Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 756: Lời đồn hại người

Chương 756: Lời đồn hại người




Dịch giả: Thanh Thanh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Ngọc Huyết Kiếm ở bên ngoài vẫn luôn cho rằng là do gia gia Chúc Minh Lãng chế tạo.

Sau khi chế tạo, Ngọc Huyết Kiếm sớm đã bị người cướp đi, gia gia Chúc Minh Lãng còn bởi vì phân tranh mà mất.

Sau khi Chúc Thiên Quan học được bài giáo huấn này, liền giúp Chúc Môn phát triển đồng thời không ngừng ẩn giấu thực lực Chúc Môn, cũng vì thế trong vài năm sau đó đã âm thầm tiêu diệt cừu gia năm đó, đoạt lại mảnh vỡ Ngọc Huyết Kiếm lưu lạc khắp nơi.

"Vậy người biết có ai?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Vì che giấu tai mắt người, lúc ấy ta ở bên trong tiểu đình đúc Đàn thành, người biết chuyện này chỉ có bá bá ngươi." Chúc Thiên Quan nói.

Chúc Minh Lãng nghe qua, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Hắn nhớ tới một sự kiện.

Lúc trước tiểu hoàng tử Triệu Dự, chính là Chúc hoàng phi dẫn tiến cho Chúc Vọng Hành, nói là hiệp trợ Chúc Vọng Hành xử lý sạch tai mắt An Vương xếp vào trong tiểu nội đình của Chúc Môn.

"Trước khi ta đến, có gặp được đại cô cô, đại cô cô một lòng hướng chết, hơn nữa đối với Chúc Môn chúng ta tựa hồ có chút áy náy." Chúc Minh Lãng nói ra, lập tức cũng kể lại tình huống kỳ lạ ở tiểu nội đình Đàn thành cho Chúc Thiên Quan nghe.

"Vậy thì đã giải thích thông rồi, Ngọc Chi làm một vài chuyện bất lợi cho Chúc Môn chúng ta, aizzz." Chúc Thiên Quan khẽ thở dài một hơi.

Chúc Minh Lãng nhíu mày.

Nói như vậy, chuyện về Ngọc Huyết Kiếm là do Chúc hoàng phi tiết lộ cho hoàng tộc, người đề cử tiểu hoàng tử Triệu Dự cho Chúc Vọng Hành, chính là muốn từ chỗ Chúc Vọng Hành biết được tin tức của Ngọc Huyết Kiếm, cuối cùng đạt được một đáp án khẳng định.

Chúc Minh Lãng vén gỡ đại khái sự tình.

Mình ở Tuyết Phong sơn, gặp Tước Lang Thần và An Vương.

Khi đó Tước Lang Thần đang muốn tìm thứ nào đó, An Vương thì nguyện ý dốc sức tương trợ.

Thời gian Chúc Minh Lãng ở Thuần Long học viện tại Mạn thành, Chúc Vọng Hành cũng đúng lúc đi một chuyến đến hoàng đô.

Tại hoàng đô, Chúc hoàng phi đề cử tiểu hoàng tử Triệu Dự cho Chúc Vọng Hành, mặt ngoài nói là lợi dụng Triệu Dự để diệt trừ thế lực An Vương, nhưng trên thực tế lại là vì đến Đàn thành để tìm hiểu chuyện liên quan tới Ngọc Huyết Kiếm.

Việc này Chúc Vọng Hành không hề đề cập với mình câu nào, khi đó Chúc Minh Lãng đã cảm thấy có gì đó kỳ quái, bây giờ nghĩ lại hơn phân nửa Chúc Vọng Hành đã ngã về phía Chúc hoàng phi, trong bóng tối hiệp trợ cho hoàng tộc.

"Đại cô cô đến cùng là giúp bên nào?" Trong lúc nhất thời Chúc Minh Lãng cũng hỗn loạn, không phân rõ lập trường của Chúc hoàng phi.

"Trên nguyên tắc là bên chúng ta, nhưng nàng chung quy cũng là một nữ tử xử trí theo cảm tính, Triệu Viên làm rất nhiều chuyện khác người, rõ ràng đã đánh mất lý trí, Ngọc Chi vẫn còn chết lặng theo hắn, đến mức tạo ra tình trạng thế này." Chúc Thiên Quan nói.

"A, a, ta còn tưởng rằng. . ." Chúc Minh Lãng gãi đầu một cái.

Đôi khi có mấy lần Chúc Minh Lãng thật sự cho rằng Chúc hoàng phi có tình cảm khác với phụ thân mình, dù sao từ trong giọng nói của Triệu Viên có thể nghe ra, Triệu Viên vẫn luôn cảm thấy người mà Chúc hoàng phi yêu chính là Chúc Thiên Quan năm đó đã cứu nàng.

"Ngươi cho rằng cái gì? Chẳng lẽ là tin đồn kia? Cái gì mà ta đối với Ngọc Chi có ân cứu mạng, Ngọc Chi vốn nên lấy thân báo đáp, lại bị Hoàng Vương Triệu Viên chặn ngang, Chúc Ngọc Chi thành hoàng phi, mà cha ngươi mỗi ngày mỗi đêm tiếp nhận thống khổ, cuối cùng cưới một người hoàn toàn không có tình cảm nữ chưởng môn của Miểu Sơn Kiếm Tông, nữ chưởng môn biết việc này sau đó giận dữ vứt bỏ con trai độc nhất rồi rời đi, về Miểu Sơn một lòng một dạ cầu đạo? ?" Chúc Thiên Quan tức giận nói.

Chúc Minh Lãng nghe thấy liền sửng sốt một hồi.

Nói thật, tin đồn này vẫn luôn xuất hiện ở hoàng đô.

Chúc Minh Lãng trước kia cũng không hỏi thăm chuyện liên quan tới đại cô cô Chúc Ngọc Chi, kỳ thật cũng là trở ngại tin đồn này.

Vạn nhất là thật thì sao? ?

"Không biết vì sao, ta cảm thấy kịch bản này vẫn rất hợp tình hợp lý." Chúc Minh Lãng nói.

"Thuần túy là những lão già thuyết thư nhàm chán kia nói bừa, dân chúng thì thích những loại chuyện bát quái này!" Chúc Thiên Quan nói.

"Đúng, lời đồn hại người!" Chúc Minh Lãng vội vàng gật đầu, mình cũng bị hại nặng nề!

"Chuyện đại cô cô ngươi, ta không trách nàng, nàng muốn Triệu Viên thấy được tình cảm chân thật của mình, khó tránh khỏi sẽ tổn thương đến chúng ta, người đều có lúc mê thất. Bất quá Triệu Viên đã hết thuốc chữa, điểm ấy ta rất rõ ràng, nàng lại không thấy rõ. Ta khuyên qua nàng, nhưng nếu nàng đã làm tốt chuẩn bị này, như vậy tùy nàng thôi." Chúc Thiên Quan cho thấy rất thông suốt, không đi truy cứu đến cùng chuyện của Chúc hoàng phi, dù sao nàng cũng đã chết.

"Vết thương không phải do nàng tạo thành, kỳ thật ta vẫn không rõ, đến tột cùng là cái gì đã giết chết nàng." Chúc Minh Lãng vẫn chưa quên vết thương không cách nào khép lại kia.

Đến tột cùng là cái gì đã tạo thành vết thương, đến cả long tiên cũng làm gia tăng cái chết của nàng?

"Ngươi không cần xoắn xuýt, nàng lựa chọn Triệu Viên, nhưng Triệu Viên vẫn hoài nghi nàng, chết đi đối với nàng mà nói cũng là giải thoát." Chúc Thiên Quan nói.

Không biết sao, Chúc Minh Lãng luôn cảm thấy Thiên Quan biết nàng sẽ chết, cũng biết nàng chết như thế nào.

Từ giọng điệu và thần thái của Chúc Thiên Quan, ông quả thật không có quá nhiều tình cảm với Chúc Ngọc Chi, thậm chí dáng vẻ Triệu Viên ngẩn người ôm thi thể Chúc hoàng phi trước đó, trông giống như có mấy phần dụng tình, Chúc Thiên Quan cũng rất bình tĩnh, phảng phất người chính là do ông giết vậy.

Cũng có lẽ, lúc Chúc hoàng phi làm ra một vài chuyện phản bội Chúc Môn, Chúc Thiên Quan cũng đã trôi qua một lần đau khổ, tại trong nội tâm đã xem nàng thành người xa lạ, dù sao đối với chuyện Chúc hoàng phi trợ giúp hoàng tộc tìm hiểu về Ngọc Huyết Kiếm, Chúc Thiên Quan không có chút kinh ngạc nào, chỉ là giống như đã rõ ràng một vài chuyện nghĩ không thông.

Tin đồn bên ngoài, Chúc Môn có được địa vị hôm nay, là bởi vì Chúc hoàng phi đến chống đỡ, bao gồm cả trong nội đình Chúc Môn cũng có rất nhiều người cho rằng như vậy.

Nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy thực lực chân chính của Chúc Môn, Chúc Minh Lãng hiện tại đã hiểu rõ, Chúc hoàng phi đã từng trợ giúp rất nhiều cho Chúc Môn, nhưng bây giờ đã sớm là một người có cũng được mà không có cũng không sao. Nhưng Chúc Môn ẩn giấu đi nhiều năm như vậy cuối cùng bị Triệu Viên nhìn thấu, Triệu Viên lại một lòng muốn diệt Chúc Môn, chỉ sợ cũng là Chúc hoàng phi tiết lộ một vài chuyện không nên lộ ra...

Khó trách khoảng khắc Chúc hoàng phi nhìn thấy mình, nội tâm lại là áy náy.

Nàng phản bội Chúc Môn.

Hoàng Vương Triệu Viên biết chân tướng, cảm nhận được nguy cơ, thế là không tiếc bất cứ giá nào mà liên minh với Tước Lang Thần.

Triệu Viên muốn đoạt lại quyền uy và thống trị của một vị Hoàng Vương chân chính, mà Tước Lang Thần mượn nhờ hoàng tộc để khôi phục thần lực, cũng cầm được Ngọc Huyết Kiếm, vô luận là Triệu Viên hay là Tước Lang Thần, lực lượng đơn độc của bọn hắn cũng không thể diệt được Chúc Môn, nhưng bọn hắn liên hợp lại, đối với Chúc Môn mà nói đó là tai hoạ ngập đầu!

"Đại cô cô chết rồi."

"Ta biết."

Chúc Minh Lãng hồi tưởng lại trước đó mình nhìn thấy Chúc Thiên Quan, lời nói đầu tiên nói với ông chính là câu này, mà câu trả lời của Chúc Thiên Quan bình tĩnh đến nỗi làm cho mình khó có thể lý giải được.

Thì ra trong đó còn có nhiều chi tiết và chân tướng mà mình không biết như vậy.

Bình tĩnh, mới cho thấy trong lòng Chúc Thiên Quan đối với vị muội muội không huyết thống Chúc Ngọc Chi này bảo lưu lại một tia tôn trọng, nếu không chuyện mà nàng làm, thương tổn tới Chúc Môn, thương tổn tới Chúc Thiên Quan đã từng cứu nàng. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch