Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 59: Suýt bị lộ

Chương 59: Suýt bị lộ



Thẩm Khiêm cười lạnh, quả nhiên là bên Ninh Thành có quỷ: "Có tìm được số điện thoại hoàn chỉnh không?"

"Không được. Người kia tiến hành trang bị mã hóa, đối với tất cả đối tượng trò chuyện đều che đi bốn số giữa, nhận được số điện thoại này cũng chỉ có thể chờ gọi lại."

Lông mày Thẩm Khiêm bỗng nhiên nhăn lại: "Ý cậu là, đối phương cũng vận dụng năng lực hacker?"

Người đàn ông gật đầu.

"Trình độ so với cậu?"

"... Cao hơn."

Thẩm Loan gọi taxi, chạy thẳng tới tòa nhà.

Rầm rầm rầm!

"Ai đó? Gõ lớn tiếng như vậy..." Bên trong truyền đến giọng nói lười biếng của thiếu niên.

"Tôi."

"Sao cô lại đến đây?"

"Đừng nhiều lời nữa, xem xem chiếc điện thoại này có vấn đề gì."

Chu Trì thấy vẻ mặt cô nghiêm trọng, cũng không khỏi nghiêm mặt lên: "Xảy ra chuyện gì?"

"Vừa rồi Dịch Hoằng gọi điện thoại cho tôi, tổng cộng gọi năm lần, từ lần thứ tư về trước không ai nhận, nhưng tôi khẳng định, điện thoại chỉ vang một lần. Tôi nghi, có người muốn thông qua Dịch Hoằng, tìm hiểu nguồn gốc của tôi."

Nếu Thẩm Khiêm dám cấy virus Duch vào điện thoại của cô, thì chưa chắc sẽ không dùng thủ đoạn công nghệ cao như vậy để điều tra "kẻ thần bí" sau lưng Dịch Hoằng.

Cho nên, cô thà giết lầm cũng không giám bỏ qua, trực tiếp cắt đứt liên lạc với Dịch Hoằng.

Sự thật chứng minh, sự lo lắng của Thẩm Loan đều không phải là dư thừa ---

"Trước tiên đối phương lợi dụng kẽ hở bốn lần Dịch Hoằng bấm số để lộ, xâm lấn mạng của tập đoàn Hằng Dịch, cấy mã truy tung vào điện thoại của Dịch Hoằng. May mà cô cúp máy nhanh, nếu không đối phương có thể thông qua virus tìm được vị trí cụ thể của cậu.”

Tâm tư kín đáo, thủ đoạn mờ ám.

Nếu không phải Chu Trì là người trong nghề, Thẩm Loan bị bại lộ thế nào cũng không biết.

Thẩm Khiêm, anh đúng là là hao tổn tâm huyết!

"Nhưng mà nói đi nói lại." Chu Trì gãi gãi đầu: "Sao anh ta biết Dịch Hoằng chắc chắn sẽ gọi cho cô?"

Bởi vì virus độc được cấy vào thông qua mạng vô tuyến, cho nên chỉ có thể hoàn thành định hướng truy tung, cơ hội đưa vào chỉ có một lần. Nếu sau khi cấy virus vào điện thoại Dịch Hoằng, cuộc điện thoại thứ nhất gọi cho người khác, thì không tồn tại chuyện kế tiếp.

Thẩm Loan cười mỉa: “Dịch Hoằng nói ở trong điện thoại, anh ta vừa mới gặp Thẩm Khiêm, chắc là hai người nói chuyện gì đó, Dịch Hoằng thiếu kiên nhẫn, gọi điện thoại đến đây báo tin, không nghĩ tới lại bị lợi dụng.”

Chu Trì nhịn không được chậc một tiếng: "Tâm cơ của người này cũng đủ sâu." Mỗi một bước, đều tính toán kĩ, chờ con mồi nhảy xuống bẫy.

...

Ban đêm, Thẩm Khiêm mặc áo ngủ, đứng trước cửa sổ sát đất.

Người sau lưng Dịch Hoằng ở Ninh Thành, điều này nói rõ chuyện gì?

Anh ta cũng không biết bên cạnh mình từ khi nào lại nhiều "cao thủ" như vậy, còn che dấu hoàn mỹ như thế.

Ha...

Thẩm Như?

Không, cô ta không có năng lực này.

Tống Lẫm?

Anh ta không có lý do làm như vậy.

Thẩm Xuân Giang hoặc Thẩm Tông Minh?

Một là cha ruột, một là ông nội, đúng là đủ quen thuộc với anh ta, nhưng hủy hoại hạng mục làng du lịch Bắc Hải thì có lợi gì cho bọn họ?

"Mày, rốt cuộc là ai?" Thẩm Khiêm lẩm bẩm.

Không biết vì sao, trong đầu anh bỗng nhiên hiện ra một khuôn mặt vô tội.

Thẩm Loan...

C61 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch