tước lang thần đời trước!

"Công tử, có thể kể rõ tình huống lúc đó không?" Lê Tinh Họa hỏi.

Chúc Minh Lãng gật đầu.

Trên thực tế, không cần Dự ngôn sư thôi diễn, Chúc Minh Lãng cũng biết được năm đó ở Cực Đình đã xảy ra chuyện gì.

Lúc Chúc Minh Lãng ký kết linh ước với Nữ Oa long đã trông thấy rất nhiều hình ảnh trước đây.

Trước đây Nữ Oa long đi qua Nghê Hải thì thiên địa xảy ra dị biến, biển động, địa mạch dưới biển đứt gãy nghiêm trọng, sinh linh ở Nghê Hải đứng trước bờ vực diệt vong.

Kiếp nạn đáng sợ ở Nghê Hải lúc đó có thể là do thi thể của đời trước Tước Lang thần bị ném đến Nghê Hải mà thành, di hài thần linh ẩn chứa một nguồn sức mạnh khổng lồ vậy nên đối với một vùng đất còn rất non nớt như Nghê Hải, vô hình chung đã tạo nên một trạng thái nứt gãy, mặc dù cuối cùng thi thể này sẽ trở thành quà tặng cho linh mạch nhưng khi nó vừa rơi xuống nhất định sẽ khiến mặt đất rung chuyển, biển động dữ dội.

Nữ Oa long vì thương tiếc sinh linh ở Nghê Hải nên đã dùng thân thể của mình để chống đỡ địa mạch ở Nghê Hải.

Lâu dần, nàng và địa mạch nối liến với nhau, thần minh bản tôn rơi xuống. Vì vậy tinh tượng mới xuất hiện hiện tượng viên lưu tinh sáng chói lụi tàn…

Nữ Oa long ngã xuống, tất cả linh thần tinh túy đều bị chôn trong lòng đất, cơ hồ không bị tan rã, qua rất nhiều năm ý chí và thần linh tinh phách của nàng hóa thành Nữ Oa long rồi bị Chúc Minh Lãng dùng mấy viên kẹo bạc hà lừa mất.

Mọi chuyện đều có trời định, Chúc Minh Lãng phát hiện mọi chuyện đều được liên kết lại với nhau hết rồi!

"Chúc ca ca không hổ là thần tuyển, thần chi ân điển trên thế gian đều không tự chủ được mà tìm đến Chúc ca ca." Mật Dung vừa cười vừa nói.

Bây giờ nàng càng ngày càng chắc chắn, tương lai vị thần tuyển ca ca này sẽ trở thành thần minh, còn là một vị thần minh có thần cách rất cao!

Lê Tinh Họa cũng cười cười, xem ra không cần mình an bài, trên người Chúc Minh Lãng cũng có không ít điềm báo trước của thần minh rồi.

"Như vậy máu căn nguyên của đời trước Tước Lang thần đã hóa thành cái gì, cái này có thể dựa vào manh mối chúng ta đã có mà thoi diễn ra không?" Chúc Minh Lãng tò mò hỏi.

Đây mới là điểm mấu chốt!

Tước Lang thần vì máu căn nguyên này nên mới đến Cực Đình, nếu không phải lúc đó Chúc Minh Lãng bắt gặp hắn ta tác oai tác quái mới một kiếm chặt đứt cánh tay của hắn thì với năng lực của hắn không bao lâu hắn sẽ lấy được thứ mà hắn muốn rồi.

Chúc Minh Lãng khiến hắn bị thương nặng thế nên phải tĩnh dưỡng vài năm.

Vừa nghĩ đến việc đường đường là một vị thần minh những vẫn phải lưu lạc khắp nơi như vậy, trong lúc bất chợt Chúc Minh Lãng cảm thấy việc mình còn ở Vu thổ nuôi tằm chẳng còn gì mất mặt cả.

Thì ra những việc trước đây là một đổi một với thần minh.

Hơn nữa bản thân còn nhặt được một vị nương tử đẹp tựa thiên tiên.

Tước Lang thần hơn phân nửa vẫn là một con chó, gặp phải một vài vấn đề được một tay giải quyết.

Hắn ta đến bây giờ vẫn chưa khôi phục thần lực, đó là bởi vì chưa tìm được máu bổn nguyên của Tước Lang thần đời trước.

"Chúng ta phải đến bái phỏng hai người." Lê Tinh Họa nói.

Manh mối còn chưa đủ, tiến hành thôi diễn sẽ có chút gượng ép, dù sao là đoán mệnh lý của một thần minh vẫn nên đặc biệt cẩn thận.

"Vị ấy?" Chúc Minh Lãng tò mò hỏi.

"Trước tiên bắt đầu từ vị Lâm trưởng lão." Lê Tinh Họa nói.

"Lão nhân kia??"

Chúc Minh Lãng không rõ, trên người Cảnh Lâm trưởng lão sao lại có thể có manh mối máu căn nguyên được.

Bây giờ đã quá nửa đêm, Cảnh Lâm trưởng lão đã đi nghỉ từ lâu, ông ta chính là một tên không tim không phổi, cát chưa ngập đến giường của ông ta thì ông ta vẫn có thể ngủ rất say, hoàn toàn không sợ khi ngủ sẽ bị chôn sống.

"Công tử, hơn nửa đêm tìm lão nhân gia ta có việc gì?" Cảnh Lâm trưởng lão hỏi.

"Mặc lại xiêm y, đến đại sảnh, có việc muốn hỏi ông đây."

"Được rồi."

Lúc đến đại sảnh, Chúc Minh Lãng mới phát hiện trong sảnh còn có thêm một người, chính là vị đại thủ phụng đầu bạc, dường như ông ta ở căn phòng cách vách với Cảnh Lâm trưởng lão, Chúc Minh Lãng gõ cửa lớn tiếng đã đánh thức cả ông ta.

Đại thủ phụng Bạch Đầu không thích nói, ông ta cũng không ngồi, chỉ ôm một thanh kiếm, bày ra dáng vẻ của một cao thủ tuyệt thế nên có đứng trong sảnh.

"Cảnh Lâm trưởng lão, ban đầu ông ở Cầm Thành phải không?" Chúc Minh Lãng dò hỏi.

"Đúng vậy, ta sinh ra ở Cầm Thành, sau khi gia nhập vào tiểu nội đình ở Cầm Thành thì trở thành gia thần trong Chúc gia, sau đó được sự tín nhiệm của môn chủ đời trước, ta liền đến Hoàng thành, sau đó thì ở lại trong Chúc môn nội đình." Cảm Lâm trưởng lão nói.

"Nói vậy thì, đối với những việc ngày trước của Nghê Hải, trưởng lão đều biết đến?" Chúc Minh Lãng nói.

"Đương nhiên, khi còn trẻ ta cũng yêu thích khám phá những điều mới lạ, những việc quái lạ, ly kỳ ta đều biết, nếu các ngươi muốn hỏi những việc lâu đời thì ta cũng có thể kể được một hai chuyện..." Cảnh Lâm trưởng lão vô cùng tự tin nói.

"Chúng ta muốn biết, Nghê Hải có từng xuất hiện những thứ như huyết tinh hoa, huyết trân châu, huyết hổ phách, huyết san hô không?" Chúc Minh Lãng hỏi.

Trước khi đến đây, ba người họ đã đến nhà tù một chuyến, lấy chút máu của Thượng Trang.

Mật Dung vô cùng nhạy bén với những vật có liên quan đến sao trời này, không chỉ có Tinh Nguyệt Ngọc lưu ly, mà cả tinh hoa máu căn nguyên do thần minh hóa thành lưu tinh rơi xuống cũng hiểu rất rõ.

Thượng Trang có mối quan hệ máu mủ với Tước Lang thần đời trước, Mật Dung thông qua máu của Thượng Trang mà thôi diễn được khả năng máu bổn nguyên của Tước Lang thần đời trước hóa thành tinh hoa là rất cao!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch