Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

Chương 221: Dị dạng

Chương 221: Dị dạng




Theo lời của Lý Trường Thọ, Nguyệt Lão cười nói: "Ngao Ất điện hạ, có thể đeo vật này trên người ngươi và Khương Tư Nhi điện hạ. Lúc đeo, hai người các ngươi cần mặt đối mặt, nghĩ về nhau, dán thứ này lên bên ngoài hỉ phục tại vị trí trái tim. Như thế có thể mang tới điềm lành, ngụ ý là ngọt ngào, đáng trân trọng. Các phần quà khác, theo quy tắc của Long Tộc, sẽ được tặng sau!"

Hóa ra là tặng lễ, còn tưởng rằng có trò hay để xem...

Gần nửa tân khách trong sảnh thu hồi tiên thức, chợt cảm thấy không thú vị.

"Đa tạ Nguyệt Lão! Đa tạ Nguyệt Lão!"

Ngao Ất tiếp nhận hai mảnh vải đỏ, mà ống tay áo hỉ bào của Nguyệt Lão thì tiên quang lượn lờ, đã khôi phục như lúc ban đầu.

Lý Trường Thọ ở bên cạnh nói: "Ất huynh, không bằng ngươi hiện tại liền đi đeo cho Khương Tư Nhi điện hạ."

"Tốt, tốt! Ca ca hãy bồi Nguyệt Lão tiền bối cùng với chư vị khách Thiên Đình, ta sẽ đi tìm Tư Tư!"

Ngao Ất vô cùng vui, âm thầm liếc nhìn Biện Trang đang hai mắt vô thần ở bên kia, cầm hai mảnh vải đỏ, bước nhanh chạy tới chỗ đại điện của Khương Tư Nhi.

Có vài vị trưởng lão Long Tộc hướng về phía trước, thay Ngao Ất, mỉm cười mời một nhóm chín người Thiên Đình đi vào chính điện nhập tọa.

Những binh tướng Thiên Đình đi theo mà đến, cũng có cao thủ Long Tộc tiếp đãi, mời đi thiền điện ăn bữa tiệc...

Theo quy củ đại hôn Long Tộc, khách nhận được thiệp mời, không cần mang hạ lễ đến, cũng sẽ không để khách nhân gửi tiền mừng khi đi vào cửa.

Cầm tiền đến ăn tiệc?

Có phải cho rằng Long Tộc bọn hắn không đủ khả năng chiêu đãi hay là như thế nào?

Đó chính là vũ nhục Long Tộc bọn hắn!

Tuy nhiên, món quà cũng là một phần chúc phúc, nếu như tân khách mang theo quà, có thể vào trước khi đại hôn bắt đầu, sau khi hai vị tân nhân ra mắt, từng người lấy quà ra, đưa tặng cho hai vị tân nhân ở trước mặt.

Quá trình chủ yếu của đại hôn Long Tộc, đại khái giống nhau với lễ cưới Nhân tộc tại thế tục Nam Thiệm Bộ Châu, nhưng phức tạp hơn và công phu hơn.

Ở dưới tình huống cấp bách vừa rồi, Lý Trường Thọ có thể nghĩ ra biện pháp như vậy, vãn hồi sự nghiệp của Nguyệt Lão...

Cũng coi như đã sống hết tình nghĩa.

Lý Trường Thọ âm thầm liếc nhìn hóa thân Ngọc Đế trong bộ dáng Thiên Tướng, trong đáy lòng suy tư mấy loại khả năng...

Chẳng lẽ Thiên Đình đã thiếu binh thiếu tướng đến trình độ như vậy, đều cần hóa thân bệ hạ đích thân diễn vai quần chúng?

Hẳn là không đến mức này.

Dù cho Thiên Đình không quá nổi danh, vài vị cao thủ Kim Tiên có lẽ còn là có...ồ?

Vai mà hóa thân Ngọc Đế bệ hạ đóng lúc này, bất quá chỉ là một vị Thiên Tướng cảnh giới Thiên Tiên, nếu như phân tích lý trí, vị bệ hạ này hẳn là muốn đến tham gia náo nhiệt một chút, hoặc là vì Thiên Đình gia tăng một phần thực lực ứng biến.

Chính mình, lại nên ứng phó như thế nào?

...

Chỗ ngồi của một nhóm chín người Thiên Đình, được an bài ở bên cạnh đám Luyện Khí Sĩ Kim Ngao Đảo.

Lúc Nguyệt Lão vào cửa, trong chủ điện cũng có không ít bóng người đứng dậy hành lễ, hơn phân nửa cao thủ Long Tộc đều là đứng ngồi bất động.

Mà Long Vương Đông Hải chỉ là ngồi ở trên bảo tọa, mỉm cười gật đầu nhẹ đối với Nguyệt Lão, sau đó liền giả bộ như say rượu, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Làm cho Lý Trường Thọ ngoài ý muốn, vẫn là biểu hiện của đám Luyện Khí Sĩ Kim Ngao Đảo.

Đám tiên Tiệt Giáo nhớ tới Thiên Đình là do ba vị Thánh Nhân lão gia Đạo Môn lập ra, vào lúc Nguyệt Lão đi đến gần bọn họ, từng người đứng dậy làm lễ với Nguyệt Lão.

Thập Thiên Quân - Tần Hoàn còn tới hàn huyên đôi câu.

Nguyệt Lão phát huy năng khiếu chức nghiệp của chính mình, bảo trì nụ cười ấm áp, mặc kệ người đến tìm y hàn huyên là ai, ứng đối tự nhiên là chào hỏi vài câu không lộ sơ hở.

Cỗ Đạo Nhân Giấy này của Lý Trường Thọ, thuận thế cùng nhau nhập tọa cùng với chín người Nguyệt Lão.

Vừa ngồi xuống, Lý Trường Thọ liền dẫn âm hỏi ý Nguyệt Lão, vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Sắc mặt của Nguyệt Lão có một chút xấu hổ, thấp giọng thở dài, dẫn âm giải thích vài câu.

Tượng đất của Biện Trang không ngừng quấy rối tượng đất của Ngao Ất, Nguyệt Lão ở trong hơn mười năm này vẫn luôn đang xoắn xuýt việc này, điên cuồng cắt đi dây đỏ tượng đất của Biện Trang, vừa rồi thấy được chính chủ, trong lúc nhất thời thực sự không nhịn được...

Dây đỏ, mười hai năm không ngừng...

Lý Trường Thọ lập tức có một chút dở khóc dở cười, vị Biện Trang này, thật đúng là gây ra một tí xíu nhiễu loạn.

Trầm ngâm vài tiếng, Lý Trường Thọ ngồi ở kia rơi vào suy tư.

Nghĩ, là sự tình hóa thân Ngọc Đế đến đây.

Nhìn biểu hiện của Nguyệt Lão và mấy người ngồi cùng bàn, bọn họ hẳn là đều không biết, có hóa thân Ngọc Đế đang ngồi bên cạnh.

Mà cỗ hóa thân Ngọc Đế này, dường như là thay thế một vị Thiên Tướng nguyên bản tương đối hoạt bát ở bên trong Thiên Đình, sau khi ngồi xuống, cũng uống rượu nói chuyện phiếm cùng với những người khác, không có một chút sơ hở nào.

Nếu như không phải Huyền Đô Đại Pháp Sư nhắc nhở chính mình, Lý Trường Thọ cũng không phân biệt ra được.

Nên ứng đối với Ngọc Đế ra sao?

Suy đi nghĩ lại, biện pháp tốt nhất, kỳ thật chính là giả bộ như không biết Ngọc Đế ở đây, làm tốt sự tình chính mình phải làm, nhắc nhở Nguyệt Lão đừng làm cho Thiên Đình mất mặt, lấy bất biến ứng vạn biến.

Cùng lúc đó.

Ở bên trong buồng lò sưởi kia, Đại Pháp Sư cũng bắt đầu hỏi hắn, vừa rồi Nguyệt Lão cầm chiếc kéo là cần làm chuyện gì.

Đại Pháp Sư tự nhiên đã nhìn ra, vừa rồi Nguyệt Lão không hiểu sao trở nên kích động, nhưng liền bị Lý Trường Thọ ấn trở về.

Lý Trường Thọ cũng không dám giấu diếm, giải thích tường tận từ đầu chí cuối sự tình hắn trước đây cùng với Ngao Ất đi đến Thiên Nhai Hải Giác, dùng phương pháp giả nữ phá tính toán của phương tây.

Đại Pháp Sư hết sức vui mừng, liên tục nói "không hổ là ngươi".

"Trường Thọ à, trong lòng của ngươi rốt cuộc chứa thứ gì? Tại sao đều là những chủ ý kỳ lạ, lại khiến người ta vỗ án tán dương?"

Đại Pháp Sư vừa dứt lời, Lý Trường Thọ vẫn còn do dự, nên làm như thế nào để không để lại dấu vết, quy công lao lên trên người của cấp trên...

Bên trong Thủy Tinh Cung phát sinh dị dạng!

Một cỗ uy áp bàng bạc mênh mông, không có dấu hiệu nào buông xuống Thủy Tinh Cung!

Sắc mặt của đông đảo cao thủ nơi đây cùng nhau đại biến, còn nói tới cái gì tuyệt thế đại năng.

Trong ngoài Thủy Tinh Cung, mấy chục vạn sinh linh cùng nhau ngẩng đầu nhìn về phía mặt biển.

Đây là...

Thiên uy!

Đột nhiên, bốn vệt kim quang xông vào Đông Hải, đảo mắt liền chui vào trong Long Cung!

Một vệt kim quang lớn nhất, trực tiếp chui vào đỉnh đầu Nguyệt Lão, tiên quang phun trào quanh người Nguyệt Lão, cảnh giới tu luyện của y tăng lên một chút!

Lại có hai vệt kim quang phân lượng tương đương, bay đi một chỗ đại điện khác, chui vào trong cơ thể của Khương Tư Nhi cùng với Ngao Ất!

‘Tân lang tân nương’ Ngao Ất, Khương Tư Nhi vừa mới cột vải đỏ cho nhau, cũng là có một chút trở tay không kịp.

"Thiên đạo công đức tới từ đâu?"

Khương Tư Nhi kinh ngạc nhỏ giọng nói một câu, Ngao Ất cúi đầu nhìn mảnh vải đỏ nho nhỏ trước mặt mình, trong đáy mắt tràn đầy không dám tin.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch