Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 891: Hoàng Đế Muốn Nam Tuần (1)

Chương 891: Hoàng Đế Muốn Nam Tuần (1)




Dịch: lanhdiendiemla.

Giao thừa năm Gia Tĩnh thứ 41, tiếng pháo nổ đì đùng tiễn đưa năm cũ.

Trong Dụ vương phủ đèn hoa rực rỡ, cung nhân cười nói vui vẻ, trên từ Mạnh Xung, Phùng Bảo thường ngày ngứa mắt nhau, dưới tới thái dám cung nữ bình thường, mặt hoặc mang nụ cười dè dặt, hoặc nụ cười sáng lạn.

Nói cung là, mọi người hôm nay thực sự là cao hứng.

Hạ nhân cao hứng là vì tiền thưởng năm mới được phát gấp đôi, lại còn ba ngày nghĩ phép, đó là chuyện chưa từng có ở phủ Dụ vương mười năm qua.

Mạnh Xung và Phùng Bảo lại càng có lý do để cao hứng, hiện giờ tình thế tốt đẹp chỉ cần vương gia sinh được thái tử là hoàng vị chắc tám chín phần rồi.

Vương gia uy vũ, đã có ba phi tử mang bầu, chẳng lẽ không có mũi tên nào trúng hồng tâm? Tới khi đó đám thái giám vương phủ đứng bên lề thành cho gà thăng thiên rồi, ít nhất có thể kiếm chức tổng quản nha môn thực quyền, cho dù vào ti lễ giám cũng không phải là giấc mộng.

Nhưng trong nhà khách vương phủ lại không khí nghiêm túc.

Vốn Dụ vương mời các vị sư phụ tới cùng ăn mừng năm mới, mọi người hiếm khi được thả lòng, hứng trí khá cao, chơi đoán đố, đối từ sôi nổi.

Đột nhiên một tin tức làm không khí vui vẻ này biến mất, mấy vị sư phụ đưa mặt nhìn nhau, làm Dụ vương đang cầm xúc xắc cảm thấy rất gò bó.

Hắn ủ rũ bỏ xúc xắc xuống, hỏi:

- Các vị sư phụ làm sao thế? Chẳng ai nói câu nào?

Mấy người nhìn nhau, Cao Củng lên tiếng:

- Vương gia, chuyện hoàng thượng nam tuần chẳng phải tầm thường.

- Phụ hoàng chỉ là buồn quá muốn đi đây đi đó thôi mà.

Dụ vương không hiểu Gia Tĩnh chút nào:

- Từ khi cô nhớ chuyện tới nay, phụ hoàng luôn ở trong kinh thành, chắc chắn là ngột ngạt lắm rồi... Đương nhiên ta cũng chưa bao giờ xuất kinh.

Đám Cao Củng toát mồ hôi, chẳng biết vị vương gia này cả ngày nghĩ cái gì, gạt hắn khỏi vòng thảo luận.

- Sao đang yên đang lành lại muốn nam tuần?

Trần Dĩ Cẩn không hiểu:

- Chuyện này thật là kỳ quái.

Hắn nhìn sang Thẩm Mặc:

- Thẩm đại nhân, chuyện này là sao?

Từ sau sự kiện điềm lành kỳ lân, trong lòng Trần Dĩ Cần đã phục Thẩm Mặc rồi, nhưng ngoài miệng vẫn thói quen mang theo chút gây sự.

- Tin tức quá ít, không thể phán đoán được.

Thẩm Mặc lắc đầu:

- Thái Nhặc huynh trực giác lợi hại nhất, hay đoán thử mọi người xem.

- Ta thấy có liên quan tới việc gần đây hoàng thượng thu thập sách phương thuật...nghe nói cuối cùng có một phương sĩ tên Hùng Hiển, dùng lời lẽ mê hoặc kích động hòng đế, không chừng là do kẻ này giật dây.

Có sư phụ làm thủ phụ rất lợi, đoán cái gì cũng chuẩn.

- Đúng đúng đúng.

Trần Dĩ Cẩn vỡ lẽ:

- Ta nghe nói, phương sĩ kia bảo mình là Thúc Tiện chuyển thế, mà hoàng thượng là Đế Khốc chuyển thế, kết quả mặt rộng rạng rỡ, phong thẳng hắn làm hộ quốc nguyên sư hàm tam phẩm.

- Quá dối trá, Đế Khốc, Thúc Tiện cái gì, đều là người chết mấy nghìn năm rồi, hôn cũng tan rồi, họa ma nó mới tin.

Cao Củng cau mày.

- Hoàng thượng nhất định sẽ tin.

Thẩm Mặc lúc này mới lên tiếng:

- Mọi người nói thế, ta thấy chuyện nam tuần này đã được định đoạt rồi.

- Cái gì?

Mọi người ngạc nhiên:

- Bách quan còn chưa khuyên can, ngươi đã đoán chắc thế rồi.

- Đối với chúng ta mà nói, đây là tin tức mới biết được. Nhưng với hoàng thượng mà nói, lại là đã sớm nghĩ kỹ càng, mới phóng tin ra cho chúng ta biết.

Thẩm Mặc hạ thấp giọng xuống:

- Mọi người nghĩ xem, Đế Khốc là một trong Ngũ Đế. Thái Nhạc huynh, riêng từ điểm nảy, Hùng Hiền đã hơn huynh rồi.

- Đế Khốc thì sao?

Tuy nói thế, nhưng mọi người bắt đầu khởi động bộ óc, suy nghĩ cẩn thận.

- Thì ra là thế.

Trương Cư Chính quen viết văn bợ đít phản ứng nhanh, bừng tỉnh:

- Đế Khốc là tằng tôn Hoàng Đế, cháu Chuyên Húc, nhưng lại kế thừa Chuyên Húc.

Hắn nói thế là mọi người hiểu ngay, Trần Dĩ Cẩn nói:

- Bệ hạ nhất định cực thích lời này.

Ân Sĩ Chiêm gật đầu:

- Đúng thế, như vậy hoàng thượng kế thừa ngôi báu càng chính đáng.

- Chỉ e không đơn giản như vậy...

Thẩm Mặc trầm tư:

- Chuyện này có khả năng ảnh hưởng tới triều cục.

- Đúng thế, hoàng thượng xuất tuần rất trọng đại.

Mọi người gật gù:

- Sẽ mang tới nhiều biến hóa.

Thật ra mọi người không hiểu tâm tư của Thẩm Mặc, nhưng loại chuyện này không thể nói quá chi tiết, nên y cũng thôi.

Tin tức hoàng đế muốn nam tuần tung ra, không biết bao nhiêu quan viên không ăn nổi bữa cơm đoàn viên nữa, các đại thân ngay trong đêm dâng tấu, tỏ rõ rhái độ của mình, trong đó tám chín phần kiên quyết phản đối hoàng thượng xuất tuần.

Bất kể bè phái ra sao, lập trường thế nào, ở chuyện hoàng đế xuất tuần này, thái độ mọi người đều nhất trí, đó là tuyệt đối không đồng ý.

Phải biết thời đó không như mấy trăm năm sau, từ Bắc Kinh tới Hồ Quảng nhanh nhất cũng phải hai tháng, huống hồ hoàng đế xuất hành, mỗi ngày đi bao xa là có quy định.

Thêm vào ở đây đó dừng dừng ngó ngó, thăm quan một chút giang sơn tươi đẹp, thưởng thức danh lam thắng cảnh, 5 tháng tới được nơi là khá lắm rồi.

Tới địa phương không thể quay về ngay đúng không? Nghi ngơi, du lãm, cúng tế, ít nhất là hai tháng. Thế là một năm kinh thành không có hoàng đế.

Hiện này họa đông nam chưa bình xong, cái lo tây bắc sát gần. Chẳng may một bên biên ải cấp báo, một bên nạn dân làm loạn, ông vỗ đít ra khỏi nhà, chẳng phải là làm lỡ quốc gia đại sự?

Các đại thần viết xong tấu chương khuyên gián, mặc dù Thông chính ti hiện không làm việc, không thể qua con đường chính thức trình lên, một số quan viên chức cao tuổi lớn liền đặt sang một bên, đợi nha môn làm việc hẵng hay.

Nhưng một số quan viên trẻ khí thịnh thì không chịu đợi, chẳng hẹn mà cùng tới ngoài Tây Uyển, khấu đầu đưa tấu chương lên.

Các thái giám không dám chậm trễ, vội tới cung Vạn Thọ xin chỉ thị Gia Tĩnh đế. Tẩm cung hoàng đế bị cháy đầu năm dưới sự thúc giục của Từ Giai, dùng bạc xét nhà Nghiêm Thế Phiên, cuối cùng xây dựng xong trước khi tuyết xuống.

Nhìn cung điện gần như giống trước đó y hệt, Gia Tĩnh đế mừng lắm, hạ lệnh thêm Từ Giai hàm thiếu phó kiêm thiếu sư, thăng Từ Phan lên làm công bộ hữu thị lang để khen thưởng. Đồng thời đem tên "Ngọc Hi cung" thành "Vạn Thọ cung", tâm cảnh truy cầu thay đổi có thể thấy rõ.

Hôm qua hoàng đế thả tin ra, chính là muốn xem xem thái độ các đại thần với việc mình nam tuần ra sao, ai ngờ mới tới mùng 2 tết, đám gia hỏa không hiểu chuyện đó đã chạy tới ngoài cung dâng thư, hiển nhiên là chẳng có thái độ gì tốt lành.

Gia Tĩnh bực mình ra lệnh:

- Đem tấu chương lên đây, đuổi bọn chúng cút xéo, mới đầu năm, không cho trẫm được yên tĩnh vài ngày à?

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch