Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 43: Cách hưởng thụ của giới quý tộc cũng phải từ từ thích ứng

Chương 43: Cách hưởng thụ của giới quý tộc cũng phải từ từ thích ứng






Sau khi vào thành, Tần Lôi không nhìn ra ngoài nữa mà ngồi yên trong xe, nhắm mắt dưỡng thẫn.

Lúc này đã gần hoàng hôn, ánh nắng vàng xuyên qua tấm màn lụa mỏng ở cửa sổ vào trong thùng xe, làm toàn thân hắn ánh lên một tầng màu vàng nhạt. Nghe âm thanh náo nhiệt bên ngoài, Tần Lôi nghĩ đến những gian khổ sau khi đến thời đại này, nghĩ đến hắn lấy được lòng tin của Lý Quang Viễn, nghĩ đến việc hắn có được sự trung thành của Thiết Ưng, Thẩm Lạc, còn cónhững bằng hữu như Trương Gián Chi, Thạch Dũng, Hầu Tân, Hứa Qua, Thạch Uy, Thẩm Thanh, thậm chí cả Mã Khuê cũng xuất hiện trong đầu hắn.

Hình ảnh cuối cùng xuất hiện trong đầu hắn là trận chiến bên sông Trục Lộc. Những huynh đệ gắn bó sinh tử đã bị hắn kéo vào trong trận chiến, vì hắn mà dùng máu thịt cơ thể mình ngăn chặn lại sự giết hại của quân Bách Thắng. Nghĩ đến những tiếng la hét câm lặng của mình, nghĩ đến khuôn mặt khả ái cùng với ánh mắt không chút hối hận kia.

Lúc mở mắt ra, ánh mắt của Tần Lôi trở nên vô cùng kiên định.

********

Đoàn xe từ cửa Minh Đức vào thành, dọc theo đường cái Thần Võ đi hơn nửa canh giờ, lại đi qua một dải tường thành tiến vào nội thành. Lúc này sắc trời đã tối, bên đường cứ cách hai trượng lại có cung nhân đốt đèn lên, nhưng cũng chỉ có thể rọi sáng mặt đường, chứ không thể nhìn rõ đường nét kiến trúc của hai bên.

Đi thêm một lát, cuối cùng đoàn xe dừng ở một cung xá, có cung nữ mời Tần Lôi xuống xe, đi tắm thay y phục.

Tần Lôi đi theo tám nữ tử duyên dáng đi qua phòng ốc trùng trùng, tới một gian phòng điêu lan ngọc thế, hơi nóng nghi ngút.

(Điêu lan ngọc thế: lan can được trạm chổ, gạch thềm bằng đá ngọc)

Vừa vào cửa là một tấm bình phong cẩm tú bách hoa tranh nghiên. Đi vòng qua bình phong, một bể tắm vuông vắn ba trượng được làm từ ngọc trắng xuất hiện trước mắt.

Một tiểu cung nữ mặt trứng ngỗng, mi lá liễu, mắt to tròn cười tươi tắn với Tần Lôi, cúi chào, cất giọng thánh thót:

- Nô tỳ phục vụ điện hạ cởi y phục.

Giọng nói của nàng như tiếng chim hoàng oanh, thanh lệ êm tai.

Tần Lôi thấy tướng mạo cô gái đó dễ nhìn, liền trêu đùa:

- Ta chưa từng được hưởng thụ phúc khí như vậy.

Mấy cung nữ che miệng cười trộm, cung nữ mặt tròn vói mắt to cũng không giận, mà lại cất giọng thánh thót:

- Sau này điện hạ sẽ phải quen dần, chúng nô tỳ cũng là lần đầu tiên hầu hạ Người. Điều này cũng là sự may mắn tích góp ba đời của nô tỳ.

Kiếp trước khi Tần Lôi mười sáu tuổi đã tham gia quân ngũ, mãi cho đến khi rời khỏi thế giới đó vẫn chưa ra khỏi quân doanh. Đừng nói được con gái tắm cho, ngay cả cầm tay con gái hắn cũng chưa từng.

Cho nên lúc này hắn vừa kích động vừa khẩn trương, nhưng bởi bản thân là một Hoàng tử, nên đành phải để mặc những cung nữ này thích làm gì thì làm.

Đương nhiên, cũng không thể yêu cầu một thanh niên rất tốt nhanh chóng sa ngã trở thành quý tộc hư hỏng, điều này cũng cần có quá trình.

Tần Lôi giả vờ trầm ngâm chốc lát, mới gật đầu, nhíu mày nói:

- Vậy thì không trâu phải bắt chó đi cày rồi.

Dứt lời nhắm mắt lại.

Các cung nữ chưa từng thấy người nào trong sáng như vậy, liền cười dài đi tới vây quanh, tháo đai lưng cho hắn. Hai cung nữ đứng hai bên nâng hai tay hắn lên, cung nữ mặt tròn kia cởi vạt áo dài trước của Hoàng tử. Cổ tay ngón tay ngọc của nàng trắng như tuyết dưới ngọn đèn càng trắng đến chói mắt. Tần Lôi phải nghiêng đầu sang một bên mới đè nén được quả tim đang đập loạn của mình.

Các cung nữ cởi bỏ áo bào bên ngoài cùng ra, lại cởi áo trên hai dưới, đỡ cởi khăn xuống, buông mái tóc dài đen thả xõa trên lưng. Lúc này, Tần Lôi chỉ còn lại nội y bên trong.

Ngón tay ngọc đụng chạm nhẹ lên người Tần Lôi, mùi thơm thiếu nữ như hương hoa lan quanh quẩn ở chóp mũi, làm hắn không tự chủ được liền có phản ứng.

Đợi đến khi thân trên đã trần trụi, Tần Lôi không kìm được rên lên, cầu xin:

- Thật sự là không quen được, có thể để tự ta làm nốt được không?

Thân là xử nam khiến cho da mặt hắn thật quá non.

Các cung nữ nhìn khuôn mặt tuấn tú, vóc người khỏe đẹp của Ngũ điện hạ, ngửi thấy hơi thở nam tính của hắn thì trống ngực cũng đã đập thình thịch. Giờ thấy hắn khở sơ vậy, bọn họ cũng không kìm được mà gật đầu.

Tần Lôi như được đại xá, tung người nhảy vào trong bể. Bọt nước bắn lên làm ướt cả y phục của mấy cung nữ đứng bên cạnh.

Mấy cung nữ lớn tuổi hơn chút thầm thở dài, nhưng cũng không thể nói: “Điện hạ ra ngoài đi, để nô tỳ cởi lại y phục cho người.” Cung nữ mắt to liếc mắt ra hiệu mấy cung nữ mê giai kia. Mấy cung nữ ngoan ngoãn đi theo nàng chuyển tới sau bình phong.

Tần Lôi thầm thất vọng khi cái cảnh tắm ướt át trong đầu không hề xuất hiện. Hắn đành phải buồn bực tự tắm rửa, cẩn thận kỳ cọ tránh làm ướt vết thương đang khép miệng ở sau lưng.

Trong quân ngũ tắm rất nhanh, Tần Lôi cũng không ngoại lệ. Khi hắn tắm rửa xong đứng lên nhìn quanh tìm khăn tắm, lại xấu hổ thấy tám cung nữ từ sau tấm bình phong đi vòng ra. Các nàng đã tháo cung trang, trên người chỉ quấn lụa mỏng khiến cho vóc người uyển chuyển lộ ra hoàn toàn. Tám cô gái có người cầm tinh dầu, người cầm muối tắm, người thì nâng khăn tắm trắng tinh, tựa như chuẩn bị tắm cho hắn.

Nhìn thấy người trong bể tắm đã ra ngoài, cô gái dáng người cao gầy, eo nhỏ mông mẩy kinh ngạc hỏi:

- Điện hạ! Người đang làm gì vậy?

Giọng nói thánh thót đó chính là của cô gái mắt to.

Tần Lôi nghĩ thầm, không ngờ cô gái nhỏ này lại có thân hình đẹp như vậy, nhưng hắn cũng biết chừng mực, kiềm chế sắc tâm, mỉm cười trả lời:

- Vị cô nương này, tối nay ta còn phải tiến cung khấu kiến Hoàng tổ mẫu, cho nên mới tắm rửa qua loa. Phiền cô tìm khăn mặt, rồi mang một bộ y phục sạch tới cho ta.

Mắt to biết Tần Lôi chưa hiểu quy củ, tự mình tắm rửa, nhưng nàng cũng không hề vạch trần, gật đầu nói:

- Điện hạ nói vậy, để nô tỳ chải đầu giúp điện hạ.

Tần Lôi cảm kích cười với nàng, ngồi xuống bên cạnh bể tắm chờ.

Trái tim tiểu cung nữ không bị khống chế lại đập loạn lên, thầm mắng mình vài câu. Nàng tiến đến sau lưng Tần Lôi, dùng khăn tắm bọc lấy mái tóc dài ướt sũng của hắn, rồi lau thật tỉ mỉ.

Lại có hai cung nữ bưng lên chén trà đặc. Tần Lôi nhìn chén trà nóng đậm, biết hẳn không phải là để uống. Cung nữ mắt to đang lau tóc ở sau lưng hắn khẽ nói:

- Mời điện hạ súc miệng.

Tần Lôi thầm cảm kích, nhận lấy chén trà, ngậm một ngụm trà đặc trong miệng, súc nhổ vào trong ống nhổ trên tay cung nữ. Lúc này lại có hai cung nữ tiến lên, một người nâng một cái đĩa sứ trắng nông, bên trong là muối xanh tinh mịn. Một người khác vươn cổ tay trắng, ngón tay ngọc chấm một chút muối xanh, mỉm cười với Tần Lôi, ngón tay hướng về miệng hắn.

Tới Tần Lôi mới biết, cô gái này là muốn đánh răng cho mình. Nhìn ngón út xanh miết, hắn có chút sầu muộn. Không phải bởi vì lo ngại biện pháp này quá ướt át, mà là hắn không thể nào chấp nhận ngón tay của người khác chà trong miệng hắn.

Hắn khoát tay, lắc đầu nói:

- Không còn thời gian, nên không đánh răng nữa. Mau thay y phục cho ta.

Cung nữ cũng không miễn cưỡng, dịu dàng gật đầu lui ra.

********

Tần Lôi kết thúc việc lần đầu tiên tắm rửa không đau không hài lòng sau khi quay về nước như vậy. Cung nữ lau người hắn sạch sẽ, thay một bộ trang phục hoàng tử khác, rồi bên ngoài tự có cung nữ dẫn hắn ra.

Lúc gần đi, Tần Lôi quay đầu lại mỉm cười với mấy cô gái. Mấy lọn tóc ẩm ướt dán trên trán, trong đôi mắt đen mở to tỏa ra ánh sáng mê người.

Mấy cung nữ kích động trong lòng, đều cho rằng ánh mắt quyến rũ của Điện hạ là dành cho mình. Chỉ có cung nữ mắt to là biết hắn đang cảm tạ nàng đã bao che cho mình.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch