Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 84: Không từ bỏ

Chương 84: Không từ bỏ

Shared by: truyendichgiare



Đi đầu tiên chính là Vân Tiểu Đao và Trương Đức, nhưng bọn hắn lại rất khó khăn, mỗi một bước bước ra, đều là nặng nề như vậy, sau lưng bọn hắn vốn là hơn ba trăm người, nhưng bây giờ lại chỉ còn lại một trăm.

Trên quảng trường còn có rất nhiều vết máu, đều là những đệ tử kia chịu không được áp lực mà phun ra!

Hơn nửa canh giờ trôi qua, toàn thân Thẩm Tường là mồ hôi, hắn mặc dù không có đi lại, nhưng tiếp nhận áp lực cũng không hề nhỏ, người đi trên quảng trường bây giờ chỉ còn lại hơn mười.

Vân Tiểu Đao và Trương Đức một già một trẻ này đều có thể đi ở phía trước, nhưng khóe miệng của bọn hắn cũng đã tràn ra máu tươi, trên thân cũng là mồ hôi nhễ nhại, đây quả nhiên là một loại kiểm tra kinh khủng kiểm nghiệm sức chịu đựng!

Thẩm Tường từng nghe Vân Tiểu Đao nói qua, bao năm qua tới có khá nhiều lần không có người nào vượt qua được hạng mục khảo hạch thứ hai này!

Thời gian cứ từ từ trôi qua, khoảng cách giữa Vân Tiểu Đao và Trương Đức với Đan trưởng lão kia cũng chỉ còn có khoảng mười trượng, nhưng mỗi một bước mà bọn hắn bước ra đều vô cùng khó khăn, như thể hai chân đều phải kéo theo vật nặng ngàn cân.

Trương Đức đã không chịu nổi, quỳ gối xuống mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, nhưng hắn vẫn như trước cũ tuy quỳ xuống mặt đất nhưng vẫn hướng về phía trước chậm rãi di chuyển, hắn từng tuổi này rồi lại ở ngoại môn lâu như vậy, sớm đã bị rất nhiều người châm chọc khiêu khích, bây giờ chỉ thiếu một chút nữa là có thể thông qua khảo hạch thứ hai, hắn quyết không thể từ bỏ!

Vân Tiểu Đao và Trương Đức trước đó đều là bị loại ở cái hạng mục này, bọn họ vô cùng hiểu độ khó của hạng mục khảo hạch này, cho nên bọn họ vừa rồi sau khi biết được Thẩm Tường bị chiếu cố đặc biệt, đều biết Thẩm Tường khó qua!

Vân Tiểu Đao tuy rằng chỉ có mười sáu tuổi, nhưng hắn lại lợi hại hơn Trương Đức, thế mà có thể vượt qua được khảo hạch, hắn đi tới sau lưng Đan trưởng lão kia, áp lực lập tức biến mất không thấy gì nữa, hắn nằm ngửa tại mặt đất, thở phì phò từng ngụm từng ngụm một, còn nuốt vào đan dược khôi phục nhanh chóng, bởi vì tiếp theo chính là hạng mục khảo hạch thứ ba càng khủng bố hơn!

"Trương lão đầu, kiên trì a!" Vân Tiểu Đao hét lên với nắm đấm siết chặt, hắn biết loại gian khổ đó, hiểu loại tâm tình muốn vượt qua khảo hạch đó.

"A..." Trương Đức phát ra một tiếng rống to, cuối cùng dùng đầu gối đi đến phía bên kia của quảng trường, mà lúc này những người khác thi nhau ngã xuống, lựa chọn từ bỏ, càng có bởi vậy mà trọng thương.

Bên trong ba trăm người vậy mà chỉ có hai người là có thể thông qua khảo hạch! Thẩm Tường vẫn đứng ở đằng sau bọn họ, hắn chính mắt nhìn thấy lúc những người kia từ bỏ rời đi là chật vật cỡ nào, là bất đắc dĩ cỡ nào!

Hiện tại chỉ có Thẩm Tường là còn chưa có bắt đầu, mọi người cũng nghĩ không hiểu tại sao Đan trưởng lão cao cao tại thượng như vậy mà lại có thành kiến đối với Thẩm Tường, tuy rằng cách làm của Thẩm Tường làm cho người khác rất kinh ngạc, nhưng bọn hắn đều cho rằng đó là chuyện mà Thẩm Tường phải làm, là Thẩm Tường làm đúng!

"Thẩm Tường, đến lượt ngươi! Ngươi bây giờ lựa chọn từ bỏ vẫn còn được, bằng không tiếp theo ngươi chắc chắn sẽ phải nhận hết nỗi khổ da thịt, thậm chí có thể để ngươi bị mất tiền đồ." Giọng nói của Đan trưởng lão vô cùng lạnh lùng, mọi người khó có thể hiểu được vì sao nàng ta lại làm như vậy với Thẩm Tường, dù sao Thẩm Tường cũng chỉ là một tên tiểu lâu la mà thôi, có cần phải bị một nhân vật phong vân trên Thần Vũ đại lục ghen ghét không?

Chính Thẩm Tường cũng không biết là đã đắc tội Đan trưởng lão thần bí này ở chỗ nào.

"Quyết không từ bỏ!" Giọng nói của Thẩm Tường có lực mà kiên định truyền khắp tám phương, lúc này nhân tài bốn phía xung quanh xem nghĩ tới, Thẩm Tường cũng phải chịu đến những áp lực kia tra tấn, nhưng hắn vẫn còn có thể đứng nghiêm ở nơi đó, loại thực lực này cũng không phải là bọn họ có thể so sánh được.

Ở xung quanh quảng trường còn có rất nhiều người còn chưa rời đi, có cao thủ Chân Võ cảnh, có đệ tử nội môn, cũng có đệ tử ngoại môn vừa mới khảo hạch thất bại, bọn họ đều muốn nhìn Đan trưởng lão đối đãi như thế nào với Thẩm Tường một chút.

"Vậy thì bắt đầu đi!" Đan trưởng lão trầm thấp nói.

Vừa mới nói xong, mọi người chỉ cảm thấy trong quảng trường bỗng tuôn ra một cơn sóng khí cực nóng, làm cho mọi người kinh hãi nhất chính là, bọn họ nhìn thấy mặt sân những miếng gạch đá to lớn rắn chắc lại dày cộp ở trong quảng trường thế mà như là nước biển dâng lên dâng xuống dập dềnh.

Ngay sau đó chính là tiếng chấn động rung động kịch liệt truyền đến, như thể toàn bộ Thái Vũ môn cũng phải rung động theo, mà cả vùng gạch đá trên quảng trường theo rung động mạnh mà hóa thành vỡ nát!

Cảnh tượng sau đó, làm cho tất cả mọi người đều phải hít vào một ngụm khí lạnh, những gạch đá đặc chế kia thế mà trong nháy mắt biến thành bột phấn, để cho người ta không tưởng được là, phía dưới lớp gạch đá như thể vẫn còn có một tầng kim loại, nhìn rất kiên cố.

Một ông lão nhặt lên một khối gạch đá, thả vào trong sân rộng, chỉ trong nháy mắt, khối gạch đá kia đã trở thành vỡ nát, loại áp lực này so với loại áp lực mà mấy người Vân Tiểu Đao trải qua thì càng mạnh hơn nhiều, hơn nữa còn rất nóng bức.

"Đi tới đằng sau ta, coi như ngươi sẽ thông qua khảo hạch này!" Đan trưởng lão vẫn luôn đứng ở nơi đó, luôn không hề động qua, nhưng lại làm cho cả quảng trường trong nháy mắt biến thành biển dung nham.

Mồ hổi toát ra ở trên người Thẩm Tường càng nhiều hơn, hắn có thể cảm nhận được áp lực so với lúc này còn nhiều hơn gấp bội, đây chính là rất nguy hiểm.

Mọi người nhìn thở nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, trên người hắn đang bốc lên hỏa diễm, quần áo không chịu nổi chân khí nóng rực mà Đan trưởng lão thả ra, trong nhyá mắt bị đốt trụi.

Tuy nhiên Thẩm Tường không bị làm sao, hắn thế mà có thể chịu được loại nhiệt độ này, hơn nữa hắn còn có thể phóng xuất ra hỏa diễm tới che chắn những bộ vị trên thân thể của hắn.

Cơ bắp cường tráng trên người Thẩm Tường kia đỏ bừng vô cùng, tuy rằng áp lực tăng lên, nhưng eo của hắn vẫn thẳng tắp như cũ, ánh mắt vẫn bình tĩnh như cũ, hắn nhìn thẳng vào đôi mắt đang bốc cháy kia của Đan trưởng lão.

Thẩm Tường bước ra một bước, trên người đột nhiên rung một cái, giẫm ở trên loại sàn nóng rực vô cùng kia, nhưng hắn tu luyện Chu Tước thần công có thể để cho hắn ngăn cản loại thiêu đốt nhiệt độ cao này.

Nhìn thấy Thẩm Tường bắt đầu đi qua, mọi người không thể không động dung, bọn họ nghĩ không ra Thẩm Tường ở dưới loại tình huống này vậy mà còn có thể di chuyển, phải biết đây chính là ngay cả đệ tử nội môn cũng không dám nếm thử a! Mà Thẩm Tường chỉ là một tên đệ tử ngoại môn, thực lực chỉ là Phàm Võ cảnh tầng chín mà thôi.

Thẩm Tường đi rất chậm, bởi mỗi một bước đi đều rất khó khăn, hắn đều là dùng tới tất cả chân khí ở trên người mình tới để chống đỡ thân thể, đây chính là Càn Khôn chân khí, nhưng vẫn là để hắn bước đi khó khăn như vậy.

Nửa canh giờ trôi qua, mỗi một bước của Thẩm Tường đều được mọi người nhìn thấy rõ ràng, tuy rằng đây là lộ trình ngắn ngủi, nhưng thật giống như Thẩm Tường đi mất tới trăm năm.

"Hừ!" Đan trưởng lão hừ lạnh một tiếng, chỉ cảm thấy Thẩm Tường phun ra một ngụm máu tươi, ai nấy đều có thể thấy được là Đan trưởng lão gia tăng áp lực.

Đây chính là vô cùng bất công, tuy rằng trong lòng mọi người đều nghĩ như vậy, nhưng không có ai nói ra, bọn họ biết Thẩm Tường là không đi hết được đoạn đường này, nhưng lại bội phục không thôi đối với Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường biết rõ đoạn đường này rất khó khăn, nhưng vẫn không từ bỏ mà cắn răng đi về phía trước.

Thời gian cứ từ từ trôi qua, mỗi một bước đi của Thẩm Tường đều làm rung động tâm linh của mỗi người, ai cũng cho rằng sau khi Thẩm Tường đi tới một bước thì chắc chắn sẽ ngã xuống, nhưng Thẩm Tường không có như vậy, mà là từng bước từng bước một đi tới, hắn phun ra một ngụm lại một ngụm máu tươi rơi xuống trên gạch đã vỡ vụn mặt đất như thể kim loại kia thì trong nháy mắt bị bốc hơi.

"Ta nói ngươi phải ở tôi luyện ở ngoại môn, ngươi phải đàng hoàng ở lại, ta sẽ không để cho ngươi thông qua hạng mục khảo hạch thứ hai!" Giọng nói của Đan trưởng lão lại có chút run rẩy, hiển nhiên là đang tức giận, nàng ta cũng không nghĩ tới Thẩm Tường thế mà có thể đi tới trước mặt nàng.

Theo giọng nói của nàng phát ra, Thẩm Tường phát ra một tiếng hét thảm, hai đầu gối quỳ xuống đất, Đan trưởng lão quyết tâm không cho Thẩm Tường vượt qua, lại gia tăng lực lượng lên lần nữa.

"Tuy rằng ... tuy rằng, ta không biết tại sao ngươi phải đối với ta như vậy, nhưng ta quyết không chịu khuất phục ngươi, ta nhất định sẽ thông qua hạng mục khảo hạch thứ hai ..." Thẩm Tường đột nhiên phát ra một tiếng cười nhẹ, trầm giọng nói.

Quảng trường rất yên tĩnh, ai cũng nghe được lời này của hắn!

Sau khi Thẩm Tường phun ra một ngụm máu tươi lớn, vậy mà lại đứng lên, chỉ thấy hắn lớn tiếng hô to: "Ta chết cũng không cúi đầu trước ngươi!"



Trang 43# 2




trước