Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhân Gian Băng Khí

Chương 170: Đao Hội Đại Hỗn Chiến 2 (2)

Chương 170: Đao Hội Đại Hỗn Chiến 2 (2)
Bình thường tay bắn tỉa sau khi nổ súng mặc kệ thành công hay không thành công, đều lập tức rút lui hoặc là thay đổi nơi ẩn nấp. Vì ai cũng không có thể cam đoan một súng này có thể hay không làm cho đối phương phát hiện vị trí mình, tiếp tục lưu lại chỉ biết là phải chết, trừ phi là chiến đấu đại quy mô, hoặc là nhân số giữ lấy ưu thế nhất định, hoặc là tay bắn tỉa phải quyết tâm hi sinh. Dưới tình huống này tay bắn tỉa mới ở lại vị trí và vẫn chiến đấu đến chết. nếu không do súng bắn tỉa nạp đạn chậm, nếu vị trí bị lộ, tiếp tục ở lại nhiều nhất cũng chỉ giết thêm được vài người, mà bản thân mình cuối cùng cũng khó tránh khỏi cái chêt.

Lãnh Dạ lúc trước trên nóc nhà nổ một phát sung, sau đó lập tức chuyển vào trong toà nhà bắn một phát nữa, giờ phút này hắn lại muốn chạy đến điểm tập kích kế tiếp. Tay bắn tỉa chính là người như vậy, vừa khiến kẻ khác sợ hãi, lại vừa cảm thấy phải chiến đấu một cách bất đắc dĩ.

Lúc này Mười Một đã gần sát Vệ Đông, Vệ Đông hừ nhẹ một tiếng, người nhẹ nhàng hướng tới khu kiến trúc bên cạnh lùi về sau, Mười Một cũng theo sát không rời. Vệ Đông không phải sợ Mười Một, mà là sợ tay bắn tỉa đang thay đổi vị trí ấn ấp kia, hắn lo lắng chính mình trong lúc quá mức chuyên chú tranh đấu với Mười Một, cái tay bắn tỉa kia lại bắn lén một phát thì hắn cũng chết chắc.

Mười Một từ hẻm nhỏ chạy ra đã bắt đầu nổ súng, mãi cho đến tiếp cận giết ba Đao Hội thủ lãnh và năm vệ sĩ, lại cùng Vệ Đông một trước một sau tiến vào trong con hẻm bên cạnh. Hết thảy mọi chuyện phát sinh trong nháy mắt, vượt qua trận hỗn chiến bên cạnh, Mười Một và Vệ Đông đã tiến vào trong hẻm nhỏ cũng triển khai kịch chiến.

Vệ Đông vừa tiến vào trong hẻm lập tức xoay người, một cước hướng Mười Một phóng tới. Mười Một trở tay ngăn cản, đồng thời chân xoay chuyển đá một cú uy lực về phía Vệ Đông, Vệ Đông song thủ uy mãnh hướng tới Mười Một đánh tới, hai tay của hắn công kích tốc độ cực nhanh, cùng không khí ma sát thì phát ra thanh âm "viu viu". Hai tay Mười Một đồng thời xuất ra, phân biệt ngăn trở hai cánh tay Vệ Đông, đồng thời chân vừa đá ra đã thu về chuẩn bị hướng hạ thể hắn mà công kích.

Vệ Đông cùng Mười Một song chưởng va chạm, cánh tay trái của hắn đánh vào cánh tay phải Mười Một thấy lạnh ngắt, nhưng là tay phải đánh vào cánh tay trái Mười Một thì có cảm giác như là đánh vào mặt một khối băng, thập phần băng lãnh, hết sức cứng rắn. Đột nhiên, Vệ Đông tay phải một trận lạnh lẻo, tiếp theo toàn bộ tay phải đều mất đi tri giác. Ngay lúc hắn còn sửng sốt thì Mười Một tung hữu quyền đánh úp về phía trước mặt hắn, Vệ Đông theo ý thức co tay phải chống đỡ, lúc này mới nghĩ đến tay phải đã không còn tri giác.

- Phanh!

V ệ Đông hiện vẻ đau đớn trên mặt truyền ra thanh âm xương cốt vỡ vụn, hắn chỉ cảm thấy trước mắt mơ màng, đồng thời hắn cũng biết rõ ràng xương mũi đã gãy. Vệ Đông tuyệt đối là nhân vật ngoan cường, nhưng không may hắn lại gặp phải một người so với hắn còn hơn ngoan cường. Mười Một căn bản không để cho cơ hội, thanh chủy thủ rất nhanh đích đâm vào huyệt vị trên ngực hắn.

“Người này, chỉ có thân truyền đệ tử Trần gia mới có thể đánh lại…” Đây là Vệ Đông cuối cùng một tia cánh thức, theo sau hắn thân thể nhẹ nhàng ngã trên mặt đất.

Lúc này, những tên vệ sĩ tâm phúc nóng lòng vừa chạy vào, khi bọn hắn chứng kiến đại ca mình đã tắt thở ngã trên mặt đất thì đều sợ ngây người. Vệ Đông mười bảy tuổi xuất đạo, đến hôm nay đã hai mươi năm, hắn cả đời đã trải qua biết bao trận chiến lớn nhỏ, có thể nói là ít có địch thủ, trở thành truyền thuyết bất bại của hắc đạo. Cũng bởi vì hắn "bất bại" mới đưa Đao Hội phát triển thành quy mô như hôm nay giờ phút này.

Một người truyền thuyết bất bại truyền kỳ lại bị một kẻ khác, một tiểu mao đầu vô danh dễ dàng giết chết, thử hỏi làm sao bọn chúng không cảm thấy khiếp sợ vạn phần.

Sự thật Mười Một và Vệ Đông căn bản là không phải cùng một thứ hạng, Vệ Đông mặc dù kinh nghiệm nhiều, nhưng là tất cả đều là trên con đường lưu manh đánh nhau, không có gì kỹ thuật. Nhưng Mười Một thì bất đồng, hắn từ nhỏ không ngừng giết người, trong cuộc đời hắn đã giết bao nhiêu người ngay cả hắn nhớ không rõ. Hai người xuất thân bất đồng. cho dù t thực lực tương đương, Vệ Đông về phương diện thực chiến kinh nghiệm cũng không phải đối thủ của Mười Một. Huống chi Mười Một sau nhiều lần trải qua cải tạo thân thể, tố chất thân thể hắn chỉ có thể lấy quái vật mà hình dung, một người trực diện chống lại một quái vật mà kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, điều này quả thực là muốn chết.

Cũng không biết là ai... quát to một tiếng:

- Đại ca đã chết…

Ngay sau đó, bọn lâu la khắp nơi chuyển báo, toà nhà văn phòng trong ngoài khắp nơi đều có người đang kêu lên:

- Đại ca đã chết…

- Đại ca đã chết…

Tất cả đèu hỗn loạn, khắp nơi đều có người đang chạy trối chết, trên mặt đất tùy ý có thể thấy được không ít vũ khí.

Trận chiến tiếp theo không cần lo ngại, bọn tiểu lâu la đã mất đi ý chí. Hơn nữa, Vệ Đông đã chết, bọn họ bây giờ vì ai mà liều mạng? Cơ hồ là mọi người lập tức rút lui ra toà nhà văn phòng, sau đó tranh nhau chạy trối chết.

Mười Một và Lãnh Dạ tìm được Hầu Tử, người toàn than là máu, trên người có nhiều vết thương, cũng may đều không phải vết thương trí mệnh. Lãnh Dạ cõng Hầu Tử, Mười Một ở phía trước mở đường, ba người từ toà nhà lao ra. lúc này Hầu Tử còn không quên nói một câu:

- Đại ca… C43…

Mười Một và Lãnh Dạ cũng không có chút tức giận, Mười Một chạy tới kiểm C43, trước hết ẩn núp trong hẻm nhỏ, sau đó phóng đến chỗ bác sĩ điên lục tìm chiếc túi đen.

Giờ phút này, thành viên Đao Hội đã chạy hết, còn lại cơ bản đều là người bị thương khó có thể chạy. Nếu lúc này ai có thể tiến vào trong toà nhà văn phòng sẽ phát hiện bên trong chật ních gần ba mươi cỗ thi thể, trong đó có một bộ phận nhỏ là bị cường lực thủ lôi phá huỷ tan xương nát thịt, ngoài ba mươi cổ thi thể này, còn gần tám mươi người bị thương đang nằm trên mặt đất rên rỉ. Lãnh Dạ tiến đến cũng bị doạ cho nhảy dựng lên.

Hầu Tử công kích thật sự là quá mạnh mẻ, lấy một người đối với lực lượng gần hai trăm người công kích, bị đập như đập đá vậy mà bị trọng thương còn chưa có chết. Điều này cũng khiến cho Lãnh Dạ phải nhìn lại thực lực của Hầu Tử.

Lúc này, thanh âm Cuồng Triều vang lên bên tai ba người nói:

- Đi mau, cảnh sát tới.

Mười Một cùng Lãnh Dạ đồng thời hướng những những chiếc xe của bọn Vệ Đông mà chạy đến, lúc này âm thanh xe cảnh sát cách đó không xa vang lên.

Ngay khi bọn họ còn cách xe còn một đoạn khoảng cách, đột nhiên ở ngã tư một chiếc xe ô tô màu vàng phóng đến với vận tốc 100km/h đến bên ba người Mười Một, một cái đầu béo núc ló ra kêu lên:

- Đại ca, nhanh lên xe!

Hầu Tử ghé vào lưng Lãnh Dạ, bởi vì mất máu quá nhiều nên đã lâm vào trạng thái bán hôn mê. Lãnh Dạ ánh mắt nghi hoặc nhìn Mười Một.

- Lên xe!

Mười Một nói một tiếng, tự mình trước tiên nhảy lên xe. Lãnh Dạ cũng nhanh chóng mở cửa sau, trước đẩy Hầu Tử đi vào, sau đó hắn cũng nhảy vào xe.

Bánh xe xoay chuyển, tại chỗ quay một trăm tám mươi độ, sau đó rất nhanh mất hút trong bóng đêm. cùng lúc đó, một ánh đèn xanh đỏ, xe cảnh sát xuất hiện.

Nhiều xe cảnh sát không ngừng tăng tốc đuổi theo chiếc xe màu vàng, còn lại đều dừng trước toà nhà văn phòng, hơn mười người cảnh sát từ bên trong xe lao ra chạy vào bên trong toà nhà, sau đó hối hả chạy ra.

Mà lúc này, cách chiến trường không quá xa, một tòa nhà năm tầng, đứng một chỗ từ cửa sổ có thể nhìn thấy chiến trường bên này.

Một cô gái chừng 20 tuổi tướng mạo thanh thuần xinh đẹp đang đứng tại cửa sổ, đặt kính viễn vọng xuống, vẻ mặt nghi hoặc hướng một nam một nữ nói:

- Mẫu thân, con hình như nhìn thấy Sở Nguyên ca ca.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch