Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 736: Hung Phạm(1)

Chương 736: Hung Phạm(1)




Dịch: lanhdiendiemla.

- Đại môn tại phía nam, cửa sau tại phương Bắc, đi phía Tây làm ǵ?

Lục Cương hỏi:

- Lẽ nào cô ta leo tường chạy trốn?

- Cô ta căn bản không chạy.

Chu Cửu kiên quyết nói:

- Mấy ngày nay không có bất kỳ ai có thể rời khỏi phủ.

- Vậy mọi chuyện là sao? - Lục Cương thầm nghĩ, mọi chuyện lại đi ṿng trở lại.

Nhưng lần này Thẩm Mặc không úp úp mở mở, mà dứt khoát nói luôn:

- Bởi v́ cô ta bỏ đi dịch dung của ḿnh, khôi phục lại thân phận vốn có! lại lẫn vào trong mọi người!

- Cái ǵ? - Mọi người khó có thể tin.

- Đúng vậy, người này tinh thông thuật dịch dung, giọng nói vừa nam vừa nữ cũng được, c̣n biết Súc Cốt công, có thể tùy tâm sở dục giả trang các loại thân phận.

Ánh mắt Thẩm Mặc đảo qua mọi người, cuối cùng rơi vào người một nữ tử cao gầy:

- Đúng không, Lục cô nương...

Trả lời y chỉ là một đạo hàn mang loá mắt. Hầu như đồng thời, Tam Xích sớm có chuẩn bị đă lao đến trước mặt Thẩm Mặc, không biết từ đâu lôi ra một cái thuẫn, chặn đường đi của hàn mang đó, chỉ nghe vài tiếng "đinh đương", một cây ngân trâm rơi xuống đất, bị đứt thành hai đoạn.

- Ta giết ngươi!

Thấy tập kích không có hiệu quả, Lục Tú hét lên rồi rút ra nhuyễn kiếm bên hông, một chiêu Giao long xuất thủy lao thẳng tới Thẩm Mặc. Đám vệ sĩ sao có thể để cho nàng ta áp sát. Một tiếng hô vang lên, Tam Tài trận dương oai Đông Nam liền ngăn ở trước mặt Lục Tú, binh khí dài ngắn phối hợp, mặc cho vơ công của nàng ta có cao tới đâu cũng không thể công đến gần được.

Song phương đang kịch chiến th́ một chùm ǵ đen thui từ trên trời giáng xuống, Lục Tú bất ngờ không pḥng bị nên bị chụp vào trong, c̣n chưa kịp phản ứng th́ cảm thấy cả người bị trói sít lại, sau đó ngă thẳng cẳng ra đất.

Chế trụ nàng chính là binh khí thành danh của Chu Cửu "Hồn thiên vơng", năm đó Chu Cửu gia tại Lục Phiến môn làm bộ đầu không biết đă dùng bắt được bao nhiêu mâu tặc, biết ngày hôm nay sẽ phải bắt người nên mang nó theo trên người, lo trước khỏi hoạ. Khi hắn vừa nh́n thấy Lục Tú và vệ sĩ Thẩm Mặc triền đấu, vị trí thực tại rất tốt nên hắn nhịn không được từ phía sau quăng ra, quả nhiên một kích có hiệu quả!

- Trói lại!

Chu Cửu quát lên, liền có thủ hạ dùng xích sắt buộc chặt Lục Tú lại. Dù vậy nhưng nàng ta vẫn c̣n chửi ầm lên:

- Súc sinh, ngươi sẽ chết không yên lành!

Thẩm Mặc nh́n Tam Xích nói:

- Cái tất c̣n lại của ngươi đâu?

Nếu là nam đang mắng Thẩm Mặc th́ Tam Xích đă sớm lên rồi, nhưng khi thấy là một đại mỹ nhân thiên kiều bá mị th́ hắn lại đứng đực ra đó, để mặc cho đại nhân chịu nhục. Nghe Thẩm Mặc hỏi mới định thần lại, do dự nói:

- Cái đó vẫn c̣n thối lắm...

Nhưng thấy sắc mặt đại nhân không tốt nên hắn đành phải nhắm mắt lại nhét vào miệng Lục Tú. Ai ngờ người ta hơi nghiêng đầu đi tránh cục tṛn đó, c̣n hung hăn cắn một phát lên mu bàn tay hắn. Tam Xích đau quá giậm chân nhảy như cóc.

- Đúng là thứ vô dụng!

Thẩm Mặc cảm thấy mất mặt nói:

- Trùm cái khăn lên đầu cô ta rồi mang ra xe chở tù, canh giữ cho nghiêm ngặt vào!

Vẫn là Chu Cửu gia có định tính, hắn t́m một cái túi trùm lên đầu Lục Tú, lại nghe Lục Luân lên tiếng nói:

- Chậm đă!

Nhị công tử vừa nói thế Chu Cửu đành phải ngừng tay, lại nghe hắn chất vấn Thẩm Mặc:

- V́ sao ngươi nói là Tú tỷ của ta?

Nói rồi lại nh́n qua Lục Tú:

- Tỷ, mau nói cho hắn là tỷ bị oan đi.

Lục Tú không để ý đến hắn, Thẩm Mặc lại mỉm cười nói:

- Nhị công tử c̣n chưa biết, biểu tỷ công tử có tuyệt kỹ dịch dung đó.

Rồi cười nói:

- Năm đó tại Tô Châu, bản quan đă ăn không ít vị đắng của cô ta đấy.

- Dịch dung? vậy th́ sao?

Lục Luân vẫn c̣n chưa phục:

- Có thể nói rơ là đường tỷ của ta làm hả?

Ở trong ḷng hắn, người thân nhất chính là vị đường tỷ này, thậm chí c̣n có chút t́nh cảm không hiểu đối với nàng ta, cho nên không muốn chấp nhận kết quả này.

- Nhị đệ.

Lục Cương th́ lại đứng trên lập trường gia chủ để suy nghĩ vấn đề:

- Lúc nào rồi mà c̣n xử trí theo cảm tính hả?

- Không sao, chúng ta không ngại nghe Cửu gia suy luận một chút đi.

Thẩm Mặc mỉm cười nói với Chu Cửu:

- Mời Cửu gia.

- Vâng.

Chu Cửu trầm giọng nói:

- Đại nhân cùng ty chức cho rằng, trước tiên cô ta cùng đồng bọn chặn giết gia nhân tới đón Thập Tam di thái đi thăm người thân, sau đó giả trang thành những người đó, lừa gạt hai chủ tớ Thập Tam di thái ra ngoài, rồi giết họ tại xưởng ngọc lưu ly, tiếp đó cải trang thành Kim Xảo Nhi hồi phủ, lại dùng thân phận của Thập Tam di thái để gạt Cửu di thái. Đợi Cửu di thái đi rồi liền đi vào trong thư pḥng, vẫn dùng thân phận của Thập Tam di thái để gạt ông ấy là lấy một quyển sách, vào trong thư pḥng t́m cái hộp thuốc đó, đổi Long Hổ đan ở trong thành độc dược, sau đó thuận lợi đi khỏi.

Nói rồi nh́n Lục Tú đang nắm chặt tay kêu lên răng rắc:

- Ông trời không có mắt, đại đô đốc của chúng ta lại không phát giác ra, ngày hôm sau uống viên thuốc đó, trong chớp mắt độc phát thân vong -- ông ấy đă bị đứa điệt nữ tâm như rắn rết này hại chết!

- Là thật ư?

Người Lục gia nghe mà kinh hăi, đều nh́n qua Lục Tú đang bị trói:

- Tú tả nhi, thật là cô làm sao?

Lục Tú chỉ nh́n chằm chằm Thẩm Mặc, không nói được một lời.

- Mấy ngày kế cô ta khi th́ giả trang thành Thập Tam di thái, khi th́ dùng diện mạo thật xuất hiện tại linh đường.

Chu Cửu nói:

- Không tin chư vị có thể nghĩ lại xem, có phải tại linh đường không hề gặp qua hai người họ?

Mọi người đều lắc đầu. Họ hồi tưởng lại, Thập Tam di thái và Tú tả nhi bao giờ cũng một buổi tối, một ban ngày xuất hiện, quả thật chưa từng chạm qua mặt. Giờ th́ họ đă hơi tin rồi...Lại thấy Lục Luân tính khí hấp tấp hú một tiếng rồi vọt tới trước mặt Lục Tú, tóm lấy tóc nàng ta, lớn tiếng chất vấn:

- Nói, v́ sao lại làm thế? v́ sao muốn hại chết cha ta?

~~

Lục Tú nhắm chặt hai mắt, mặc cho hắn lắc lư ḿnh thế nào, nàng ta đều không lên tiếng.

Lục Luân nổi giận, vung hai tay thay phiên tát lia lịa lên mặt Lục Tú, vừa đánh vừa chửi tục xối xả.

Thẩm Mặc cau mày, nh́n qua Tam Xích. Tam Xích liền tiến lên kéo Lục Luân lại, đẩy hắn qua một bên:

- Người này c̣n chưa tới phiên ngươi đánh.

Lục Luân vốn c̣n muốn đánh thêm, nhưng vừa nh́n là tên "tất thối" đă làm cho người ta sợ hăi, hắn không khỏi chùn bước không dám tới gần.

- Dẫn đi.

Thẩm Mặc khẽ vung tay lên ngăn chặn màn hài kịch c̣n tiếp tục tŕnh diễn, lại nói với Lục Cương:

- Ta sẽ để người lại lục soát gian pḥng của cô ta xem có t́m được vật chứng ǵ không.

- Biết rồi. - Lục Cương gật đầu, lại hỏi: - Vậy chúng ta làm ǵ đây? lúc nào th́ làm tang ma?

- Chờ một chút đi, tin tưởng rất nhanh sẽ có thánh dụ hạ xuống. - Thẩm Mặc cười nói với hắn: - Nói không chừng sẽ có tin tức tốt đấy.

Lục Cương không biết lời y nói có ư ǵ, đành phải khẽ gật đầu nói:

- Chỉ mong là vậy...

Khi rời khỏi Lục phủ, Thẩm Mặc nh́n lên bầu trời âm u, không khỏi khẽ than một tiếng rồi nói với Chu Cửu ở bên cạnh:

- Chúng ta trở về đi.

Chu Cửu vẻ mặt như trút được gánh nặng:

- Cuối cùng cũng phá được vụ án này, có thể nghỉ ngơi một chút rồi.

Thẩm Mặc cười, nhưng không lạc quan như hắn, mà thản nhiên nói:

- Chỉ mong vậy...

Chu Cửu sửng sốt nói:

- Đại nhân, vụ án đă điều tra rơ, hung thủ cũng đă sa lưới, lẽ nào c̣n có ǵ không ổn sao?

- Chung quy ta cảm thấy có ǵ đó rất không thích hợp.

Thẩm Mặc chậm răi lắc đầu nói:

- H́nh như chúng ta có hơi quá tự tin rồi.

Rồi hai tay đan xen trước ngực, trầm ngâm nói:

- Mặc dù có thể tự bào chữa, Lục Tú cũng bị bắt được, nhưng lấy lý giải của tôi đối với cô ta th́ kế hoạch kín đáo hư thực kết hợp như vậy h́nh như không phải cái đầu của cô ta có thể nghĩ ra được.

Nếu như là ca của nàng ta th́ có chút khả năng.

- Không phải đại nhân nói cô ta c̣n có đồng đảng sao?

Chu Cửu lơ đểnh nói:

- Có lẽ là đồng đảng bày ra.

- Đương nhiên không phải một người có thể làm được.

Thẩm Mặc nói:

- Mà nếu như kẻ chủ mưu không phải là cô ta, vậy chúng ta c̣n gọi là bắt được hung thủ nữa không?

Chu Cửu sửng sốt một hồi, mới nói:

- Vậy thẩm vấn đi, hỏi ra đồng đảng của cô ta.

- Nh́n kết quả lục soát thế nào đă.

Thẩm Mặc nói:

- Cửu gia, ngươi vất vả trở lại một chuyến xem sao, ta vẫn yên tâm với ánh mắt của ngươi hơn.

Chu Cửu gật đầu nói:

- Được rồi, ta lục soát xong sẽ trở về bẩm báo với đại nhân ngay.

- Ta đợi tin tức của ngươi.

Thẩm Mặc liền cùng hắn mỗi người đi một ngả, đi về nha môn Bắc Trấn phủ ti trước.

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch