Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 68: Cửu Độc Tử

Chương 68: Cửu Độc Tử

Shared by: truyendichgiare



Bang chủ Cửu Độc bang nghe được lời này, hắn cảm thấy đây là trò cười lớn, hắn đã cười ha hả, mà những người áo đen ở xung quanh cũng cười lớn theo, tiếng cười của bọn hắn đều rất khó nghe, để cho người ta phải rùng mình.

"Phụ thân ngươi lặng lẽ mà tới mới có thể làm cho chúng ta phải chịu tổn thất nặng nề, nếu như chúng ta sớm có phòng bị thì hắn sớm đã chết rồi, nhưng ngươi bây giờ ở ngay dưới tính huống chúng ta có phòng bị, ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ." Bang chủ Cửu Độc bang cười âm hiểm nói.

"Ngươi có thể tới được đây thì chắc là không gặp được Tống Nam Minh đi, vận khí của ngươi cũng không tệ lắm, nhưng ngươi lại tới đây cũng giống như chết vậy! Đương nhiên, ta sẽ không để cho người chết thoải mái được, ta sẽ dùng độc từ từ giết chết ngươi, ta thậm chí còn phải dùng ngươi tới uy hiếp Thẩm gia..."

Thẩm Tường cắt ngang lời hắn, nói ra: "Ta gặp được Tống Nam Minh, hơn nữa cũng được lĩnh giáo thủ đoạn mà Cửu Độc bang các ngươi vẫn lấy làm kiêu ngạo, nhưng hình như cũng không có lợi hại cho lắm."

Thẩm Tường để cho sắc mặt dương dương tự đắc của bang chủ Cửu Độc bang kia phải lập tức cứng lại, một mặt không tin nói ra: "Tiểu tử, ta biết ngươi rất lợi hại, nhưng ngươi ở trong sự bao vây của hơn mấy trăm bang chúng Cửu Độc bang ta mà còn không chết, ngươi chẳng lẽ là Phàm Võ cảnh tầng mười sao?"

"Ta thừa nhận, cương châm của các ngươi chơi rất không tệ, còn rất nguy hiểm, nhưng trong mắt ta lại chỉ là trò xiếc cho trẻ nhỏ!" Thẩm Tường vốn là một mặt mỉm cười, nhưng nụ cười chợt biến mất, biện thành một bộ biểu cảm đầy sát khí: "Ta không phải Phàm Võ tầng mười, nhưng ta có thể giết chết Phàm Võ cảnh tầng mười!"

Lời vừa nói xong, một cánh tay Thẩm Tường bỗng nhiên tuôn ra một cỗ cương khí vô hình, đây chính là Càn Khôn chân khí ngưng tụ mà thành, nếu như người có thần thức không mạnh thì căn bản là không có phát giác ra sự kinh khủng của loại chân khí này.

Ngay vào lúc người của Cửu Độc bang vừa mới phát giác Thẩm Tường muốn động thủ, thì nắm đấm của Thẩm Tường đột nhiên đấm ra, lúc lao tới bởi vì tốc độ quá nhanh, lực lượng bàng bạc va chạm vào không khí, phát ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, toàn bộ mặt đất cũng bởi vì không thể thừa nhận cỗ lực đạo cường đại này mà bị sóng khí chấn động đến vỡ nát, cả tòa cung điện còn nảy sinh một trận rung động dữ dội.

Đây đều là do một quyền trong nháy mắt bạo phát đi ra của Thẩm Tường, mà nắm đấm cũng chuẩn xác không sai lệch nên ở trên lồng ngực lão giả kia, chỉ là để Thẩm Tường không tưởng tượng được là, bang chủ Cửu Độc bang thế mà không có bay ra ngoài, tại thời điểm này, bang chủ Cửu Độc bang phóng xuất ra một cỗ cương khí, ngăn cản được lực lượng cương mãnh kia của Thẩm Tường.

"Ngươi..." Bang chủ Cửu Độc bang không ngờ, Thẩm Tường lại xuất thủ bất thình lình như vậy, lực lượng lại khủng bố tới như vậy, hắn nghĩ, là đủ để so sánh với Phàm Võ cảnh tầng mười, trong miệng của hắn tuôn ra một ngụm máu tươi lớn, trọng quyền của Thẩm Tường đã khiến hắn bị trọng thương.

"Động thủ, giết chết hắn."

Vừa dứt lời, chỉ thấy nắm đấm của Thẩm Tường đột nhiên hóa thành màu vàng kim, bên trong gân xanh có chân khi màu vàng kim lưu động, nơi hắn đứng càng là vỡ vụn một mảnh, chân khí vô cùng cường hãn từ trên người hắn tuôn trào ra, một cái trọng quyền của Thẩm Tường lại được nện đi ra một lần nữa.

"Long Cương quyền!" Đây là Diệt Long thần công, uy lực có thể tưởng tượng được, huống chi là thông qua Càn Khôn chân khí chuyển hóa mà thành.

"Dừng tay, ta là Bách Độc môn..." Mói còn chưa dứt lời, nắm đấm kia của Thẩm Tường đã nện tới đầu của bang chủ Cửu Độc bang kia, như là một luồng ánh sáng vàng bay chạm tới.

Loại chân khí chứa lực lượng hủy diệt siêu cường nện vào trên đầu kia, chỉ thấy cái đầu kia tính cả thân thể trong nháy mắt bị đánh nổ thành thịt vụn, cùng lúc đó, vô số phi châm phóng về phía Thẩm Tường.

Thẩm Tường không phải lần đầu tiên ứng phó những ám khí này, hắn biết những ám khí này đều thông qua chân khí rót vào điều khiển phóng tới, chỉ cần một số kỹ xảo thì có thể phi ra một cách chính xác.

Biện pháp đối phó những ám khí này chính là trực tiếp sử dụng sức mạnh của chân khí hung hãn đánh văng ra, hoặc là khống chế lại.

Thẩm Tường có thần thức cường đại, hắn thả ra, cương châm có bao nhiêu cương châm từ bốn phía bay tới đều có thể biết được rõ ràng, mà những cương châm kia trong mắt hắn cũng trở nên chậm hơn.

Lần này, Thẩm Tường không sử dụng chân khí đi ngăn cản những cương châm này mà là dùng thần thức của hắn, trực tiếp điều khiển những độc châm bay tới này, chặn dừng lại, toàn bộ đều lơ lửng giữa không trung.

"Hừ, các ngươi cũng chỉ có chút thủ đoạn bịp bợm đó thôi sao?" Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng, thân thể đột nhiên taots ra một cỗ hơi nóng bức người, hơi nóng bốn phía bốc cháy lên ngọn lửa hừng hực, trong nháy mắt thiêu hủy những cương châm kia.

Những người của Cửu Độc bang kia đều chấn kinh, bọn hắn tự cho ám khí của bọn hắn là rất lợi hại, thế mà cứ bị người chặn xuống như vậy, ngay cả bọn hắn chuẩn bị phi châm đợt thứ hai thì Thẩm Tường đã biến mất ở trong biển lửa.

Lúc bọn hắn ngửa đầu nhìn lên phía trên, bàn tay lửa khổng lồ to lớn phun trào ra sóng khí nóng rực, như là một ngọn núi lớn đè xuống dưới!

Rầm rầm rầm...

Bàn tay lửa khổng lồ đã được ấn xuống, tạo ra một vụ nổ dữ dội, sau khi mấy trăm bang chúng trong hành lang nghiền nát, tất cả đều biến thành bánh thịt, sau đó liền bị ngọn lửa thiêu rụi.

Thẩm Tường lại một lần nữa phóng xuất ra toàn bộ Chu Tước chân khí của chính mình, hóa thành một bàn tay khổng lồ, và giết tất cả các bang chúng của Cửu Độc bang bên trong đại đường!

Ở trong mắt người bình thường võ giả Phàm Võ cảnh tầng mười thì như là con kiến hôi, đây là không có phóng đại lực lượng của Phàm Võ cảnh tầng mười, ngay cả tầng tám cũng rất lợi hại. Thẩm Tường bây giờ mặc dù là Phàm Võ cảnh tầng tám, nhưng thực lực lại áp chế Phàm Võ cảnh tầng chín, thậm chí có thể đánh tới bất phân thắng bại với võ giả Phàm Võ cảnh tầng mười đại viên mãn.

Thẩm Tường xông ra khỏi cung điện này, đi ra bên ngoài, lại sử dụng lực lượng có thể phá núi kia một lần nữa, hủy đi toàn bộ đỉnh lúi Loạn Phong sơn này!

Từ Loạn Phong sơn ở trên xuống tới, Thẩm Tường lập tức vận chuyển Thái Cực thần công, thu liễm một thân bạo sát khí của hắn lại, bằng không hắn giết chết một đám người vừa rồi, nhìn qua tựa như một tôn ma thần sát nhân.

Thẩm Tường vừa mới xuống núi, tiến vòa bên trong rừng cây, một người đàn ông trung niên xuất hiện ở trước mặt hắn, người đàn ông trung niên này mặc quần áo màu trắng sạch sẽ, tướng mạo bình thường, ở dưới cằm để lại một ít râu ria, nhìn qua đây là một người đàn ông trung niên bình thường.

Nhưng lúc Thẩm Tường nhìn thấy người đàn ông trung niên này thì trong lòng không thể không run lên, nguòi đnà ông trung niên này thế nhưng là lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở xung quanh hắn, hơn nữa Thẩm Tường còn không nhìn ra được thực lực của hắn, trực giác của Thẩm Tường nói cho hắn biết, người đàn ông trung niên này là một nhân vật hết sức nguy hiểm.

"Không nghĩ tới loại nơi Thế Tục giới này vậy mà lại xuất hiện loại kỳ tài này, chẳng những có thể có được võ công có thể ngưng tụ chân khí thành cánh chim, còn có thiên phú luyện đan kinh người, thực lực bản thân càng làm cho người chấn kinh, nếu như ngươi có thể bước vào Chân Vũ cảnh thì chắc chắn sẽ là người trẻ tuổi có tiền đồ nhất từ trước tới nay." Mặt người đàn ông trung niên kia không thay đổi nói, giọng nói cũng là không có bất kỳ tình cảm gì.

"Ngươi là ai?" Thẩm Tường một mặt đề phòng mà hỏi.

Người đàn ông trung niên kia nở ra nụ cười rất cứng ngắc: "Ta tên là Cửu Độc Tử, Cửu Độc bang vừa mới bị ngươi hủy đi chính là ta thành lập, ngươi nói ta là ai?"

Trong lòng Thẩm Tường lại là giật mình, hắn biết Cửu Độc Tử này chắc chắn là đi theo hắn rất lâu, nhưng lại vẫn luôn không có động thủ, thậm chí trơ mắt nhìn lấy Cửu Độc bang do chính mình thành lập bị hủy diệt.

Mục đích của Cửu Độc Tử nghĩ thì đã hiểu, hắn là vì đợi Thẩm Tường tiêu hao hết chân khí, như vậy hắn mới có thể đối phó Thẩm Tường được dễ dàng hơn, vì thế, hắn tình nguyện hủy đi Cửu Độc bang của chính mình, nhìn ra được hắn rất coi trọng đối với Thẩm Tường.

"Phàm Võ cảnh tầng mười!" Thẩm Tường nghiêm túc nói.

"Nhãn lực không tệ." Cửu Độc Tử cười lạnh, nhìn thấy cong điện bị đốt cháy trên đỉnh núi kia, khinh miệt nói ra: "Ta đến cảnh giới này, căn bản sẽ không còn để Cửu Độc bang vào mắt, đây chẳng qua là đồ chơi ta tạo dựng nên để giải trí mà thôi."

"Chân khí của ngươi bây giờ đã tiêu hao rất nhiều! Yên tâm, ta sẽ không giết chết ngươi, ta sẽ mang ngươi về Bách Độc môn, coi ngươi là một cái lễ vật dâng lên cho trưởng lão trong môn, bọn họ nhất định sẽ rất thích ngươi, tuy nhiên trước đó, ta phải để cho ngươi giao ra một vài thứ, bằng không ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết." Nói xong, Cửu Độc Tử hiện ra vẻ mặt âm tàn.



Trang 35# 2




trước