Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 54: Xem tiền như rác

Chương 54: Xem tiền như rác



Đến lúc Dịch Hoằng phát hiện ra vấn đề thì đã không kịp nữa rồi.

Bất động sản Hồng Vận bởi vì không có của cải để gán nợ nên đã tuyên bố phá sản, còn Lang Hoàn là công trình đang xây dựng thì bị bắt đình công, đợi sau khi thanh lí tài sản xong, mới có thể quyết định đi hay ở.

Cũng tức là nói, tám trăm triệu mà Dịch Hoằng đập vào cũng không nghe thấy tiếng bọt nước, thì vòng xoáy nước đã bất thình lình xảy ra nuốt trọn lấy anh ta, đến nửa tiếng vang lại cũng không có.

“… Bên đối ngoại của tòa án khăng khăng là vẫn đang trong giai đoạn thanh lí tài sản, những thứ khác thì nhất loạt im lặng không nói. Một số trung tâm nhà đầu tư nhỏ đã kìm nén không nổi nữa rồi, đang thảo luận để đi đến cửa Hồng Vận dơ biểu ngữ đòi nợ, anh xem có chúng ta có cần cử người qua đó để chống đỡ không, tỏ rõ thái độ?” Trương Thành đắn đo dùng từ, cẩn thận trưng cầu ý kiến.

Dịch Hoằng ngồi sau bàn làm việc trong văn phòng, sắc mặt vô cùng khó coi: “Ầm ĩ cũng vô dụng, bên tòa án cũng sẽ không nhả ra.”

Hơnn, anh ta đầu tư tám trăm triệu, không phải tám mươi triệu, đợi thanh lí xong thì còn lại được bao nhiêu có quỷ mới biết!

“Vậy tiếp theo chúng ta…”

“Vẫn còn tiếp theo cái gì?” Dịch Hoằng cười vừa đàn vậy, không có cách nào khác, vừa lộ ra sự mỉa mai: “Bọn khốn khiếp!”

“Không bằng…” Trương Thành ngưng lại: “Hỏi người thần bí kia một chút?”

Gương mặt Dịch Hoằng hơi rung động.



Thẩm Như về nước dời sự chú ý của nhà họ Thẩm chuyển sang hướng khác, vì thế gần đây Thẩm Loan tương đối tự do, đến cả Thẩm Yên cũng chẳng thèm gây phiền phức cho cô.

Thế là đường Thanh Đồng trở thành nơi đóng đô thường xuyên của cô.

“Đến rồi à!” Chu Trì đưa điện thoại cho cô: “Là cái người họ Dịch kia.”

Thẩm Loan nhếch mày: “Ngài Dịch, chào buổi sáng.”

“Rất xin lỗi, lại quấy rầy ngài rồi.”

“Tôi có thể giúp được ngài điều gì?”

Đầu bên kia dừng lại một lát, dường như không liệu trước được đối lại phương trực tiếp như vậy: “Thật sự không dám giấu, gần đây thật sự gặp phải một số khó khăn.”

“Ồ? Xin lắng tai nghe.”

Dịch Hoằng kể xong từ đầu đến cuối chuyện đầu tư, không hề che dấu cảnh khốn cùng của bản thân, thái độ thẳng thắn thành khẩn làm cho Thẩm Loan nhìn ông ta với một cặp mắt khác.

“...Lúc trước đầu thư vào lô đất số 3, đã rút ra phần lớn tiền vốn lưu động của tập đoàn, bây giờ lại bị mắc kẹt tám trăm triệu tệ, lại trong tình trạng không có tiền vốn ngoại lai bơm vào, không đến hai tuần nữa công ty sẽ bị rơi vào trạng thái ngưng trệ. Tôi thật sự đi đến bước đường cùng mới gọi đến...” Nói xong lại một tiếng thở dài trầm lặng.

Trong lòng Thẩm Loan sáng rõ, chỉ vì, Dịch Hoằng đối mặt với hoàn cảnh khốn khó như bây giờ, ở kiếp trước chỉ xuất hiện trên tạp trí kinh tế tài chính như một tài bài học xấu, ba câu thì có một câu chứ những dụng ý hãm hại khác, dặm mắm thếm muối làm thay đổi sự bình yên.

Các tác giả đều lấy làm tiếc làm thế nào khi một kẻ từng là kẻ đi săn trong ngành bất động sản này lại chuyển biến bất ngờ theo hướng suy giảm xuống trong thời kỳ tiền đồ thịnh vượng, nhưng ai lại đi quan tâm đến sau phong ba này, những lợi ích phức tạp của mớ hỗn loạn rối rắm đó.

Ngoại trừ Thẩm Loan.

C56 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch