Người kích động nhất chính là Vân Tiểu Đao, hắn vừa rời khỏi Huyền cảnh kia thì la hét đi tìm tên Tà Nhãn kia đòi một ngàn Chân Khí đan, Chu Vinh trông thấy Vân Tiểu Đao thắng được một ngàn Chân Khí đan dễ dàng như vậy thì trong lòng ghen ghét không thôi.
Dựa theo giá một viên Chân Khí đan là năm trăm tinh thạch để mà tính thì một ngàn viên Chân Khí đan này thế nhưng là năm mươi vạn tinh thạch, đây tuyệt đối là một món hời lớn!
"Thẩm đại ca, một ngàn Chân Khí đan này ta một ngươi chín, dù sao ta chỉ là gánh phần tiền đặt cược mà thôi, thuận miệng nói một câu, không nghĩ tới lại đạt được nhiều như vậy!" Vân Tiểu Đao cười nói, tuy rằng số lượng rất lớn, nhưng trong mắt hắn lại không coi vào đau, nhiều năm qua, những gì hắn đã ăn thì chút đó không tính là gì.
Thẩm Tường trông thấy Chân Khí đan không lọt vào mắt của Vân Tiểu Đao, không thể không âm thầm tắc lưỡi, tuy nhiên hắn nghĩ tới Vân gia là một trong tứ đại gia tộc của Thái Vũ châu thì cũng cảm thấy không có gì to tác, một đại gia tộc, nắm giữ lượng lớn mỏ tinh thạch, dược liệu, yêu thú vân...vân, tuy rằng không bằng đại môn phái, nhưng ở dưới những đại môn phái kia thì cũng coi là giàu có nhất.
"Mập mạp, Chu gia các ngươi thế nhưng là ngang hàng với Vân gia chúng ta, chắc là so với chúng ta giàu hơn mới đúng, bởi vì các ngươi đều rất keo kiệt, rất gian trá!" Vân Tiểu Đao vỗ vỗ lưng Chu Vinh cười nói.
Chu Vinh chỉ hừ một tiếng, từ hình thể của hắn đến xem thì đã biết của cải của nhà hắn rất thâm hậu.
Trương Đức lắc đầu thở dài: "Có bối cảnh tốt có thể khiến người ta bớt phải phấn đấu mấy chục năm a!"
Mấy người Thẩm Tường đi theo Chu Vinh tới võ viện thứ ba trăm hai mươi chín, nơi này là võ viện nội môn có thực lực yếu nhất, cũng là nơi mà chắc chắn phải đi qua khi đi vào võ viện nội môn.
"Không có bất kỳ ai?" Vân Tiểu Đao hoài nghi nói, sau đó quát lớn lên: "Có ai không? Mau ra đây nghênh đón người mới!"
Chu Vinh bĩu môi nói ra: "Đừng kêu, nhiều năm qua đều không có người tiến vào nội môn, nơi này vẫn luôn là như vậy!"
Thẩm Tường hỏi: "Nói như vậy, người ở bên trong tòa võ viện này đều tiến vào võ viện có thứ tự cao hơn rồi sao? Nhưng nói như vậy, chắc hẳn phải có người bị đẩy xuống mới đúng."
Chu Vinh nhẹ gật đầu: "Nói là như vậy, nhưng đệ tử ở võ viện nội môn có rất nhiều nhiệm vụ, rất nặng, rất nguy hiểm!" Võ viện nội môn tuy rằng có hơn ba trăm, nhưng đệ tử ở bên trong mỗi cái võ viện nội môn lại đều không nhiều hơn mười người, võ viện mà ta ở hiện tại cũng chỉ có năm người!
Phúc lợi ở võ viện nội môn rất tốt, mỗi tháng có thể nhận lấy ba mươi viên Chân Khí đan và ba ngàn tinh thạch, hàng năm thì được một viên Chân Nguyên đa. Ngoài ra lúc tiến hành làm nhiệm vụ cũng có thể có được một số đan dược giải độc, chữa thương, sau khi hoàn thành còn có thể có ban thưởng, Bạch Ngọc tán trân quý của Chu Vinh kia cũng là như vậy mà có được.
"Người ở bên trong tòa võ viện này đều đã chết cả rồi, võ viện nội môn thứ tự số ba trăm đến ba trăm hai mươi chín đều là trống không." Vẻ mặt của Chu Vinh trở nên nghiêm túc, đệ tử nội môn cũng không phải là rạng rỡ như vậy, bọn họ cũng có được sứ mạng của mình.
"Vậy tại sao ngươi không đưa ta tới võ viện số ba trăm đi?" Vân Tiểu Đao lườm hắn một cái.
"Vân tiểu quỷ, ta đây là vì muốn tốt cho các ngươi, số thứ tự càng gần phía trước thì nhiệm vụ nhận được sẽ càng nguy hiểm, các ngươi vẫn là chờ Thẩm Tường tiến vào Phàm Võ cảnh tầng mười rồi từng bước một tiến lên đi!" Chu Vinh nói.
Thẩm Tường cũng đồng ý: "Chúng ta vừa mới tiến vào nội môn, có thể học được nhiều võ công cao giai hơn, chờ sau khi chúng ta nắm giữ tốt, thực lực ổn định lại thì tiếp tục tiến lên!"
"Cố lên nha, ta bây giờ mới ở võ viện số hai trăm, đây chính là ta giãy giụa rất lâu mới lăn lộn tới được a, các ngươi cố gắng quét dọn một chút, ta đi." Chu Vinh đi rất nhanh, như thể lo sợ Thẩm Tường sẽ nhờ hắn giúp một tay quét dọn phòng ở a.
Bên trong võ viện này tập hợp rất nhiều tiểu trạch viện, nhà ở và võ viện đều cùng một chỗ, sau này mấy người Thẩm Tường cũng không cần phải cứ mỗi ngày đi vào bên trong võ viện thì phải đi một đoàn đường.
"Ta không ngủ ở nơi này, hai người các ngươi bận bịu!" Vân Tiểu Đao cười hì hì một tiếng cũng rời đi.
Bởi vì nhiều năm không có người ở, trong này bị bám rất nhiều bụi và lá rụng, Thẩm Tường và Trương Đức quét dọn hơn nửa ngày mới tính là làm sạch sẽ.
Thẩm Tường ở một gian phòng trưng bày rất nhiều khí cụ phụ trợ cho việc rèn luyện, phát hiện những khí cụ này đều không có nhiều tác dụng lắm, không phải coi nhẹ, việc rèn luyện này chính là mất rất nhiều thời gian.
"Những đồ chơi này chỉ là dùng để giết thời gian, tu hành chân chính là phải tiến hành các loại huấn luyện có phương thức cực đoan hoặc là đi ra ngoài lịch luyện." Trương Đức nói.
Đúng lúc này, Vân Tiểu Đao trở về, hắn hào hứng hô: "Thẩm đại ca, ta đi tìm tên Tà Nhãn kia đòi Chân Khí đan, cái tên này vậy mà đưa cho ta rất sảng khoái, ngươi mau tới nhìn xem có phải là hàng giả hay không?"
Đối với số tiền đặt cược kia, Thẩm Tường cũng khong có để ở trong lòng, hơn nữa hán cho rằng muốn đồi được một ngàn viên Chân Khí đan kia thì có thể sẽ rắc rối một chút, thậm chí còn có thể phát sinh xung đột.
Vân Tiểu đao lấy mười cái hộp ngọc ra, trong mỗi hộp ngọc đều chứa một trăm viên Chân Khí đan, sau khi Thẩm Tường kiểm tra xong thì xác định đây đều không phải là hàng giả, tuy rằng phẩm giai không có tốt như hắn luyện chế, nhưng đều đạt tới tiêu chuẩn yêu cầu.
Vân Tiểu Đao chỉ cần một hộp, mà Thẩm Tường vốn là muốn tặng cho Trương Đức một hộp nhưng Trương Đức làm thế nào cũng không chịu nhận, cuối cùng dùng nửa giá mua một hộp.
Chu Vinh đã từng cho Thẩm Tường một hộp Bạch Ngọc tán, Thẩm Tường vì đáp tạ Chu Vinh cũng cho Chu Vinh một hộp, tuy rằng như thế, nhưng khi Chu Vinh tiếp nhận, vẫn là mặt mũi đầy vẻ ghen ghét, còn định dùng nửa giá mua ba hộp, nhưng hắn lại bị Vân Tiểu Đao đạp đi.
"Tên mập mạp không biết xấu hổ!" Vân Tiểu Đao mắng.
"Chúng ta cũng là đệ tử nội môn, chúng ta đi lĩnh thứ thuộc về chúng ta thôi, còn có thể đi vào bên trong Vũ Kinh các tìm kiếm công pháp Huyền cấp và Địa cấp." Vân Tiểu Đao hứng phấn kêu lên, lao ra khỏi võ viện.
Nơi nhận đồ vật là Thái Đan viện được thiết lập ở bên trong võ viện nội môn, là do một tên đệ tử Chân Võ cảnh phụ trách, Thẩm Tường nhận được ba mươi viên Chân Khí đan và một viên Chân Nguyên đan cùng với ba ngàn tinh thạch, còn có một cái Phàm khí chín đoạn, đó là một đại đao long đầu!
Vân Tiểu Đao và Trương Đức đều là tùy tiện nhận lấy một cái, bọn họ cũng không coi trọng binh khí.
Trên đường đi vào bên trong Vũ Kinh các, Vân Tiểu Đao trông thấy Thẩm Tường thưởng thức thanh đại đao long đầu kia, hỏi: "Thẩm đại ca, phàm khí chín đoạn này có gì tốt? Ta và Trương lão dầu dùng đều là linh khí."
Thẩm Tường khẽ giật mình, lập tức hiểu vì sao bọn họ lại nhận lấy một cách tùy tiện như vậy, hóa ra bọn họ đều đã có linh khí!
Linh khí một đoạn là rẻ nhất, cũng cần hơn mười vạn tinh thạch, bọn họ có thể có được cũng không có gì lạ cả.
"Ta còn chưa có nhìn thấy linh khí a, đều là như thế nào?" Thẩm Tường tò mò hỏi.
Vân Tiểu Đao lấy ra một thanh kiếm bản rộng, rất là đắc ý nói: "Đây là Thiên Lang kiếm linh khí ngũ đoạn, phải mua mất một trăm vạn tinh thạch, vật liệu là dùng xương cốt của Kim Cương Thiết Lang rèn đúc mà thành, vô cùng cứng rắn! Hơn nữa trên thân kiếm còn được điêu khắc linh văn, có bản năng hấp thu và dung hợp chân khí, làm chân khí vốn có trở nên mạnh hơn! Bên trong thân kiếm có kinh mạch giống như người, lúc chân khí rót vào có thể thông suốt, ở phần chuôi kiếm được khảm nạm yêu đan của con Kim Cương Thiết Lang, nếu như thôi phát chân khí yêu thú bên trong yêu đan kia ra ngoài thì sẽ càng lợi hại hơn!"
Thẩm Tường quả thật có thể trông thấy trên thân kiếm có rất nhiều đường vân mỹ lệ huyền ảo, ở dưới ánh mặt trời chiếu xuống, chiếu sáng rực rỡ, rất là đẹp mắt.
"Đây chính là đồ vật có số có má bên trong hàng ngũ Linh khí ngũ đoạn (năm đoạn)! Phí tổn mặc dù chỉ là trăm vạn, nhưng giá trị chỉnh thể lại không chỉ con số này, đây chính là Vân gia bọn họ dựa vào quan hệ mà có được, nhờ một Luyện Khí sư nổi tiếng luyện chế ra được." Trương Đức một mặt ước ao ghen tin nói.