Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 71: Đưa cô ra ngoài, chạm mặt Hạ Hoài

Chương 71: Đưa cô ra ngoài, chạm mặt Hạ Hoài



Giữa anh em trong gia đình có những hành động thân mật là chuyện bình thường, nhưng thân mật đến mức vuốt ve má, nhìn đối phương bằng ánh mắt tràn ngập dục vọng chiếm hữu thì có hơi không thể nào nói nổi.

Nữ giúp việc phá vỡ cảnh tượng cấm kỵ như thế, tay chân lập tức lạnh lẽo, cả người phát run.

Mà Thẩm Khiêm và Thẩm Loan cũng nghe thấy tiếng động phía sau, quay ra nhìn cô ta.

“Xin, xin lỗi… cậu cả, cô ba, tôi chưa nhìn thấy gì!”

Sắc mặt Thẩm Khiêm tối sầm.

Thẩm Loan không khỏi thở dài, lạy ông tôi ở bụi này, cho rằng bản thân đang đóng phim truyền hình sao? Không nghĩ tới, cô ta càng cố tình cường điệu thì càng thể hiện bản thân chột dạ, chắc chắn đã hiểu lầm quan hệ của hai người.

Mà với thân phận của Thẩm Khiêm tất nhiên không có khả năng phải giải thích với người làm, vì tránh chuyện truyền tai nhau, chắc chắn người đó không tránh khỏi chuyện sẽ bị sa thải.

Quả nhiên, trưa hôm đó, quản gia Chu tìm cớ đuổi việc người đó.

Có lẽ là đã trấn an, cũng có thể đã cảnh cáo, trên mặt nữ giúp việc không toát ra bất cứ sự tủi thân nào hoặc biểu cảm không cam lòng, rời đi một cách lặng lẽ.

“Cậu cả, chuyện đó đã được giải quyết xong.”

“Vất vả cho quản gia Chu rồi.”

Chu khánh phúc cười xua xua tay: “Không vất vả. Vừa rồi bác sĩ gia đình gọi điện thoại tới hỏi thăm tình trạng của cô ba, tôi phải trả lời như thế nào?”

Thẩm Khiêm hơi động, tờ báo anh ta đang cầm trong tay vẫn giữ nguyên trang cũ, sau đó đặt tờ báo lên bàn trà.

“Ông không cần phải xen vào, để tôi trả lời.”

Mí mắt Chu Khánh Phúc giật giật, cúi người, khẽ trả lời.

Đến lúc ăn cơm tối, Thẩm Loan liên tục biến mất hai ngày cuối cùng cũng xuất hiện. Thẩm Yên tóm được cơ hội không quên nói móc cô hai câu, Thẩm Như từ đầu đến cuối đều yên lặng, cũng không nhắc tới chuyện Thẩm Loan đến công ty làm việc, tất cả giống như đều lựa chọn giả quên.

Nhưng Thẩm Loan cũng không thèm để ý. Cô làm trợ lý của Thẩm Như có thể học được cái gì? Hoặc là nói Thẩm Như có thể để cô học được cái gì?

Nhưng ông nội lại ngoài ý muốn quan tâm tình trạng sức khỏe của cô vài câu.

“Đã không sao, cảm ơn ông nội.”

“Ừm.”

Ban đêm gió thổi to, chắc sẽ có cơn mưa to.

Thẩm Loan lên lầu về phòng, đang chuẩn bị đóng cửa, Thẩm Khiêm lại đột nhiên bước tới, duỗi tay để ở trên cửa, không tiếng động dùng sức, không thể từ chối.

“Có việc gì sao?”

“Đi vào rồi nói.”

Không đợi Thẩm Loan có phản ứng, người đàn ông đã từ khe cửa chen vào--

Rầm -- Trở tay đóng cửa.

Thẩm Loan lui về phía sau hai bước, đôi mắt đen nhánh có chút nghi ngờ hoảng sợ nhìn anh ta, sáng ngời lộng lẫy, nhưng cũng có sự phòng bị chợt lóe rồi biến mất.

“Căng thẳng cái gì?” Anh ta cười.

Thẩm Loan nghe ra vài phần ác ý hài hước, không nói tiếp, giữa mày theo bản năng nhíu chặt: “Có việc gì?”

“Em nói chuyện không có chủ ngữ.”

“?”

“Gọi anh là gì?” Người đàn ông hơi khom người, cúi sát đến trước mặt cô, khuôn mặt đẹp trai nho nhã mỉm cười như tắm mình trong gió xuân.

Rất đẹp trai, cũng cực kỳ quyến rũ mê người.

Thẩm Loan bình tĩnh nhìn anh ta một lúc lâu, mới nhẹ giọng mở miệng: “Anh.”

Thẩm Khiêm vừa lòng, vỗ vỗ đầu cô: “Không phải muốn kết bạn sao? Ngày mai đưa em ra ngoài.”

“Đi đâu?”

“Tạm thời bí mật.” Nói xong, kéo cửa rời đi.

Thẩm Loan đứng tại chỗ không nhúc nhích, ánh mắt lúc sáng lúc tối, chợt nở một nụ cười nhạt, đuôi mắt cũng nhướng lên, gương mặt thanh tú lạnh nhạt có vài phần xinh đẹp, hơi hơi có cảm giác thần bí.

C75 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch