Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 749: Viện trưởng Long Viện

Chương 749: Viện trưởng Long Viện




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Sau khi lấy được Thần Cổ Đăng Ngọc, Chúc Minh Lãng rời khỏi Hoàng phi Các.

Còn một việc cần phải làm rõ, đó chính là về con Thiên Ai Chi Long của Vân Chi Long Quốc.

Thiên Ai Chi Long vốn phải là bán long thần cung phụng cho hoàng tộc, Triệu Viên lại có thể dễ dàng đưa nó cho Tước Lang Thần, góp tay làm điều ác.

"Công tử, Chúc Hoàng Phi đâu? " Lê Tinh Họa nghi ngờ hỏi.

Mục đích bọn họ đến đây là để cứu Chúc Hoàng Phi.

"Sự việc dường như có chút phức tạp, hơn nữa hình như cô cô ta cũng không có ý niệm muốn sống tiếp nữa rồi, ta tạm thời cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể lấy được Thần Cổ Đăng Ngọc thì hẳn là Chúc Hoàng Phi biết Triệu Viên định mượn sức mạnh của Tước Lang Thần để diệt Chúc môn, vì vậy mới cất giấu Thần Cổ Đăng Ngọc, chỉ có điều hình như Thần Cổ Đăng Ngọc này bị chú ấn gì đó nên không thể mang nó ra khỏi hoàng cung." Chúc Minh Lãng nói.

"Để muội xem thử." Mật Dung nói.

Mật Dung tỉ mỉ kiểm tra Thần Cổ Đăng Ngọc một phen, sau đó nàng phát hiện phần bên trong Thần Cổ Đăng Ngọc có một đồ ấn in trong đó, như một nhành hoa nhài màu đỏ.

"Có cách nào tháo ra không?" Lê Tinh Họa hỏi.

Mật Dung lắc đầu nói: "Không cởi được, đây là một loại ấn ký, nó sẽ sản sinh quang huy với một loại hóa thạch tương đồng, nói cách khác là một khi chúng ta đem nó ra khỏi một khu vực nào đó, nó sẽ sản sinh ra một loại ánh sáng không cách nào che giấu được, thậm chí còn xảy ra hiện tượng cộng minh, như vậy sẽ rất dễ bị người trong hoàng cung phát hiện."

Điều này thật khiến người khác đau đầu.

Vất vả lắm mới lấy được Thần Cổ Đăng Ngọc, thương thế của Tước Lang Thần cũng khó mà phục hồi như cũ, nhưng cái Thần Cổ Đăng Ngọc còn có loại cơ quan thế này nữa.

"Nếu như chúng ta tiến vào trong Vân Chi Long Quốc thì có tính là rời khỏi hoàng cung không?" Chúc Minh Lãng ngẩng đầu liếc nhìn đám Vân Loan dày đặc đang bao phủ phía trên hoàng cung!

"Có thể thử một lần, hơn nữa chúng ta cũng cần biết bí mật của Vân Chi Long Quốc." Lê Tinh Họa gật đầu.

Có Thần Cổ Đăng Ngọc thì có thể tránh khỏi sự ăn mòn của Băng Không chi Sương.

Khối đăng ngọc cũng đủ lớn, cho dù có bị Băng Không chi Sương ăn mòn đến mức chỉ còn chút sự sống thì cũng có thể dựa vào khối Thần Cổ Đăng Ngọc cường đại này để khôi phục sinh mệnh và linh hồn một cách nhanh chóng.

Bốn người đi vào trong Vân Chi Long Quốc, trên thực tế Long Quốc vốn không có ai thủ vệ, chỉ có người giữ đăng ngọc mới có thể tiến vào, mà đăng ngọc lại nằm trong tay hoàng tộc...

Viễn cổ vào ban đêm, Vân chi Long Quốc chìm trong màn đêm u ám, ánh trăng, ánh sao chiếu sáng trên những lớp băng tuyết thật dày trông như những cồn mây, trong ánh sáng mờ mờ đấy người khác mới miễn cưỡng nhìn rõ được quanh cảnh bên trong Vân chi Long Quốc.

Thế nhưng, khi chưa tiến vào Vân chi Long Quốc được bao lâu thì Chúc Minh Lãng trông thấy một bụi vân tùng, có rất nhiều Thương Long chiếm giữ nơi này, chúng nó có đủ loại màu sắc, long lân tươi mới tựa như đang vây quanh thứ gì đó.

"Chúc ca ca, là con Lam Ngân Thiên Uyên Long kia, Thương long trấn quốc."Mật Dung nói.

"Hình như bọn chúng bị ai đó tập hợp lại đây, chắc hẳn là chuẩn bị tiến công Chúc môn!" Chúc Minh Lãng nói.

Địch nhân tập kết ở đây, Lam Ngân Vân Uyên Long đứng đầu cả ngàn con rồng cũng ở trong đám vân tùng đó, thân thể như ẩn như hiện sau tầng mây mù, đa số những con Thương Long khác cũng tụ tập trên vân đài ăn quả, có mấy con thì nằm trên Vân Loan, có mấy con thì trực tiếp chui vào trong vân tùng nằm, nhưng phần lớn đều đã nhắm mắt nghỉ ngơi.

Ban đêm ở Vân chi Long Quốc, cả bầy rồng đều đã ngủ say, chỉ cần không kinh động đến bọn chúng thì sẽ không có trở ngại gì cả.

"Cho dù chúng ta có tìm được đường ra khỏi Vân không bí cảnh này đi nữa thì khối Thần Cổ Đăng Ngọc này cũng sẽ chiếu sáng chói mắt, trừ phi sắp xếp cho các tướng sĩ Chúc môn tiếp ứng chúng ta trước, nếu không thì chúng ta cản bản không thể nào sống sót mà rời khỏi hoàng cung." Minh Quý nói.

"Không vội, chúng ta cứ tìm Thiên Ai Chi Long trước đã." Chúc Minh Lãng nói.

"Công tử, người ở bên đó hình như là vương gia Triệu Sướng." Lê Tinh Họa dùng ngón tay chỉ về phía vị trí của con Lam Ngân Vân Uyên Long.

Chúc Minh Lãng nhìn qua thì mới phát hiện trên thân con rồng trấn quốc kia còn có một người, hắn đang dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve long tu của Lam Ngân Vân Uyên Long.

Lam Ngân Vân Uyên Long bày ra dáng vẻ vô cùng ôn thuận, nó nhắm chặt mắt tựa hồ như đang hưởng thụ cảm giác an bình này.

" Ngày mai sẽ là một trận đại ác chiến, thế nhưng nó lại có liên quan đến tôn nghiêm hoàng tộc ta, cho nên phải vận dụng hết năng lực của ngươi mới có thể diệt được khối u ác tính như Chúc môn!" Vương gia Triệu Sướng đang ở bên đó nói chuyện với con Thương long trấn quốc đó.

"Vương gia, ngài vẫn giống như trước đây, đã trễ thế rồi mà vẫn ở trong Long quốc, hẳn là mỗi một con Thương long ở trong này ngài đều nhận ra?" Một nữ tử long bào sử nói.

"Đó là đương nhiên, ta cả đời này không có con cái, bọn chúng tựa như con của ta vậy, hôm nay ta muốn ở bên chúng nhiều một chút." Triệu Sướng nói.

"Vương gia, nghe giọng nói của ngài thì hình như đang lo lắng điều gì, nhưng chẳng qua chỉ là đối phó với Chúc môn mà thôi, mặc dù mấy năm nay bọn họ có vẻ cường thịnh thêm đôi chút thế nhưng so với thực lực hoàng tộc ta thì vẫn còn kém xa." Vị nữ long bào sử kia nói.

"Không thể xem thường bọn họ. Đương nhiên, ta cũng không lo lắng về chuyện đó, chỉ là có một vài việc vẫn chưa nghĩ thông... Aizzz, thôi bỏ đi, bỏ đi, tuổi tác cao rồi thì dễ bị mấy chuyện vụn vặt làm phiền lòng, ngươi về trước đi, báo với hoàng vương là ở bên đây ta đã chuẩn bị xong rồi." Vương gia triệu sướng nói.

"Được, vương gia ngài cũng nghỉ sớm đi, ngày mai còn phải nhờ vào ngài dẫn dắt chúng tôi giành lấy chiến thắng.

"Được, để ta đi xem tổ tông Thiên Ai Chi Long đã về chưa." Triệu Sướng khoát tay nói.

"Để ta phái mấy người đi theo ngài! Tránh cho việc ngài gặp phải mấy con yêu thánh hung ác." Nữ long bào sử nói.

"Không cần." Triệu Sướng lắc đầu.

"Vẫn nên có người đi cùng."

"Sao nào, hoàng vương không tin tưởng ta, sợ ta trước khi lâm trận chạy trốn?" Triệu Sướng nhíu mày tới, có chút bất mãn nói.

"Thuộc hạ không có ý này." Nữ long bào sử vội vàng nói.

Triệu Sướng khoát tay áo, ý bảo nàng rời đi, một thân một mình đi vào sâu bên trong Vân chi long quốc.

Vân Loan buổi tối, có rất nhiều nơi đều chìm trong bóng tối, đặc biệt là những nơi bị màn mây che khuất, căn bản là không thấy rõ đường mây, nhưng hình như Triệu Sướng đã quen thuộc với nơi này đến mức không cần nhìn đường vẫn đi được, hắn bước về phía cái Vân đài mẫu thụ mà trước đó Chúc Minh Lãng nhìn thấy.

"Đuổi theo hắn!" Chúc Minh Lãng lập tức gọi ra Phụng Nguyệt Sắc Long, để tất cả mọi người trèo lên lưng Tiểu Bạch Khởi.

Tiểu bạch khởi cũng không phải loại rồng có thể hình lớn thế nên trở bốn người sau lưng thì có chút chật chội, cũng may cánh của nó tương đối lớn thế nên phi hành cũng không quá khó khăn.

"Vị vương gia này hình như là ngươi chuyên môn chăm sóc cho Vân chi Long Quốc." Mật Dung nhỏ giọng nói.

"Hắn nhất định biết bí mật của Thiên Ai Chi Long, nếu chúng ta có thể đánh bại hắn thì cuộc chiến ngày mai, Tước Lang Thần sẽ không cách nào mượn được năng lực của Vân chi Long Quốc nữa!" Đôi mắt của Chúc Minh Lãng sáng lên!

Vị vương gia Triệu Sướng này trông cứ như một tên võ tướng vũ phu nhưng thật không ngờ lại là người dốc lòng chăm sóc cả tộc Vân Quốc Thương long, cũng coi như là viện trưởng Long Viện trong Vân Quốc Thương Long rồi!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch