"Ta lục tung cả Cực Đình để tìm di thần hài vật nhưng chẳng tìm được mấy món, thì ra đều bị tên đúc sư nhà ngươi thu về trong khố phòng hết rồi. Ngươi dùng tất cả đúc linh để đối phó ta nhưng chỉ giấu mỗi Ngọc Huyết kiếm, xem ra ngươi đã biết điều gì đó?" Tước Lang thần Thượng Bách nở nụ cười, ánh mắt còn mang theo vẻ cười nhạo.
"Cả đời này ngươi cũng không thể chiếm được nó." Chúc Thiên Quan nói.
"Vì sao lại không lấy ra, có Ngọc Huyết kiếm, thực lực của ngươi có thể vượt trên tất cả người trong Cực Đình, thậm chí còn đủ tư cách để trở thành bán thần. Ngươi đang sợ đúng không, sợ thua trong tay ta, sợ ta lấy được Ngọc Huyết kiếm sẽ tạo nên một sai lầm lớn, trở thành tội nhân thiên cổ của Cực Đình?" Tước Lang thần không còn khuôn mặt treo nụ cười nhẹ nữa mà bây giờ trông hắn vô cùng nguy hiểm!
"Có được tài nguyên của Thiên Xu Thần cương, hơn nữa còn là thần minh trên trời cao, được hàng tỉ con dân cung phụng, kính ngưỡng, ủng hộ, kết quả là lại dưỡng thành cái loại tính cách này, không dám tranh giành với các vị thần minh khác ở Thiên Xu Thần cương mà lại giở trò thấp hèn ở Cực Đình, ngươi hô phong hoán vũ ở Cực Đình bao nhiêu thì ở Thiên Xu Thần cương ti tiện bấy nhiêu!" Chúc Thiên Quan hiển nhiên vô cùng chán ghét Tước Lang thần, từ tận đáy lòng ông thấy hắn chẳng ra làm sao cả.
Trên gương mặt Tước Lang thần Thượng Bách hiện lên tia hàn ý.
Bản thân hắn không phải thần minh có phẩm cách cao thượng gì cả, hắn có thù tất báo, lòng dạ nhỏ nhen, để đạt được mục đích hắn có thể không từ thủ đoạn, chỉ cần có được lợi ích lớn hơn, chuyện gì hắn cũng có thể làm ra được.
"Ban đầu ta còn muốn cho ngươi thêm một cơ hội, nếu ngươi ngoan ngoãn giao Ngọc Huyết kiếm ra, ta có thể thả cho các ngươi một con đường sống, nhưng chính các ngươi lại không biết quý trọng nó. Cuối cùng cũng chỉ là một đám dân đen, ngu muội và man rợ, từ khi sinh ra đã không được nhận sự giáo quản của thần linh, có chết cũng không đáng tiếc!" Tước Lang thần từ trên cao nhìn xuống, thái độ lãnh ngạo, ánh mắt đầy vẻ khinh miệt.
Hắn chán ghét nơi này, từ ngay khoảng khắc hắn đến đây, hắn đã hận không thể nghiền nát mọi thứ thành thịt nát!
Chúc Thiên Quan không muốn nói thêm lời nào với tên ác thần chẳng có chút nhân tính này nữa, ông ta và mấy vị kiếm tôn đứng phía sau đồng thời ra tay, giết thẳng đến chỗ Tước Lang thần.
Hỏa quyền tỏa ra cuồng diễm tựa như thổ khí của một con hỏa long, ngọn lửa mạnh mẽ nhanh chóng đốt cháy cả bầu trời, hóa thành một biển lửa rộng lớn!
Bốn vị kiếm tôn phi thân trong đám lửa sôi trào, bọn họ lia lưỡi hắc kiếm vào trong ngọn lửa bùng cháy, thân kiếm ngay lập tức bốc cháy cuồn cuộn, và ngọn lửa ấy vẫn được duy trì ở đầu mũi kiếm, hình như là liệt hỏa kiếm hồn.
Mỗi một người bọn họ đều có nhiệm vụ riêng của mình, ở trên tầng mây trên cao tạo thành một kiếm trận hoa lệ vô cùng, cùng lúc vung kiếm khí đánh về phía Tước Lang thần, kiếm khí đan xen nhau, ngang ngược sắc bén, kiếm hỏa nóng bỏng trông tựa như một đóa hoa sen xinh đẹp nở rộ!
Hồng liên kiếm trận!
Kiếm trận này in lên màn trời, khí thế hào hùng, đóa hoa sen được bốn vị kiếm tôn này phác họa ra mang trong mình khí thế như muốn quét sạch mọi vật.
Tước Lang thần đứng trong Hồng Liên kiếm trận, vẻ xem thường hiện rõ trên mặt hắn.
Hắn lắc lắc áo bào trên người, ngay lập tức áo bào đã hóa thành hình dáng khổng lồ như một đám mây lớn, sức mạnh của Hồng Liên kiếm trận đều đánh vào trên cái áo bào to lớn ấy, tựa như khi dùng lực đánh mạnh vào mặt nước ôn nhu, sức mạnh nhanh chóng bị hóa giải.
Chúc Thiên Quan xuyên qua Hồng Liên kiếm trận, đứng ở một vị trí cao hơn.
Nhấc Ám long ủng lên, Chúc Thiên Quan hung hăng đạp mạnh về phía cái áo bào cuồng vọng kia của Tước Lang thần.
Trong quá trình đạp xuống này có thể trông thấy một con Khoáng Cổ Chi long, cái móng vuốt tựa như một ngọn núi mạnh mẽ vồ về phía này, tựa như con thú hồng hoang đang thi triển thần thông của mình!
Một đạp này mang sức mạnh khổng lồ, ở phía dưới, đám Thương Long Vân chi long quốc như đàn phi điểu bay tản ra, những con Thương Long chưa kịp chạy trốn bị ép thành một khối bánh thịt, tử thương vô số.
Tước Lang thần trốn dưới thú bào của hắn, hắn cũng không dám cứng đối cứng với cái đạp long đề này.
Thân thể hắn hóa thành một luồn cuồng cát, bay đến nơi xa hơn, đến khi hắn ta xuất hiện lại lần nữa, xung quanh thân thể Tước Lang thần Thượng Bách đã có một luồn cát lượn lờ.
Luồn cát đó như một cơn gió lốc lớn, lại tựa như một kiện thần bào hoàng sa, khi Tước Lang thần phất ông tay áo chỉ về phía Chúc Thiên Quan thì bất chợt phần trời sau lưng Tước Lang thần xuất hiện một màn cát dày đặc mang màu đỏ, màn cát màu đỏ này che khuất cả bầu trời, với tốc độ nhanh đến chóng mặt bắn đi.
Bầu trời xuất hiện một màn bao cực kỳ đáng sợ, ánh sáng đỏ của những hạt cát phá tan trời mây, ẩn chứa sức mạnh xuyên thấu cực mạnh!
Bốn vị kiếm tôn thấy thế thì tập trung trước mặt Chúc Thiên Quan, bọn họ cùng lúc xuất ra vô số kiếm khí về phía trước, một trận bát quái đồ đồ sộ sừng sững xuất hiện dưới tầng mây, ngăn cản sự tiếp cận của đám cát đỏ!
Bát quái kiếm chính là kiếm pháp phòng ngự của Diêu Sơn kiếm tông, bốn gã kiếm sư với cảnh giới cực cao cùng nhau thực hiện, có thể nói là vững như tường thành!
Nhưng kiếm pháp mạnh mẽ như vậy cũng không ngăn cản nổi một chiêu này của Tước Lang thần, huyết sa dễ dàng đánh xuyên qua bát quái kiếm khí của bốn vị kiếm tôn, càng vô cùng càn rỡ mà xuyên qua người bốn vị kiếm tôn, một vị kiếm tôn trong số đó còn bị đánh đến mức trên thân thể có cả ngàn vết thương!
Chúc Thiên Quan nhìn vị lão kiếm tôn mới chết thảm, cau mày nghĩ.
Đó là một vị kiếm tôn thuộc đỉnh vị, mặc dù tuổi tác đã cao thế nhưng thực lực lại không suy giảm so với năm xưa, nhưng vẫn không đỡ được một chiêu huyết sa này của Tước Lang thần...
Chúc Thiên Quan hít sâu một hơi, ông ta nhìn thoáng qua ba vị kiếm tôn còn lại, trên người bọn họ cũng có không ít vết thương, chính là do chiêu huyết sa ban nãy gây nên.
Chúc Thiên Quan vung cánh tay lên, đánh ra hai quyền về phía Tước Lang thần, chiêu sí hỏa quyền này đánh ra liền xuất hiện một con sí hỏa thần ngưu!
Con Thần ngưu này đạp lên hỏa vân trên trời, dùng khí thế không thể ngăn cản xông đến, cả hoàng đô phản chiếu ánh lửa, tựa như ngập trong một trận lửa lớn vậy!
Sí Hỏa Thần ngưu chiếm lĩnh bầu trời Tích Thủy hoàng thành, nó lớn đến mức cả tòa thành cũng không chứa nổi nó, Sí Hỏa Thần ngưu đánh về phía Tước Lang thần, xé toạc huyết sắc của Tước Lang thần, đồng thời cũng đánh tan lớp cát lượn lờ quanh thân hắn!
Tước Lang thần một thân thú bào văng ra ngoài, hình như hắn văng đến tận đồng cỏ đầy lửa bên ngoài hoàng đô, hỏa vân ngập trời khiến cho đám băng không sương mà Thiên Ai Chi Long thả ra bị hòa tan rất nhiều.
Chỉ có điều, hình như Tước Lang thần không có vẻ như bị thương.
Hắn nhanh chóng trở lại, trên khuôn mặt hiện lên sự giận dữ tột cùng, hắn đột nhiên ngẩng phắt đầu lên, tựa như một con ác thần thú há miệng nuốt hết vạm dăm mây khói trên trời!
Mây trời dao động, vô số băng không chi sương cũng bị hắn nuốt vào trong bụng, Tước Lang thần trông cứ như một tên Ma thần diệt thế, ngay cả mặt trời cũng có thể bị hắn nuốt mất vậy!
Thân thể hắn không có chút thay đổi nào, nhưng sau khí hắn phóng một luồng thiên địa chi khí về phía Chúc Thiên Quan và ba vị kiếm tôn còn lại thì trời đất bỗng dưng rơi vào u tối, khí tức cuồng bạo vô ngần mặc sức tàn sát trong hoàng đô, băng không chi sương mang theo sức mạnh đoạt lấy sinh mạng của người khác, nó không chỉ quật về phía Chúc Thiên Quan mà cả hoàng thành đều bị phá nát trong tích tắc!!
Cả bầu trời bay đầy tro tàn và gạch vụn, cả nửa hoàng thành như bị quét sạch, không biết có đến bao nhiêu người phải chết dưới luồng thiên chi khí này.
Mặc dù Chúc Thiên Quan có Bạch Long thép dực thế nhưng cũng khó mà chống chịu được với thế tiến công mạnh mẽ như này.
Ông ta và các vị cường giả Chúc môn đều bị thổi bay vào trong cơn bão tố u ám, như đám cỏ lay lất trước gió lớn!
Rất nhiều kiếm sư Chúc môn bị liên lụy đến, thậm chí bọn họ còn không kịp thi triển kiếm trận lớn hơn, cũng không cách nào thi triển kiếm pháp để tạo một đại trận pháp!
Ban ngày biến thành màn đêm u tối, không thấy được chút ánh sáng nào.
Tước Lang thần tựa như đã thôn phệ cả ban ngày, không biết qua bao lâu, ánh nắng mới có thể xuyên thấu, chiếu rọi đến mảnh đất hoàng thành tan hoang vô cùng này, khiến cho chiến trường rách nát, đóng băng, hỗn độn này từ từ hiện ra vẻ thảm hại dưới ánh nắng.
Ba vị kiếm tôn cuối cùng chỉ còn một vị sống sót.
Hắn bò dậy từ đống hài cốt xung quanh, trên người toàn là máu.
Đôi mắt hắn mờ mịt, đờ đẫn nhìn Tước Lang thần trên trời, kiếm trong tay không thể nắm chắc được nữa!
Là kiếm tôn chí cao ở Cực Đình đại lục thế nhưng đứng trước vị Tước Lang thần này lại chỉ như đám lâu la, quân lính bình thường!
Một người mạnh đến như thế, thực sự có thể giết được chứ??
Nhờ có sự bảo hộ của Hắc Ngọc giáp, thương thế của Chúc Thiên Quan cũng không coi là nặng.
Hắn bay về chỗ cao một lần nữa, nhìn thấy các tướng sĩ Chúc Môn đã hao tổn không biết bao nhiêu người, dưới lớp khải y màu đen, thân thể từng người đã bị thương đến mức máu thịt be bét, những người vẫn có thể tiếp tục chiến đấu chỉ còn lại một nửa!
Đối mặt với đại quân hoàng tộc, tướng sĩ Chúc môn bọn họ có thể nói là mạnh mẽ vô cùng, giết cho đám quân hoàng tộc không còn manh giáp, thế nhưng đối mặt với một mình Tước Lang thần thôi lại rơi vào tình cảnh như thiêu thân lao vào lửa thế này!!
Chúc Thiên Quan mặc khôi giáp màu bạc, phần da thịt dưới lớp khôi giáp của hắn đã bị nứt toác nghiêm trọng, không phải do bị thương mà hắn thành ra như vậy, mà là do băng không chi sương đang từ từ ăn mòn sinh mạng của hắn.
Người bị thương, bị băng không chi sương ăn mòn còn nhanh hơn.
Khi Chúc Thiên Quan đứng giữa không trung, đối diện với Tước Lang thần một lần nữa thì Tước Lang thần lại ngẩng đầu cười lớn.
Hắn hít một hơi thật sâu, một lần hít thở này đã khiến cả mặt đất xuất hiện một vòng huyết xoáy, những người bị thương khi đứng vào trong vòng huyết xoáy này, thân thể bắt đầu khô quắt lại, cứ như bị rút cạn máu vậy, cùng lúc đó băng không chi sương nhờ vào hấp thụ sinh mạng mà mạnh lên đang không ngừng tiến vào trong yết hầu của Tước Lang thần.
Hắn bây giờ cứ như một Ma thần thực sự, hắn hút hết tinh khí của nhân gian, của người trong thành, khiến cho hoa cỏ lụi tàn, héo rũ, khô quắt!
Trong quá trình này, phần thịt dưới áo bào của Tước Lang thần nhanh chóng dài ra, đúng là phần cánh tay bị thiếu của hắn.
Thông qua phương thức này, thương thế của hắn đang dần hồi phục, thần lực được bổ sung, sau đó hắn sẽ trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn!
Chúc Thiên Quan không thể nào trơ mắt nhìn hắn tước đoạt tất cả sinh mạng của người trong thành.
Hắn xông về phía Tước Lang thần, Bạch Long thép dực sau lưng bay tản xung quanh Tước Lang thần, hóa thành những thanh loan đao sắc lẹm, từ bốn phương tám hướng chém về phía Tước Lang thần.
Tước Lang thần không thể không ngừng việc hấp thu nguồn chất dinh dưỡng này lại, hắn bay về phía sau, bàn tay nắm chặt, ngay lập tức, một thiên quyền huyết sa được hình thành xung quanh hắn, chúng mạnh mẽ chặn những thanh loan đao sắc bén đó lại!
"kẽo kẹt kẽo kẹt cót két!!!"
Bạch Long thép dực đã là thứ cứng nhất ở Cực Đình rồi, thế nhưng Tước Lang thần lại có thể nóm bó thành một đống sắt vụn!