Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Phu Nhân Của Ta Là Ma Giáo Giáo Chủ

Chương 9: Trong bóng đêm Đàn Vân tập viết

Chương 9: Trong bóng đêm Đàn Vân tập viết


Bên trong Tế Thế Đường, một giọng hát nhẹ nhàng, êm tai vang vọng.

“Sát vách Trương Tam tình cảnh thảm.”

Đàn Vân cầm chổi lông gà, miệng khẽ hát, vui vẻ quét dọn bụi bặm trên quầy: “Tình cảnh bi thảm này là do tự chuốc lấy, chỉ vì lười biếng đọa lạc lại ham chơi.”

“Đàn Vân à Đàn Vân, ngươi quả thật càng ngày càng cần mẫn.”

Đàn Vân buông chổi lông gà, sau đó nhìn đôi câu đối trên vách tường, trầm ngâm nói: “Chữ này viết qua loa, nhưng cũng coi như thuận mắt...”

“Ngươi có thể xem hiểu?”

Đúng lúc này, sau lưng nàng vang lên một thanh âm.

Đàn Vân giật mình, quay đầu nhìn lại, phát hiện là An Cảnh, lập tức vỗ vỗ ngực nói: “Cô gia, ngươi làm ta giật nảy mình!”

“Đây chính là tác phẩm đắc ý của ta.”

An Cảnh nhìn về phía vách tường, chậm rãi nói.

Chỉ mong trên đời không khó khăn, thà rằng trên kệ thuốc sinh bụi.

Bộ câu đối này được viết bằng chữ thảo, vốn dĩ rất ít người có thể đọc hiểu. Lão tú tài tháng trước đến đây cũng không nhận ra được những chữ này là gì.

Đàn Vân từ nhỏ gia nhập Ma giáo, võ học của nàng cũng là do các tiền bối Ma môn tay kèm tay dạy dỗ. Để nàng g·iết mấy người thì quả thật rất đơn giản, còn về phần chữ nghĩa, nàng cũng chỉ nhận biết hai chữ “Ma giáo”, làm sao có thể nhận ra được những chữ thảo phức tạp trước mắt?

Về phần việc trở thành thị nữ của giáo chủ, đó cũng là do Tông chủ Nhân Tông lâm thời điều động tới. Thị nữ thân cận của Triệu Thanh Mai lẽ ra phải là Tòa Chu Tước cơ mà...

Không được, nếu tiểu đại phu này biết mình không biết chữ, nói không chừng sẽ chê cười ta...

Đàn Vân cười khan hai tiếng, vẻ mặt thành thật nói: “Cô gia, tiểu thư nhà ta đây chính là xuất thân danh môn, từ nhỏ đã được tập viết, luyện văn. Ta đi theo nàng đã nhiều năm như vậy, nhận biết mấy chữ này cũng chẳng có gì đáng kinh ngạc.”

“Lợi hại!”

An Cảnh giơ ngón tay cái lên, nhưng trong lòng thì cảm khái nói: “Không hổ là xuất thân danh môn, ngay cả một nha hoàn cũng tài hoa đến vậy, khiến người ta không thể không cảm thán. Một nha hoàn tài hoa như ngươi...”

“Cô gia, tiểu thư đã làm xong đồ ăn rồi, chúng ta mau đi dùng cơm đi.”

An Cảnh lời còn chưa nói dứt, liền bị Đàn Vân khoa tay múa chân ngắt lời: “Tiểu thư đã bận rộn từ sáng sớm đến giờ rồi, ngươi cũng đừng nên cô phụ tấm lòng thành của nàng.”

“Thật sao? Ta lập tức đi xem đây, xâu mứt quả này ta để lại cho ngươi.”

An Cảnh cũng đầy mong chờ, bước nhanh về phía hậu đường.

Nhìn An Cảnh rời đi, Đàn Vân khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Suýt nữa thì một đời anh danh của ta đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát rồi.”

An Cảnh và Đàn Vân mong đợi ngồi bên bàn. Chỉ chốc lát sau, Triệu Thanh Mai đã bưng lên một bàn món ngon mỹ vị.

Các món ăn bao gồm: rau xanh xào hẹ, măng mùa xuân kho thịt, cá chép sốt chua ngọt, đậu phụ om đỏ.

“Phu nhân, đã đủ nhiều rồi, chúng ta mau ngồi xuống dùng cơm đi.”

An Cảnh nhìn những món ăn trên bàn, yết hầu không ngừng nuốt nước bọt.

“Vẫn còn một nồi canh bí đao sườn non.”

Triệu Thanh Mai cuối cùng bưng lên một nồi canh sườn, phía trên còn rắc thêm chút hành hoa nhỏ, mùi thơm nức mũi.

“Cô gia, ta đến rót rượu cho ngươi.”

Đàn Vân vội vàng cầm lấy bầu rượu bên cạnh, nhu thuận rót cho An Cảnh một chén nhỏ.

An Cảnh nhấp một hơi cạn sạch chén thanh tửu, một cảm giác thỏa mãn tự nhiên sinh ra trong lòng.

Một tháng trước, hắn vẫn còn lẻ loi một mình, không ngờ một tháng sau trong nhà lại có thêm một người thê tử hiền lành, ôn nhu, xinh đẹp đến vậy.

“Phu quân, ngươi nếm thử xem.”

Triệu Thanh Mai kẹp một miếng thịt kho tàu bỏ vào chén An Cảnh: “Món này nấu hơn một canh giờ rồi, hẳn là rất ngon miệng.”

“Ăn ngon, vào miệng liền tan, béo mà không ngán.”

An Cảnh ăn một miếng thịt kho tàu, không ngờ đồ ăn Triệu Thanh Mai làm lại ngon đến thế.

Nhìn vẻ mặt hài lòng của An Cảnh, trong lòng Triệu Thanh Mai cũng tràn đầy cảm giác hạnh phúc.

“Phu quân, ta có một chuyện muốn thương lượng với ngươi.”

“Chuyện gì, ngươi cứ việc nói.”

“Y quán này chỉ có một mình ngươi là đại phu, dù sao cũng rất bận rộn. Hơn nữa, nếu gặp một vài nữ bệnh nhân thì ít nhiều cũng có chút phiền phức. Chi bằng về sau để Đàn Vân theo ngươi học thêm chút y thuật, cũng tốt để san sẻ gánh nặng trên người ngươi.” Triệu Thanh Mai chậm rãi nói.

Đàn Vân đang ăn như gió cuốn bỗng ngẩng đầu, có chút mờ mịt nhìn Triệu Thanh Mai.

Giáo chủ, trước ngươi tại sao không có thương lượng với ta qua a?

An Cảnh khẽ cười một tiếng: “Phu nhân đã nói vậy thì cũng được. Đàn Vân nàng cơ trí thông minh, lại bác văn đa tài, chắc chắn là một hạt giống tốt để học y. Chỉ cần nàng nguyện ý là được.”

“Nàng chắc chắn nguyện ý.” Triệu Thanh Mai mỉm cười, nhìn về phía Đàn Vân.

“Tiểu... Đàn Vân nguyện ý.”

Đàn Vân lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, sau đó nói: “Cô gia, chúng ta vừa thành hôn, ngươi cũng tương đối bận rộn, chi bằng đợi nửa tháng sau hãy nói lại.”

“Cũng được.”

An Cảnh nghĩ ngợi rồi đáp.

Triệu Thanh Mai hài lòng khẽ gật đầu. Có Đàn Vân ở đây, An Cảnh liền có thể rời xa những nữ nhân ong bướm kia, còn mình thì như có thêm một đôi mắt để trông coi.

Sau khi cơm nước no nê, nhiệm vụ dọn dẹp bát đũa tự nhiên rơi vào thân Đàn Vân.

Vầng trăng tàn treo cao, trăng sáng sao thưa.

“Phu quân ~!”

Giọng Triệu Thanh Mai rất êm tai, còn kéo dài âm cuối.

Sau đó kéo tay An Cảnh chui vào trong phòng.

An Cảnh chỉ cảm thấy một luồng ấm áp kéo đến, bên ngoài cơ thể hắn bắt đầu nóng rực. Nhìn dung nhan xinh đẹp trong lòng, hắn làm sao lại không hiểu chứ?

...

Đêm, tĩnh mịch không tiếng động.

Bên trong ngõ Xuân Phong.

“Mới đến đâu chứ, ta vẫn còn có thể uống, nào, lại làm vài chén nữa.”

Chu Tiên Minh mang theo một vò rượu, say khướt đi về phía nhà mình.

Chu Tiên Minh này không phải ai khác, chính là tiên sinh kể chuyện ở quán trà.

Từ xưa văn nhân thường có chút phong lưu. Ngày thường hắn vô sự, ngoại trừ việc kể chuyện ở quán trà để kiếm chút tiền bạc, chính là lưu luyến tại các hoa lâu để phong lưu khoái hoạt.

“Loảng xoảng!”

Chu Tiên Minh đá văng cánh cửa sân nhà mình, vừa mới bước chân vào trong phòng.

“Đừng nhúc nhích!”

Đột nhiên, một lưỡi đao sáng loáng lạnh lẽo nằm ngang trước cổ hắn. Chỉ cần hắn tiến lên thêm một bước, lưỡi đao kia sẽ lập tức cắt đứt cổ hắn.

Chu Tiên Minh trong nháy mắt tỉnh rượu, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

“Đại... Đại nhân tha mạng!”

“Vào trong rồi nói.”

Chu Tiên Minh nuốt một ngụm nước bọt, không dám la lớn, đành phải rón rén vào trong phòng.

Chỉ thấy trong phòng có một bóng người mặc áo đen, trong tay cầm một thanh lưỡi đao sáng loáng, đứng nghiêm chỉnh bên cạnh bàn.

Chu Tiên Minh tuy là kẻ kể chuyện giang hồ, nhưng hắn chỉ là một tú tài tay trói gà không chặt. Giờ phút này thấy cảnh tượng này, thân thể đã sớm rã rời, t·ê l·iệt trên mặt đất, kêu khóc nói: “Đại hiệp tha mạng, đại hiệp, ta bất quá chỉ là một thư sinh cùng khổ...”

“Thư sinh là được.”

Thanh âm của người áo đen kia có chút khàn khàn, khô khốc, vô cùng khó nghe.

“Thư sinh?”

Chu Tiên Minh sửng sốt một chút, có chút không hiểu rõ. Chẳng lẽ bây giờ c·ướp b·óc cũng chọn người sao?

“Quyển sách này ngươi có biết không?” Người áo đen lấy ra một quyển sách.

“Biết, đây là sách vỡ lòng của học đồng Yến quốc.” Chu Tiên Minh nhặt quyển sách trên đất lên, thật thà nói.

“Dạy ta.” Người áo đen nói.

“À!?”

Chu Tiên Minh cho rằng mình nghe lầm, người này vậy mà lại muốn hắn dạy sách vỡ lòng của học đồng.

Chẳng lẽ đây là một kiểu khảo nghiệm khác?

“Ta nói, hãy bắt đầu dạy ta từ những chữ đơn giản nhất.” Người áo đen lạnh lùng nói.

“Tốt, tốt, tốt.” Chu Tiên Minh vội vàng nói: “Chỉ cần đại hiệp không g·iết Chu mỗ, Chu mỗ cái thân thể bảy thước này xin tùy ý sai khiến.”

Sau đó, Chu Tiên Minh châm lửa nến, mở sách vỡ lòng ra.

Dưới ánh nến yếu ớt, Chu Tiên Minh bắt đầu dạy vỡ lòng cho người áo đen.

“Trước tiên hãy bắt đầu từ những chữ số đơn giản nhất, chữ này là "Nhất".”

“Ta đã hiểu.”

“Chữ này là "Nhị".”

“Tiếp tục.”

“Chữ này là "Tam".”

“Xem ra việc biết chữ cũng không khó, ta đã biết "Tứ" viết thế nào rồi.”

Người áo đen khẽ cười một tiếng, lời nói mang theo vài phần đắc ý.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch