Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 906: Thượng Hải (2)

Chương 906: Thượng Hải (2)




Dịch: lanhdiendiemla.

- Chẳng phải là làm khó, nhưng công tử cũng biết đấy, nha môn cũ quy củ nhiều, thần tiên cần trải truốt cũng lắm, không bằng thành Thượng Hải, nhanh gọn thoải mái, ít phiền lòng.

- Thượng Hải cũng có quan phủ mà.

Thẩm Mặc khéo léo thăm dò:

- Nghe nói huyện lệnh Thượng Hải không xuất thân chính đồ, đám nha lại giảo hoạt đều phục ông ta.

- Phục, phục sát đất ấy chứ.

Vừa nhắc tới tới huyện lệnh Thượng Hải, đám thương nhân Huy Châu tức thì lên tinh thần:

- Vị huyện lão gia đó bình thường nhìn hiền lành lắm, thậm chí rất buồn cười, nhưng điên lên là giết người không chớp mắt, lại rất tinh minh, làm việc dưới tay ông ta đều cẩn thận dè chừng, ai dám làm bừa làm bậy?

Thẩm Mặc hứng thú hỏi:

- Lợi hại vậy thật sao?

- Đương nhiên rồi, để ta kể cho công tử nghe trước kia ông ấy trấn áp bọn nha lại bất lương ấy. Mới đầu nhậm chức, đám nha lại thấy huyện lệnh lão gia trẻ tuổi, lại xuất thân giám sinh, tưởng dễ bắt nạt, đặt một đống công văn hồ sơ lên bàn đông ta để thử.

- Kết quả thế nào?

Thẩm Mặc hứng trí rất cao, cứ như đang nói về người nhà mình vậy, quan tâm hỏi:

- Ông ấy xử lý thế nào?

- Chẳng thế nào cả, huyện lão gia liếc xéo mắt, chẳng hỏi đúng sai phải trái, gật đầu hết "được được", lúc sau nói thêm "các ngươi đừng lừa ta, nếu không sau này nếm đủ đấy", tựa hồ không hiểu chính sự lắm, lại sợ người ta cho rằng ông ấy không biết chữ.

- Đám nha lại xấu xa đó lòng coi thường huyện lão gia "quả nhiên là tên vô dụng, chẳng có chút bản lĩnh gì." Thế là càng mặc sức làm càn khiến huyện Thượng Hải thối um cả lên, tiếng oán trách ngợp trời, mậu dịch bình thường cũng bị ảnh hưởng. Người ta tới cáo trạng, ông ấy chỉ lệnh người ta viết giấy trình lên, sau đó mất hút, cứ như tên hôn quan vậy.

- Nhưng chẳng ai ngờ được rằng, một tháng sau, huyện lệnh đại nhân tuyên bố với tất cả quan viên:" Tất cả tập trung ở đại đường, bản quan muốn tuyên đọc dụ lệnh của Hồ bộ đường!"

Một khách thương trẻ tuổi kể lại, mặc dù cùng một câu chuyện hắn kể tới hai mấy lần, nhưng lần nào kể cũng thấy sảng khoái:

- Đám nha lại không hiểu ra sao, đều tới cả đại đường quỷ nghe dụ lệnh, huyện đại nhân lớn tiếng đọc:" Hôm nay đem tất cả quan lại nha dịch trong huyện Thượng Hải giao hết cho huyện lệnh Thượng Hải toàn quyền quản lý, có quyền bắt giữ thẩm vấn với tất cả quan viên làm chuyện bất pháp, kết án xong báo lên là được.

- Chỉ dụ này tuyên bố xong đám nha lại phạm pháp đều sững sờ, bọn chúng không ngờ huyện đại nhân lại kiếm được lệnh này từ chỗ Hồ đại soái, càng không ngờ ông ta đợi khi bọn chúng hiện nguyên hình mới tuyên đọc dụ lệnh này.

Thanh niên kia hào hứng kể:

- Đọc dụ lệnh xong, Thẩm huyện lệnh lập tức thăng đường, đám quan lại thấp thỏm bất an, huyện lệnh đại nhân lại tinh thần phấn chấn, không còn vẻ lờ đờ trước kia. Ông ta vỗ bàn quát: "lục phòng thư lại ở đâu?"

- Có, có tiểu nhân...

Hiển nhiên đây là đoạn người khác thích nhất, có người học theo giọng thư lại bị thẩm vấn đáp:

Thanh niên kia thì học huyện lão gia, trầm mặt xuống:

- Một tháng trước các ngươi làm giả sổ sách huyện nha, chiếm đoạt ba nghìn lượng bạc! Một tháng qua lại lợi dụng quyền lực, chèn ép thêm 2000 nữa, phải không? " Sau đó đem số tiền bọn chúng chiếm đoạt nói ra, khiến sáu tên thư lại mặt vàng ệch, đập đầu như búa bổ, cầu xin không ngớt.

- Cái, cái.. Cài này sao ngài biết rõ như lòng bàn tay thế.

Khách thương đóng giả thư lại kia kinh sợ nói:

- Đại nhân tha mạng, lần sau tiểu nhân không dám nữa.

- Lời không hay bản quan đã nói trước rồi, nghe hay không là chuyện của các ngươi, ta kẻ là kẻ thô lỗ, không chịu nổi thủ tục thẩm phán rầy rà, nhưng ta đoán chắc, bằng vào số tiền các ngươi chiếm đoạt, giết các ngươi mười lần cũng đủ.

Thanh niên chỉ vào khách thương tiểu lại:

- Ngươi, cởi sạch y phục ra.

- Cởi sạch y phục làm gì?

Thẩm Mặc hỏi, nếu bảo y trừng phạt đám tiểu lại kia, cùng lằm là đầy bọn chúng lên thuyền của Từ Hải, làm một thủy thủ viễn dương quang vinh là được.

Nhưng Thẩm huyện lệnh hiển nhiên càng độc ác hơn, thanh niên kia nói:

- Tên thư lại bị chỉ vào đành ngoan ngoãn cởi y phục ra, sau đó bốn nha dịch cao lớn dùng thủy hỏa côn nâng lên không trung rồi thả ra cho rơi xuống đất, cứ làm đi làm lại như thế vài lần đến khi tên thư lại kia thất khiếu chảy máu mà chết. Năm tên còn lại cũng chết y như vậy, Thẩm huyện lệnh còn chưa chịu thôi, lệnh mang xác ra chợ răn đe kẻ khác, làm đám nha lại tham ô sợ tới toàn thân băng giá, cụp hết đuôi lại, kết quả toàn bộ thói quen xấu trước kia biến mất, bộ mặt huyện Thượng Hải rực rỡ cả lên.

Đám khách thương kể một cách hào hứng, Thẩm Mặc lại hết sức kinh ngạc vì vị Thẩm huyện lệnh trong lời kể bọn họ và người trong ấn tượng của y khác nhau quá lớn.

Đám khách thương thấy mặt Thẩm Mặc biến đổi, cho rằng là vị công tử này động lòng trắc ẩn, thấy Thẩm huyện lệnh quá máu lạnh. Một khách thương cứng tuổi nghiêm nghị nói:

- Công tử mang trái tim nhân hậu, là người có tu dưỡng, có thể cho rằng giết người là không đúng. Không biết đại nhân đã nghe tới câu này chưa "xa thuyền điếm cước nha, vô tội cũng đáng giết!" Ý là kẻ làm việc trong năm nghề này, đều là hạng vô lại bất lương, nếu không giết vài tên trấn áp bọn chúng, vĩnh viễn đừng mong bọn chúng chịu nghe lời.

Thẩm Mặc cười:

- Ta không phải là người cổ hủ như thế.

- Thế thì tốt.

Đám khách thương vỗ tay:

- Kỳ thực Thẩm huyện lệnh rất ôn hòa, đôi khi tới bến tàu tuần thị, nói chuyện với đám dân thường chúng tôi, có khi còn dạy chúng tôi hát nữa.

- Hát à? Hát bài gì?

Thẩm Mặc tò mò.

- Gọi là.. Ái điểu gì gì đó.

- Ái tình điểu?

Thẩm Mặc hiểu ngay.

- Đúng đúng là con chim đó đấy, nghe quai quái, nhưng mà hay lắm. Phải rồi, sao đại nhân biết con chim đó?

"Nói thừ, năm xưa ta dạy hắn mà lại" Thẩm Mặc cười thầm.

Trong lúc nói chuyện, thuyền đã vào thành, thấy trên bến tàu, cột buồm che kín trời đất, tiếng huyên áo khắp nơi, đúng là cảnh tượng bến cảnh trung tâm.

Thẩm Mặc càng thêm sốt ruột, chẳng để y tới cảnh quan, vội vàng tạm biệt đám thương nhân Huy Châu, hỏi rõ phương hướng, lập tức lên bờ tới huyện nha, lòng thầm nghĩ:" Huynh đệ ngươi vẫn còn khỏe chứ?"

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch