Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 55: Xem tiền như rác 2

Chương 55: Xem tiền như rác 2



Cô đã từng coi cái gọi là ‘án lệ’ này thành kén tằm, một lượt rồi lại một lượt không nề hà phiền phức mà kéo sợi tơ, thậm chí còn tìm đến Dịch Hoằng đang sa sút tinh thần, tìm hiểu tình hình cụ thể lúc đó.

Thời gian không phụ người có tâm, cô lại có thể từ trong đó tìm thấy dấu vết của bất động sản Thiên Thủy, lúc đó, cô đã bắt đầu nghi ngờ Thẩm Khiêm. Kiếp này sau khi đích thân tham dự vào, Thẩm Loan càng thêm khẳng định là anh đang ngấm ngầm dở trò.

Thời gian mỗi giây mỗi phút trôi qua, cùng với sự trầm mặc không ngừng ở đầu bên kia, trái tim kia của Dịch Hoằng đã nặng trĩu lại càng thêm nặng.

Cuối cùng—

“Cách giải quyết không phải là không có. Hoặc là từ bỏ tám trăm triệu kia, bỏ đi cánh tay để sống tiếp; hoặc là bỏ thêm một số tiền nữa nuốt trọn cả công trình, tự mình trở thành nhà phát triển. Tôi đề nghị anh có thể thử phương pháp thứ hai, đợi khi khu biệt thự kia hoàn thành, không lo việc hồi vốn.”

Dịch Hoằng cười khổ: “Bây giờ tập đoàn đã không còn dư bao nhiêu tiền vốn lưu động nữa rồi, căn bản không có cách nào ăn trọn cả công trình.”

“Ai bảo anh dùng tiền vốn lưu động?” Thẩm Loan nhếch môi.

“Ý của ngài là?”

“Tháng ba năm ngoái tập đoàn Hằng Dịch đã đấu thầu lô đất Nam Giao số 7 với cái giá cao 2,6 tỷ, được dùng để phát triển khách sạn nghỉ dưỡng năm sao đứng thứ 3 tại Bắc Hải, dự tính tháng 9 năm nay khởi công, còn lên cả tin tức địa phương, đúng như vậy không?”

“Ngài Vạn nắm bắt tin tức thật nhanh, nói không thiếu nửa điểm.”

“Anh đem lô đất đó bán lại qua tay cho Thẩm Khiêm, tin rằng tiền vốn có được đủ để anh bù vào sự thiếu hụt bây giờ.”

Lông mày Dịch Hoằng càng nhíu chặt: “Tôi không hiểu, vì sao nhất định là lô đất Nam Giao số 7? Nếu như muốn bán, lô đất số 3 vừa đấu thấu được không phải càng dễ dụ anh ta sao?”

“Bởi vì—“ Thẩm Loan cười nhẹ: “Thiên cơ bất khả lộ.”

Dịch Hoằng: “...”

“Đương nhiên, anh cũng có thể bán đi lô đất số 3, nhưng tôi đề nghị tốt nhất là không nên.”

Nói xong, trực tiếp ngắt điện thoại.

Sau khi Dịch Hoằng thông qua suy nghĩ cặn kẽ tường tận, quyết định nghe theo đề xuất của ngài Vạn, bán đi lô đất số bảy!

Anh ta cố chấp cho rằng, đối phương đã từng giúp anh ta một lần, thì sẽ không cố tình hại anh ta.

Ngày hôm sau, anh ta hẹn gặp Thẩm Khiêm.

Hai tiếng sau, hai người bắt tay nhau, hợp tác vui vẻ.

Vượt qua được cửa lớn của công ty bất động sản Thiên Thủy, Dịch Hoằng vẫn có chút khó tin, sao Thẩm Khiêm lại cứ thể đồng ý? Anh ta không muốn lô đất số ba sao?

Còn thái độ của người luôn quan tâm đến chuyện này, Chu Trì, cũng có nghi hoặc giống y như vậy, nhưng anh ta may mắn hơn Dịch Hoằng, có thể trực tiếp hỏi Thẩm Loan—

“Cô nói một chút đi...” Đôi mắt đẹp đẽ của chàng trai trẻ hiện lên những tia sáng hiếu kì, giống như hai ngôi sao lóng lánh.

Thẩm Loan không nhịn được mà xoa một cái trên cái đầu bù xù của anh ta, ừm, cảm giác tay không tồi.

Chu Trì mặt đỏ bừng bừng ngay tại chỗ.

Anh ta lại không phải mèo...

Cô gái lại đành tự chăm sóc bản thân, mở miệng: “Có một câu thành ngữ, lùi một bước để tiến hai bước. Thẩm Khiêm ngấp nghé thành phố Bắc Hải đã lâu, dần dần trở thành một chấp niệm, hoàn toàn không thể nào dễ dàng từ bỏ. Anh ta không lấy được lô đất số ba, bây giờ lô đất số 7 cũng không thua kém, anh ta tin chắc, chỉ cần làng du lịch nghỉ mát được xây dựng lên nhất định sẽ không thua kém khách sản nghỉ dưỡng Hải Thiên Nguyên Cảnh của Hằng Dịch.”

“Nhưng thời gian lúc anh ta đưa ra quyết ngắn quá...” Hai tiếng đồng hồ, quyết định như vậy có khi nào quá cẩu thả không?

Thẩm Khiêm à Thẩm Khiêm, anh trai ruột yêu quý của tôi, anh như vậy cũng thật là hao tâm tổn huyết.

Chỉ đáng tiếc, để anh thất vọng rồi.

Kiếp trước, sau khi Dịch Hoằng bị phá sản, lô đất số 7 đã bị mua đi bởi một người thần bí, vượt xa giá thị trường, có thể nói là vô cùng giàu có và quyền lực, nhưng cuối cùng là lại trở thành ‘Công tử Bạc Liêu’.

Kiếp này, thì cho Thẩm Khiêm lên đầu nồi...

Còn về tên ‘công tử Bạc Liêu’ kia, Thẩm Loan coi như làm chuyện tốt, tiện tay giúp người đó một lần.

Ừm, không cần cảm ơn.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch