Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 67: Võ Hồn

Chương 67: Võ Hồn

Shared by: truyendichgiare



Thẩm Tường phóng hỏa đốt cháy thi thể của đám người Tống Nam Minh, để hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, lửa cháy hết, tất cả đều hóa thành tro tàn, nhưng lại còn sót lại ánh sáng màu vàng kim dài hai thước.

"Đây là cái gì?" Thẩm Tường nghi hoặc nói, sau đó nói cho Bạch U U và Tô Mị Dao.

Chỉ thấy Tô Mị Dao và Bạch U U trên người mặc áo đen, đầu đội mũ rộng vành che mặt, từ trong trữ vật giới chỉ đi ra, các nàng đây là vì không muốn để cho người khác nhìn thấy dung mạo của các nàng.

"Chẳng lẽ là Võ Hồn?" Bên trong giọng nói của Bạch U U mang theo một chút kinh ngạc.

Tô Mị Dao cúi người xuống, dùng tay nhẹ vuốt, khẳng định nói ra: "Không sai, là Võ Hồn!"

"Võ Hồn là cái gì?" Thẩm Tường chưa bao giờ nghe nói qua về loại đồ vật này.

"Chính là một loại đồ vật có tính chất đặc biệt, cụ thể chúng ta cũng không nói được rõ ràng lắm! Tóm lại chính là được dựng dục từ bên trong chân khí mà ra, cũng có loại thiên địa thai nghén mà hình thành. Nếu như là Võ Hồn băng thì sau khi ngươi dung hợp ở cánh tay, sau khi chân khí thuộc tính Hỏa của ngươi thông qua cánh tay có Võ Hồn băng, thì có thể biến thành chân khí hàn băng." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường giật mình, nói ra: "Vậy nếu như một người không thể phóng xuất ra chân khí chi hỏa, cánh tay dung nhập một cái Võ Hồn hỏa, vậy hắn chẳng phải là có thể phóng xuất ra chân khí chi hỏa (Kiểu Chân Khí thuộc tính Hỏa) hay sao?"

Bạch U U nói ra: "Không sai, cho nên loại vật Võ Hồn này rất trân quý, cũng không biết đạo Võ Hồn này là có thuộc tính gì."

Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới loại đồ vật thần kỳ này, điều này nói rõ nó rất hiếm, nhưng vì sao Tống Nam Minh lại có?

"Võ Hồn đối với ngươi mà nói không có tác dụng lớn, bởi vì ngươi đã có thể tùy ý phóng xuất ra Ngũ Hành chân khí, ngươi vẫn là giữ lại cầm lấy mà mang đi bán, có lẽ có thể đổi được không ít đồ tốt." Tô Mị Dạo lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, vận chuyển Thái Cực thần công, sinh ra hấp lực hút Võ Hồn kia vào.

"Cái này hình như là Võ Hồn thuộc tính Hỏa, chắc là một người tu luyện chân khí thuộc tính Hỏa lâu dài dưới tính huống ngoài ý muốn mà dựng dục ra, đây cũng không phải là người nào cũng có thể tu luyện dựng dục ra được, xem ra Tống Nam Minh này chắc là ngoài ý muốn mà đạt được liền dung nhập vào trong cơ thể của mình, nhưng lại không biết sử dụng như thế nào." Tô Mị Dao nói, bây giờ nàng ta có thể cảm ứng được độ nóng truyền tới từ Võ Hồn.

Thẩm Tường hướng Loạn Phong sơn chạy như bay, giết chết Tống Nam Minh kia đạt được "Diệt Long Thần Võ" còn đạt được "Võ Hồn", thu hoạch này có thể nói là rất lớn.

Thẩm Tường dùng thần thức hỏi Tô Mị Dao ở trong giới chỉ: "Mị Dao tỷ, có thể nói về chuyện Võ Hồn một chút cho nghe không? Ta chẳng lẽ không dùng được?"

Tô Mị Dao nói: "Dĩ nhiên không phải, bên trong Võ Hồn thì có rất nhiều chủng loại, ngoại trừ Võ Hồn thuộc tính ra, còn có một số Võ Hồn khác có thể ngưng tụ ra một số yêu thú, đây cũng là vô cùng hiếm có. Mà có tác dụng đối với ngươi chắc là loại Hỏa Chi hồn! Có thể thay đổi tính chất của hỏa diễm, để hỏa diễm có đủ loại đặc tính, cái này đối với việc luyện đan có tác dụng rất tốt."

"Hỏa Chi hồn rất hiếm, ta đến nay chỉ biết là sư phụ ta có được, những người khác thì chưa bao giờ thấy qua, nhưng cũng nghe qua có mấy cường giả có được." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường âm thầm khiếp sợ, hắn từ trong miệng Tô Mị Dao biết được, người có được loại Hỏa Chi hồn này đều là cường giả một phương!

Loạn Phong sơn, đây là một ngọn núi đá không cao nhưng lại rất lớn, ở chỗ cao nhất được xây dựng rất nhiều phòng ốc, trên đỉnh núi còn có một tòa kiến trúc cung điện hùng vĩ, Thẩm Tường không nghĩ tới ở loại địa phương này vậy mà lại tụ tập một cái thế lực đen có quy mô lớn như vậy.

Thẩm Tường âm thầm bội phục phụ thân của hắn, thực lực Phàm Võ cảnh bát trong đã dám một mình nhẩy vào một cái thế lực đen khổng lồ như vậy, còn giết không ít nhân vật quan trọng của bọn chúng.

Chân núi, có rất nhiều người đang đi tuần, bởi vì nguyên nhân lần trước Thẩm Thiên Hổ xâm nhập, Loạn Phong sơn này trở nên càng nghiêm ngặt hơn, nhưng đối với Thẩm Tường mà nói thì lại không là cái gì, cha của hắn lúc trước đã giết chết không ít cao tầng, hắn bây giờ sẽ còn dễ dàng hơn.

Thẩm Tường đã biết được chỗ lợi hại của Cửu Độc bang, chính là sử dụng loại ám khí có mang theo kịch độc, chỉ cần có thể chuẩn bị tốt, Cửu Động bang này căn bản không có cái gì đáng sợ cả.

Trước đó Thẩm Tường bị hàng ngàn hàng vạn ám khí từ bốn phương tám hướng công kích tới, cũng không bị làm sao cả, những ám khí này đối với hắn mà nói thì một chút tác dụng cũng không có.

Một người của Cửu Độc bang trông thấy Thẩm Tường đột nhiên từ trong rừng cây đi tới, lập tức rút đại đao bên hông ra, hướng về phía Thẩm Tường quát lớn: "Ngươi là ai?"

"Thẩm Tường!"

Đám người Cửu Độc bang nhìn thấy thiến niên anh tuấn kia trong khi nói chuyện còn có thể bộc phát ra một cỗ sát khí khiếp người, cũng không thể không bị dọa tới hoảng sợ, bọn họ không nghi ngờ chút nào, người thiếu niên trước mắt này chính là Thẩm Tường trong lời đồn!

Trong ánh mắt Thẩm Tường chứa sát khí, liếc mắt nhìn bọn chúng, đột nhiên, những người của Cửu Độc bang kia đều vung hai tay lên thật nhanh, chỉ thấy rất nhiều cương châm nho nhỏ từ trong tay bọn chúng bay vụt tới, dưới ánh mặt trời, lóe lên hàn mang.

Giống như Thẩm Tường suy đoán, người của Cửu Độc bang đại đa số đều dùng loại ám khí này, nếu như là võ giả bình thường, căn bản khó mà phòng bị, có thể bị những người này giết chết một cách rất dễ dàng.

Nhưng đối với Thẩm Tường mà nói, không có một chút tính nguy hại nào, chỉ thấy lông mày hắn nhướn lên, một trận cương khí nóng rực từ trong thân thể của hắn tiến ra một cách dũng mãnh, hình thành một cái vòng bảo hộ bao trùm thân thể của hắn, những cương châm kia cũng đều bị giữ lại.

Thẩm Tường nhìn vào những cái cương châm bén nhọn kia, cười lạnh, thả thần thức cường đại ra, khống chế vô số cương châm này, khiến vô số cương châm này quay đầu trở lại, hướng về mấy người của Cửu Độc bang.

"Các ngươi chế tạo ra những vật này chắc là cũng không dễ dàng đi, ta trả lại cho các ngươi!" Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, vô số cương châm bay vun vút hướng về phía mấy người của Cửu Độc bang kia.

Những người của Cửu Độc bang này còn chưa kịp phản ứng thì vô số cương châm to to nhỏ nhỏ đều đâm vào bên trong thân thể của bọn hắn, để bọn hắn trở thành giống như một con nhím.

Sau đó, Thẩm Tường nhìn thấy cảnh tượng để cho người ta phải tê dại cả da đầu, bốn mươi năm mươi người cách đó không xa, sau khi bị cương chân kia đâm trúng thì toàn thân đột nhiên biến thành màu đen, những người này đều phát ra tiếng gào thét cực kỳ bi thảm, sau đó thân thể của bọn hắn bị hòa tan một cách chậm rãi, cuối cùng biến thành dòng máu đen.

Máu đen tràn đầy kịch độc, chẳng những hòa tan quần áo trên người bọn hắn mà ngay cả tảng đá bên cạnh bọn hắn và những cái cương châm kia đều chậm rãi biến mất, có thể thấy được loại độc này là đáng sợ tới cỡ nào.

"Cửu Độc bang này không thể lưu!" Thẩm Tường nhíu mày nói, thả ra một đám lửa lớn, phóng hỏa về phía vũng máu đen chứa đầy kịch độc kia mà đốt, sau đó thì bay nhảy mà lên trên đỉnh núi.

Ở vừa rồi, lúc Thẩm Tường và người của Cửu Độc bang động thủ, trên đỉnh núi đã truyền đến từng đợt tiếng chuông, Thẩm Tường biết mình bị phát hiện, nhưng hắn vẫn như cũ chạy lên trên đỉnh núi.

Đi tới đỉnh núi, nơi này vậy mà không có một ai, khi hắn đi vào cung điện hùng vĩ kia thì lại trông thấy trong hành lang rộng lớn xa hoa kia chứa đầy người áo đen, mà sau lưng hắn cũng đột nhiên xuất hiện một đoàn người áo đen bao vây hắn lại, số người hơn ngàn!

"Lão tử ngươi chết rồi chứ!" Một ông lão lùn xấu xí có mái tóc trắng , dùng một loại giọng nói rất khó nghe hỏi.

"Chưa có, còn sống được thật tốt đây này!" Thẩm Tường nhàn nhạt đáp, điều này làm cho con mắt ông lão lùn xấu xí kia đột nhiên híp lại, Thẩm Tường xác định, lão giả này chắn chắn chính là bang chủ của Cửu Độc bang.

"Hừ, đã như vậy, vậy tại sao ngươi còn tới chịu chết?" Bang chủ Cửu Độc bang lạnh lùng nói, ánh mắt hắn nhìn Thẩm Tường, thật giống như đang nhìn một người chết.

"Ta không phải là đi tìm cái chết mà là ta tới giết các ngươi." Thẩm Tường trinh trọng nói ra, vẻ mặt nghiêm túc.



Trang 35# 1




trước