Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 47: Chắc là nhìn cô có vẻ thuận mắt

Chương 47: Chắc là nhìn cô có vẻ thuận mắt



“Chỉ như vậy thôi à?” Bên kia, Chu Trì thấy cô kết thúc cuộc trò chuyện không chút do dự, cả người đều hơi ngốc ra.

Anh ta nghe không hiểu những thuật ngữ như “hạng mục làng du lịch” “mảnh đất số 3” gì đó trong miệng Thẩm Loan, nhưng trực giác cho biết cô gái nhỏ này đang đi lừa người. Mắt thấy con cá cũng đã sắp cắn câu, nhưng cô lại bỏ dở giữa chừng?

Thẩm Loan thoát khỏi phần mềm biến đổi giọng nói, tắt máy, lấy chiếc sim di động đã trải qua xử lý mã hóa ra ném cho anh ta: “Giữ lấy, lần sau còn dùng.”

“Vậy nếu đối phương gọi đến thì nên nghe hay không nghe bây giờ?”

“Còn có thể gọi lại à?” Trong mắt Thẩm Loan lộ ra vẻ tò mò: “Không phải đã mã hóa rồi à?”

“Mã hóa chỉ là ẩn đi bốn số ở giữa trong các chữ số cùng với tên chủ sở hữu, không thể nhập số vào trên những chiếc di động khác, nhưng có thể trực tiếp bấm gọi lại.”

Thẩm Loan: “Vậy thì tắt máy.”

Chu Trì: “…”

“Uống nước không?” Cô hỏi.

“Nước dừa, cảm ơn.”

Thẩm Loan đi vào phòng bếp cầm hai bình ra, quay lại trước máy tính, một bình cho anh ta, một bình để lại cho chính mình.

“Cô đúng thật là không khách sáo.”

“Tôi là ân nhân cứu mạng của cậu, cậu còn không biết xấu hổ để tôi phải khách sáo à?”

Chu Trì nghẹn họng.

Thẩm Loan chỉ huy anh ta: “Có rảnh để nói chuyện thì chi bằng lấy cho tôi một phần tư liệu của tập đoàn Hằng Dịch, những thông tin có thể tra được trên mạng tôi không cần.”

“Vậy cô muốn cái gì?”

“Bí mật một chút.”

Ờm…

Chu Trì nuốt nuốt nước bọt rồi hỏi cô: “Ví dụ như?”

“Quan hệ gia đình của Dịch Hoằng, tốt nhất là cụ thể đến mức biết được có mấy tình nhân, phân biệt ra là những ai; hoặc là quyết sách đầu tư của công ty trong suốt sáu tháng cuối năm, đặc biệt là những đơn lớn có giá hơn trăm triệu ấy…”

Nếu cô nhớ không lầm, khoảng đầu tư mà kiếp trước đẩy Dịch Hoằng đến mức suy sụp hoàn thành vào khoảng ngay lúc này.

Mà vừa lúc Thẩm Khiêm cũng đang ở Bắc Hải…

Cô không thích suy đoán một cách không có căn cứ, nhưng cũng không tin vào sự trùng hợp ngẫu nhiên.

“Thật sự muốn điều tra à?” Chu Trì ngạc nhiên.

“Dáng vẻ của tôi có giống đang nói đùa không?”

“Bảo một người rõ ràng chỉ là một thiếu niên nghiện internet như tôi, làm việc của thám tử tư?!” Hai mắt trợn đến tròn xoe.

Thẩm Loan vốn cũng không muốn làm khó anh ta, chỉ nói: “Có thể tra bao nhiêu cứ tra bấy nhiêu đi.”

“Sao không nói sớm…” Hại anh ta sợ đến chết khiếp đi được: “Có điều, rốt cuộc cô muốn làm gì thế?” Đến cả phần mềm thay đổi giọng nói cũng đã được dùng đến, hành động gì mà thần thần bí bí.

“Việc lớn.”

“Việc gì mà lớn?”

Nhìn một cái thật sau vào trong mắt anh ta, khuôn mặt xinh xắn thanh tú của thiếu nữ tràn ra một nụ cười tươi: “Cậu chắc chắn nhất quyết muốn biết à?”

Chu Trì đón nhận ánh mắt chứa đựng ý cười của cô, trong lòng hơi run lên, động tác đã làm ra phản ứng nhanh hơn, trước cả khi tư duy bắt kịp, anh ta điên cuồng lắc đầu.

“Ồ.” Giọng điệu của Thẩm Loan nhàn nhạt: “Có điều, cậu vẫn nên biết một ít thì tốt hơn đấy.”

“Vì sao vậy?”

“Tiện hơn cho việc tiếp theo mà cậu phải làm.”

C49 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch