Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 9: Hội nghị tranh giành Tộc trưởng

Chương 9: Hội nghị tranh giành Tộc trưởng

Shared by: truyendichgiare



Hôm nay, Thẩm Tường cũng không có đi thúc linh dược. Mới sáng ra thì hắn đã đi tới quảng trường rất lớn ở trong sơn trang của Thẩm gia, bởi vì hôm nay là ngày tranh chức tộc trưởng đã được định sẵn, Thẩm gia đã hơn ba tháng rồi mà chưa có tộc trưởng mới, dẫn đến Thẩm gia có chút hỗn loạn.

Đứng ở bên trên quảng trường rộng lớn được phủ kín gạch đá trong sơn trang của Thẩm gia đều là con cháu trọng yếu của toàn bộ Thẩm gia, số người có khoảng tới ba trăm, đều là những con cháu ưu tú của Thẩm gia.

Mọi người của Thẩm gia vây quanh ở quảng trường, để trống một khu vực rộng lớn ở giữa, đứng ở trong đó là năm người đàn ông trung niên, Thẩm Thiên Hổ là một người trong đó.

Thẩm Tường cũng ở trong đám người vây quanh, nhìn xem náo nhiệt, lúc cần thiết hắn phải đi ra ngoài hỗ trợ phụ thân hắn tranh đoạt chức tộc trưởng.

Một người đàn ông trung niên cao to tóc có chút hoa râm, mày rậm mắt to, trên mặt còn mang theo một nụ cười lạnh lùng nói: "Thẩm Thiên Hổ, ngươi cũng đã biết muốn làm tộc trưởng của Thẩm gia thì phải có một cái điều kiện vô cùng quan trọng rồi chứ?"

Người đàn ông trung niên cao to này là Thẩm Hạo Hải, là thống lĩnh của một chi nhánh tương đối mạnh của Thẩm gia, lớn tuổi hơn so với Thẩm Thiên Hổ, thực lực là Phàm Võ tầng bảy. Thực lực này ở Thẩm gia cũng coi như là tốt, cho nên hắn tự cho là mình có tư cách làm tộc trưởng của Thẩm gia. Nói về bối phận, Thẩm Tường còn phải gọi hắn một tiếng là bá phụ.

Thẩm Thiên Hổ nén sự tức giận trừng mắt nhìn lấy Thẩm Hạo Hải, lạnh lùng nói ra: "Ta đương nhiên là biết, người thân của Tộc trưởng đều phải có tiềm lực không tệ, để tránh Tộc trưởng tham ô số lượng lớn tài nguyên chung đi lãng phí ở trên người thân của mình."

Mẫu thân của Thẩm Tường đã qua đời từ lâu, từ khi Thẩm Tường hiểu chuyện đến nay thì chưa từng gặp qua, mà người thân của Thẩm Thiên Hổ cũng chỉ có một người đó là Thẩm Tường.

"Ha ha... con của ngươi thế nhưng là một người không có linh mạch, nếu như ngươi làm tộc trưởng thì chắc chắn sẽ dùng rất nhiều đan dược trân quý vào trên người của hắn! Những năm gần đây ngươi mua sắm linh dược linh đan ở khắp nơi, không phải là vì nâng đỡ con của ngươi sao? Nhưng chuyện của hắn thì có ai là không biết?" Thẩm Hạo Hải cười to nói: "Ai cũng biết hắn là một tên phế vật vĩnh viễn không thể thay đổi!"

Thẩm Thiên Hổ tự nhiên biết con trai của mình ở bên trong thế hệ đồng lứa thế nhưng là hơn người, hắn chỉ là muốn để cho mình che giấu thực lực, đừng để lộ quá nhiều thực lực làm người khác phải kinh ngạc, nếu không sẽ dẫn tới rất nhiều rắc rối.

"Con trai ta có thể phóng xuất ra chân khí chi hỏa! Có tiềm chất luyện đan, ngươi dám nói hắn là phế vật? Các nguyên lão của Thẩm gia chỉ sợ sẽ không cho là như vậy đi." Thẩm Thiên Hổ cười lạnh nói.

Lúc này mọi người thi nhau bàn tán, chuyện ngày đó Các chủ Linh Đan các chủ động muốn thu đồ lại bị từ chối sớm đã truyền khắp Ngọa Hổ thành. Thẩm Tường mặc dù không có linh mạch, nhưng có chân khí chi hỏa thì có thể có cơ hội trở thành một tên Luyện Đan sư.

Thẩm Hạo Hải hừ lạnh nói: "Nhưng hắn từ chối Các chủ Linh Đan các kia, không có sư phụ hắn không cách nào trở thành một tên Luyện Đan sư."

Đúng lúc này, giọng nói bình tĩnh trầm ổn của Thẩm Tường truyền tới: "Ta bây giờ đã có thể luyện chế ra Thối Thể đan phàm cấp hạ phẩm."

Nghe thấy lời này của Thẩm Tường, mọi người sửng sốt, mà Thẩm Hạo Hải kia thì lại cười ha hả: "Nhóc con miêng còn hôi sữa, mới mười sáu tuổi thì có thể luyện chế ra được đan dược sao? Đừng tưởng rằng nói vài lời khoác lác thì có thể giúp cho phụ thân của ngươi tranh được chức vị Tộc trưởng. Còn có, nói láo trước mặt trưởng bối nhưng là phải bị phạt nặng."

"Ngươi cho rằng ngươi là thiên tài của Dược gia sao? Dược gia người ta thế nhưng là một cái thế gia về đan dược! Có nội tình hùng hậu a."

Thẩm Tường đi ra từ trong đám người, ánh mắt trong veo, một mặt bình tĩnh, hắn lấy ra một cái đan lô, nhìn lấy Thẩm Hạo Hải kia cười lạnh một tiếng, nói ra: "Ngươi dám đánh cược với ta một lần không? Ta luyện chế ra được một lò Thối Thể đan thì ngươi phải ở trước mặt mọi người dập đầu xin lỗi ta, như thế nào?"

Thẩm Hạo Hải không cười nổi, mà mọi người ở đây cũng đều ngây người, bọn họ không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà nói ra lời lẽ ngông cuồng như thế!

Một tên hậu bối vậy mà làm càn ở trước mặt mình, điều này làm cho Thẩm Hạo Hải tức giận không thôi.

Đối với cử động này của Thẩm Tường, Thẩm Thiên Hổ là ủng hộ, hắn biết đây là thời khắc mà con của hắn mở mày mở mặt.

Cả khuôn mặt của Thẩm Hạo Hải đều là sự tức giận, trầm giọng nói ra: "Vừa rồi ngươi nói cái gì?" Trong lúc nói, một cỗ chân khí bao phủ về phía Thẩm Tường, nhưng lại bị Thẩm Thiên Hổ hóa giải.

Hai mắt Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào Thẩm Hạo Hải kia, cất cao giọng nói ra: "Ta muốn đánh cược với ngươi một lần! Nếu như ta có thể luyện chế ra một lò Thối Thể đan, ngươi phải ở trước mặt mọi người dập đầu nói xin lỗi ta."

Thẩm Tường với vẻ mặt thành thật lại nói lại một lần, không hề giống như nói đùa, hơn nữa loại giọng điều này còn chứa đầy ngạo khí, thiếu niên có thể đối mặt với trưởng bối như thế, trong Thẩm gia cũng không có nhiều.

Thẩm Hạo Hải tức giận đến toàn thân phát run, hắn nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc kia của Thẩm Tường cũng không dám lập tức đáp ứng, mà một số người ở xung quanh cũng đang chờ câu trả lời của hắn.

Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào Thẩm Hạo Hải, tiếp tục nói ra: "Ngươi đã nhiều lần nói xấu ta là một tên phế vật vô dụng, hiện tại ta muốn chứng minh chính mình, đồng thời để ngươi phải xin lỗi ta! Ngươi làm một tên tiền bối, chẳng lẽ không dám đánh cược sao?"

Thẩm Hạo Hải hận không thể dùng một chưởng vỗ chết Thẩm Tường, nhưng hắn cũng không dám, dù sao tàn sát con cháu trẻ tuổi bên trong tộc mình thế nhưng là chuyện vô cùng nghiêm trọng.

Một ông lão nói ra: "Đã như vậy, Thẩm Hạo Hải ngươi đánh cược với hắn một lần đi, nhưng dập đầu xin lỗi thì miễn đi, đứa bé kia chỉ nói nhảm mà thôi. Như vậy đi, nếu như hắn có thể luyện chế ra được một lò đan dược, Thẩm Hạo Hải ngươi coi như thua, bồi thường tương ứng cho hắn là được rồi."

"Ta đồng ý, nếu như con của ta thua, ta sẽ không tiếp tục tranh đoạt chức vị Tộc trưởng này nữa!" Thẩm Thiên Hổ, sau đó nhẹ gật đầu đối với Thẩm Tường.

Mọi người lại xôn xao lần nữa, Thẩm Thiên Hổ thế mà thả ra tiền đặt cược lớn như thế!

Thẩm Hạo Hải hừ lạnh một tiếng: "Cược thì cược, nếu như ta thua, ta sẽ cho hắn Huyết Linh Chi ngàn năm mà ta vừa mới đạt được."

Huyết Linh Chi ngàn năm! Mọi người nhất thời thấp giọng hô, đây chính là Huyết Linh Chi sinh trưởng ngàn năm, là linh dược huyền cấp hạ phẩm rất đắt đỏ.

"Thẩm Tường, bây giờ ngươi bắt đầu luyện đan đi! Ngươi đại khái là cần bao lâu?" Ông lão kia hỏi, hắn là trưởng lão của Thẩm gia, có được uy vọng nhất định.

Căn cứ vào những gì mọi người biết được thì luyện chế đan dược phàm cấp hạ phẩm chậm nhất cũng phải cần nửa ngày, nhanh nhất cũng cần phải có hai ba canh giờ, chứ đừng nói một tên thiếu niên mới chỉ có mười sáu tuổi.

"Rất nhanh, sẽ không làm mất quá nhiều thời gian của mọi người!" Trong khi nói chuyện, Thẩm Tường ngồi xếp bằng xuống, mà trưởng lão kia và Thẩm Hạo Hải cũng tới kiểm tra đan lô để phòng ngừa Thẩm Tường gian lận.

"Lò luyện đan thấp kém, xem ra Thẩm Thiên Hổ ngươi rất nghèo đi!" Thẩm Hạo Hải kia cười khẩy nói, ai cũng biết tiền của Thẩm Thiên Hổ đều dùng ở trên người Thẩm Tường.

Thẩm Tường lấy dược liệu từ trong túi trữ vật ra bắt đầu chỉnh lý, kiểm tra, sau đó thả chân khí chi hỏa ra hâm nóng lò luyện đan một lần rồi mới ném dược liệu vào bên trong, động tác của hắn rất thành thạo.

Mà chân khí chi hỏa kia cũng làm cho mọi người hơi kinh ngạc chút, tuy rằng rất nhiều người có thể thông qua tu luyên một số võ công ở thời điểm công kích phóng xuất ngọn lửa ra ngoài, nhưng chút ngọn lửa này lại chỉ ở thời điểm công kích mới có thể phóng xuất ra ngoài. Thông thường mà nói là không thể điều khiển tự nhiên giống như Thẩm Tường, trừ khi tu luyện một số công pháp khống hỏa, chỉ có điều những công pháp đó đều rất hiếm, hơn nữa tu luyện rất khó.

Lò luyện đan đã được Thẩm Tường rót ngọn lửa vào, lúc này trong lò luyện đan đã tỏa ra mùi thuốc thoang thoảng.

Một canh giờ trôi qua, mọi người nhìn thấy Thẩm Tường đang nhắm mắt thì đột nhiên lông mày nhíu lại, vừa nhìn đã biết là đến thời điểm quan trọng, mà Thẩm Hạo Hải kia cũng nhìn thấy được mà ứa ra mồ hôi, hắn lo lắng mình sẽ mất đi Huyết Linh Chi ngàn năm kia.

Mọi người thấy trong lò luyện đan bốc lên sương mù mà Thẩm Tường cũng mở mắt, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng, đứng dậy nói: "Mời kiểm tra."

"Cái gì? Một canh giờ đã hoàn thành?" Mọi người thi nhau hiện ra vẻ mặt hoài nghi.

Người đầu tiên đi tới chính là trưởng lão kia! Hắn tuy rằng không thể luyện đan, nhưng hắn đối với quá trình luyện đan thì cũng biết, hắn vừa rồi vẫn luôn thân trọng nhìn lấy Thẩm Tường, biết Thẩm Tường đối với luyện đan có cơ sở nhất định, tuy rằng hắn không rõ tình huống bên trong lò luyện đan, nhưng hắn lại có thể cảm ứng được nhiệt lượng tỏa ra từ trong lò luyện đan đang biến hóa, hơn nữa biến hóa rất vi diệu.

Mở cái nắm lò luyện đan ra, mọi người ngay lập tức ngửi được thoang thoảng mùi thuốc, đây đúng là mùi thuốc quen thuộc đối với bọn họ, hơn nữa bọn họ còn có thể tận mắt nhìn thấy được quá trình luyện chế, khi bọn hắn trông thấy trưởng lão kia lấy ra năm viên đan dược trắng như tuyết thì cũng không thể không kinh hô lên.



Trang 6# 1




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch