Người có được linh mạch nhiều vô cùng, nhưng đại đa số đều không đủ điều kiện, trị số hơn sáu mươi mới tính là đủ điều kiện, xếp hàng hơn nửa ngày, Thẩm Tường chỉ nhìn thấy có hai người đủ điều kiện.
"Thẩm Tường, lúc ngươi khảo nghiệm, dùng Thái Cực thần công thu liễm lại bốn loại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Thổ lại, đến lúc đó trận pháp kia chỉ có thể phát hiện thuộc tính Hỏa, sẽ hiện ra là ngươi có linh mạch thuộc tính Hỏa." Tô Mị Dao nghiêm túc nói, nàng ta không thể để người khác biết trên người Thẩm Tường có Âm Dương thần mạch, đây là chuyện rất nguy hiểm.
Đến lượt Thẩm Tường, Thẩm Tường đứng lên mâm tròn, hắn dưa theo Tô Mị Dao nói mà làm, chỉ thấy mâm tròn dưới chân hắn toát ra vầng sáng màu đỏ, một loại cảm giác kỳ dị xuất hiện ở trên người hắn, ở giữa mâm tròn cũng xuất hiện một vài trị số.
"Linh mạch thuộc tính Hỏa, bảy mươi lắm, đủ điều kiện, ngươi tên là gì?" Một người đàn ông trung niên hỏi, tuy rằng Thẩm Tường vượt qua khảo nghiệm, nhưng hắn không có cho Thẩm Tường sắc mặt tốt.
Ở vừa rồi Thẩm Tường đã nhìn thấy có không ít đệ tử Thái Vũ môn rất cung kính đối với người đàn ông trung niên này, vừa nhìn thì đã biết người đàn ông trung niên này ở ngoại môn Thái Vũ môn có chút địa vị, thực lực cũng rất cường đại, Thẩm Tường nghi ngờ người đàn ông trung niên này là võ giả Chân Võ cảnh!
"Thẩm Tường!"
Câu trả lời của Thẩm Tường làm cho người đàn ông trung niên kia sững sờ, Thẩm Tường cũng cảm thấy kỳ quái, hắn không nghĩ tới tên của mình đã truyền tới Thái Vũ môn.
"Ngươi thế nhưng là đến từ Thế Tục giới?" Người đàn ông trung niên kia hỏi một cách lạnh lùng.
"Không sai." Thẩm Tường khiến cho đám người xung quanh quăng tới ánh mắt kỳ dị, bởi vì người từ Thế Tục giới tới đều là một số lão đầu, còn thẻ như vậy cũng không thấy nhiều.
"Mời về đi thôi, ngươi làm xằng làm bậy ở Thế Tục giới, Thái Vũ môn chúng ta không thu loại người này!" Người đàn ông trung niên kia cười lạnh một tiếng, khắp khuôn mặt là hận ý.
"Có ý tứ gì?" Thẩm Tường nhíu mày hỏi.
"Ngươi ở bên trong Thế Tục giới đồ sát một gia tộc, còn tiêu diệt một cái bang phái tên Hắc Phong bang, ngươi ít nhất đã giết hơn nghìn người, Thái Vũ môn chúng ta không thu loạt người thích giết người như ngươi." Giọng nói của người đàn ông trung niên kia trở nên lớn hơn, điều này làm cho người ở xung quanh càng thêm giật mình, vậy mà giết hơn nghìn người.
Thẩm Tường cười lạnh nói: "Nếu có người đến giết ngươi, ngươi có nên đánh trả hay không? Chẳng lẽ ngươi liền đứng yên ở đó cho bọn hắn giết? Gia tộc kia chẳng những nhiều lần ra tay với ta, còn cấu kết bang phái kia đến ám sát ta! Ta không giết bọn chúng, bọn chúng muốn diệt gia tộc của ta, tất cả đều là bọn chúng tự tìm, ở bên trong Nam Vũ quốc, đai đa số người đều biết chuyện này, ngươi còn chưa có điều tra hiểu rõ a?"
Người đàn ông trung niên kia một mặt âm trầm, lúc này Thẩm Tường lại nói: "Ngươi chẳng lẽ là người của Dược gia sao? Hừ, ngươi chẳng lẽ muốn lợi dụng quyền lực trong tay lấy việc công trả thù việc riêng hay sao?"
"Dược Hải Sinh, đây chính là ngươi không đúng, linh mạch của người ta rõ ràng là đủ điều kiện, hơn nữa chuyện Thế Tục giới chúng ta đều nghe nói, đúng là gia tộc của ngươi không đúng, luôn muốn diệt người khác đi, kết quả bị diệt đó là chuyện đương nhiên." Một người đàn ông trung niên râu dài có vẻ mặt dễ gần, mỉm cười đi tới, đi theo sau lưng hắn còn có tên mập mạp Chu Vinh kia.
Giống với phán đoán của Thẩm Tường, người đàn ông trung niên vừa làm khó dễ hắn quả nhiên là người của Dược gia.
Nếu là người của Dược gia, như vậy thì chắc chắn là luyện đan sư, Thẩm Tường có thể cảm nhận được cỗ chân khí thuộc tính Hỏa tinh thuần trên người hắn, bình thường chỉ có luyện đan sư mới rất chú trọng tới độ tinh khiết của chân khí thuộc tính hỏa.
Dược Hải Sinh tỏ vẻ chán ghét liếc nhìn người đàn ông trung niên để râu kia, nhàn nhạt nói ra: "Hách Đông Thanh, nơi này chính là ta phụ trách, ta quyết định!"
Trong lòng Thẩm Tường thầm giật mình, người đàn ông trung niên râu dài tên là Hách Đông Thanh vậy mà cũng là một tên cường giả Chân Võ cảnh, hắn không nghĩ tới một ngày đã có thể gặp được hai tên võ giả Chân Võ cảnh, hơn nữa thực lực Chân Võ cảnh so với sự tưởng tượng của hắn cường đại hơn, hắn biết rõ mình tuyệt đối đánh không lại những võ giả Chân Võ cảnh này.
"Tiểu tử, còn không cút nhanh đi, chẳng lẽ phải để cho sư phụ ta tự mình đưa ngươi đi hay sao?" Đằng sau Dược Hải Sinh còn có một tên nam tử phách lối khiển trách quát mắt.
Hách Đông Thanh cười nhạt một tiếng: "Không được đi, hôm nay vấ đề này nhưng là có rất nhiều người nhìn thấy đây, ngươi đi, thanh danh của Thái Vũ môn coi như hỏng!"
Thẩm Tường biết Hách Đông Thanh rõ ràng là đang giúp hắn, hắn cười nói: "Thái Vũ môn là môn phái võ đạo mạnh nhất Thần Võ đại lục, ta nghĩ chắc là có thể làm được công bằng chính trực đi."
Dược Hải Sinh lat quyết tâm không cho Thẩm Tường tiến vào Thái Vũ môn, hắn lạnh giọng nói: "Thẩm Tường, ngươi tuổi còn trẻ, thực lực mặc dù không tệ, nhưng ngươi vẫn cần phải tôi luyện một phen, tính cách của ngươi rất dễ gây chuyện, hơn nữa thực lực của ngươi trong Thái Vũ môn căn bản không tính là cái gì, ngươi tiến vào Thái Vũ môn sẽ chỉ tự tìm khổ mà thôi."
"Vẫn là mời ngươi trở về đi! Ta có quyền lực tiến hành phương diện khảo sát đối với một đệ tử nhập môn, linh mạch của ngươi tuy rằng đủ điều kiện, nhưng phương diện thực lực và tâm cảnh của ngươi lại không được, qua ba năm năm nữa lại tới, có lẽ có thể, cánh cửa Thái Vũ môn lúc nào cũng có thể mở rộng vì ngươi."
Dược Hải Sinh không muốn phá hỏng thanh danh của Thái Vũ môn, hắn mặc dù là võ giả Chân Võ cảnh, nhưng phạm sai lầm như thế cũng phải bị phạt.
"Trong vòng năm năm, chỉ cần ngươi có thể đánh bại Phương Lương đồ đệ của ta, ngươi sẽ có thể miễn trừ tất cả phí tổn tiến vào Thái Vũ môn, ngươi vẫn là trở về tu hành thật tốt một phen đi." Dược Hải Sinh nói theo kiểu khinh miệt, mà tên nam tử bộ dáng phách lối ở đằng sau hắn cũng trừng mắt liếc Thẩm Tường.
Thẩm Tường hỏi lại: "Trong vòng năm năm ta đánh bại Phương Lương đồ đệ của ngươi thì sau đó ta ở Thái Vũ môn liền có thể miễn trừ phí tổn? Đây chính là thật?"
Dược Hải Sinh cười âm hiểm một tiếng, nói ra: "Đương nhiên, ngươi là từ quê nhà ta tới, đây là ta tặng cho ngươi sự ưu đãi, tuy nhiên trong vòng năm năm ngươi không đánh thắng, vậy ngươi cũng đừng nghĩ tiến vào Thái Vũ môn."
"Phương Lương? Chẳng lẽ là vị thiên tài kia của Phương gia, năm nay mười tám tuổi liền đã tiến vào Phàm Võ cảnh tầng chín, hơn nữa còn có nhiều môn võ ông Huyền cấp, lần trước còn nghe nói hắn còn vật lộn với Xích Hỏa Ưng yêu thú cửu phẩm, đánh nát một ngọn núi, nghe nói hắn còn là nhân vật bài danh thứ ba mươi trong số đệ tử ngoại môn."
Nghe thấy có người bình luận về hắn, Phương Lương càng thêm đắc ý, khắp kuôn mặt đều là vẻ kiêu ngạo mà Dược Hải Sinh cũng là như vậy, bởi vì hắn là sư phụ của Phương Lương.
"Tiểu tử, cho ngươi một trăm năm nữa ngươi cũng không có cơ hội! Bởi vì ở trong vòng năm năm nữa, ta chắc chắn sẽ tiến vào Chân Võ cảnh, ngươi mãi mãi cũng không có cơ hội."
Phương Lương nói lớn tiếng, ngạo khí trùng thiên, trong vòng năm năm chắc chắn sẽ tiến vào Chân Võ cảnh! Điều này làm cho rất nhiều người đều phải thi nhau chấn kinh, võ giả Chân Vũ cảnh trẻ tuổi như vậy, ngược lại là rất hiếm thấy.
"Trong vòng năm năm đánh thắng Phương Lương, tha thật có thể tiến vào Thái Vũ môn miễn phí?" Thẩm Tường hỏi lần nữa, loại chuyện này hắn vẫn là đến xác nhận cho tốt, bởi vì chuyện này đối với hắn thực sự là dễ dàng quá mức, trước đó hắn nghe nói tiến vào ngoại môn Thái Vũ môn đều phải trải qua một loạt các khảo hạch phức tạp.
"Nhiều người ở chỗ này nghe thấy như vậy, chẳng lẽ ta sẽ gạt ngươi sao? Trong vòng năm năm tùy ngươi lúc nào tới tìm hắn cũng được. Chạy nhanh đi, rất nhiều người còn đang chờ khảo thí linh mạch đây!" Dược Hải Sinh không nhịn được phất phất tay, xua đuổi Thẩm Tường.
"Trong vòng năm năm, lúc nào tới tìm hắn cũng được? Đây chính là ngươi nói!" Thẩm Tường nhếch miệng cười một tiếng, nói ra: "Bây giờ ta muốn tỷ thí với hắn!"