Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 98: Bạch Liên Loan lấy lui làm tiến 2

Chương 98: Bạch Liên Loan lấy lui làm tiến 2



Chuyện này cứ quyết định như vậy, Thẩm Loan sẽ tham dự tiệc rượu đầy năm, nhưng cũng không có tư cách nhảy mở màn.

“Loan Loan, dừng bước.”

“Chị Như, còn có việc gì sao?”

Thẩm Như vẫn còn chưa tới kịp để thay đổi trang phục, mặc dù màu xám vừa nặng nề lại xưa cũ, nhưng cũng khó dấu nhan sắc, trái lại càng làm nổi bật chí chất đoan trang.

“Cô biết nhảy mở màn trong tiệc rượu đầy năm có ý nghĩa gì không?”

Thẩm Loan lắc đầu.

“Nếu cô có thể nhảy với anh trai một lúc, tôi tin rất nhanh toàn bộ trong vòng giới thượng lưu Ninh Thành đều sẽ biết nhà họ Thẩm còn có một cô ba nữa.”

“Chẳng lẽ không khiêu vũ cùng anh cả, thì người khác sẽ không biết em là cô ba nhà họ Thẩm sao?”

Thẩm Như nhướng mày, đôi mắt lần đầu tiên cẩn thận đánh giá đứa con riêng chưa bao giờ mà cô ta chưa bao giờ để vào này, thân hình quá mức thon gầy, khuôn mặt tươi đẹp lại vô tội, cùng với đôi mắt không rành thế sự kia, nhìn thế nào cũng không giống một người có tâm cơ rất sâu.

Nhưng mà một đứa con gái như vậy, không chỉ khơi mào chiến tranh giữa ba mẹ, còn làm cho ông cụ mở miệng giúp đỡ, mà Thẩm Khiêm cũng…

Thái độ đứng ngoài cuộc của anh ta mới là thứ đáng để nghi ngờ!

“Loan Loan” Thẩm Như ghé sát người vào, đè thấp giọng nói, dùng âm thanh chỉ có hai người mới có thể nghe được hỏi cô: “Tôi rất tò mò, cô dùng cách gì mới có thể thuyết phục ông cụ thế?”

Thẩm Xuân Giang sẽ đưa ra quyết định như vậy, Thẩm Như cũng không quá bất ngờ, nhưng Thẩm Tông Minh thế mà lại cũng đồng ý, chuyện này làm cho người khác không thể không kinh ngạc.

“Có lẽ, là do em có thể thêu thùa?” Thẩm Loan mỉm cười nói.

“Không muốn nói cũng không sao cả…” Dù sao sớm muộn gì có một ngày cô ta cũng sẽ biết rõ ràng!

“Chị à, em thật sự không biết đâu.”

Thẩm Như ném xuống một câu “Tự giải quyết cho tốt”, rồi xoay người rời đi. Thẩm Loan dẫm lên bậc cầu thang lên lầu, trở lại phòng, lúc đang chuẩn bị đóng cửa, lại bị một lực mạnh mẽ kéo lại, ngay sau đó, một bàn tay to lớn dọc theo mép cửa thò vào, tầm mắt hướng lên trên, khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông đập vào mí mắt.

“Anh.”

“Không mời anh vào trong ngồi sao?”

Thẩm Loan nhìn anh ta, bình tĩnh nói: “Không thích hợp lắm.”

“Chỗ nào không thích hợp?”

“Em muốn nghỉ ngơi.”

Anh ta lại cong khóe môi cười: “Vẫn còn sớm, không vội.” Lúc nói chuyện, lại thoáng dùng sức, cánh cửa bị đẩy ra dễ dàng để anh ta lách người đi vào, sau trở tay đóng lại, toàn bộ quá trình đều nước chảy mây trôi.

Đây không phải lần đầu tiên Thẩm Khiêm bước vào phòng cô vào ban đêm, Thẩm Loan ngoại trừ lùi về phía sau hai bước, rồi cũng không có động tác dư thừa nào.

“Nhìn đi, em cũng không từ chối anh, không phải sao?” Người đàn ông cười như tắm mình trong gió xuân, bên trên đuôi mắt, quanh quẩn vài phần tà mị không kềm chế được.

Trong lúc đó trong đầu Thẩm Loan lại hiện ra một khuôn mặt khác, đáy mắt người đàn ông kia cũng cất giấu tà tính, đặc biệt là lúc nằm ở trên người cô, cũng là lúc một lần hôn môi đó…

So với Thẩm Khiêm trong lúc lơ đãng, lại càng phóng khoáng, càng to gan hơn.

“Em đang suy nghĩ chuyện gì? Hửm?”

Thẩm Loan bỗng nhiên mở to mắt, nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của Thẩm Khiêm, trong mắt đen trắng không rõ.

Hóa ra, lúc cô ngẩn người anh ta đã tiến lại gần, rút ngắn lại khoảng cách giữa hai người, giờ phút này lại gần trong gang tấc, mang theo vài phần chất vấn mạnh mẽ sắc bén…

C104 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch