Thẩm Tường cũng bị giá trị của con số này mà làm cho chính mình phải giật mình, tuy nhiên hắn ngẫm lại cũng cảm thấy không có cái gì, hắn tu luyện thế nhưng là Ngũ Hành chân khí, sau khi Ngũ Hành chân khí dung hơp biến thành Càn Khôn chân khí, uy lực tăng lên nhiều lần.
"Thẩm đại ca, ngươi thật sự là dọa chết người a, ngươi không tử tế a, lần trước lúc tỷ thí với ta, thế mà cũng không dùng hết toàn lực!" Vân Tiểu Đao sợ hãi than nói.
Vẻ mặt của Chu Vinh cũng có chút kỳ quái, trước đó hắn cho rằng Thẩm Tường không có hy vọng tiến vào nội môn, nhưng bây giờ hy vọng lại rất lớn, chít ít hắn là Phàm Võ cảnh tầng mười cũng không thể đánh ra được con số như vậy.
"Hắc hắc, Tà Nhãn Hóa kia lần này chắc chắn phải thua!" Vân Tiểu Đao cười lớn nói, hắn nhưng là ghi số tiền đặt cược kia vào thật sâu trong lòng.
Người tham gia khảo hạch rất nhiều, từ buổi sáng cho đến đêm khuya mới kiểm tra xong toàn bộ, vào lúc buổi sáng, toàn bộ quảng trường đều đầy ắp người, nhưng bây giờ lại chỉ còn có hơn ba trăm người, Thẩm Tường bây giờ mới biết muốn đi vào nội môn là khó khăn cỡ nào, vẻn vẹn chỉ là hạng mục khảo hạch thứ nhất thì đã loại bỏ đi nhiều người như vậy!
Hạng mục khảo hạch thứ nhất kết thúc, người ở chỗ võ viện của Thẩm Tường đều có thể thông qua, chỉ có điều lúc đám bọn hắn đội mặt với hạng mục khảo hạch thứ hai thì cũng không có bao nhiêu tự tin, rất nhiều người trong số bọn họ đều từng bị loại ở hạng mục khảo thứ hai, hơn nữa còn là nhiều lần bị loại, dần dần, trong lòng bọn họ đều xuất hiện bóng ma.
"Bây giờ đã là đêm khuya, còn phải tiến hành hạng khảo hạch thứ hai sao?" Thẩm Tường nghi hoặc mà hỏi, người thông qua hạng mục khảo hạch thứ nhất là không được rời đi.
"Đó là chuyện đương nhiên, ba loại hạng mục khảo hạch được tiến hành liên tục, có đôi khi sẽ kéo dài vài ngày và có thể nghỉ ngơi ở giữa." Vân Tiểu Đao nói.
Mọi người đứng ở giữa sân quảng trường rộng lớn, chờ đợi Đan trưởng lão kia đến đây để khảo nghiệm bọn họ.
Trong đêm khuya, ánh trăng màu bạc chiếu sáng toàn bộ quảng trường, thỉnh thoảng có cơn gió mát thổi qua để cho người ta cảm thấy sảng khoái dễ chịu.
Đột nhiên, mọi người cảm thấy rất oi bức, giống như trời sắp muốn mưa to, nhưng lúc bọn hắn ngửa đầu nhìn lên trên trời thì vẫn như cũ có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao.
Lúc mọi người ở đây nhìn lên trời thì một người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ, điều này làm cho bọn họ cực kỳ hoảng sợ!
"Bái kiến Đan trưởng lão!" Hơn ba trăm người cùng những người phụ trách tiến hành khảo hạch kia vội vàng hành lễ.
Đan trưởng lão là một nữ nhân, nàng ta mặc một chiếc váy dài trắng noãn, trên đầu là một mái tóc đen nhánh xõa tự nhiên xuống trên vai rất đẹp, để Thẩm Tường thất vọng là, trên mặt nàng vậy mà mang theo một cái mặt nạ màu đen, trên mặt nạ chỉ hiện ra hai con mắt, nhưng hai con mắt này lại bốc lên ánh sáng đỏ rực như lửa, căn bản không nhìn thấy bất luận cái gì trên khuôn mặt của nàng.
Giọng nói của nàng nghe có vẻ hơi lười biếng, nhưng lại rất là lạnh lùng, tràn ngập một loại khí thế bễ ngễ thiên hạ, để Thẩm Tường cảm thấy nàng ta so với Nữ Đế của Thần Bình thiên quốc kia có chút giống nhau.
Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy Đan trưởng lão mang theo mặt nạ ở trước mắt này có một loại cảm giác quen thuộc, nhưng hắn lại không nói ra được là giống ai.
"Tuyệt đối không phải là sư phụ của Tiên Tiên, giọng nói của sư phụ nàng không có lạnh như vậy, cũng không giống." Thẩm Tường âm thầm lắc đầu.
Đan trưởng lão nhận lấy mấy tớ giấy, nhanh chóng nhìn nội dung khảo hạch được ghi chép ở trên đó, sau khi nàng ta xem xong, lạnh giọng nói ra: "Năm nay cũng không tệ lắm nha, số điểm cũng rất cao! Lại còn có một tên có được bốn ngàn tám điểm."
Tuy rằng giọng nói của nàng rất lạnh lùng, không mang theo bất kỳ một chút tình cảm nào, nhưng lại nghe được nàng ta đối với kết quả hạng mục khảo hạch thứ nhất này cũng cảm thấy kinh ngạc.
Thẩm Tường cảm thấy nàng ta thể hiện ra loại giọng nói lạnh lùng này rất mất tự nhiên, thấy là lạ, giống như là đang giả vờ như thế, bởi vì hắn ở cùng một chỗ với Bạch U U cũng đã được một thời gian, biết mỹ nhân lạnh lùng chân chính là thế nào, giọng nói lạnh lùng của Bạch U U thế nhưng là rất tự nhiên.
"Thẩm Tường đi ra!" Đan trưởng lão hô, giọng nói lạnh lùng như thể một tiếng nổ vang ở bên tai, khiến mọi người phải run rẩy, xoa xoa lỗ tai của mình.
Thẩm Tường đứng dậy, không kiêu ngạo không xiểm nịnh nói ra: "Đệ tử là Thẩm Tường!"
"Hừ, đừng tưởng rằng chính mình có chút năng lực thì có thể diễu võ giương oai, ta nhưng nghe nói ngươi vừa mới tới thì đã gây ra chuyện, hơn nửa ở bên trong Thế Tục giới cũng có chút không an phận. Người giống như ngươi, tốt nhất là ma luyện ở ngoại môn một phen thì lại tiến vào nội môn, miễn cho ngươi ở bên trong lại náo ra chuyện càng lớn hơn! Ngươi có chắc chắn muốn tiến hành hạng mục khảo hạch thứ hai?" Lời nói của Đan trưởng lão khiến mọi người âm thầm kinh ngạc, ai cũng nhìn ra được Đan trưởng lão này dường như là đang cố ý nhắm vào Thẩm Tường!
Đan trưởng lão là người như thế nào? Là người mạnh nhất sau chưởng môn Thái Vũ môn, còn là luyện đan sư! Bị người như vậy nhằm vào, nói rõ Thẩm Tường sau này ở trong Thái Vũ môn chắc chắn sẽ ăn không ít đau khổ!
"Ta muốn tiến hành hạng mục khảo hạch thứ hai!" Lông mày Thẩm Tường khẽ nhíu một cái, một mặt không thay đổi nói ra: "Chuyện ta là ở Thế Tục giới với ở nơi này, đều là chuyện ta cho rằng là đúng."
"Hừ!" Đan trưởng lão hừ lạnh một tiếng: "Các ngươi đi tới phía bên kia của quảng trường, lúc ta lên tiếng thì các ngươi bắt đầu!"
Đan trưởng lão quẳng xuống câu nói này thì phi thân lên, lơ lửng bay tới phía bên này của quảng trường, tốc độ nhanh đến mức mọi người phải thốt lên.
Ở vừa rồi Thẩm Tường đã biết nội dung khảo nghiệm là như thế nào, chính là ở dưới một loại áp lực, từ một bên quảng trường đi đến một bên khác, có thể đi qua coi như vượt qua hạng mục khảo hạch thứ hai.
Quảng trường rộng lớn chừng hơn ba trăm trượng, muốn đi qua thật sự là quá đơn giản, nếu như dùng khinh công mà nói, vậy thì càng đơn giản hơn!
Hơn ba trăm đệ tử ngoại môn xếp thành một hàng, đứng ở trên một hàng ngang, chờ Đan trưởng lão ở đối diện phát lệnh.
"Thẩm Tường ở nguyên tại chỗ, hắn phải khảo hạch một mình!" Câu nói này của Đan trưởng lão để Thẩm Tường có dự cảm không tốt, hắn âm thầm hối hận khi nghe theo Bạch U U mà bộc lộ ra toàn bộ thực lực.
Lúc này Thẩm Tường xác định, Đan trưởng lão này là cố ý nhằm vào hắn, hắn biết sau này ở Thái Vũ môn kiểu gì cũng phải nếm mùi đau khổ, hắn nghi ngờ Đan trưởng lão này có thể có quan hệ với người của Dược gia, vậy mà đặc biệt tới chiếu cố hắn cái tên tiểu lâu la này.
"Thẩm đại ca, bảo trọng a! Ta sẽ chờ ngươi ở nội môn." Vân Tiểu Đao mặt mày ủ rũ nói, giọng nói này tràn đầy bất đắc dĩ, bởi vì hắn biết trong năm nay Thẩm Tường là không tiến được vào nội môn.
"Bắt đầu!" Đan trưởng lão phát lệnh, tuy rằng cách xa nhau tới mấy trăm trượng, nhưng giọng nói của nàng lại có thể truyền tới rõ ràng.
Cũng tại lúc này, Thẩm Tường cảm ứng được một cỗ áp lực vô hình buông xuống, để cho người ta không thể không uốn cong đầu gối lại, giống như trên vai đang gánh một ngọn núi lớn.
"Người không kiên trì nổi, chỉ cần kêu từ bỏ, ta lập tức đưa hắn ra khỏi quảng trường." Đan trưởng lão lạnh lùng nói.
Thẩm Tường âm thầm mắng nhỏ trong lòng, bởi vì hắn bây giờ cũng đang tiếp nhận loại áp lực này, nhưng mà hắn phải tiến hành một loại khảo nghiệm khác, có thể thấy được Đan trưởng lão này thật rất chiếu cố đối với hắn!
Vừa mới bắt đầu không được bao lâu thì có rất nhiều người ngã xuống mặt đất, miệng phun máu tươi, trực tiếp từ bỏ, bọn họ đều được một cỗ lực lượng mang ra khỏi quảng trường.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Tường nhìn thấy người có thực lực cường đại như thế động thủ, tùy tiện đã có thể phóng thích ra loại lực lượng này, đừng nói là người bình thường, chỉ nói tới những tên võ giả Phàm Võ cảnh tầng chín tầng mười như bọn hắn, ở trong mắt Đan trưởng lão kia thì quả thực không khác gì con kiến hôi.
Thẩm Tường không nghi ngờ chút nào, chỉ cần Đan trưởng lão kia muốn thì một ánh mắt là có thể giết chết hắn!
Đây chính là võ giả có thực lực ở đẳng cấp cao nhất của thế giới Phàm Võ!