Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

Chương 214: Làm sao bây giờ

Chương 214: Làm sao bây giờ




Nhưng mà khiến Linh Nga không thể hiểu được chính là, Vạn Lâm Quân trưởng lão hoàn toàn không hỏi gì, thống khoái gật đầu đáp ứng: "Được, từ hôm nay ta sẽ bắt đầu suy nghĩ."

"Đa tạ trưởng lão!" Lý Trường Thọ lấy ra hai khối ngọc phù, một khối ghi chép việc Lý Trường Thọ cải tiến thần thông Rải Đậu Thành Binh, một khối ghi chép việc hắn luyện chế Độc Tiên Đậu, cùng với cách phối hợp Độc Đan.

Tiếp theo, hắn lấy ra một cái bảo nang, bên trong có ba trăm viên đậu tiên vừa mới được thúc giục sinh trưởng hôm qua...

Vạn Quân Lâm trưởng lão thu những vật này lại, tràn đầy phấn khởi, tiếp tục thảo luận phương pháp luyện chế Độc Tiên Binh cùng với Lý Trường Thọ.

Linh Nga vẫn ngồi một bên, nghe cũng không hiểu gì, chỉ có thể khéo léo ngồi chờ.

Từ giữa trưa đến hoàng hôn, rồi lại đến đêm khuya.

Lúc này Lý Trường Thọ mới mang theo Linh Nga trở về Tiểu Quỳnh Phong, hắn vẫn đang suy tư về một ít góp ý từ Vạn Lâm Quân trưởng lão, trong lòng có cảm giác được khai sáng phần nào.

Loại sư tình phức tạp như này, quả nhiên là nên giao cho đại lão có kỹ thuật chuyên nghiệp làm, tự sẽ có không ít thu hoạch!

Trước khi rời khỏi Đan Đỉnh Phong, hắn cũng uyển chuyển đưa ra yêu cầu tiết kiệm chi phí của mình!

Hắn cần một lượng lớn Độc Tiên Binh mà...

Cho dù hiệu quả xuất chúng nhưng tốn phí quá đắt đỏ, chỉ có một chút ý nghĩa gia tăng kho át chủ bài mà thôi.

Trừ việc đó ra, hắn cũng thỉnh Vạn Lâm Quân trưởng lão không để cho người nào khác biết được, nếu không sẽ mang họa sát thân tới cho hắn.

Vạn Lâm Quân trưởng lão cũng không do dự mà đáp ứng, căn bản không cần hỏi nửa điểm lý do, trực tiếp bắt đầu nghiên cứu...

Trừ độc và đan, không quan tâm gì cả.

Trước cửa đan phòng, chuẩn bị ly biệt, Linh Nga nhịn không được gặng hỏi: "Sư huynh, ở bên ngoài sơn môn, huynh đang làm cái gì thế."

"Một ít việc nhỏ!" Lý Trường Thọ cười cười, thi triển ra thần thông tổ truyền của Tiểu Quỳnh Phong—— truyền âm cho người đứng trước mặt!

"Muội không cần hỏi nhiều, chỉ cần an tâm tu hành. Ngày hôm nay dẫn muội đi gặp Vạn trưởng lão, ngoại trừ để Vạn trưởng lão quen mắt, cũng là để muội dần dần hiểu rõ sự tình. Sư muội, thiên địa rất lớn, cũng rất nguy hiểm. Chờ muội thành tiên, sẽ có thể tiếp xúc đến càng nhiều điều đặc sắc của thiên địa."

Lý Trường Thọ còn định tiếp tục dăn dạy, trong đáy lòng đột nhiên xuất hiện một tiếng gọi mang theo vài phần phiền muộn...

"Giáo Chủ ca ca..."

Nhị Giáo Chủ...lại làm sao vậy?

Lý Trường Thọ nói với Linh Nga: "Trở về đi, sư tổ còn đang chờ muội, hình như muốn tìm muội tâm sự."

"Vâng!" Linh Nga đáp ứng, nhìn theo bóng lưng sư huynh đi vào đan phòng, lén lút làm mặt quỷ.

Bên ngoài có gì tốt, còn cái gì đặc sắc trong thiên địa...

Chờ ta thành tiên, trước tiên nhốt sư huynh vào kết giới, bao giờ tìm được đường trở lại hẵng nói!

"Biện Trang…"

Sau khi Lý Trường Thọ cắt đứt giao lưu thần niệm với Ngao Ất, thì liên tục nghĩ đến cái tên xa lạ này.

Hắn ngàn lần không nghĩ tới thanh niên Luyện Khí Sĩ đứng ra tỏ tình với Kha Nhạc Nhi tại Thiên Nhai Hải Giác ngày đó...lại đuổi theo tới Long Cung…

Vốn dĩ, đó chỉ là một vị thiếu gia "tạm thời ngộ tình kiếp", Ngao Ất có thể tùy tiện nhấc ngón tay đuổi đi.

Nhưng hiện tại vị Biện Trang này lại cầm một thiệp mời đại hôn của Ngao Ất.

Bất cứ ai có thiệp mời đến Long Cung tham gia đại hôn thì đều là khách quý của Long Cung.

Bây giờ da mặt của Long Tộc đều được chống đỡ bằng cảm giác "bản thân rất tốt đẹp", sao có thể làm ra sự tình mời khách rời đi.

Vào giờ phút này ngay cổng chính của Long Cung Đông Hải, Biện Trang vẫn ngày đêm trông ngóng tình nhân trong mộng xuất hiện. Bởi sự si tình của Biện Trang, mà cái tên Kha Nhạc Nhi nhanh chóng bị Long Tộc, Hải Tộc biết rõ.

Vì thế Ngao Ất càng thêm buồn bực, không dám đi ra cửa lớn Long Cung Đông Hải, sợ bị Biện Trang nhận ra.

Nếu không phải Khương Tư Nhi ngăn cản, Ngao Ất đã sớm phái người đánh ngất Biện Trang, tìm một chỗ trấn áp vài chục năm, chờ đại hôn xong sẽ đi xử trí.

Ngao Ất hỏi Lý Trường Thọ: "Giáo Chủ ca ca, làm sao bây giờ?"

Làm sao bây giờ…

Còn có thể làm sao, chỉ có thể tạm thời không quản.

Biện Trang xem ra cũng chỉ là tiểu nhân vật mà thôi, sẽ không ảnh hưởng gì đến đại hôn của Ngao Ất.

Lý Trường Thọ an ủi Ngao Ất vài câu, bảo Nhị Giáo Chủ nhà mình không cần quá mức lo lắng.

Lý Trường Thọ cũng tiện thể dặn dò Ngao Ất, vào lúc y thành hôn, cường địch rất có thể sẽ ra tay với Long Tộc, nhắc nhở Long Tộc chuẩn bị để sớm ứng phó.

Kỳ thật không cần Lý Trường Thọ nhắc nhở, Long Tộc cũng đã sớm có đề phòng.

Nhưng để cho ổn thỏa, Lý Trường Thọ vẫn dặn dò Ngao Ất mấy lần.

"Biện Trang để sau này rồi xử lý."

Lý Trường Thọ nhẹ nhàng thở dài, chính thức bắt đầu tính toán "đại sự" mười hai năm sau.

Hiện nay, hắn là người đứng giữa Thiên Đình, Nhân Giáo và Long Tộc.

Đại hôn của Ngao Ất, Tây Phương Giáo mưu tính, Nhân Giáo ở phía sau điều khiển, Thiên Đình làm hoàng tước.

Lý Trường Thọ cần làm rất nhiều việc, mười một năm chín tháng tiếp theo sẽ cực kì bận rộn.

Hắn đi tới mật thất dưới lòng đất, cầm một tấm da dê, lần lượt viết xuống những chuyện mình cần ưu tiên.

Quan trọng nhất đương nhiên là nâng cao thực lực cá nhân của Đậu Binh, việc này cần hoàn thành càng sớm càng tốt.

Ngoài ra, thành lập quân đoàn đạo nhân "Long" giấy, trang bị đầy đủ Độc Đan cũng là chuyện vô cùng gấp gáp.

Hai việc này chiếm quá nửa tinh lực của hắn.

Mà với tư cách thành viên cốt lõi của Thiên Đình, Nguyệt Lão và Đông Mộc Công cứ cách một đoạn thời gian lại tới miếu Hải Thần tìm Lý Trường Thọ thương thảo công việc cụ thể.

Bên phía Ngao Ất cứ khoảng ba tháng lại gặp một ít vấn đề lớn nhỏ.

Ngao Ất nhớ lời Lý Trường Thọ dặn, chuyện lớn nhỏ đều giao lưu thần niệm để hỏi ý kiến.

Triệu Công Minh Triệu đại gia quả nhiên là rất nhiệt tình, khoảng thời gian này thường xuyên tới miếu Hải Thần uống trà, trước khi đi không quên nhắc nhờ Lý Trường Thọ thời khắc mấu chốt đừng quên gọi mình cùng ra tay.

Thậm chí, Triệu Công Minh sợ mình bế quan ngộ đạo làm chậm trễ đại sự, mười hai năm này cũng không trở về núi Nga Mi, đi lang thang tại mấy tiên đảo nổi danh của Tiệt Giáo.

Đại hôn của Ngao Ất, Luyện Khí Sĩ của Kim Ngao Đảo cũng sẽ đi qua chúc mừng, đây cũng là một phần chiến lực có thể tính kế.

Lý Trường Thọ không chỉ bận làm những chuyện này.

Tây Phương Giáo bên kia vẫn luôn làm kế ly gián, cứ hai ~ ba ngày lại phái hai đầu Long Tộc ở phụ cận đến gây sự ở Hải Thần Giáo, làm Lý Trường Thọ không được yên.

Đối với việc này, Lý Trường Thọ cũng chỉ có thể tương kế tựu kế, cẩn thận tính toán để cho Tây Phương Giáo dám ra tay với Long Tộc.

Trừ đại sự "Long Cung Nhập Thiên", Lý Trường Thọ còn chú ý tới mùa xuân thứ hai của hai vị lão Tiên Nhân.

Lần này ma đầu tiểu sư tổ trở về núi ở lại nửa năm, gặp gỡ Vong Tình thượng nhân sáu mươi hai lần.

Hai người cứ ba ngày gặp nhau một lần, lí do gặp mặt thì rất nhiều.

Tản bộ, tán gẫu, thổi tiêu, kể chuyện cười…

Cảnh tượng trên núi vẫn vậy, nhưng mỗi lần gặp nhau bọn họ lại thấy mới lạ.

Cứ thế qua nửa năm, tiểu sư tổ trực tiếp mang Vong tình thượng nhân đi ra ngoài Độ Tiên Môn, làm Lý Trường Thọ toát mồ hôi lạnh.

Vong Tình thượng nhân là đối tượng quan sát quan trọng cho Kim Tiên Kiếp, đây mới là động lực chủ yếu để Lý Trường Thọ ra tay giúp đỡ bọn họ.

May mắn thay là Giang Lâm Nhi ra ngoài để tạm thời cáo biệt bằng hữu, ở lại Độ Tiên Môn tu hành lâu dài. Chuyện này do Vong Tình thượng nhân chủ động nói ra, cùng đi với Giang Lâm Nhi, vì sợ nàng gặp phiền phức.

Giang Lâm Nhi là người thẳng thắn và hào hiệp, không sợ Vong Tình thượng nhân nhìn thấy những bạn tốt của nàng.

Nàng đáp ứng vô cùng thoải mái, ngay hôm sau mang theo Vong Tình thượng nhân đi đến Đại Thiên Thế Giới nào đó ở bên ngoài Ngũ Bộ Châu. Chuyến đi của họ kéo dài ba năm.

Ba năm sau, Vong Tình thượng nhân dắt tay Giang Lâm Nhi trở về, tình cảm hai người rõ ràng tăng tiến rất nhiều.

Mặc dù chưa đến trình độ nắm tay nhau đi trước đám đông, nhưng bốn mắt nhìn nhau chan chứa tình cảm, một bên buông xuống muộn phiền, một bên bớt đi một phần kiêu ngạo.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch