Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

Chương 213: Chủ động

Chương 213: Chủ động




Sau ba ngày kể từ "triển lãm tranh ở Tiểu Quỳnh Phong" diễn ra, Vong Tình thượng nhân mặc mộ bộ đạo bào mới do đại sư tỷ của Tửu Cửu mới may cho, bay tới từ Phá Thiên Phong...

Lần này tiểu sư tổ Giang Lâm Nhi cũng thay đổi, Lý Trường Thọ đã dành thời gian chế tạo cho nàng một bộ "ngân giáp "phiên bản nữ", hư hư thật thật, cần phô sẽ phô, cần giấu sẽ giấu...

Hai người họ lại tiếp tục tản bộ tâm sự.

Có điều, lần này Vong Tình thượng nhân có thêm chuẩn bị trước, lấy ra một cây sáo, ngồi dưới tán cây nhẹ nhàng thổi vài đoạn nhạc.

Tiếng sao này, ý cảnh xa xăm, đạo vận liên miên, nếu như ngồi giữa phường trấn mà thổi, tối thiểu cũng nhận được bốn khối linh thạch cho một khúc nhạc...

Đáng tiếc, tiểu sư tổ chỉ biết nâng đại đao chém người, nếu không có thể ở một bên nhảy múa, khung cảnh chắc sẽ rất nhiều ý vị.

Lý Trường Thọ quan sát nửa ngày...

Đợi Vong Tinh thượng nhận rời đi, bản thể Lý Trường Thọ đi ra từ dưới mặt đất, mang theo Linh Nga cùng với một ít rượu thịt, cùng nhau đi bái kiến Vạn Lâm Quân trưởng lão.

Đây cũng không phải lần đầu Lý Trường Thọ dẫn theo sư muội đến Đan Đỉnh Phong.

Để cho Linh Nga từng bước tiếp xúc với đại lão trong môn phái, nhận sự che chở của Vạn Lâm Quân trưởng lão, cũng tương đương với nhiều thêm một tầng chỗ dựa trong môn phái.

Tóm lại càng nhiều chỗ dựa thì càng bớt lo hiểm họa.

Ở trước mặt sư huynh, Linh Nga cũng sẽ thu hồi sự "thông minh láu cá", chỉ để lại nhu thuận và chăm chỉ...

Lúc sư huynh cùng với Vạn trưởng lão đàm đạo chuyện luyện đan, nàng ngồi ở bên cạnh rót rượu, cũng cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của mình, tránh ảnh hưởng đến hai người.

Lý Trường Thọ cùng với Vạn Lâm Quân trưởng lão, dạt dào hào hứng trao đổi độc kinh và cảm ngộ luyện đan suốt mấy canh giờ, lúc này cả hai cùng lấy ra một chiếc hộp gấm.

Lý Trường Thọ cười nói: "Trưỡng lão, chắc hẳn Tiên Thức Độc Đan của người đã đại công cáo thành?"

"Ha ha!" Vạn Lâm Quân trưởng lão lạnh lùng cười, Linh Nga ngồi bên cạnh không dám nhìn nhiều, chỉ sợ đêm về gặp ác mộng...

Lão ôn hòa nói: "Tiên Thức Độc Đan mặc dù đã luyện thành, nhưng hiệu quả còn quá mức bé nhỏ... Bất quá, cũng không có lãng phí thời gian, cuối cùng cũng có thể luyện ra được đan dược như vậy, ta đặt tên cho nó là "Cửu Giáp Hộ Thân Đan". Trường Thọ, thử dùng bản lĩnh hiểu biết đan dược của ngươi, xem một chút xem đan dược này có hiệu quả gì."

Lý Trường Thọ nói: "Thỉnh trưởng lão bảo vệ sư muội."

"Được!" Vạn Lâm Quân trưởng lão đưa tay về phía Linh Nga, tạo ra một tầng bình chướng tiên lực thật dầy.

Lý Trường Thọ cũng nói thêm: "Linh Nga không nên quan sát bên này."

Sắc mặt Lý Trường Thọ ngưng trọng, âm thầm điều khiển tiên lực bảo vệ nguyên thần của mình, thu liễm tiên thức.

Hắn mở hộp gấm ra, dùng pháp lực mô phỏng bao tay bao phủ bàn tay, nắm lấy viên Độc Đan màu xanh đậm, lớn chừng trái nhãn.

Vạn trưởng lão ngồi một bên mỉm cười, chăm chú nhìn Lý Trường Thọ, trong cặp mắt già nua của lão mang theo vài phần kỳ vọng.

Rất nhanh sau đó, Lý Trường Thọ kinh ngạc nói: "Trưởng lão, đan dược này...Thật là lợi hại! Nhìn qua công hiệu chỉ là làm loạn lục thức, nhưng lại trực tiếp có tác dụng tại thời điểm đối phương tràn ra tiên thức, làm tiên thức tự bị hỗn loạn... Nếu mang theo đan dược này trên người, kẻ dò xét mình chỉ thấy một đám sương mù. Mang thứ này kết hợp với khốn trận mệ trận, hẳn sẽ phát huy hiệu quả phi phàm!"

"Ha ha ha!" Vạn Lâm Quân trưởng lão cười híp mắt, hài lòng gật đầu, nói tiếp: "Ta cũng chưa có nghĩ tới việc kết hợp sử dụng với trận pháp đó."

Lý Trường Thọ lo lắng tán thưởng: "Trưởng lão thật sự đại tài!"

"Ừm!" Vạn trưởng lão mỉm cười gật đầu, lấy ra một khối ngọc phù, đưa cho Lý Trường Thọ, nói: "Đây là đan phương, cùng với một ít kinh nghiệm ta có khi luyện đan này, cùng với một số phương pháp thay thế nguyên liệu độc dược."

Lý Trường Thọ làm vẻ mặt ngưng trọng, đứng dậy vái tạ, nhận lấy ngọc phù.

"Đệ tử đa tạ trưởng lão ban thưởng đan phương."

Linh Nga ngồi một bên không hiểu, nháy mắt mấy cái...

Sư huynh không chối từ sao?

Như thế nào lại trực tiếp nhận vậy?

Vạn Lâm Quân trưởng lão chậm rãi gật đầu, trong mắt lộ ra vài phần vui vẻ, cũng không nói thêm gì liên quan đến việc này nữa.

Lão nhìn hộp gấm mà Lý Trường Thọ mang ra, hỏi: "Đây là đan dược gì mới sao?"

"Đệ tử đang muốn trình trưởng lão xem." Lý Trường Thọ thu hồi đan phương, vái tạ lần nữa, đồng thời ngồi lại ghế của mình.

Hắn mở hộp gấm ra, bên trong có ba viên "đậu tiên" lớn bằng đầu ngón tay, tiện ra lấy ra một hạt, thi triển thần thông Rải Đậu Thành Binh, ném sang một bên.

Liền nghe một tiếng bộp vang lên nhẹ nhàng, tiên quang ngưng tụ lại thành một binh vệ Kim Giáp khôi ngô.

Vạn Lâm Quân trưởng lão lạnh nhạt nói: "Rải Đậu Thành Binh? Thần thông này ta chỉ nghe người ta nói qua, là một trong Thiên Cương Tam Thập Lục thần thông."

Lý Trường Thọ cười cười gật đầu, lấy ra viên "đậu tiên" thứ hai, dùng pháp lực đưa nó đến trước mặt Vạn Lâm Quân trưởng lão.

Vạn trưởng lão cầm lấy hạt đậu, cẩn thận xem xét, liên tục nhíu mày.

"Đan dược? Dường như không giống."

Lý Trường Thọ không dám giấu diếm, nhanh chóng giải thích: "Đệ tử ngẫu nhiên có ý nghĩ, đưa đậu tiên vào lò luyện đan, dùng như một chủ tài, phối hợp với một chút linh dược, dùng phương pháp luyện đan để lưu lại dược tính trên nó. Mời Trưởng lão xem."

Lý Trường Thọ thu hồi đậu tiên, ném ra bãi đất trống ngoài cửa, hai tay thôi pháp.

Lại một binh vệ Kim Giáp khôi ngô chậm rãi đứng dậy, nhưng binh vệ Kim Giáp này khác biệt, toàn thân trên dưới một màu xanh sẫm, tản ra từng tia từng tia sương độc xanh nhạt.

Rải Đậu Thành Binh - bản nạp thêm dược liệu!

Hai mắt Vạn Lâm Quân trưởng lão tỏa sáng, trên khuôn mặt cứng ngắc kia dần dần lộ ra biểu tình dữ tợn...

"Hay!"

"Hắc hắc!" Lý Trường Thọ ngượng ngùng cười cười: "Chỉ là đệ tử nghĩ đại mà lại gặp may."

"Nghĩ đại mà có thể dùng để mưu lợi, như vậy mới hiếm thấy?"

Vạn Lâm Quân trưởng lão trực tiếp đứng dậy, dậm chân hướng ra ngoài gian phòng, tay chống quải trượng bằng đồng, đi lại vòng quanh tên vệ binh, biểu tình vô cùng kích động.

"Trường Thọ."

"Có đệ tử." Vạn Lâm Quân trưởng lão nghiêm mặt nói: "Quãng đời còn lại của ta, đoán chừng cũng chỉ có thêm mấy loại thiên độc kinh, một chút đan phương, còn ngươi lại có thể khai thác cách dùng Độc Đan lợi hại!""

"Trưởng lão, là nhờ ngài chiếu cố đệ tử."

Lý Trường Thọ dẫn Linh Nga ra khỏi lầu các, ra hiệu cho nàng đứng ở sau lưng mình, độc binh kia tản ra kịch độc, nếu nàng đụng phải cũng sẽ trọng thương.

Lý Trường Thọ tiếp tục vái lễ, nói: "Trưởng lão, đệ tử có một chút muốn nhờ."

Vạn Lâm Quân trưởng lão vẫn không chớp mắt đánh giá độc binh: "Nói đi."

Lý Trường Thọ nói: "Đệ tử có thể chiếm dụng của người vài ba năm thời gian hay không? Đệ tử muốn tăng thêm uy lực cho Độc Tiên Binh, nhưng đan đạo tạo nghệ của đệ tử còn quá nhỏ bé, trong lúc nhất thời khó có thu hoạch, mà chậm nhất mười năm sau, cần có một nhóm độc binh để sử dụng."

Linh Nga vẫn đang trốn ở phía sau sư huynh, nghe thấy thế không khỏi tiếp tục nháy mắt mấy cái.

Sư huynh lại đang cố ý gài bẫy trưởng lão sao? Vì sao lại chủ động nói nhiều như vậy...






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch