Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 294: Cuộc So Tài Dị Năng Khởi Màn

Chương 294: Cuộc So Tài Dị Năng Khởi Màn


Lý Phỉ Nhi nghiến răng ken két, đôi tay siết chặt, căm hận nói: "Tất cả đều tại tiểu nha đầu biến thái đáng chết kia, tốt nhất đừng để ta bắt được, nếu không ta nhất định khiến ả nếm đủ khổ đau."

Tân Thiên ngơ ngác hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Lý Phỉ Nhi tức giận kể lại: "Ta vừa mới trở về khu dân cư, liền gặp ngay ả nữ nhân giống hệt Chỉ Nhược kia trộm yếm lót của ta. Chỉ thiếu chút nữa là ta bắt được ả, không ngờ còn bị ả ta sàm sỡ nơi này."

Triệu Chỉ Nhược chưa từng hé lộ với Lý Phỉ Nhi rằng ả nữ nhân kia chính là muội muội song sinh của mình. Lý Phỉ Nhi hoàn toàn không hay biết chuyện này, việc ngực mình bị nữ nhân khác chạm vào khiến nàng giận tím mặt.

Tân Thiên nổi giận: "Cái gì? Nữ nhân của ta mà cũng dám sờ mó, ta sẽ báo thù cho nàng."

Tân Thiên hạ quyết tâm lần tới nhất định phải sờ lại ngực Triệu Chỉ Vân một phen mới hả dạ.

Lý Phỉ Nhi liếc nhìn Tân Thiên: "Không cần, ngươi cứ ở yên đó, ta tự mình báo thù."

Tân Thiên dõng dạc đáp: "Sao lại không cần được? Báo thù cho nữ nhân của mình là đại sự kinh thiên động địa."

Lý Phỉ Nhi uy hiếp: "Không cần chính là không cần, ta lạ gì cái đồ sắc lang ngươi đang nghĩ gì."

Tân Thiên cười nói: "Được rồi, không cho ta giúp nàng, vậy ta sẽ trừng phạt nàng vậy." Vừa dứt lời, một tay hắn đã kéo Lý Phỉ Nhi vào lòng, hôn lên má nàng một cái. Bên ngoài, Lý Phỉ Nhi tỏ vẻ kháng cự, nhưng kỳ thực trong lòng lại rất hưởng thụ cảm giác này.

Lý Phỉ Nhi ngượng ngùng nói: "Mau buông ta ra, nếu không sẽ bị mọi người chế giễu đó."

Tân Thiên cười xấu xa: "Không sao, cười riết rồi cũng quen thôi."

Lời còn chưa dứt, hắn còn đang tận hưởng cảm giác ôm ấp mỹ nhân thì bên hông truyền đến một trận đau nhói.

Tân Thiên ôm hông kêu la: "Ái da, đau chết mất, ta không dám nữa."

Lúc này, Lý Phỉ Nhi mới hả hê buông tay ra, sau đó chỉnh trang lại y phục, lập tức bước ra khỏi phòng. Vừa xuống lầu, thấy ba nữ nhân đang nhìn mình chằm chằm, trong lòng nàng có chút chột dạ, sắc mặt đỏ bừng.

Triệu Nhã Chi cố ý châm chọc: "Âm thanh vừa rồi thật lớn nha!"

Hàn Phi Vũ cũng hùa theo: "Đúng vậy nha, tỷ Phỉ Nhi quả nhiên có thanh âm thật dễ nghe đó nha!"

Lý Phỉ Nhi tức giận: "Tốt, hai ngươi dám cười nhạo ta, xem ta thu thập hai ngươi như thế nào." Nói đoạn, nàng nhào tới chỗ hai người.

Triệu Tiểu Nhã vừa chạy vừa la lớn: "Á... cứu mạng... có người có gian tình bị phát hiện đang muốn giết người diệt khẩu." Tiếng kêu của nàng khiến Lý Phỉ Nhi chỉ hận không thể đào lỗ chui xuống đất ngay lập tức.

Hàn Phi Vũ và Sở Tương Tương được một phen cười lớn.

Tân Thiên nghiêm túc nói: "Khụ, khụ... Chúng ta ở chung một chỗ thật thuần khiết, có phát sinh quan hệ gì đâu, lại dám bêu rếu có gian tình là sao?"

Ba người đùa giỡn một hồi rồi dừng lại, lúc này, Tiêu Du cũng đã trở về. Nàng thấy Tân Thiên xuất hiện, quan sát một chút, lộ ra vẻ kinh ngạc. Nàng cảm giác được tu vi của Tân Thiên đã trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng lại không thể nhìn thấu thực lực của hắn. Hiện nay, Tân Thiên đã tu luyện thành công Ẩn Linh Thuật, chỉ cần tu vi không cao hơn hắn ba cấp cảnh giới thì sẽ không thể cảm nhận được tu vi của hắn.

Tân Thiên nhìn Tiêu Du hỏi: "Tiêu Du tỷ, ta không thấy Chỉ Nhược, muội ấy lại đi đâu mà chưa trở về?"

Hôm nay, hắn từ trường học trở về không thấy Chỉ Nhược, còn nghĩ là muội ấy đã ra ngoài. Cộng thêm việc Chỉ Nhược võ công cao cường, nên hắn không hề lo lắng. Tuy nhiên, bây giờ đã hơn bảy giờ rồi, vẫn chưa thấy bóng dáng Chỉ Nhược đâu.

Triệu Tiểu Nhã nhanh nhảu đáp: "Tỷ Chỉ Nhược đã về nhà rồi."

Tiêu Du cũng gật đầu: "Ừ, Chỉ Nhược đã trở về nhà."

Tân Thiên nghe vậy liền gật đầu, thảo nào cả ngày không thấy muội ấy, hóa ra là đã trở về nhà.

Hàn Phi Vũ vừa đi tới vừa kéo tay Tân Thiên: "Đi thôi Tân Thiên, phụ ta một tay."

Tân Thiên vẻ mặt buồn bực, có phần ủy khuất, tại sao mình phải phụ giúp chứ, đáng lẽ mình chỉ cần chờ ăn mới đúng.

Ăn cơm xong xuôi, Tân Thiên liền lấy điện thoại ra gọi cho Phong Tử, tìm hiểu tình hình mấy ngày qua. Phong Tử cũng báo cho hắn biết, bang hội hiện nay đang phát triển ổn định, đã có hơn chín trăm thành viên, trong đó có gần năm trăm tinh anh. Mọi việc diễn ra hết sức thuận lợi, chỉ còn chờ Tân Thiên ra lệnh một tiếng, là có thể cùng Lang Bang giao tranh.

Tân Thiên không nóng vội, ngày mai hắn phải tham gia cuộc thi tài Dị Năng Giả rồi. Sau khi xong xuôi cuộc tranh tài ngày mai, hắn sẽ chính thức giao tranh với Lang Bang, tiện thể cũng cùng Tam Thiếu Bang tranh đấu khu vực xung quanh Đại Học Quảng Châu, biến nơi đó thành bàn đạp phát triển.

Sau khi nói chuyện điện thoại với Phong Tử xong, Tân Thiên nhận được điện thoại của Sở Văn Long, thông báo cho hắn biết ngày mai cuộc thi đấu sẽ bắt đầu. Tối nay, vào giờ Hợi (9 giờ tối), sẽ có người đến đón hắn và Sở Tương Tương đến quân khu.

Tiêu Du hô lớn: "Tần Thiên, cái bọc này của đệ phải không?"

Tân Thiên nghe Tiêu Du gọi liền ra phòng khách hỏi: "Cái gì vậy?"

Tiêu Du đưa cho Tân Thiên một cái bọc, hắn mở ra xem thì ra bên trong là tất cả giấy tờ tùy thân cần thiết của hắn do Lương Văn Đạo làm cho.

Tân Thiên hưng phấn nói: "Thật tốt quá, sau này không cần lo sợ bị bọn pikachu thổi còi nữa."

Nói đoạn, hắn thu thập tất cả bỏ lại vào bọc, rồi trở về phòng lấy điện thoại ra gọi cho Lương Văn Đạo để cảm ơn. Xong xuôi, hắn lại qua phòng Sở Tương Tương thông báo cho nàng biết để chuẩn bị tối nay trở về quân khu.

Triệu Tiểu Nhã thấy Tân Thiên thu thập đồ đạc liền hỏi: "Tần Thiên ca ca, huynh lại muốn đi sao?" Đó cũng là câu hỏi chung của Hàn Phi Vũ và Lý Phỉ Nhi.

Tân Thiên vội an ủi các nàng: "Yên tâm, rất nhanh ta sẽ trở về."

Lý Phỉ Nhi bất mãn nói: "Hứ, đi đi, viện cớ ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt ta còn lạ gì." Dù trong lòng cô rõ ràng hắn thực sự là có việc.

Tần Thiên cũng không đành lòng rời xa các nàng, nhưng không có cách nào mang theo các nàng đi được.

Tân Thiên kéo Tiêu Du qua một bên thì thầm: "Biểu tỷ, tỷ giúp ta trông chừng Tiểu Nhã nhé, không cho ai mang muội ấy đi." Hắn nói cho nàng biết Tê gia đang muốn dẫn Triệu Tiểu Nhã đi.

Tiêu Du gật đầu: "Đệ cứ yên tâm, Tiểu Nhã sẽ không có chuyện gì."

Rất nhanh, thời gian cũng đến giờ Hợi (9 giờ tối). Tân Thiên cùng với Sở Tương Tương mang theo một ít hành trang đi ra ngoài. Bên ngoài, một chiếc quân xa đã đậu sẵn chờ hai người, người lái xe chính là Trương Thiếu Soái. Trương Thiếu Soái nhìn thấy Tân Thiên liền kinh ngạc, gã phát hiện Tân Thiên càng ngày càng lợi hại, gã cảm thấy có một áp lực vô hình từ Tân Thiên phát ra.

Tân Thiên vỗ vai Trương Thiếu Soái: "Đi thôi, làm phiền ngươi rồi."

Trên ban công, Lý Phỉ Nhi nhìn Tân Thiên lên xe rời đi, miệng lầu bàu: "Cái tên sắc lang, bại hoại, lần sau ta phải hành hạ ngươi." Miệng thì tức giận, nhưng nước mắt lại tự ứa ra.

Tần Thiên không hề hay biết, ngồi trong xe rất nhanh đã tới quân khu. Tuy chưa tiến vào bên trong, hắn đã cảm nhận được bên trong có rất nhiều hơi thở của kẻ có Dị Năng, mạnh yếu đủ cả. Tần Thiên có chút nhíu mày, xem ra lần thi này là một cuộc đại chiến.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch