Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

Chương 220: Trời sinh thiếu đánh

Chương 220: Trời sinh thiếu đánh




Bọn họ đi ngang qua sảnh phụ đầy khách, đi qua sảnh trước được lát bằng pha lê của Long Cung, đến chỗ cửa lớn Thủy Tinh Cung hùng vĩ kia.

Phía xa, ở phía sau binh tướng Long Cung, chỉ thấy một thanh niên đang dựa vào cột ngọc trắng cao lớn, bóng lưng có vẻ tiều tụy...

Cách hơi gần chút, còn có thể nghe được lời thì thầm ‘Nhạc Nhạc’, ‘Nhạc Nhạc’.

Ngao Ất yên lặng lấy ra một thanh đoản kiếm, bị Lý Trường Thọ vội vàng ngăn lại, lôi kéo Ngao Ất đi vòng qua người này...

Quả nhiên, vị Biện Trang khổ sở chờ đợi Kha Nhạc Nhi này, vẫn chưa phát hiện ra điều dị thường gì.

Liền nghe Biện Trang thấp giọng thì thào: "Nếu hỏi lòng ta thế nào, lòng ta chỉ có Nhạc Nhi."

Lý Trường Thọ âm thầm than nhẹ, đây cũng là một người si tình, đáng tiếc là đã nhận sai phương hướng.

Tạm thời không cần quản nhiều.

Tiên quang vờn quanh ở bên trong nước biển phía trước, mấy chục đạo thân ảnh mang theo từng làn nước, chạy nhanh đến từ phương hướng mặt biển.

Người ở phía trước nhất mặc hỉ bào, tinh thần tràn đầy, trong tay cầm một tấm thiệp mời, tất nhiên là Nguyệt Lão!

Xung quanh tiểu đội ngũ chúc mừng của Thiên Đình, ẩn ẩn còn có mấy trăm Tiên Giao Binh âm thầm hộ vệ. Khi nhóm người Nguyệt Lão đi đến gần Thủy Tinh Cung, những Tiên Giao Binh kia liền quay đầu lui về.

Lý Trường Thọ đã dẫn âm đối với Ngao Ất cùng với Nguyệt Lão, trực tiếp căn dặn xưng hô khi họ gặp nhau, cũng nói rõ ràng cho Nguyệt Lão, không thể tự xưng là bần đạo.

Mà Ngao Ất cùng với Nguyệt Lão, cũng không làm cho Lý Trường Thọ thất vọng.

Ngao Ất chủ động nghênh đón từ khoảng cách trăm trượng, vái chào đối với Nguyệt Lão, liên tục cảm tạ: "Đa tạ Nguyệt Lão đã thành toàn nhân duyên giữa ta cùng với Tư Tư! Đa tạ Nguyệt Lão đã thành toàn nhân duyên giữa ta cùng với Tư Tư!"

"Ha ha ha." Nguyệt Lão đỡ râu mà cười: "Nhân duyên của hai vị điện hạ vốn là mỹ mãn, ta bất quá chỉ là phụng mệnh bệ hạ, dệt hoa trên gấm mà thôi."

"Mời Nguyệt Lão nhanh vào bên trong." Ngao Ất nghiêng người dùng tay làm dấu mời, Nguyệt Lão mỉm cười gật đầu, cùng nhau tiến lên với Ngao Ất.

Lý Trường Thọ cũng đi tới bên cạnh, xác nhận ánh mắt với Nguyệt Lão, liền nói: "Điện hạ, ngài hãy đi sắp xếp chỗ ngồi cho Nguyệt Lão trong chủ điện trước đi."

Ngao Ất cười nói: "Làm sao bây giờ mới sắp xếp? Chỗ ngồi đã sớm sắp xếp xong!"

Lập tức, Ngao Ất lôi kéo cổ tay Nguyệt Lão, tám vị Thiên Tướng phía sau Nguyệt Lão đi sát theo đằng sau, ba mươi sáu vị Thiên Binh tiến vào trong nước biển, từng người cũng giảm tốc độ tiến lên.

Một đoàn người đi về phía cửa lớn Long Cung, thời điểm Nguyệt Lão đến, cũng đã được Lý Trường Thọ tính toán kỹ lưỡng.

Trong chủ điện, lúc này mấy ngàn tân khách đã dùng tiên thức (thức ăn tiên), và tất cả họ đều đang hướng về nơi này.

Đại bộ phận bọn họ đều có một chút lạ lẫm đối với hệ thống Thiên Đình, chỉ là vừa rồi nghe Lý Trường Thọ nói vài câu kia, cảm thấy tò mò đối với vị chính thần Thiên Đình có thể sửa đổi nhân duyên người trong truyền thuyết này.

Nhưng mà, nhóm người Lý Trường Thọ cùng với Nguyệt Lão, vừa bay đến trước cửa chính Long Cung, bản thể của Lý Trường Thọ đột nhiên nghe được Đại Pháp Sư căn dặn:

"Trường Thọ, tiểu sư thúc cũng tới, vị Thiên Tướng ngân giáp thứ hai ở bên tay trái ngươi, chính là một cỗ hóa thân của tiểu sư thúc."

Tiểu sư thúc?

Ách!

Lão Tử tại thượng, vị Ngọc Đế bệ hạ này chạy tới làm gì? Đây không phải là tăng thêm biến số, gia tăng độ khó cho hắn sao?

Lý Trường Thọ cực lực khống chế, mới nhịn được xúc động nhìn chằm chằm vào hóa thân Ngọc Đế.

Tuy nhiên, một làn sóng chưa lắng xuống thì một làn sóng khác lại nổi lên.

Biện Trang đang hối tiếc tự ái ở trước cửa lớn, ánh mắt vô thần đảo qua đám người bọn họ, thấp giọng lầm bầm: "Ài, cũng không phải là Nhạc Nhạc...Nhạc Nhạc, ngươi thật sự không tới sao? Biện Trang ta thề, dù ngươi không tới đây, sau này ta cũng nhất định phải tìm được ngươi."

"Ừm?" Nguyệt Lão đang cất bước vào cửa lớn Long Cung, không khỏi nhướng mày, dừng chân, quay đầu nhìn về phía Biện Trang, hỏi: "Hắn vừa mới tự xưng là...Biện Trang?"

Lý Trường Thọ nói: "Không sai."

"Ồ!" Nguyệt Lão trừng mắt, chiến đấu mười hai năm, vậy mà lại thấy được tên khốn này tại nơi đây!

Lòng kích động, tay run rẩy!

Nguyệt Lão lấy ra một chiếc kéo vàng, nếu không phải Lý Trường Thọ nhanh tay lẹ mắt ấn cánh tay của Nguyệt Lão xuống, Nguyệt Lão đã trực tiếp xông tới, cắt một phát, thành toàn cho loại người vừa gặp liền si tình vạn năm này!

Kéo...

Vũ khí?

Trong nháy mắt Nguyệt Lão lấy kéo vàng ra, mấy vị lão giả đầu rồng cùng với Hộ vệ Long Tộc, vọt thẳng đến trước người Ngao Ất.

Từng cỗ tiên thức chú ý nơi đây, cũng đều nhìn chằm chằm kéo vàng trong tay Nguyệt Lão...

Không chỉ là những quần chúng vây xem này không hiểu rõ, ngay cả Lý Trường Thọ cũng đều có một cái chớp mắt bị hành vi mê hoặc của Nguyệt Lão làm cho váng đầu.

Chuyện gì đã xảy ra?

Là do ở trong Long Cung tràn ngập một cỗ kịch độc tên là ‘Nổi trận lôi đình’, hay là tên gia hỏa tên là Biện Trang này, trời sinh thiếu đánh, sinh ra phải ăn đòn?

Một người rút kiếm khi nhìn thấy, một người trực tiếp lấy kéo khi nhìn thấy...

Bất kể như thế nào, Lý Trường Thọ cũng không thể để cho Nguyệt Lão thật sự thất lễ.

Ngọc Đế bệ hạ đang giám sát ở ngay bên cạnh, chuyện này không chỉ có quan hệ đến uy nghiêm Thiên Đình, cũng quan hệ đến bát cơm công đức của Nguyệt Lão!

Trong lúc Lý Trường Thọ nhanh tay lẹ mắt ấn Nguyệt Lão xuống, đã dẫn âm quát khẽ: "Nguyệt Lão, nơi này là Long Cung! Chúng ta đến đây để làm gì?"

Nguyệt Lão giật mình một cái, lập tức lấy lại tinh thần, nhưng chiếc kéo sáng loáng ở trong tay kia, đã không thể thu về được.

Lập tức, bên trong ánh mắt Nguyệt Lão mang theo vài phần xin giúp đỡ, dùng sức chớp mắt với vị Hải Thần ở trước mặt.

Làm thế nào để ứng đối với điều này?

Lý Trường Thọ cũng cảm thấy khó khăn.

Nguyệt Lão vừa đi vào trong Long Cung đã lấy kéo ra, nói: "Ngươi nhìn xem chiếc kéo này có sắc không?"

Đây không phải là thất lễ sao?

Trong nháy mắt, ý nghĩ điên cuồng chuyển động trong đáy lòng Lý Trường Thọ.

Chỉ trong thời gian một hơi thở, hắn đã có đối sách, lập tức dẫn âm cho Nguyệt Lão, dạy y che lấp việc này như thế nào.

Chỉ thấy, Nguyệt Lão nhấc chiếc kéo lên, thuận thế liền trực tiếp hướng mũi kéo vào cổ tay của mình...

Chiếc kéo mở ra, rẹt rẹt vài tiếng, Nguyệt Lão ở trên ống tay áo hỉ bào của chính mình, cắt hai mảnh vải đỏ xuống, ở trên đó ẩn chứa lực lượng công đức tinh khiết nồng đậm.

Ánh mắt của Nguyệt Lão lướt qua Biện Trang, nhìn về phía Ngao Ất, đã lộ ra một khuôn mặt mỉm cười, ôn hòa nói: "Vào trước khi vào cửa, thay mặt chủ nhân Thiên Đình - Ngọc Đế bệ hạ, xin gửi món quà đầu tiên này đến hai vị tân nhân!"

Ngao Ất cùng với mấy vị cao thủ Long Tộc ở bên cạnh lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Nhìn bộ dáng vừa rồi của Nguyệt Lão, còn tưởng rằng muốn lấy kéo ra đâm ai...

Lập tức, Nguyệt Lão ở trên hai mảnh vải đỏ kia, vận dụng lực lượng công đức ngưng tụ thành bốn chữ lớn —— 【 tân lang 】, 【 tân nương 】.

Lại đưa hai mảnh vải ẩn chứa đỏ lực lượng công đức này cho Ngao Ất.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch