Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 727: Ngọc Huyết Kiếm

Chương 727: Ngọc Huyết Kiếm




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Cảnh Lâm trưởng lão sờ sờ chòm râu trên cằm, thành thành thật thật hồi tưởng lại những việc đã qua.

Đột nhiên, mắt ông ta trợn to, tựa như vừa nhớ ra một chuyện gì vô cùng quan trọng, mở miệng nói với mọi người: "Thật sự có một loại huyết tinh hoa đặc thù, khi ta ở tiểu nội đình trong Cầm Thành có một vị tiểu chấp sự..."

Cảnh Lâm trưởng lão miêu tả lại thời gian cụ thể lúc đó, đại khái là vào năm ông ta khoảng hai mươi tuổi, vẫn còn trong độ tuổi hăng hái.

"Được rồi, được rồi, không cần kể cái đoạn thời gian huy hoàng ông làm sao từng bước từ một tiểu lâu la trở thành trưởng lão đâu, nói đến những việc liên quan đến huyết tinh hoa đi." Chúc Minh Lãng nói.

"Cái này... không giấu gì công tử, khối huyết ngọc Nghê Hải đó đã bị Chúc môn chúng ta lấy đi rồi, lúc đó ở tiểu nội đình Cầm Thành ta có cơ hội nhìn thấy nhưng sau đó cũng không biết nó đã được chuyển đến đâu, mãi đến hai mươi năm sau ta mới nhìn thấy nó trong Tích Thủy hồ ở nội đình." Cảnh Lâm trưởng lão nói.

Chúc Minh Lãng nhìn thoáng qua Lê Tinh Họa và Mật Dung.

Hai nàng trông cũng có vẻ rất bất ngờ.

Máu căn nguyên của Tước Lang thần đời trước hóa thành một khối huyết ngọc Nghê Hải, mà khối huyết ngọc đó đã bị tiểu nội đình Chúc môn lấy và đưa đến Chúc môn đại nội đình ở Hoàng đô.

Nói cách khác, thứ mà Tước Lang thần đau khổ tìm kiếm đang ở Chúc môn!

"Chẳng lẽ công tử không biết, thiên hạ đệ nhất kiếm mà Chúc môn chúng ta chế tạo tên gì sao?" Cảnh Lâm trưởng lão nói.

"Ngọc Huyết Kiếm." Lúc này đại thủ phụng đầu bạc nói.

Là một vị kiếm sư, sao lại không biết tên thanh kiếm này, lúc đó Chúc môn dựa vào thanh kiếm này mà vượt lên một bậc cao trong tộc môn, cũng trở thành một đại thế lực mặc dù không có nhiều Mục long sư và thần phàm giả.

Ngọc Huyết Kiếm??

Cho đến bây giờ Chúc Minh Lãng vẫn chưa từng nghe nói đến vật này!

Cảnh Lâm trưởng lão dùng bộ mặt tràn ngập ghét bỏ nhìn Chúc Minh Lãng, ông vô cùng hoài nghi Chúc Minh Lãng, vị thiếu chủ Chúc môn này là giả mạo.

"Không sai, Ngọc Huyết Kiếm. Sau khi lấy được viên ngọc đó ở Nghê Hải, lão môn chủ xem nó như trân bảo, tìm tất cả nguyên liệu hoàn mỹ nhất trên thế gian này, hao phí mười năm công sức mới chế tạo được Ngọc Huyết Kiếm, cũng bởi vì thanh kiếm này, chúng ta mới chiếm được một vị trí trong lục đại tộc môn, dưới sự dẫn dắt của một người không có sở trường về quản lý như lão môn chủ mà không bị tuột dốc, là nhờ vào món bảo bối trấn môn này!" Cảnh Lâm trưởng lão nói.

"Những điều mà ông nói, tất cả thành viên trong Chúc môn đều biết?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Đương nhiên là không, chuyện liên quan đến Ngọc Huyết Kiếm thì chỉ có những người có cấp bậc trưởng lão trong Chúc môn nội đình mới biết, đại thủ phụng đã làm trưởng giả trong đình chúng ta mười mấy năm rồi." Cảnh Lâm trưởng lão nói.

"Được rồi, Chúc Thiên Quan rất ít khi nói mấy chuyện về nội bộ Chúc môn với ta, viên huyết ngọc này là do máu căn nguyên của một vị thần minh ngưng đọng mà thành, luyện nó thành kiếm rồi, muốn không trở thành trấn môn chi bảo cũng khó." Chúc Minh Lãng nói.

Mặc dù Chúc Minh Lãng rất bình tĩnh tường thuật lại mọi việc nhưng trong lòng đã cuộn sóng không ngừng!

Thiên hạ đệ nhất kiếm, thì ra trong nhà mình lại có món bảo bối như vậy, lại còn được làm từ máu thần, thứ này nếu bị Kiếm Linh long cắn nuốt, thì chẳng phải mình sẽ sở hữu được một thanh Xích Huyết thần kiếm sao!!

Thứ này ở đâu, ở nơi nào trong Chúc môn nội đình, Tước Lang thần dùng trăm phương ngàn kế cũng muốn có được nó, để ở trong Chúc môn nội đình thực sự quá nguy hiểm, vẫn nên đưa cho mình bảo quản thì tốt hơn!

"Công tử, xem ra Tước Lang thần này đúng là kẻ địch trong số mệnh của ngươi, cho dù trước đây không gặp hắn ở gần Vu thổ thì hắn ta cũng sẽ vì thanh Ngọc Huyết Kiếm này mà xuất hiện trong quỹ đạo vận mệnh của ngươi." Lê Tinh Họa nói.

"Ừ, sợ rằng lúc đó, chính là tai họa lớn của Chúc môn." Chúc Minh Lãng gật đầu.

"Mệnh lý manh mối đã rõ ràng rồi, công tử, chúng ta phải đi suốt đêm để tới Hoàng đô." Lê Tinh Họa nói.

"Bây giờ?"

"Ta thấy một vài dấu hiệu, lúc đầu chỉ cho rằng là Chúc môn các người tranh đấu với An vương, nhưng bây giờ xem ra không đơn giản như những gì ta thấy..." Lê Tinh Họa nói.

Trong giấc mơ tiên đoán của Lê Tinh Họa có rất nhiều hình ảnh linh tinh, nếu không có manh mối mệnh lý thực tế mà thôi diễn thì không có cách nào phán đoán được nguyên nhân xảy ra sự kiện đó.

Nàng trông thấy Chúc môn nội đình xảy ra huyết đấu, người khởi xướng là An vương.

Mặc dù An vương phủ và Chúc môn đã tranh đấu nhiều năm rồi, thường xuyên xảy ra chém giết, nhưng lần này có thể là Tước Lang thần đã tra rõ tung tích của khối huyết ngọc thế nên mới giật dây An vương phủ khởi xướng tiến công với Chúc môn!

"Việc này không thể chậm trễ, bây giờ chúng ta lập tức về Chúc môn!" Chúc Minh Lãng cũng nhận thấy sự nghiêm trọng của vấn đề.

Bản thân các thế lực đều vì sự xâm chiếm của Thiên Xu Thần cương mà hỗn loạn, thậm chí có một số đại tông lâm hoặc tộc môn có khả năng biến mất, nếu An vương phủ có Tước Lang thần đứng sau làm chỗ dựa thì tình trạng bây giờ của Chúc môn cũng rất nguy hiểm!

"Công tử, từ đây đến Hoàng đô cho dù nhanh nhất cũng phải mất mười ngày nửa tháng, bây giờ một mình ngươi rời đi vậy thì Tổ Long thành bang khó khăn lắm mới chiếm được này sẽ phải rơi vào tay người khác sao? Ta cảm thấy chúng ta vẫn nên tin tưởng môn chủ! Hắn nhất định có thể đối phó được với mối nguy này, cho dù thực sự không địch nổi thế tiến công hung hãn của các bên thế lực thì môn chủ cũng tự chừa đường lui cho mình rồi. Bây giờ chúng ta bảo vệ Tổ Long thành bang này thật tốt thì Chúc môn chúng ta mới có cơ hội vực dậy." Cảnh Lâm trưởng lão nói.

"Có phải Chúc Thiên Quan đã nói gì với ông không?" Chúc Minh Lãng nhíu mày nói.

"Không có... Không nói gì cả, môn chủ chỉ hy vọng công tử không bị cuốn vào những tranh đấu trong môn đình mà thôi." Cảnh Lâm trưởng lão vội vàng lắc đầu.

"Bây giờ đã là lúc nào rồi, mau thành thật khai báo!" Chúc Minh Lãng hung dữ liếc nhìn Lâm trưởng lão.

"Công tử, môn chủ hiểu rõ mọi chuyện hơn tất cả chúng ta, nếu ngài ấy đã không muốn công tử ở lại Hoàng đô, không để công tử ở lại Chúc môn, đương nhiên là tự có lý do của riêng mình." Cảnh Lâm trưởng lão nói.

"Quên đi, ta lười nói nhảm với ông." Chúc Minh Lãng kéo Lê Tinh Họa và Mật Dung rời đi.

Lúc này chắc hẳn Tước Lang thần đã biết huyết kiếm đang ở Chúc môn rồi, An vương cũng phát thế tiến công, đây là một cuộc huyết chiến giữa các tộc môn, rất có thể vài ngày sau Chúc môn sẽ không còn tồn tại!

Chúc Minh Lãng phải đi suốt đêm đến đó, tuyệt đối không thể để Ngọc Huyết Kiếm rơi vào tay Tước Lang thần, một khi hắn ta thành công thì không chỉ Chúc môn bị diệt môn mà ngay cả Tổ Long thành bang cũng sẽ bị chôn sống!!

Loại thần minh như thế này, cực kỳ nguy hiểm!

Nếu đổi lại là trước đây, Chúc Minh Lãng không có cách nào quản những việc ở rất xa như Hoàng đô, nhưng sau khi đi qua ám tuyền một lần, hắn tin chắc chỉ trong một đêm là có thể đến được phụ cận Cực Đình hoàng đô.

Đáng tiếc, số người đi qua ám tuyền rất hạn chế, nếu không sẽ bị đám yêu ma quỷ quái của âm giới để ý, số cao thủ đêm nay có thể đưa tới Hoàng đô là rất ít.

"Lúc hoàng hôn, ta có nghe Đổng phu nhân nói, vết thương của thủ lĩnh Thánh Khuyết Hoàng Cảnh khôi phục nhanh hơn tưởng tượng, nếu cần, chúng ta có thể nhờ hắn ra tay." Mật Dung nói.

"Được, đưa hắn theo." Chúc Minh Lãng gật đầu.

Có vị lão đại của Thánh Khuyết này thì Chúc Minh Lãng càng có thêm sức mạnh, dù sao thì chắc chắn còn mạnh hơn những kẻ ở Hoàng đô!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch