Mặc dù có thay đổi rất nhiều, nhưng hình dạng vết sẹo trên trán vẫn không đổi, Chúc Minh Lãng có thể khẳng định rằng, đó chính là ca ca của Tiểu Thanh Trác!
Khó trách vừa rồi khi nghe thấy tiếng rống, Tiểu Thanh Trác liền lập tức tỉnh lại, hơn nữa trông dáng vẻ của nó rất lo lắng.
Nó nghe được tiếng rống của long mẫu!
Trên cây thông già cứng cáp to lớn, các nhánh cây ở trên cao đan xen vào nhau, mà trên thân cây, ở nơi u tối nhất, có một bóng hình màu đỏ, những nhánh cây đó vươn dài ra đan xen vào nhau tạo thành một tấm lưới như mạng nhện, chúng bao bọc Sâm Lâm Cự Long và Tiểu Lâm Long ở bên trong, mà trên tấm lưới ô vuông đó đang bám đầy những con Nhân Đầu Hồng Chu được nhả ra từ trong bụng của Quỷ Phụ Tà Chu!
Những con Nhân Đầu Hồng Chu đó, có một số đầu đã thành bộ xương từ lâu, có một số đầu đang trong tình trạng hư thối, còn lại là những đầu còn nguyên vẹn, nếu như lúc này có quan binh ở xưởng gỗ đến đây, thì sẽ nhận ra được, những cái đầu này chính là những tù nhân lao dịch khổ sai trong xưởng gỗ!
Bọn họ đã bị nuốt sống, càng thảm hơn là bị Quỷ Phụ Tà Chu biến thành yêu quái! !
Hình ảnh này, quả thật kinh dị đến buồn nôn, lúc Nam Diệp nhìn thấy Quỷ Phụ Tà Chu nôn người ra, hắn lập tức chạy ra phía sau mà nôn ọe.
Tình trạng của Lư Văn Diệp lúc này cũng không tốt lắm, sắc mặt khó coi, nhưng hắn vẫn cố chống đỡ.
Chúc Minh Lãng vẫn còn bị chấn động khi thấy Tiểu Lâm Long và Long mẫu bị nhốt ở bên trong.
"Chẳng lẽ con Quỷ Phụ Tà Chu này ăn người, cũng không phải là vì đói bụng, mà là vì muốn sản sinh ra càng nhiều Hồng Chu (nhện đỏ), để nó có thể nuốt sống con Sâm La Cự Long này!" Chúc Minh Lãng giật mình nói thầm.
Ma chính là ma, cuồng vọng đến cực hạn.
Hơn nữa lại có linh trí cao, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với những Yêu Linh ngu muội kia.
Nếu là đơn đả độc đấu, có lẽ Quỷ Phụ Tà Chu này chỉ có thể đánh ngang tay với Sâm La Cự Long.
Nhưng có nhiều Nhân Đầu Hồng Chu như vậy, bọn chúng bao vây Sâm La Cự Long ở chỗ này, từ những dấu vết đánh nhau trước đó cho thấy, trận chiến này đã kéo dài rất lâu.
Sâm La Cự Long bị tiêu hao hết thể lực, trên người nó xuất hiện rất nhiều vết thương nhiễm độc, mà nhìn qua con Quỷ Phụ Tà Chu kia vẫn còn rất nhiều sức lực, nhìn theo tình hình này là biết, sớm muộn gì Sâm La Cự Long cũng bị ăn thịt.
"Chúc lão sư, đây là nơi diễn ra giao tranh, chúng ta đợi quan sát ở chỗ này, đợi chúng nó liều mạng đến lưỡng bại câu thương, lúc đó chúng ta ra tay cũng không muộn." Lư Văn Diệp nói.
"Ta. . . Ta đi thông báo cho những người khác biết, để bọn họ bao vây từ các hướng khác, nhiều con Hồng Chu ghê tởm như vậy, không thể để chúng nó chạy được!" Lúc này Nam Diệp không thể nhìn được nữa, quay sang nói với Chúc Minh Lãng.
Nam Diệp nói xong, liền xoay người rời đi.
Chúc Minh Lãng cũng đồng ý với cách nhìn của Lư Văn Diệp, cả hai chém giết lẫn nhau, chỉ cần ngồi yên chờ kết quả là được.
Mặc dù đó là mẫu thân và ca ca của Tiểu Thanh Trác, nhưng hắn đã tận mắt nhìn thấy dáng vẻ đau khổ và giãy dụa vì muốn được sống của Tiểu Thanh Trác khi trước, do vậy rất khó nảy sinh ra bất kỳ thương hại nào đối với bọn chúng.
Đây là do bọn chúng gieo gió gặt bão.
"Y… "
Tiểu Thanh Trác kêu lên, trông nó rất lo lắng.
Hình như nó đã biết mẫu thân và ca ca của mình đang ở ngay phía trước.
"Ngươi và bọn chúng đã không còn bất kỳ quan hệ gì nữa." Chúc Minh Lãng thở dài một hơi nói.
"Y…"
"Nếu ngươi đã nhớ đến nỗi đau lúc trước, sao bây giờ ngươi lại không thể nhẫn tâm?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Y…"
"Haizz, ngươi là ngươi, nó là nó, ta hiểu rồi."
Máu lạnh lại ích kỷ, đó là ca ca của Thanh Trác.
Dù cho chúng nó đều là ấu Long cùng chung một mẹ, nhưng bản tính hoàn toàn khác nhau.
Tiểu Thanh Trác không phải là ca ca nó, ca ca nó làm ra những chuyện như vậy, chỉ cho thấy nó là một con rồng ích kỷ máu lạnh, mà trong lòng của Thần Mộc Thanh Thánh Long lại không có những điều này, người khác đối đãi với mình như thế nào, đó là chuyện của người khác, còn mình chỉ làm những gì mình nên làm!
"Đi đi, ngươi cũng nên để bọn chúng biết, ngươi còn sống, ngươi đã trùng sinh!!" Chúc Minh Lãng nói.
Lời nói này, giống như đã tiếp thêm sức lực vô tận cho Thần Mộc Thanh Thánh Long, nó vỗ cánh bay ra từ trong linh vực, lông cánh trên người nó vô cùng cứng cáp, khác với lông cánh cứng như thép của long mẫu, chúng tỏa ra một màu xanh lam có một không hai!
Nó lướt qua hàng vạn cây thông, trong nháy mắt tất cả những cây thông lớn khô héo này tựa như được tưới nước thần, chúng điên cuồng nảy sinh ra lá non.
Theo Thần Mộc Thanh Thánh Long rơi xuống, toàn bộ khu rừng cổ như vừa mới trải qua một mùa mới, sức sống tràn trề, phủ đầy một màu xanh biếc!
Rễ dây đằng sinh trưởng mãnh liệt và mọc lên vô cùng tùy ý, có thể nhìn thấy được trông giống như bọn chúng có được sinh mệnh, lại còn chủ động công kích vào những con Nhân Đầu Hồng Chu đang bò đầy trên cây thông kia...
Cành cây cũng giống như có hai bàn tay của con người nắm lấy nó, đầu nhọn của nhánh cây đâm mạnh về phía những con Nhân Đầu Hồng Chu.
Một đôi mắt dọc màu xanh, sáng lóa mắt, giống như nó là chúa tể của cả khu rừng rộng lớn này, điều khiển tất cả mọi thứ ở đây, những con Nhân Đầu Hồng Chu trải rộng khắp bốn phía đều bị giết chết từng con một.
Bị dây đằng thắt cổ.
Bị nhánh cây chọc thủng tim.
Bị lá cây cắt nát.
Bị cây lớn đập nát.
Một vùng máu lớn, dần dần lan ra từ trên cành cây, từ nhạt trở nên nồng nặc.
Từng vết máu chảy dọc xuống từ trên thân cây cao lớn, khiến cây thông xanh bị nhuộm thành cây máu.
Từng thi thể của Hồng Chu tựa như quả chín rơi rụng trong cơn mưa, chúng liên tục bị đánh, liên tục bị va đập xuống đất, máu thịt be bét, cực kỳ thê thảm!
Còn Thần Mộc Thanh Thánh Long từ đầu đến cuối chỉ đứng ở trước mặt Quỷ Phụ Tà Chu, chỉ dựa vào một đôi mắt thánh thiện đó, nó có thể khiến cho toàn bộ khu rừng này hóa thành vệ binh của nó.
Tạo ra sinh cơ, sai khiến vạn vật!
Nếu khu rừng là một vương quốc, thì nó chính là vương của vạn mộc chi linh này!
"Xì xì xì xì! ! ! !"
Quỷ Phụ Tà Chu phát ra tiếng gầm nhẹ, đôi mắt nó đầy căm phẫn nhìn chằm chằm vào Thần Mộc Thanh Thánh Long, bên trong lửa giận đó, đồng thời cũng lộ ra lòng tham đến đáng sợ!
Một con Thánh Long chưa hoàn toàn thành niên.
Đối với Quỷ Phụ Tà Chu mà nói càng có giá trị hơn nhiều, nếu như nó ăn con Thánh Long này, e là sẽ không có Ma Linh nào có thể chống lại nó, chớ nói chi là một con Sâm La Cự Long!
Quỷ Phụ Tà Chu bắt đầu tấn công, móng của nó so với chiếc mâu dài còn sắc bén hơn, nó dùng chi sau chống lấy cơ thể, bốn móng vuốt khác có chứa kịch độc, đâm về phía Thần Mộc Thanh Thánh Long.
Trong nháy mắt Thần Mộc Thanh Thánh Long bay lên không, nó bay xoáy và giương cánh ra giữa cây cối xanh tươi, thoáng chốc từng nhánh cây lay động, chỉ nhìn thấy những cành cây dài ba đến bốn mươi mét kia đang điên cuồng uốn éo, có hàng trăm nhánh cây giống như móng vuốt của ma quỷ, từ trên không trung lao thẳng xuống đất!
Móng vuốt của Quỷ Phụ Tà Chu kia sao có thể so được với hàng trăm cây gỗ này, chỉ thấy Quỷ Phụ Tà Chu đó đang hốt hoảng tránh né, nhiều lần suýt chút nữa nó đã bị nhánh cây cứng cáp sắc bén xuyên qua người...
Quỷ Phụ Tà Chu là ma, nên thân thủ nó rất nhanh nhẹn.
Nhưng những Nhân Đầu Hồng Chu kia lại không được may mắn như thế, có thể thấy được những Nhân Đầu Hồng Chu đang chạy trốn tán loạn kia bị những thân cây từ trên trời cao ghim thẳng xuống mặt đất, mất mạng tại chỗ!
Vốn chúng nó đang ở thế vây công, nhưng rất nhanh sau đó đã bị Thần Mộc Thanh Thánh Long đánh tan rã.
Sâm La Cự Long và Tiểu Lâm Long bị thương ngay ở sau lưng Thần Mộc Thanh Thánh Long, thậm chí bọn chúng còn không nhận ra đó là tiểu long của lúc trước, mãi đến khi long mẫu phát hiện đôi mắt màu xanh kia...
Hình dạng thay đổi quá lớn, nhưng cặp mắt đó.
Sao Long mẫu có thể quên đôi mắt của con mình chứ, chỉ là sức mạnh và sự uy nghiêm của Thần Mộc Thanh Thánh Long khiến nó khó có thể tin được.
"Úc!" Phía sau lưng, Tiểu Lâm Long vô cùng mừng rỡ, bởi vì nó nhìn thấy có một con rồng cường đại đã giúp bọn họ thoát khỏi hiểm cảnh.
"Rống! ! ! !" Long mẫu lại phát ra tiếng gầm nhẹ.
Long mẫu đang nói cho nó biết, đó chính là đệ đệ đã bị ngươi ném xuống vách núi!
Tiểu Lâm Long đang vui vẻ chỉ trong nháy mắt liền bị dập tắt, trên mặt nó không chỉ lộ ra vẻ chấn động, mà còn có thêm một loại sợ hãi...
Nỗi sợ hãi này, so với lúc đối mặt với Quỷ Phụ Tà Chu càng mãnh liệt hơn! !