Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 1102: Nguy Cơ Tứ Phía. (1)

Chương 1102: Nguy Cơ Tứ Phía. (1)


Ngoài chỗ Hân Hân ra cũng có nơi gặp chuyện phiền toái giống như vậy a, tại kinh thành sự ảm đạm xuất hiện ở nhiều nơi.

"Tư !!" phía xa tại ngã tư đường Một chiếc xe việt dã mầu đen đang lao tới, tiện đà gầm lên một tiếng rống tăng tốc, một đường cuồng tiêu rời đi. Tuy phía sau xe việt dã có hai người đang ngồi trong xe đi theo, nhưng hai người họ chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc xe việt dã phóng đi vút tầm mắt rồi dấn biến mất mà không kịp đuổi theo. Sau đó, hai người đang ngồi theo dõi cũng chỉ còn biết nhìn nhau, người điên thì đã gặp qua nhưng lái xe điên cuồng thế này thì đích thị là điên chứ không sai a. con người này định bỏ mạng lái xe a? vẫn còn tỉnh tỉnh đi. Cho dù muốn hoàn thành mục đích thì cũng cần mạng mới được a.

Trong chiếc xe việt dã, hai tay Nguyễn Thanh Ngữ gắt gao ôm lấy miệng sắc mặt tái nhợt. cô lại một lần nữa được khảo nghiệm Vịt Bầu không cần mạng sử dụng kỹ thuật lái xe. Nói thật, kêu không dọa người là nói dối. Nguyễn Thanh Ngữ năng cố nén sự nhộn nhạo trong dạ dầy mà không bị nôn ra đã là tâm lý tố chất cực cao. Ngoài bản thân Vịt Bầu thì sợ rằng cũng chỉ có hầu tử, cộng thêm hàn nguyệt dung này bốn người mới dám mặt không đổi sắc ngồi bên trong. Đổi lại những người khác. Không làm cho bọn họ vỡ gan mà chết thì đã phải cảm ơn tổ tiên tích đức a.

Mà đang ở trong xe, chính Vịt Bầu cũng bất giác đưa tay lên là lau mồ hôi lạnh, phun ra một hơi hưng phấn nói: "Đại ca, đã cắt đuôi."

"Nga." Từ cạnh tai Vịt Bầu phát ra âm thanh.: "Trực tiếp đưa Thanh Ngữ trở về nhà. Nói cho cô. Buổi tối không đi ra ngoài."

"Biết rồi." Vịt Bầu hướng Nguyễn Thanh Ngữ chuyển lời. Nói: "Thanh Ngữ, đại ca kêu buổi tối không được tùy tiện ra ngoài."

"Ân." Nguyễn Thanh Ngữ khẩn trương gật đầu, mầy ngón tay giữ chặt miệng vẫn không dám buông…ra.

Vịt Bầu lại hỏi: "Đại ca, chúng ta liên tiếp gặp hai nguy hiểm, cứ như vậy trở về liệu có an toàn không?"

trả lời hắn chính là tiếng của Cuồng Triều: "Yên tâm, kỷ kinh có phái người qua bảo vệ các ngươi. Bọn họ nói ngươi có kỹ thuật lái xe vô địch a, bọn họ đuổi không kịp ngươi, không thể làm gì khác hơn là chạy thẳng đến nhà ngồi dưới lầu đợi."

"Có phải vừa rồi giúp chúng ta đào tẩu chính là những người đó ?"

"Đúng vậy." thanh âm của Cuồng Triều có chút uể oải. Vì thực sự, ngay cả hắn đều cũng đã không ngủ không ngớt ngồi làm việc liên tục vài ngày liền.

Vừa rồi tại phóng học Nguyễn Thanh Ngữ đúng lúc đi ra, có ba người thanh niên xa lạ đột nhiên lao ra bắt lấy cô. Vịt Bầu bởi vì lái xe đứng ở phía đường đối diện nhất thời chạy lại không kịp cứu viện. Đang chạy lại đấy thì không biết từ đâu xuất hiện năm người ập đến xô xát với ba người thanh niên kia thành một đoàn, Vịt Bầu nhân cơ hội hỗn loạn kéo Nguyễn Thanh Ngữ lên xe sau diễn ra cảnh liều mạng lái xe ở trên.

Trong căn cứ cách xa nơi xảy ra vụ việc, mọi người đang vì Vịt Bầu và Thanh Ngữ tránh được một kiếp mà đồng thời thở phào một tiếng, tuy nhiên lại bắt đầu khẩn trương lo lắng bởi không biết Trương Hân Hân có chuyện gì không.

Buổi chiều bọn họ khẩn cấp gọi điện thoại cho Trương Hân Hân, thủy chung không ai nghe máy. Mặc dù vận mệnh đã phái nhân mã đến bảo vệ, nhưng nếu thật sự phát sinh chuyện gì, chờ bọn hắn cản đến lúc đó cũng đã sớm xong chuyện. Thời gian quá gấp căn bản là đến không kịp.

Cuồng Triều bọn họ giờ phút này thật sự rất lo lắng cho Trương Hân Hân, lo lắng đến an nguy của cô đồng thời càng lo lắng sở nguyên Có thể hay không lại trở nên cuồng bạo. Người kia có thể làm sấm họa liễu, điên cuồng một lần tựa sấm hạ nghệ thiên đại họa. Nếu trở lại một lần, ai cũng không dám tưởng tượng hậu quả sẽ là thế nào.Hết lần này tới lần khác cứ có ai động vào những người bên cạnh Sở Nguyên là hắn đem kẻ đó diệt sát, hiện giờ hắn đang tiếp tục trò chơi im lặng.Chỉ là, im lặng càng làm cho người ta có cảm giác đáng sợ.

Mọi người ở đây đang ưu tâm trầm trọng đúng lúc này Cuồng Triều đột nhiên kêu lên một tiếng "Di" nói: "Sở nguyên. Hân Hân điện thoại."

tinh thần mọi người rung động mạnh, Lập tức nói: "Tiếp nhận ngay."

Trong máy tính trước tiên vang lên một tiếng "Đích", rồi lập tức truyền đến chính là tiếng của Trương Hân Hân: "Uy, ngươi rốt cuộc là ai a ? tại sao lại gọi điện thoại cho ta ?"

hắc ám chữ thập chuyên dụng chính là một cở sở bí mật riêng không thể cấp ngoại nhân biết được đích, cho dù là vận mệnh cũng không được, cho nên ngay cả nhận được điện Cuồng Triều cũng không có trực tiếp trả lời. Lập tức chuyển qua cho sở nguyên

Nghe được thanh âm Trương Hân Hân bình yên vô sự, mọi người tề tề thở phào nhẹ nhõm. Nói: "Hân hân."

Trương Hân Hân sửng sốt trong chốc lát, rồi đột nhiên vui vẻ kêu lên: "Anh Sở Nguyên ?"

"Ân. Ngươi ở đâu ?"

"Trong nhà nha. anh như thế nào vừa lại đổi số điện thoại thế?"

Sở nguyên Không đáp mà trực tiếp hỏi lại: "Tại sao buổi chiều gọi điện không nghe máy?"

"Nga, buổi chiều,…., ách, anh đã tới nhà em ?"

Sở nguyên Nhẹ nhàng nhíu nhíu mày hỏi: "Cái gì ?"

"Nga. Không có gì. Buổi chiều… ách, em nằm ở phòng khách ngủ quên mất, điện thoại di động cất trong phòng không nghe được."

" ở nhà không xẩy ra chuyện gì chứ ?"

"Không có nha." dừng một chút, Trương Hân Hân hỏi: "Làm sao vậy ?"

"Không có việc gì, hai ngày này hạn chế ra ngoài."

Trương Hân Hân ngọt ngào mỉm cười nói: "vâng, em biết rồi."

nói chuyện vài câu xong Cuồng Triều liền gác điện thoại điện thoại, sau đó lại bắt đầu cúi đầu trầm tư nghĩ về trò chơi này.

Lúc này, thanh âm Lục đạo từ máy liên lạc gắn trên tai sở nguyên truyền ra : "Ngươi có…hay không cảm giác kỳ quái ?"

"Ân" Sở nguyên Nhẹ nhàng kêu một tiếng.

Thiên táng hỏi: "Địa phương nào kỳ quái thế ?"

Lục đạo biết. Đã đoán được, nhưng vẫn là nhịn không được nói: "Trương Hân Hân lúc nãy nói chuyện thì ấp a ấp úng, nhưng lại hỏi. Buổi chiều có…hay không đã tới, có thể thấy ở nhà lúc chiều dám chắc đã xẩy ra chuyện.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch