"Tạm thời không cần." Trương Thành lắc đầu, hắn tạm thời không muốn quay về thành phố Đông Hải điều thêm người.
Lần này khác biệt so với lần trước chiến đấu với quân đoàn đất bồi, căn cứ Giang Khẩu nội bộ có vấn đề là một quả bom nổ chậm.
Trương Thành chỉ cần lợi dụng những mâu thuẫn, châm ngòi khiến quan hệ các phương bị phá vỡ, lúc nội bộ căn cứ Giang Khẩu bị chia rẽ thì mối nguy hiểm từ nó sẽ bị dập tắy.
Lúc đó căn cứ Giang Khẩu còn nhắm đến nông trường, vậy bọn hắn tuyệt đối không có kết cục tốt.
Điền Mặc Lan cũng không nói nhiều, nàng biết rõ ý định của Trương Thành , nàng thì chỉ muốn an toàn cho căn cứ mà thôi.
Đương nhiên, Điền Mặc Lan cũng không nghĩ sẽ đề nghị Trương Thành tiến công Giang Khẩu.
Một mặt là nàng không muốn giết những người vô tội,mặt khác, căn cứ Giang Khẩu ở trên biển, ngồi thuyền đi biển sẽ tồn tại những nguy hiểm, màquá trình lên đảo mà bị chặn đánh, thì không tránh được thương vong.
Mà Điền Mặc Lan cũng tin tưởng, Trương Thành cũng không muốn công chiếm căn cứ Giang Khẩu , cũng vì yếu tố địa lý.
. . .
"Tôn đội trưởng."
Diệp Tĩnh Đình đứng trước mặt Tôn Càn ngăn hắn lại.
Lúc này, đội viên của Tôn Càn đều đang vận chuyển vật tư lên đảo.
Mặc dù Diệp Tĩnh Đình rất xinh đẹp, nhưng Tôn Càn vẫn là nhắc nhở: "Trên đảo có quy củ, lấy được vật tư, toàn bộ phải nộp lên phía trên."
Diệp Tĩnh Đình lắc đầu, nàng nhìn xung quanh, xác nhận không có người nào chú ý đến nàng, mới nói: "Tôn đội trưởng, ngươi hiểu lầm rồi, là Chu tiểu thư để cho ta tới gặp ngươi, muốn cùng nnói chút chuyện."
"Cùng ta nói chuyện? Chuyện gì?" Tôn Càn không khỏi nhíu mày, hắn biết rõ Chu tiểu thư là chỉ Chu Thục Di, mà Chu Thục Di là con gái của lão Chu Đồng, tại bên trong căn cứ Giang Khẩu ,tồn tại giống như một công chúa, bình thường cơ bản không bao giờ lưu tới chỗ bọn họ, thậm chí ngay cả mặt nàng, còn tương đối ặp
Về phần Diệp Tĩnh Đình, bình thường người trên đảo cũng nhắc nhở qua, những người để ý thường nhiều chuyện, Chu Đồng có nghĩ với Diệp Tĩnh Đình .
Nam nhân có hứng thú với nữ nhân.
Diệp Tĩnh Đình nói : "Là có liên quan đến sự tình Vương Phỉ Phỉ cùng Tạ cố vấn ."
Tôn Càn nhìn qua Diệp Tĩnh Đình, chần chờ chút, sau đó gật đầu: "Được, đợi chút nữa đến vườn rau phía sau y viện chờ ta."
Trong bệnh viện chỉ có một bác sĩ, cùng một tên y tá, thế nhưng, người bác sĩ này chuyên khoa lại là phụ khoa, mà y tá cũng chỉ học trong trường một năm.
Cho dù dạng này, mỗi ngày số người đến xem bệnh, số lượng lại không ít
Muốn thuốc men, nhất định phải đạt được bác sĩ phê chuẩn, đương nhiên, tthuốc men tương đối khan hiếm, cần chờ mấy lãnh đạo đồng ý, đồng thời ký tên, mới thể có thuốc men chữa bệnh được.
Tôn Càn đi tới vườn rau phía sau y viện, mà Diệp Tĩnh Đình đang chờ hắn.
Diệp Tĩnh Đình chờ ở vườn rau, đã nghĩ sẵn lời để nói, lúc này, liền nói ra hết.
Đại khái nội dung là Chu Thục Di ưa thích Tạ Viễn, Tôn Càn ưa thích Vương Phỉ Phỉ, Vương Phỉ Phỉ ưa thích Tạ Viễn.
Mà Chu Thục Di nguyện ý giúp Tôn Càn, để cho hắn theo đuổi Vương Phỉ Phỉ, đương nhiên, Tôn Càn cũng phải giúp nàng, làm tốt mối quan hệ của Chu Thục Di cùng Tạ Viễn .
"Được." Tôn Càn gật đầu, hỏi tiếp: "bây giờ chúng ta nên làm thế nào? Hoặc là, các ngươi sẽ giúp ta theo đuổi nàng thế nào."
Tôn Càn vì theo đuổi Vương Phỉ Phỉ, cũng bỏ không ít sức lực.
Liếm chó đủ mọi tư thế, hắn đều làm đủ, nhưng mà, vẫn không nhận được từ Vương Phỉ Phỉ một chút nào hảo cảm.
Nếu như Vương Phỉ Phỉ ở ngoài đảo, Tôn Càn sẽ trực tiếp cường bạo nàng, để cho nàng đi theo hắn cả một đời.
Thế nhưng hiện tại đang ở căn cứ Giang Khẩu , không thể làm như vậy được.
Diệp Tĩnh Đình trả lời: "Chu tiểu thư có thể nói với Chu Lãnh đạo, chế tạo cho người nhiều cơ hội , để người có thể ở cạnh V Phỉ."
"Chỉ là điều này sao? Thà cứ cho ta cùng nàng ra một đảo riêng lcòn hơn." Tôn Càn thầm nói.
Dù là chế tạo cơ hội cho Tôn Càn để cho hắn cùng Vương Phỉ Phỉ ở chung, hắn cũng không nắm chắc có thể khiến cho Vương Phỉ Phỉ yêu hắn.
Tâm tính của hắn bây giờ, vô cùng khó chịu, không ngừng tặng lễ vật cho nữ streamer, như chỉ muốn nói ta đang tồn tại, mà nữ streamer kia nhận lễ vật thì vui vẻ, nhưng là muốn cùng nàng sống chung một chỗ sao?
Xin lỗi, không thích hợp!
Diệp Tĩnh Đình cũng không có nhiều kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, liền nói: "Đừng vội, ta và Chu tiểu thư sẽ suy nghĩ thêm, nhất định sẽ có biện pháp."
Diệp Tĩnh Đình cùng Tôn Càn thành công tiếp cận, đồng thời nói ra mục đích của riêng mình.
Thật ra, hai người nói sự tình, kể cả có công khai, cũng không phải chuyện gì to tát.
Nam nữ bàn chuyện liên minh trong tình cảm mà thôi.
Mà Tôn Càn cũng không nghĩ ngợi nhiều, dù sao Chu Thục Di cũng là người có mặt mũi, có thể phái Diệp Tĩnh Đình đến nó chuyện với hắn, đã rất xem trọng hắn, cũng có thể chắc chắn chuyện này không phải đùa giỡn.
Tôn Càn về mặt quan hệ bạn bè không có tốt, trừ thuộc hạ của mình, ở trên đảo cũng không có nhiều ban bề.
Mối quan hệ giữa bẩy đội trưởng, Hứa Cường cùng Tôn Càn là tình địch, Triệu Cương cùng Hứa Cường không thân thiết, nhưng cũng không cùng đường với Tôn Càn.
Đội thứ nhất Chu Hạo, đội thứ ba Cao Thịnh, cùng đội mới Vương Phương, cũng đều không hợp với tính cách của Tôn Càn.
Duy nhất có thể nói chuyện được xem hợp ý, xem như anh em, chính là đội trưởng thứ hai Đổng Thu Minh.
Đổng Thu Minh cùng Tôn Càn đều thích Vương Phỉ Phỉ, nhưng , Hoàng Thu Minh biết rõ Tôn Càn say đắm Vương Phỉ Phỉ, liền nghĩa khí nhường lại.
Mà Tôn Càn có chuyện phiền lòng, chỉ có thể đi tìm Đổng Thu Minh thương lượng.
Lần này, cũng không ngoại lệ.
Tôn Càn đem sự tình mà Diệp Tĩnh Đình nói cho Đổng Thu Minh.
Đổng Thu Minh vỗ bả vai Tôn Càn hưng phấn nói: "Tôn Càn, đây là cơ hội tốt."
Tôn Càn đầu óc mơ hồ hỏi: "Cơ hội gì?"
Tôn Càn tính tình chính trực, không có mưu kế, tính thẳng như ruột ngựa, căn bản không nghĩ ra có cơ hội gì, mặc dù hắn xác thực rất hưng phấn, dù sao, có Chu Thục Di hỗ trợ, cũng không còn chiến đấu một mình nữa.
Mà Hoàng Thu Minh khác biệt, mặc dù nhỏ bé, nhưng là đầu óc thông minh, thích hợp làm quân sư cho Tôn Càn.