Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 673: Thắng Bại(1)

Chương 673: Thắng Bại(1)




Dịch: lanhdiendiemla.

Màn đêm chìm sâu, sắc trời dần tối, chúng nhân Quốc Tử Giám trong Tụ Hiền lâu dần dần có hơi rượu, lại còn thêm "Cao diêm vương" đã đi, cảm giác áp bách bỗng đi rồi, trong lời ăn tiếng nói đã bắt đầu bạo hơn.

Đề tài quanh đi quẩn lại thế nào cũng không ngoài triều cục hiện tại, bọn họ bắt đầu thảo luận từ đấu tranh giữa hai đảng Nghiêm Từ. Mặc dù trong số quan viên này Thanh Lưu chiếm đa số, người ủng hộ Từ Giai cũng nhiều, nhưng làm cho Thẩm Mặc không ngờ chính là họ toàn bộ cho rằng Từ đảng sẽ thủ thắng trong trận đấu tranh này!

"Lẽ nào cơ sở quần chúng của Từ Giai lại kiên cố như thế?" Thẩm Mặc tự nhủ, rồi tỉ mỉ lắng nghe tiếp, rốt cuộc phát hiện ngọn nguồn lòng tin của những người này lại khiến y không biết nên khóc hay cười... Bởi vì cái căn cứ mà bọn họ cho rằng Từ Giai chắc chắn thay thế được Nghiêm Tung không ngờ là một bài đồng dao có phần lưu hành gần đây:

"Cao sơn tế nhật nguyệt, hợp bất lợi, nhân dực liên công công, do thủy mộc!" tổng cộng mười sáu chữ, vừa nhìn thì đã biết loại sấm dao này chính là vì mục đích nào đó mà hợp lại. Đối với cao thủ giải đố như Thẩm Mặc thì cái trò này thật sự dễ như bỡn-- câu đầu tiên "cao sơn tế nhật nguyệt, hợp bất lợi", nhìn ý trên mặt chữ là nói núi cao sẽ che đậy nhật nguyệt. Cho nên núi cao và nhật nguyệt không thích hợp tiếp cận với nhau. Nghiên cứu kỹ thêm một chút -- núi cao là tung, nhật nguyệt là minh, ý của "hợp bất lợi" là "phân nghi", nhìn từ ý kết hợp mặt chữ liền có đáp án là: Tung phân nghi sẽ làm nhật nguyệt không rõ, cho nên không thể cùng một chỗ.

Câu thứ hai, "nhân dực liên công công, do thủy mộc" thì lại càng không có ý nghĩa -- nhân dực là đại, mộc công là tùng, thủy công là giang, cộng thêm từ "do" kia liền có thể hợp lại ra bốn chữ: "do tùng giang đại".

/chữ nhân(人) + dực(弋) = đại(代)...

Nối liền hai câu này lại, ý của sấm dao này chính là tung phân nghi sẽ bất lợi đối với Đại Minh, cần phải do Tùng Giang đại. Tung phân nghi là ai? Nghiêm Tung cũng là nghiêm phân nghi, người Tùng Giang là người phương nào? Từ Giai Từ Hoa Đình chứ đâu!

Tại niên đại này, sấm dao có lực lượng thần bí, có thể chi phối phương hướng của dư luận, tỷ như cổ đại "A Phòng a Phòng vong thủy hoàng", quốc sơ "mạc đạo thạch nhân nhất chích nhãn, thiêu động Hoàng Hà thiên hạ phản", đều là vận dụng kinh điển của sấm dao án lệ.

Nhưng Thẩm Mặc biết, cái trò này sẽ không phải là từ trên trời rơi xuống, cũng sẽ không từ trong tảng đá nhảy ra, mà là kẻ có lòng vì đạt được mục đích không thể cho ai biết mà chế ra để lừa thế nhân. Trong lòng y không khỏi thầm cười nhạt, xem ra lần này Từ các lão là tình thế bắt buộc rồi. Không ngờ dùng tới cả phương pháp sấm dao tạo dư luận, thật đúng là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào nhỉ...

Nhưng lại đành phải bội phục Từ các lão, quả nhiên là tay hành gia rất biết nắm bắt! Kỳ thật một câu sấm dao cũng sẽ không làm Từ Giai thay thế được Nghiêm Tung, nếu như tung ra vào lúc Nghiêm đảng như mặt trời ban trưa, rất có khả năng không chỉ không có tác dụng, còn có thể tìm tới tai hoạ. Nhưng chuyện Nghiêm Tung trong mưa quỳ kim điện đã truyền đi, còn có Nghiêm Thế Phiên bị trục xuất khỏi tướng phủ, một loạt đả kích này đã làm cho Nghiêm đảng nhân tâm hoảng sợ. Lúc này Từ Giai mới tung ra sấm dao, vừa có thể khiến Nghiêm đảng càng thêm hỗn loạn, cũng có thể khiến phe mình sĩ khí dâng cao, quan trọng hơn còn có thể tranh thủ được rất nhiều sự ủng hộ của các phái trung gian, hiệu quả tự nhiên như dựng sào thấy bóng.

Dưới thanh thế Từ đảng sử xuất khí lực bú sữa để tạo thành, phần tử Nghiêm đảng rốt cuộc người người cảm thấy bất an, thầm nghĩ: "trời lạnh, khí thu đã đến..."

Đây thực sự là "sơn vũ dục lai phong mãn lâu, hắc vân áp thành thành dục tồi"!

~~

Đình thôi vào ngày hôm sau sẽ được tiến hành dưới bầu không khí thế này rồi.

Khi Thẩm Mặc từ nhà đến ngoài Tây Uyển môn, các đại quan trong triều đã đến rất nhiều, đưa mắt nhìn quanh thì chỉ một kiểu quan phục là đại hồng bào, vả lại phân chia rõ ràng làm ba tốp người. Thẩm Mặc tỉ mỉ phân biệt, nhóm đứng ở bên trái có Vạn Thái có Hà Tân, hiển nhiên là người Nghiêm đảng, nhóm bên phải tự nhiên là Từ đảng rồi, nhân số không ít hơn Nghiêm đảng.

Nhóm thứ ba nhân số tương đối ít, y thấy được Cao Củng, Phương Độn đều ở bên trong, thầm nghĩ đây là phái trung lập.

Thẩm Mặc đang lúc do dự nên đứng vào nhóm nào thì Cao Củng cũng thấy y nên liền gọi qua, cũng đỡ cho y phải tiếp tục do dự.

Thẩm Mặc liền đi qua thi lễ với mấy vị đại nhân vây quanh. Cao Củng cười giới thiệu:

- Chư vị đại nhân, đây là tân nhiệm Quốc Tử Giám Tế tửu, nhưng người thì các vị khẳng định đã sớm biết rồi.

Đám người Phương Độn gật đầu cười nói:

- Đại danh của Thẩm Trạng Nguyên ai ai cũng biết, chúng tôi cho dù nông cạn mấy thì cũng phải biết mà.

Thẩm Mặc khiêm tốn vài câu rồi khiêm nhường đứng ở một bên nghe mấy vị đại nhân trao đổi ý kiến về việc đình thôi lát nữa, điều khiến y bất ngờ chính là trong lòng số quan viên trung lập này thì danh tiếng của Từ các lão cũng không tốt hơn Nghiêm các lão. Những người này phổ biến giữ vững một quan điểm, đó là hai vị đại nhân này chỉ như người hói đầu đừng cười hòa thượng, kỳ thật dáng dấp như nhau cả.

Thẩm Mặc còn nghe chư vị đại nhân cảm thán, năm nay vòng chính trị biến động đặc biệt dữ dội. Năm rồi lục bộ Cửu khanh vẫn luôn không một biến động, trong mấy tháng ngắn ngủi đã có nguyên Hình bộ thượng thư Hà Ngao, nguyên Lễ bộ thượng thư Triệu Trinh Cát, Ngô Sơn, nguyên Lại bộ thượng thư Ngô Bằng, nguyên tuần phủ Tô Tùng Yên Mậu Khanh, năm quan lớn bộ đường lần lượt đi mất...Điều này đã chứng minh đầy đủ, màn đả đấu giữa Nghiêm đảng và Từ đảng đã đến mức độ kịch liệt biết nhường nào.

Càng đáng sợ hơn đây mới chỉ là điềm báo cho một cơn lốc, chân chính chém giết còn đang ở phía sau...

Thẩm Mặc đang nghiêm túc lắng nghe, đột nhiên cảm thấy đoàn người xôn xao, y hiếu kỳ nhìn sang thì thấy cỗ kiệu của Nghiêm các lão và Từ các lão đang từ hai đường đông tây đi đến, hầu như là đồng thời đến trước Tây Uyển môn, kiệu phu của hai nhà có thể canh chỉnh chuẩn đến như vậy, quả nhiên là thuật nghiệp có chuyên môn!

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, chỉ với thời gian vài hai thở, cỗ kiệu hai bên đều không có chút động tĩnh gì, giống như đều đang ngủ vậy.

Một lát sau, vẫn là mành kiệu phía đông xốc lên trước, lộ ra nét mặt lão luyện khôn khéo của Từ các lão, ánh mắt ông nhìn cỗ kiệu đối diện vẫn không lay động, khẽ thở dài rồi bảo người bên cạnh:

- Tới nghênh đón đi.

Kế đó được gia nhân dìu lấy xuống kiệu đi tới cỗ kiệu trước mặt.

Thấy Từ Giai hạ kiệu đi tới, cỗ kiệu đối diện cũng cử động...Mành kiệu xốc lên, Nghiêm các lão râu tóc bạc trắng nói với Nghiêm Niên:

- Mau, đỡ ta xuống.

Nghiêm Niên đứng ở sát bên kiệu vội vã đưa tay đỡ lão thủ phụ.

Nghiêm Tung xuống kiệu rồi thì Từ Giai cũng đi tới trước mặt lão, cung kính chắp tay nói:

- Sớm thế các lão!

Nghiêm Tung cũng không chậm trễ hoàn lễ:

- Chào, xin chào các lão.

Từ Giai rất tự nhiên thế cho Nghiêm Niên, đỡ lấy cánh tay Nghiêm Tung:

- Tổ mẫu Nghiêm Hộc vẫn còn khỏe chứ?

Tổ mẫu Nghiêm Hộc chỉ chính là Âu Dương thị, Từ Giai gả đứa con gái lớn của Từ Bàn cho tôn tử của Nghiêm Tung làm thiếp, cho nên mới có tầng xưng hô này.

Nghiêm Tung lắc đầu, thở dài nói:

- Vẫn vậy. Ài, cầm cự một ngày thì hay một ngày.

Rồi nhìn Từ Giai nói:

- Lúc đó chẳng phải ta cũng vậy sao? qua tháng giêng đã là 83 rồi, cũng nên xin hoàng thượng cho cáo lão hồi hương thôi.

Lời này Từ Giai không biết đã nghe bao nhiêu lần... Lúc trước khi Nghiêm Tung 70 đã nói qua, sau đó hàng năm cũng đều nhắc tới, đến nay đã nói hơn 10 năm nhưng vẫn chẳng ra cái phân gì, cho nên có quỷ mới tin lời lão ta. Nhưng Từ Giai ngoài miệng vẫn nói:

- Làm gì có.

Vừa đỡ Nghiêm Tung đi đến cửa vừa cười nói:

- Các lão sống thọ 100 tuổi, ít nhất các lão còn hầu hạ hoàng thượng thêm 20 năm nữa cơ.

Nghiêm Tung lắc đầu cười không nói gì. Chợt một giọng nói mang theo hận ý xen vào:

- Thật còn làm 20 năm à, có một số người lại muốn hận chết chúng tôi đấy!

Có thể to gan dám chen vào hai các lão đang nói chuyện, ngoại trừ Nghiêm Thế Phiên thì cũng chẳng có ai.

Từ Giai cười ha ha nói:

- Tiểu các lão đa tâm rồi, ngài thử hỏi bách quan cả triều xem, ai mà không ngóng trông các lão sống thọ 100 tuổi chứ?

- Cái gì tiểu các lão!

Nghiêm Thế Phiên không chút khách khí ngắt lời:

- Sao ta chưa nghe nói qua Đại Minh triều chúng ta còn có chức quan này nhỉ?

Từ Giai không khỏi có chút xấu hổ... Xưng hô này đã gọi nhiều năm, thế cho nên tại tất cả các trường hợp phi chính thức, mọi người đều xưng hô Nghiêm Thế Phiên như vậy, ông ta hắn cũng không ngoại lệ. Ai ngờ Nghiêm Thế Phiên lại giở mặt, còn la ầm lên khiến Từ các lão mất mặt.

Từ Giai không biết Nghiêm Thế Phiên đã bị Trần Hồng cảnh cáo qua, nên đâu còn dám dùng danh hiệu này nữa?

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch